Phần 372: Lại hiện Tướng Cấp
Thị vệ phủ Bá tước thấy đám người Dạ Quỷ ngừng tay, cả đám bọn hắn thở dài một hơi, tuy rằng bọn hắn ở số lượng chiến ưu thế, thế nhưng một điểm tiện nghi cũng chiếm không được. Hơn nữa không cẩn thận một chút, có khả năng bị đối phương cắt đứt cổ họng! Cái này làm cho tâm lý bọn hắn rất sợ hãi.
Cao Thiên, Cao Không nhìn hai người đối diện, chiến ý mười phần, bọn hắn nhìn ra, hai người này so với bọn hắn đều mạnh hơn. Thế nhưng cái này càng thêm kiên định chiến ý của bọn hắn. Đấu khí oanh dũng mà ra, mơ hồ bao trùm ở trên trọng kiếm, lóe hàn quang không ngớt.
Cao Thiên cùng Cao Không liếc mắt nhìn nhau, hầu như là cùng lúc, hai người quơ trọng kiếm hung hăng trảm về phía một Tướng Cấp trong đó, một trước một sau phối hợp rất tinh vi!
Đang… Đang…
Hai tiếng va chạm, trọng kiếm của Cao Thiên, Cao Không một trước một sau hung hăng chém tới thân kiếm đối phương.
Tuy rằng thực lực người này mạnh hơn Cao Thiên hay Cao Không. Thế nhưng hai Tướng Cấp liên hợp công kích, như trước làm tay hắn tê dại, lảo đảo lùi lại phía sau mấy bước. Cùng lúc đó, đồng bạn của hắn phi thân về phía trước, chặn đánh Cao Thiên, Cao Không.
Cao Thiên, Cao Không thấy thế, cũng không cho là đúng. Trọng kiếm huy vũ như trước, hướng về Tướng Cấp này lần thứ hai công tới. Từng đạo đấu khí bắn nhanh không ngừng, mang theo từng đợt cơn lốc, làm cho lá rụng cùng với bụi đất bay lên, một mảnh mông lung, mơ hồ ngăn trở tầm mắt mọi người!
Đám người Dạ Quỷ thấy thế, cũng không có dừng lại, quơ chủy thủ, hướng về bộ vị yếu hại của đối phương đâm tới. Đối phương thấy thế, cười nhạt không ngớt, một Sư Cấp lẽ nào có thể khi dễ ta sao?
Thế nhưng, trọng kiếm của hắn vừa mới bức lui Dạ Quỷ, thành viên lần thứ của Sát Lâu lại đâm qua. Làm hắn phải tự bảo vệ mình, buông tha truy sát Dạ Quỷ!
Sáu người sáu chủy thủ, liên miên không dứt hướng về đối phương đâm tới, chiêu thức tàn nhẫn trực tiếp, phảng phất công kích không có khoảng cách, khiến Tướng Cấp đối phương ứng phó không ngừng. Thậm chí một người không cẩn thận, trên người hắn bị chém một đường.
Hai người Cao Thiên, Cao Không thấy thế, bọn họ cũng vây quanh một Tướng Cấp, công về phía đối phương, đánh cho hắn trở tay không kịp.
Chiến thuật liên kích của hai huynh đệ Cao Thiên, Cao Không, Nghệ Phong đã lãnh giáo qua, tuy rằng kém tinh diệu hơn đám người Dạ Quỷ, cũng kém tàn nhẫn sắc bén hơn. Thế nhưng phối hợp cũng rất hài hòa. Đối kháng một Tướng Cấp có thực lực cao hơn một người bọn hắn một chút, hiển nhiên không tốn khí lực.
Bao Đạt thấy lần thứ hai bị vây ở hạ phong. Mà những thị vệ của Nghệ gia phái tới lại đứng xa xa nhìn, khiếp đảm không dám gia nhập chiến cuộc, trong lòng hắn giận dữ, hướng những người đó giận dữ hét:
– Lo lắng làm gì mạ? Xông lên, chém giết những người này mau!
