Phần 279: Một tuần
– Vì sao ngươi lợi hại như vậy, toàn thân ta đều như nhũn ra rồi!
Toàn thân trên dưới Tần Y tản ra tư thái mị hoặc, trên người đã bị Nghệ Phong lăn qua lăn lại không còn một chút lực lượng.
Bàn tay Nghệ Phong đặt trên xương quai xanh của Tần Y, cảm thụ được khí tức nóng rực của nàng. Thân thể trắng noãn như ngọc thạch của Tần Y đã tràn đầy vết ửng đổ, tăng thêm một chút mị hoặc khác loại.
Tóc dài đen thui đã mất trật tự tán loạn ở các nơi trên người Tần Y, mặt cười như xuân, đôi môi đỏ mọng kiều diễm nhẹ nhàng tru lên, bộ ngực cao vót trắng muốt trên đỉnh có hai điểm hồng đứng ngạo nghễ, bên trên còn có vài đạo dấu tay màu hồng do Nghệ Phong dùng sức lưu lại, càng tản ra nét mị hoặc khôn xiết. Thân thể hoàn mỹ đến tận cùng này, khiến nam nhân nổi lên dục vọng nguyên thủy nhất!
– Nhìn cái gì?
Hai gò mát Tần Y nóng lên gục vào người Nghệ Phong, khiến cho thân thể nàng và hắn hòa cùng một chỗ, nhớ tới thời gian vừa rồi điên cuồng mê loạn, nàng liền cảm giác mặt lại nóng lên đến cực điểm.
Nghệ Phong đưa tay ôm lấy thân thể trơn bóng của Tần Y vào trong lòng, như trước gục đầu vào mái tóc dài của Tần Y nói rằng:
– Ta nhìn Tần Y tỷ của ta vĩnh viễn cảm thấy thiếu!
Tần Y trắng mắt liếc Nghệ Phong, như chim nhỏ nép vào vòng lòng Nghệ Phong, nàng phảng phất thì thào lẩm bẩm:
– Ta chưa từng được cảm thụ qua như vậy, rời xa ngươi, ta luôn thấy nhớ mong và khó chịu trong lòng…
Nghệ Phong cảm thụ được Tần Y đang chăm chú ôm mình, hắn nhẹ nhàng hôn lên trán Tần Y nói:
– Vậy thì Tần Y đừng rời xa ta nữa là được, vĩnh viễn dừng lại bên cạnh ta!
Tần Y lắc đầu, ôm Nghệ Phong nói:
– Bây giờ còn chưa được, lần này trở về ta chỉ có thể ở lại một tuần, sau một tuần lại phải đi!
Trong giọng nói của Tần Y có chút không muốn, lực lượng trên cánh tay ôm Nghệ Phong cũng gia tăng thêm vài phần.
– Ách…
Nghệ Phong có chút bất đắc dĩ, hiện tại hắn không có biện pháp áp chế hàn chứng của Tần Y, cho nên cũng sẽ không ngăn cản nàng trở lại bên cạnh phụ thân nàng. Mặc dù trong lòng có chút không nỡ xa rời Tần Y, thế nhưng lúc này lại chỉ có phụ thân của Tần Y có biện pháp ứng phó với hàn chứng.
– Tần Y tỷ yên tâm, nhất định sẽ có một ngày ta sẽ trị hết được hàn chứng của tỷ!
Bàn tay của Nghệ Phong chạm đến hai vú nàng, cảm nhận được trên đó truyền lại sư co dãn kinh người.
– Ừm! Được rồi, thương thế của ngươi không sao chứ?
Tần Y đột nhiên hỏi.
– Hả?
Nghệ Phong rất kinh ngạc nhìn Tần Y, không rõ vì sao Tần Y lại biết chuyện mình bị thương.
– Nghệ Lưu nói cho gia gia biết, sau đó gia gia lại truyền tin cho ta!
Tần Y giải thích nói, trong mắt tràn đầy thần sắc lo lắng.
Trong lòng Nghệ Phong cảm động, hắn biết lúc này Tần Y gấp gáp trở về, hẳn là chính vì nguyên nhân này rồi. Nghệ Phong cảm giác trong lòng tự nhiên tràn đầy nhu tình, đối với nữ nhân này, hắn đã yêu thương đến mức tận cùng rồi. Từ thời khắc xuyên qua kia, mỗi giây mỗi phút hắn liền không thể làm mờ nhạt đi hình bóng của nàng!
– Một chút thương nhỏ mà thôi. Dưới trình độ y thuật của ta xác thực không phải vấn đề lớn!
Tuy rằng Tần Y không biết y thuật của Nghệ Phong rốt cuộc cao đến mức nào, thế nhưng nàng nhớ tới vừa rồi Nghệ Phong hung mãnh vô cùng, nàng liền cảm giác hai má đỏ bừng, cũng tin tưởng Nghệ Phong xác thực không việc gì.
– Sau này đừng xúc động như vậy. Ngươi làm sao có thể là đối thủ của Vương Cấp đây?
Tần Y có chút trách cứ nói với Nghệ Phong, trong lòng nói tràn đầy sự lo lắng và quan tâm.
Bất quá, đồng dạng Tần Y cũng rất kinh hãi, lấy thực lực Tướng Cấp thương nặng Vương Cấp, điều này tuyệt đối là một việc cực kỳ kinh khủng, khiến người ta sợ hãi.
Nghĩ vậy, trên mặt Tần Y cũng xuất hiện dáng tươi cười, thực lực nam nhân âu yếm của chính mình càng cường đại, không phải càng dễ dàng nhận được sự tán thành của phụ thân mình hay sao? Đến lúc đó chính mình sẽ không phải bận tâm phụ thân rồi, có thể quang minh chính đại ở chung một chỗ cùng Nghệ Phong.
