Phần 301: Kế hoạch Kim Lâu
Nghệ Phong cũng có kế hoạch của riêng mình. Tuy rằng lực lượng của thánh địa cường đại nhưng mình lại không có cách nào mượn được. Nếu như có thể giúp Tử Âm đạt được vị trí nữ vương ngầm, đối với mình cũng là cực kỳ có lợi.
Thân phận nữ vương thế giới ngầm không những có thể thống lĩnh thế lực của ba bang hội hiện tại, mà còn có thể nắm giữ toàn bộ lực lượng của thế giới ngầm tại đế đô. Đó chính là lực lượng lớn nhất của hoàng thất.
Thế nhưng, Nghệ Phong cũng biết, nếu muốn giúp Tử Âm thực sự giành được ngôi vị Nữ vương, đó quả là khó khăn vô cùng lớn. Trước không nói các thế lực lớn nhỏ đế đô sẽ không tùy ý để thế lực ngầm hoành hành, quan trọng nhất là, đến lúc đó triều đình khẳng định cũng sẽ chèn ép Tử Âm. Nếu như tổ chức ngầm không ra hồn, cho dù lớn mạnh đến thế nào cũng không thể chống đỡ được trước sự chèn ép của triều đình.
Cho nên Nghệ Phong muốn dùng Kim Lâu làm trung tâm, để các thế lực lớn nhỏ trong đế quốc kia tự hủ hóa trong Kim Lâu, mặc cho mình sử dụng. Tuy nhiên, Kim Lâu hiện tại vẫn còn trong giai đoạn non trẻ. Điều này cũng không thành vấn đề. Có kinh nghiệm kiếp trước của mình, còn không thể biến nơi đây thành một nơi tiêu hồn xa hoa lãng phí sao? Đồng thời, nơi đây cũng chính là nơi thôn phệ mọi thế lực của đế đô.
Tử Âm nhìn Nghệ Phong thần sắc thản nhiên, khóe miệng hàm chứa dáng tươi cười tà mị trước mặt, trong lòng nàng bỗng dưng trào dâng cảm giác hoảng hốt khó lý giải. Nàng cảm giác trên đời này không có chuyện gì Nghệ Phong không dám nghĩ tới. Nữ vương thế giới ngầm của đế đô! Càng ngẫm, nàng càng cảm thấy cao không thể với!
– Thiếu gia, ngài tìm ta?
Triệu Hải đi tới trước mặt Nghệ Phong cung kính hỏi. Đối với Triệu Hải mà nói, người hắn không muốn gặp nhất chính là Nghệ Phong. Sự sợ hãi trước thủ đoạn độc sư vẫn in đậm trong nội tâm hắn, huống chi Nghệ Phong còn đang khống chế mạng sống của hắn. Cho nên, sau khi hắn đưa Bạo Cương tới Kim Lâu cũng không có tới gặp Nghệ Phong.
Nghệ Phong thấy tư thái hiện tại của Triệu Hải cũng tương đối thỏa mãn. Hắn cũng lần đầu tiên cảm thấy dùng thủ đoạn độc sư lại sảng khoái như vậy.
– Triệu Hải, hiện tại ngươi dẫn người đi công kích địa bàn của hai đại bang hội khác.
Nghệ Phong trực tiếp ra lệnh cho Triệu Hải.
Triệu Hải nghe Nghệ Phong nói không khỏi sững sờ đứng nguyên tại chỗ, không rõ Nghệ Phong và Tử Âm muốn làm cái gì. Trong ba đại bang hội, thế lực của mình là yếu nhất, không ngờ lại chủ động đi công kích đối phương, hơn nữa còn là cả hai. Hành động như vậy có phải là não tàn rồi không?
– Thiếu gia! Chúng ta làm như vậy chỉ e chịu không nổi sự trả thù của hai phương thế lực kia. Huống chi hiện tại cường giả của bọn họ đều ở tại sòng bạc. Nếu mang toàn bộ tinh anh của bang hội đi, chỉ e…
Triệu Hải cẩn thận nhắc nhở nói.
Nghệ Phong thản nhiên đáp lại:
– Những chuyện này không cần ngươi lo lắng. Ta tự có biện pháp ứng phó.
