Phần 308: Tranh đoạt hoàng tử
Bạo Cương nhìn đám người nối đuôi nhau đi ra, quay đầu lại Nghệ Phong cười khổ nói:
– Phong thiếu, ngươi lại vừa lợi dụng ta một lần.
Nghệ Phong cười cười nhún vai, quay qua Bạo Cương nói:
– Viêm Phong có đan dược bồi bổ, tốc độ tu luyện có thể tăng lên gấp đôi. Ha ha, Bạo Cương Vương gia, chỉ cần có dược liệu, hết thảy cứ đưa tới chỗ này cho ta.
Nhãn tình Bạo Cương sáng lên, cười ha ha nói:
– Vậy cảm tạ Phong thiếu!
Bạo Cương tất nhiên có thể nghe hiểu được ý tứ của Nghệ Phong, biết rằng Nghệ Phong sau này có thể vì tiểu tử nhà mình mà miễn phí luyện chế đan dược. Vậy tất cả mọi hành động ngày hôm nay đều đáng giá. Bạo Cương biết rõ đây là lợi ích mà Nghệ Phong cấp cho mình, nhưng lợi ích này, mình có thể sáng khoái mà nhận.
– Ha ha! Bạo Cương Vương gia giúp ta nhiều như vậy, ta hồi báo một chút cũng là bình thường mà thôi.
Nghệ Phong cười cười. Đối với Bạo Cương, hiện tại hắn có thể dựa hơi thì sẽ không khách khí mà dựa. May mắn chính là, thân phận y sư thất giai của mình đối với Bạo Cương có sức mê hoặc rất lớn.
– Các ngươi đều ra ngoài cả đi!
Nghệ Phong quay sang mấy thị nữ phía sau Tử Âm nói.
– Dạ!
Tuy mấy người không biết Nghệ Phong có thân phận gì, nhưng thấy hắn vừa rồi một mình bức lui hai vị Long Đầu, cả bọn đều sinh ra kính nể, đồng thời cũng biết địa vị của Nghệ Phong trong Tử Bang không hề thấp.
Nghệ Phong thấy mọi người đều đã đi hết, lúc này mới quay sang Tử Âm và Bạo Cương nói:
– Đều ngồi xuống nói đi!
Tử Âm và Bạo Cương đương nhiên biết Nghệ Phong có chuyện cần nói với bọn họ, liền tùy ý tìm một cái ghế ngồi xuống, ánh mắt nhìn chăm chú vào Nghệ Phong, cùng đợi hắn lên tiếng.
– Tử Âm tỷ, các ngươi vừa mới nói phía sau bọn họ còn có người. Vậy người đó là ai?
Vừa rồi Nghệ Phong vẫn muốn hỏi vấn đề này. Chỉ là lúc đó đám Hung Lang đều ở đây nên không thể hỏi được mà thôi. Thế nhưng từ giọng nói của đám người Hung Lang cho thấy, không khó để nghe ra sự cường thế của người này. Không ngờ lại có thể sánh ngang với Bạo Cương. Cái này đúng là cần phải chú ý.
Tử Âm cười khổ nói:
– Đã từng có tin tức hai đại bang hội đầu phục hai đại thế gia, nhưng ta vẫn cho rằng đó là lời nói nhảm. Không ngờ…
Tử Âm cũng sinh ra cảm giác bất an trước nay chưa từng có. Không ngờ tin tức mình nghe được lại là thật! Nếu là như vậy, hai đại bang hội muốn đối phó mình không phải càng dễ hơn sao?
Bạo Cương thấy Nghệ Phong quay đầu về phía mình, nhún vai nói:
– Tin tức này tao cũng chỉ ngẫu nhiên biết được mà thôi. Hai đại bang hội quy thuận hai đại thế gia cũng chưa bao lâu, bằng không Tử Âm muội tử đã sớm bị bọn chúng thôn tính sạch sẽ rồi. Hơn nữa ta nghe nói…
Bạo Cương nói đến đây, hơi dừng một chút mới nói tiếp:
– Hai đại bang hội cũng không phải nguyện ý quy thuận thế gia, mà là không chịu nổi áp lực của đối phương, không thể không quy thuận. Nói cách khác, thế gia đã chuyển sang nắm thế lực ngầm trong tay rồi.
