Phần 381: Tam Hoàng tử tới tìm
Sau khi Liễu Mộng Nhiên rời khỏi không lâu, đám người thượng tầng của đế quốc đến trước cửa bái phỏng. Lúc đó Nghệ Phong muốn cự tuyệt những người này, thế nhưng nhìn bao lớn bao nhỏ lễ vật trong tay những người đó. Điều này làm cho hắn lập tức cải biến chủ ý, thay vẻ mặt hiền lành, cực kỳ nhiệt tình chiêu đãi đám quý tộc tới cửa này.
Đương nhiên, Nghệ Phong gọi thị nữ do Tử Âm đưa tới dâng trà cho bọn hắn, đương nhiên là loại trà rẻ nhất trên thị trường. Cũng không biết Tử Âm có cố ý hay không, thị nữ của phủ đệ Nghệ Phong đều là gần trung niên, đối với một sắc lang như Nghệ Phong mà nói, hắn chỉ nhớ tới Liễu Mộng Nhiên!
Những người tới bái phỏng này, nước trà kia bọn họ nhìn cũng không thèm nhìn, nhưng trên mặt không có chút bất mãn nào, như trước là khuôn mặt tươi cười hì hì chúc mừng Nghệ Phong, chúc mừng Nghệ Phong trở thành Bá tước, chúc mừng phủ đệ Nghệ Phong hoàn thành!
Nghệ Phong phải nghe hết những lời chúc mừng dối trá này, sau đó hắn phân phó người hầu tiếp nhận quà tặng trong tay bọn họ. Đồng dạng cũng cực kỳ nhiệt tình cùng bọn họ nói chuyện thật vui.
Mặc kệ có quen hay không quen những quý tộc này, đều khen phủ đệ Nghệ Phong hoa lệ, sau đó tán thán Nghệ Phong tuổi trẻ tài tuấn. Cuối cùng mới nửa thật nửa đùa hỏi thăm thân phận của Nghệ Phong.
Đối với cuộc nói chuyện này, Nghệ Phong phía trước nói chuyện trên trời dưới đất rất hăng say, trên trời thì hắn nói tới các vì tinh tú cao xa, dưới đất thì nói tới tận thâm uyên cùng cốc, hắn nói nhiều vô số, thế nhưng khi nói đến thân phận của hắn lại mơ mơ màng màng. Bọn họ bị công pháp lừa dối cường hãn của Nghệ Phong thuyết phục, cả đám đầu đổ mồ hôi lạnh xin cáo lui.
Nghệ Phong khách khí giữ lại một chút, chỉ là tư thái giữ lại của hắn làm cho đám thị nữ, người hầu che miệng cười trộm!
Chỉ thấy trong miệng Nghệ Phong hô to “Tước sĩ đại nhân, sao vội vậy. Ngồi thêm chút nữa, chúng ta uống chén trà!” Thế nhưng, thân thể hắn lại ngồi trên ghế, không có chút ý tứ giữ lại.
Quý tộc này nhìn nước trà trên bàn của Nghệ Phong, cả đám cũng rất đồng tình nhìn Nghệ Phong:
“Nước trà này cũng có thể uống sao? Nghệ Phong thật đáng thương, không ngờ vẫn uống loại trà này! Ngay cả hưởng thụ tối thiểu nhất cũng không hiểu!”
Cả đám cự tuyệt lời giữ khách của Nghệ Phong, dường như có chút tư thái chạy trốn ra khỏi phủ đệ của Nghệ Phong. Bọn họ sợ nếu như ở lại chút nữa, sẽ bị Nghệ Phong nói ba xạo làm đầu óc choáng váng! Đến lúc đó bọn họ sẽ thực cho rằng, Nghệ Phong thực là thiên thần hạ phàm, sau đó từ phàm trần dung nhập trong nước, trên trời dưới đất tùy ý hắn bay lượn!
Ngay từ đầu những quý tộc này cũng không có ý định muốn tìm ra thân phận thật của Nghệ Phong, cho nên đối với kết quả này cũng không ngoài ý muốn. Chỉ bất quá, bọn họ đi vào phủ đệ Nghệ Phong, cả đám hoảng sợ nhìn thị vệ của phủ đệ Nghệ Phong, bọn họ nhìn những thị vệ này khí tức trầm ổn, thực lực thâm sâu. Trong lòng cả đám nổi lên sóng to gió lớn, bọn họ đương nhiên nhìn ra được những thị vệ này rất cường hãn. So với đại đa số thị vệ của bọn họ thì cường hãn hơn nhiều lắm.
Những người này nhìn đám thị vệ kia, khách khí cung kính đối với Nghệ Phong lần thứ hai bỏ thêm vài phần. Đáy lòng nâng Nghệ Phong đến trình độ nguy hiểm cao hơn, xếp vào trong danh sách mà bọn họ không thể trêu chọc.