Triệu Hải ngẩn ra, không khỏi quay đầu nhìn về phía Tử Âm, chờ đợi câu trả lời từ chính Long đầu của mình. Hắn không dám cự tuyệt mệnh lệnh của Nghệ Phong, nhưng cũng không muốn nghe theo một cách mù quáng như vậy.
– Ngươi cứ làm theo mệnh lệnh của Nghệ Phong là được. Chuyện ở song bạc chúng ta sẽ xử lý.
Tử Âm gật đầu đồng ý, quay sang nói với Triệu Hải.
Triệu Hải thấy Tử Âm nói như vậy, tuy rằng không rõ Nghệ Phong và Tử Âm rốt cuộc có chủ ý gì, nhưng cũng đành phải gật đầu tuân mệnh. Hiện tại quả thực chính là thời cơ tốt nhất đi công kích bang hội hai phương, cường giả của bọn chúng đều đã tới sòng bạc. Điều này chứng tỏ lực phòng ngự của bọn họ đang vô cùng yếu ớt.
– Nhớ kỹ, ta cũng không muốn diệt hết bọn họ. Ngươi lượng sức mà làm là được. Chỉ cần có thể khiến bọn họ cảm thấy đau xót, nhiệm vụ của ngươi coi như hoàn thành.
Nghệ Phong nhắc nhở thêm.
Triệu Hải gật đầu quay sang Nghệ Phong nói:
– Ta biết!
Nghệ Phong nhìn Triệu Hải nhanh chóng rời đi phân phó công việc chuẩn bị tấn công, quay sang nói với Tử Âm:
– Triệu Hải này có năng lực rất mạnh, đáng tiếc chính là dã tâm quá lớn.
Tử Âm gật đầu nói:
– Trước đây phụ thân của Linh Nhi cũng là dựa vào những người này mới gây dựng được một phương thế lực, chỉ là từ sau khi hắn chết đi, dã tâm của bọn họ lại càng ngày càng lớn.
Nghệ Phong thản nhiên cười cười:
– Nam nhân có dã tâm không phải là chuyện gì xấu. Việc chúng ta cần làm là phải khống chế được hắn. Tuy nhiên, trong khoảng thời gian ngắn hắn còn không dám không nghe lời. Chỉ cần vượt qua giai đoạn này, chờ khi Kim Lâu triệt để lớn mạnh, cũng không sợ hắn không nghe lời, kể cả là không có độc dược khống chế.
Tử Âm cười nói:
– Ngươi thực ra luôn rất tự tin vào chính mình.
Nghệ Phong cười cười nói:
– Không phải ta tự tin vào chính mình, mà là tự tin vào độc dược của mình! Đáng tiếc chính là, tuy rằng độc dược kia có hiệu quả rất cao, nhưng lại không có cách nào duy trì trong thời gian dài, bằng không có thể làm cho thực lực đối phương giảm sút. Ta cũng không muốn Tử Âm nàng tới lúc đó lại tiếp nhận một đám thủ hạ phế vật.
Tử Âm thấy độc dược có tác dụng phụ như vậy cũng minh bạch vì sao Nghệ Phong lại coi trọng Kim Lâu như vậy. Hắn chính là sợ sau này thủ hạ của mình không có đại tướng a!
– Tử Âm tỷ! Nếu có thời gian nàng cũng nên tìm một vài cao thủ tin cậy, không thể cứ dựa vào đám người Triệu Hải mãi được. Bằng không một khi bọn họ phản bội, thế lực của nàng nhất định sẽ đại thương nguyên khí.
Nghệ Phong nhắc nhở.
Tử Âm cười khổ nói:
– Ta sao lại không muốn, nhưng có cường giả nào lại nguyện ý theo ta chứ?
Nghệ Phong lắc đầu nói:
– Chỉ cần Kim Lâu phát triển lớn mạnh, có tiền tài kích thích, ta nghĩ sẽ có rất nhiều người cam tâm tình nguyện. Có câu “Chim chết vì mồi” là như vậy.