Nghệ Phong hơi nhíu nhíu mày. Tam đại bang hội này tuy rằng thế lực quả thật cường đại, nhưng vẫn không được xem ra gì. Một thế gia cấp bậc hầu tước, so với bất luận bang hội nào cũng đều mạnh hơn rất nhiều. Bang hội so với đại thế gia mà nói, thế lực ấy gần như chỉ thêm chướng mắt. Cho nên, bọn họ sao có thể không đặt chủ ý lên bang hội chứ?
Nghệ Phong nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy chỉ có một khả năng. Đó chính là thế gia muốn trợ lực một thế lực ngầm có thực lực, tuyệt đối không thua gì một thế gia Bá Tước. Nếu như có thể chỉnh hợp toàn bộ thế lực ngầm đế đô, nhất định nhất định có thể tạo nên lực lượng mạnh mẽ không thua kém bất luận thế gia nào. Dụ hoặc như vậy, xác thực đáng để bọn họ thử một lần.
– Có lẽ Phong thiếu cũng đoán được dã tâm của bọn họ. Chỉ là, Phong thiếu có nghĩ tới hay không, vì sao trước đây họ không đặt chủ ý lên thế lực ngầm, lần này lại cực kỳ coi trọng như vậy? Lẽ nào trước đây bọn họ không thấy được tiềm lực trong đó sao?
Bạo Cương nhắc nhở Nghệ Phong một câu.
Tử Âm cũng rất nghi hoặc. Trước đây tuy rằng tam đại bang hội va chạm không ngừng, thế nhưng vẫn duy trì cân bằng. Đây cũng là lý do tại sao tam đại bang hội không thể phát triển lớn mạnh. Thế nhưng khoảng thời gian gần đây, hành động của bọn họ càng lúc càng càn rỡ, dường như đã quên hết các quy tắc ngầm trước đây.
– Ý của Bạo đại ca là…
Tử Âm nghi hoặc nhìn Bạo Cương dò hỏi.
– Không biết Tử Âm muội tử và Phong thiếu đã nghe qua tin tức thân thể bệ hạ càng ngày càng kém hay chưa?
Bạo Cương lại hỏi một câu.
Câu này khiến Tử Âm lập tức trở nên kinh hãi, nàng giương đôi mắt xinh đẹp tuyệt trần, không thể tin được nói:
– Ý Bạo đại ca là, trong chuyện này có Hoàng Tử tham dự? Nhằm tranh đoạt ngôi vị Hoàng đế?
– Uhm… Tử Âm muội tử quả nhiên thông minh!
Bạo Cương làm động tác ra hiệu im lặng:
– Ta đã từng nhận được tin tức, các thế gia đều đã đầu phục vị Hoàng Tử mình xem trọng. Cho nên…
Câu này khiến Tử Âm ngây ra tại chỗ. Nàng như thế nào cũng không nghĩ tới, chuyện tranh đoạt bang hội này lại liên lụy tới cả chuyện tranh đoạt ngôi vị Hoàng đế. Thế nhưng nàng cũng phải thừa nhận, đối với hoàng tử mà nói, nắm trong tay thế lực ngầm, không khác nào có một lực lượng võ trang vô cùng mạnh mẽ. Cũng khó trách bọn hắn không có suy nghĩ này.
Nghệ Phong cũng bị dọa khiếp sợ! Hắn thế nào cũng không nghĩ ra, chuyện này lại có nhiều khúc chiết như vậy. Nếu không nhờ Bạo Cương có thể tiếp xúc với cao tầng đế quốc, người thường như bọn hắn sao có thể biết chuyện này.