Nghệ Phong đương nhiên không rõ bọn họ đang suy nghĩ cái gì, thấy mọi người rời đi, lúc này hắn mới quay đầu hướng thị nữ nói:
– Đi, mau lấy trà ngon tới cho bản thiếu gia uống, ***, trà này thật không phải là người có thể uống a!
Thị nữ nghe Nghệ Phong nói, không khỏi che miệng nở nụ cười. Những quý tộc này cũng thật đáng thương, đưa nhiều lễ vật đến như vậy, ngay cả một tách trà để uống cũng không có. Nhiều quý tộc như vậy, lại không ai dám uống một ngụm, có thể thấy được những quý tộc này sành ăn uống đến cỡ nào!
– Thiếu gia thật đúng là keo kiệt!
Trong lòng các nàng cười trộm Nghệ Phong, chỉ là khi nhớ tới Nghệ Phong trả tiền công cho các nàng, thì đánh giá này nháy mắt biến thành: “Thiếu gia chỉ keo kiệt với người ngoài!”
Nghệ Phong uống tách trà thượng đẳng do thị nữ đưa tới, khóe môi hắn nhếch lên nụ cười tà mị, hắn tự nhiên nhìn ra được. Trận chiến ngày hôm qua chấn động mọi người, những người này là vội vàng đến cùng hắn xây quan hệ tốt. Lúc Nghệ Phong gia quan tiến tước và khai phủ, không ai tới cửa chúc mừng. Mà ngày hôm qua đánh một trận xong, những quý tộc này vội vàng kéo tới! Dù sao, thực lực hiện tại hắn biểu lộ, đủ để cho bất luận kẻ nào cũng phải kính trọng.
Nghệ Phong minh bạch ý tứ bọn họ, nên hắn biểu hiện vừa cực kỳ nhiệt tình, lại vừa cực kỳ lãnh đạm! Nhiệt tình là vẻ mặt tươi cười cùng bọn họ nói chuyện phiếm, lãnh đạm ở chỗ nước trà và hắn giả vờ giữ lại!
Nghệ Phong mân mê tách trà, nhớ tới những lễ vật mà đám quý tộc này đưa tới, hắn nhịn không được líu lưỡi, những quý tộc này thật đúng là con mẹ nó có tiền. Rất nhiều thứ trong đó lấy ra một kiện, cũng đủ một gia đình bình thường sống suốt đời. Chỉ là đáy lòng Nghệ Phong lại vui vẻ không ngớt, nghĩ không ra ngày hôm qua lập uy, ngày hôm nay lại có người đưa lễ vật tới cửa. Như vậy thực là sảng khoái!
Này đồng dạng để Nghệ Phong đối với Kim Lâu càng thêm tự tin, có những bại gia tử này đi Kim Lâu tiêu phí, Kim Lâu lập tức sẽ trở thành một mỏ vàng. Nghệ Phong thậm chí ngẫm lại, có nên để giá cả Kim Lâu tăng gấp đôi không. Dù sao đi nữa những quý tộc này cũng rất có tiền a!
Ngay thời điểm đáy lòng Nghệ Phong đang tính toán, Cuồng Hổ đột nhiên đi tới trước mặt Nghệ Phong.
Nghệ Phong nhìn Cuồng Hổ, Nghệ Phong không khỏi cười cười, cũng không phải từng quý tộc hắn đều phải đi tiễn, đối với những quý tộc có thế lực cực đại, Nghệ Phong còn không muốn cùng bọn họ gây mâu thuẫn, Nghệ Phong đều gọi Cuồng Hổ đi đưa tiễn, một Vương Cấp đưa tiễn bọn họ, cái này là đủ cấp mặt mũi rồi! Đồng thời, Nghệ Phong không phải hắn tự mình đi đưa tiễn, cũng là đề cao thân phận hắn, để những người này càng thêm suy đoán lên.
Cuồng Hổ đi tới trước mặt Nghệ Phong, cung kính hướng Nghệ Phong nói:
– Thiếu gia! Tam Hoàng tử điện hạ tới!
Nghệ Phong sửng sốt, nhớ tới Điệp Vận Du đánh giá, hắn không khỏi có chút cổ quái nói thầm:
– Hắn vì sao lại tới? Ha ha, có ý tứ, rất có ý tứ!
– Thiếu gia, người có tiếp không?
Cuồng Hổ không rõ Nghệ Phong nói thầm có ý gì, hắn nghi hoặc hỏi.
Nghệ Phong cười cười, nhìn Cuồng Hổ nói:
– Hắn có mang lễ vật theo hay không? Không có thì nói ta không có ở trong phủ!
Lời vừa ra làm Cuồng Hổ đổ mồ hôi lạnh, kia là Hoàng tử a. Cư nhiên còn muốn lấy lễ vật của người ta. Huống chi, nhiều người vừa mới bước ra phủ đệ ngươi như vậy, ngươi nói không ở trong phủ ai tin?