– Cũng là do kim tệ của chúng ta không nhiều a. Để đầu tư vào sòng bạc này, hầu như những gì có thể dùng ta đều đã dùng hết cả rồi. Cho nên mới có thể xây dựng xa xỉ như vậy.
Tử Âm bất đắc dĩ nói.
– Tử Âm tỷ cứ chờ xem! Trong tương lai không xa nữa, Kim Lâu nhất định sẽ ngày kiếm đấu vàng. Đến lúc đó kim tệ không còn là vấn đề nữa. Huống chi Tử Âm tỷ còn nhiều sản nghiệp ngầm như vậy, còn sợ không có tiền sao?
Nghệ Phong cười cười. Trong lòng hắn cũng âm thầm tính toán, có nên cho ngoại công chen chân vào trong Kim Lâu hay không. Dù sao ngoại công ở đế đô cũng là trên danh nghĩa thương nhân. Chỉ là, ngoại công là một thương nhân đứng đắn, để ngài tham gia vào những ngành kinh doanh có chút đen tối này thực không tốt. Huống chi hiện tại đang là thời điểm bầu không khí có chút khẩn trương.
– Nghệ Phong, ngươi đang suy nghĩ cái gì vậy? Vì sao không nói lời nào?
Tử Âm nhìn Nghệ Phong hỏi.
– A! Không có gì! Tử Âm tỷ, chuyện chiêu mộ cao thủ nhân tài cứ từ từ tính, tỷ không cần phóng xuất tin tức ra ngoài. Một y sư thất giai thực sự có sức dụ hoặc rất lớn đối với rất nhiều người.
Nghệ Phong cười cười. Tuy rằng như vậy đối với mình mà nói sẽ có chút phiền phức, nhưng để Kim Lâu có thể triệt để phát triển lớn mạnh, tất cả đều đáng giá.
Tử Âm thấy Nghệ Phong tự lấy mình ra làm mồi nhử, trong lòng hơi sửng sốt, lập tức cười khổ nói:
– Như vậy đáng giá sao?
Nghệ Phong quay sang Tử Âm trừng mắt nói:
– Để Tử Âm tỷ có thể trở thành nữ vương, hết thảy đều đáng giá!
Sắc mặt Tử Âm ửng đỏ, trừng mắt liếc Nghệ Phong, lập tức gắt giọng:
– Không đứng đắn!
– Hắc hắc…
Nghệ Phong cười lên hai tiếng:
– Thực lực hiện tại của Tử Âm tỷ kém bọn họ rất xa sao?
Nghệ Phong cũng có chút đau đầu. Thế lực kém quá xa, đối mặt với sự trả thù của bọn họ quả thực rất phiền phức.
Tử Âm gật đầu nói:
– Ừ, trước đây khi phụ thân Linh nhi còn tại thế, trong tam đại thế lực thì ta là lớn nhất. Chỉ là từ khi phụ thân Linh nhi qua đời, hai bang hội bọn họ liên hợp lại muốn thôn phệ thế lực của ta. Hiện tại đã không còn được như trước đây. So với bọn họ, bất luận phương diện nào cũng đều tồn tại sự chênh lệch nhất định.
Nghệ Phong nghe Tử Âm nói như vậy cũng trở nên trầm tư. Tuy rằng hắn đã sớm đoán được kết quả như vậy, nhưng lời nói không có chút tự tin nào của Tử Âm cũng khiến hắn đau đầu không ít.
– Tử Âm tỷ cũng không cần lo lắng! Đến lúc đó ta sẽ nghĩ biện pháp. Hiện tại ta muốn đi xoa bóp một chút. Thật đau đầu!
Nghệ Phong an ủi Tử Âm, đồng thời cũng muốn tìm một nữ nhân diễm lệ cùng mình tiếp xúc thân thể một chút. Nói thế nào thì Kim Lâu này cũng được thành lập dựa trên ý kiến của mình, không hưởng thụ một phen thực có lỗi với chính mình mà!
Tử Âm thấy Nghệ Phong như vậy, ngay khi nàng vừa định làm gì đó, ánh mắt nàng đột nhiên chuyển tới phòng riêng của đám Hung Lang. Thấy một đám người bị đuổi ra, nàng biết, bọn họ nhất định là muốn chơi trò nháo sự rồi.