Những thị vệ này thấy Bao Đạt tức giận, tuy rằng đáy lòng kinh hãi, thế nhưng không thể không huy vũ trọng kiếm chém qua.
Có đám người này gia nhập, nhất thời đánh vỡ thế tiến công của đám người Dạ Quỷ, Tướng Cấp dù sao cũng là Tướng Cấp. Tuy rằng mới vừa rồi bị đám người Dạ Quỷ chiếm thượng phong, thế nhưng lúc này dựa vào số lượng và công kích sắc bén. Nhóm người này công kích, nhất thời để đám người Dạ Quỷ phân tâm, không cách nào hình thành công kích liên miên không dứt đối với Tướng Cấp.
Cái này cũng để Tướng Cấp đối phương thở dài một hơi, quơ trọng kiếm hung hăng trảm vào đám người Dạ Quỷ.
Cuồng Hổ nhìn đám người Dạ Quỷ bị một Tướng Cấp và một đội Sư Cấp cường giả vây công liên tiếp lui về phía sau, hắn lo lắng nói:
– Thiếu gia, chúng ta có nên động thủ không?
Nghệ Phong lắc đầu, nhìn Cuồng Hổ nói:
– Tám người bọn họ đủ để chống trả, còn cần chúng ta xuất thủ.
Cuồng Hổ nghe Nghệ Phong nói như vậy, hắn gật đầu, cung kính lui xuống không nói gì.
Quả nhiên, hai huynh đệ Cao Thiên, Cao Không thấy hơn hai mươi người công kích đám người Dạ Quỷ, bọn họ bội phục thực lực đám người Dạ Quỷ cường hãn, đồng thời thân ảnh chợt lóe, gia nhập chiến cuộc của đám người Dạ Quỷ.
Nhất thời, bốn Tướng Cấp, đông đảo Sư Cấp hỗn chiến với nhau.
Mọi người thấy trận hỗn chiến này, cả đám xem rất đã nghiền, nhìn giữa sân không chuyển mắt, tràng diện to lớn như vậy, nhân sinh cũng khó nhìn thấy vài lần. Có chút người thậm chí YY trong đáy lòng. Nếu như có hai Vương Cấp quyết đấu, vậy càng thêm hoàn mỹ! Chỉ là cái này cũng là nghĩ mà thôi, Nghệ Phong đi đâu mà tìm Vương Cấp a? Vương Cấp là siêu cấp cao thủ! Toàn bộ Trạm Lam đế quốc cũng chỉ có vài người!
Nghệ Phong nhìn tranh đấu giữa sân, hắn quay đầu nhìn về phía Bao Đạt, đối phương đồng dạng cũng nhìn chằm chằm Nghệ Phong.
Bao Đạt nhìn khí thế chiến đấu hừng hực giữa sân, trong lòng hắn cười khổ không ngớt, nghĩ không ra bên mình nhiều người như vậy, cư nhiên không làm gì được tám người của Nghệ Phong.
Ai cũng nghĩ không ra, thực lực tám người này mạnh như vậy, bọn hắn có nhiều người như vậy cũng không chiếm chút thượng phong. Mình và Nghệ gia đều tính không ra, nguyên vốn tưởng rằng Nghệ Phong nhiều nhất có thể xuất động một Tướng Cấp, đặc biệt khi thấy đối phương chỉ có mười người, đáy lòng bọn họ cười thầm, cảm giác thắng lợi ngay trước mắt.
Thế nhưng, kết quả lại làm người ta thất vọng.
Bao Đạt liếc mắt nhìn địa phương mà Nghệ Công ẩn thân, miệng hắn cười khổ không ngớt, sớm biết như vậy, còn phải chuẩn bị thêm một ít người nữa.