Nghệ Phong nhớ tới Hoàng đế Trạm Lam trúng độc, chợt bừng tỉnh đại ngộ. Hoàng đế Trạm Lam chỉ còn sống được mấy tháng. Trong thời gian mấy tháng này, chỉ e là các vị Hoàng tử đều xuất ra toàn bộ năng lực, thủ đoạn của bản thân, nỗ lực hướng về ngôi vị Hoàng đế đang tới gần.
Có sự tham dự của các Hoàng tử, điều này vượt xa tưởng tượng của Nghệ Phong. Hắn không thể tưởng tượng được, đám Hoàng tử không từ thủ đoạn gì tranh đoạt ngôi vị Hoàng đế, rốt cuộc sẽ dùng thủ đoạn gì đối phó Tử Âm.
– Cho nên, Tử Âm muội tử, Phong thiếu, nếu như thực sự không chịu được trả thù của bọn họ thì buông tay đi! Một Tử Bang, không thể chống chọi được trước sự tranh đấu của nội bộ Hoàng thất đâu!
Bạo Cương nhắc nhở nói.
Nghệ Phong hơi nhíu nhíu mày. Hắn tất nhiên không muốn cứ như vậy mà buông tha. Có tiêu kim quật xa hoa đến cực điểm như vậy, việc Tử Âm trở nên lớn mạnh chỉ là vấn đề thời gian. Nghệ Phong cũng không muốn bỏ qua ý định để Tử Âm trở thành nữ vương của thế giới ngầm. Đồng thời, đây cũng chính là bồi dưỡng cho thế lực của chính mình.
Hai nữ nhân của Nghệ Phong, một là Tần Y, một là Điệp Vận Du, không người nào không phải là tuyệt đại hồng nhan. Thế lực phía sau các nàng cũng vô cùng cường hãn. Nếu mình muốn thực sự có được các nàng, tuyệt đối không thể thua kém các nàng quá nhiều. Nghệ Phong tin tưởng Tần Y, tin tưởng Điệp Vận Du, nhưng nếu không có thế lực cường hãn làm hậu thuẫn, chuyện phá tình ép duyên, thời nào cũng có.
Huống chi, nếu Tiểu Ma Nữ theo mình, vị sư tôn của Tiểu Ma Nữ, Yêu Hậu kia trăm phần trăm sẽ ngăn cản. Trừ phi là mình có đủ thực lực được nàng coi trọng, may ra còn có một chút hy vọng…
Nghệ Phong nghĩ vậy, hơi cảm giác có chút đau đầu. Hồng nhan họa thủy, thật đúng là so với họa của đại thế gia gây ra còn lớn hơn!
– Mặc dù có Hoàng tử tham dự, nhưng bọn họ nhất định sẽ không trực tiếp nhúng tay! Ta nghĩ thế gia mà bọn họ muốn dựa vào cũng sẽ không gióng trống khua chiêng.
Nghệ Phong suy nghĩ một chút, tuy rằng cũng có cảm giác đau đầu, nhưng cũng không đến mức quá sợ hãi.
Nghệ Phong biết sinh mệnh của Hoàng đế Trạm Lam còn kéo dài được mấy tháng, hắn đang băn khoăn không biết có nên giúp Hoàng đế giải độc hay không? Chỉ có như vậy mới có thể tác động tới các Hoàng tử, đồng thời áp chế các thế gia. Có thời gian hòa hoãn, phần thắng của Nghệ Phong cũng sẽ lớn hơn nhiều.
Bạo Cương thấy Nghệ Phong không có ý buông tha, chỉ đành cười khổ một tiếng, cũng không nói gì thêm. Hắn vẫn hoài nghi phía sau lưng Nghệ Phong còn có một thế lực cường đại hỗ trợ, thế nhưng bất kể hắn điều tra thế nào cũng tra không được. Chỉ biết là, Nghệ Phong là đệ tử bị Nghệ gia trục xuất khỏi gia môn.
Từ đáy lòng Bạo Cương cảm thấy có chút hả hê: Hiện tại hết thảy việc làm của Nghệ Phong đều đã truyền đến Nghệ gia, không hiểu bọn họ sẽ có cảm xúc gì đây?