Bao Đạt hít sâu một hơi, tổn thất nhiều người như vậy, thế nhưng người ta ngay cả lông tóc cũng không tổn hao gì. Tuy rằng những người chết đa số là Nhân Cấp có thực lực nhỏ yếu, thế nhưng nhìn thi thể nằm đầy đất kia, vẫn nói cho người khác biết, phe mình đã thất bại! Nếu như Nghệ gia không có chút động tác, sợ là đến lúc đó mặt mũi mất hết.
Một người cai quản một đại thế gia thâm căn cố đế, để một đầu lĩnh của Tử Bang tát một bạt tai, mà trọng yếu nhất là, đầu lĩnh của Tử Bang nguyên bản là đệ tử của gia tộc hắn. Này nếu như truyền đi ra, chắc chắn là trò cười cho cả đế đô!
Bao Đạt thấy Nghệ Phong nhìn hắn trêu chọc, đáy lòng hắn có chút phát lạnh, hắn chỉ sợ Nghệ Phong xuất thủ đối phó hắn. Bản thân hắn mặc dù có vài phần thực lực, thế nhưng cũng biết thân biết phận, hắn hết ăn lại nằm, chân chính tranh đấu mà nói, tuyệt đối không phải là đối thủ của Nghệ Phong!
Bao Đạt lần thứ hai hy vọng nhìn qua phương vị mà Nghệ Công đứng, quả nhiên, Nghệ gia không để hắn thất vọng, từ trên tàng cây, lần thứ hai có một Tướng Cấp chạy vội xuống, gia nhập chiến cuộc!
Ầm…
Tướng Cấp này bỗng nhiên xuất hiện, hướng về Dạ Quỷ đang tránh né công kích của một thị vệ, oanh qua một chưởng. Dạ Quỷ cảm thụ được phía sau vọt tới lực lượng cường đại, hắn trải qua vô số sinh tử ma luyện, hầu như không chút nghĩ ngợi, chủy thủ vung lên, đâm ngược về phía sau.
Tướng Cấp này đánh lén, thật không ngờ đối phương phản ứng nhanh như vậy, hắn nhìn chủy thủ âm hàn cắt về phía hắn. Hắn vội vàng chuyển dời địa điểm công kích, công vào bên hông của Dạ Quỷ.
Mà lúc này, một Sư Cấp nguyên bản đang tranh đấu cùng Dạ Quỷ, không buông tha cơ hội này, hung hăng bổ về phía Dạ Quỷ!
Đang…
Một tiếng va chạm, Dạ Quỷ trở tay chặn trọng kiếm của hắn, phản ứng nhanh như vậy, để mọi người ở đây nhịn không được hít sâu một ngụm lương khí, chỉ có người trải qua đặc thù huấn luyện và kinh nghiệm phong phú, mới có thể có phản ứng nhanh như vậy!
Thế nhưng, Dạ Quỷ đỡ được một kiếm này, thì không có năng lực đỡ một chưởng kia của Tướng Cấp nữa. Bị chưởng của hắn hung hăng đánh trúng tay, chủy thủ cũng cầm không được, rơi trên mặt đất phát ra một trận âm thanh kim chúc, Dạ Quỷ vội vàng bay ngược ra phía sau!
Năm người còn lại thấy thế kinh hãi, cả đám bức khai địch thủ, vội vàng vao tới bảo hộ Dạ Quỷ đang bị thương nặng!
Cao Thiên, Cao Không cũng bức khai hai đại Tướng Cấp, hướng về Dạ Quỷ dựa qua.
Mọi người nhìn Tướng Cấp mới vừa xuất thủ đánh lén kia, trong lòng cả đám hưng phấn không ngớt, trong lòng nhịn không được mắng to, ta kháo, lại một Tướng Cấp!
Ánh mắt mọi người lần thứ hai chuyển hướng Nghệ Phong, biến cố đột nhiên này, cho Nghệ Phong áp lực rất lớn! Đặc biệt một trong những thủ hạ cực mạnh của mình đã bị thương nặng!