Chỉ là, lập tức Tần Y lại nhớ tới một việc khác, nàng cau mày quay đầu nói với Nghệ Phong:
– Trước đó vài ngày, thánh địa truyền lại tin tức, nói có người sẽ đi khiêu chiến đại truyền nhân hiện tại của Tĩnh Vân Tông, người đó có phải là ngươi không?
Tần Y lo lắng hỏi Nghệ Phong, nàng nghĩ tới nghĩ lui, vẫn nghĩ Nghệ Phong chính là người có xác xuất lớn nhất.
Nghệ Phong cười khổ gật đầu, có chút bất đắc dĩ nói:
– Nhiệm vụ do lão đầu tử định ra, phải đi làm!
Tần Y nghe được câu trả lời xác thực của Nghệ Phong, nhất thời nàng dại ra tại chỗ. Tĩnh Vân Tông được xưng là môn phái cường đại nhất trong Trạm Lam đế quốc, tuyệt đối không phải chỉ có hư danh. Nghệ Phong muốn đi khiêu chiến truyền nhân hiện tại của bọn họ, nhất định nguy hiểm vạn phầm.
– Nhất định phải đi sao?
Tần Y nhìn Nghệ Phong dò hỏi.
– Tuy rằng lão đầu tử kia có thể tùy ý để ta quyết định việc nhỏ, nhưng chuyện này tuyệt đối không cho phép ta từ chối. Hơn nữa đây là mệnh lệnh của toàn bộ cộng đồng trong thánh địa. Ta cũng không thể từ chối!
Nghệ Phong giải thích nói.
Tần Y thấy hắn nói như vậy, nàng chỉ biết thở dài một hơi, lo lắng trong đáy mắt càng mạnh mẽ hơn.
– Tần Y tỷ yên tâm đi! Không có nguy hiểm, nếu như hắn thực sự ép ta đến đường cùng, ta dùng một cái Phệ Linh Nộ Bạo trực tiếp vất cho hắn. Ta cũng không tin truyền nhân hiện tại của Tĩnh Vân Tông có thể đỡ.
Nghệ Phong ha ha cười nói.
Tần Y trắng mắt liếc Nghệ Phong, đối với lời nói của Nghệ Phong trực tiếp không nhìn. Chiêu thức nghịch thiên như Phệ Linh Nộ Bạo có thể dễ dàng phóng thích sao? Lần trước may mắn chỉ là bị thương nặng, ai biết lần sau ngươi sẽ xảy ra chuyện gì đây?
– Ngươi nha! Đừng tưởng rằng là truyền nhân của Tà Tông liền kiêu ngạo như vậy. Tà Tông đúng là rất lợi hại, thế nhưng đó là Tà Tông, mà không phải truyền nhân của Tà Tông lợi hại!
Tần Y nhẹ nghàng cắn một chút vào trên vai Nghệ Phong, coi như hình phạt nghiêm khắc đối với bàn tay đang lộn xộn của hắn.
Hàm răng của Tần Y cắn vào khiến Nghệ Phong có cảm giác ngưa ngứa, hắn liền cúi đầu véo chiếc mũi trắng noãn mỹ lệ của Tần Y, lập tức hỏi:
– Tần Y tỷ, hiện tại Kim Ưng Tông không tìm tỷ gây sự nữa sao?
Kỳ thực Nghệ Phong cũng có chút nghi hoặc, ngoại trừ hơn sáu năm trước có một lần Kim Ưng Tông muốn giết Tần Y, liền không tiếp tục ra tay với nàng. Thế nhưng Nghệ Phong vẫn không dám thả lỏng cảnh giác, như trước có chút lo lắng hỏi Tần Y.
Lần đầu tiên bởi vì chính mình đỡ hộ Tần Y một chưởng, chính mình cũng nhân họa đắc phúc mà tiến vào thánh địa.
Thế nhưng nếu như gặp phải lần thứ hai, Nghệ Phong không biết còn có thể bảo vệ Tần Y hay không. Nghĩ vậy, ý muốn tiêu diệt Kim Ưng Tông của Nghệ Phong càng trở nên kiên định hơn.
Thậm chí, Nghệ Phong từng nghĩ đến cách vận dụng lệnh bài của Thánh Địa.
Bất quá, lệnh bài Thánh Địa kia chỉ có thể sử dụng một lần, giá trị quá mức quý trọng, khiến Nghệ Phong không dám dễ dàng sử dụng, hắn không nghĩ trên thế giới này có vật gì có thể so sánh quý hơn Tần Y. Thế nhưng điều để Nghệ Phong lo sợ chính là, nếu như chính mình vận dụng lệnh bài Thánh Địa đi tiêu diệt Kim Ưng Tông, nhất định khiến Thánh Tông đứng đầu ngọn gió, thậm chí rất nhiều tông môn chỉ sợ cũng không nghe theo mệnh lệnh của lệnh bài Thánh địa. Bởi vì thế lực của Kim Ưng Tông quá mức kinh khủng, được coi là môn phái đệ nhất trong đế quốc bọn hắn.
– Không có!
Tần Y cũng không hiểu vì sao sáu năm trước Kim Ưng Tông lại muốn ám sát chính mình, mà lúc này tự nhiên chậm chạp không hành động.
Tần Y mơ mơ hồ hồ suy đoán khả năng chuyện đó có liên quan trực tiếp đến chính mình và phụ thân thân sinh, thế nhưng khi đó mình cũng không biết thân sinh phụ thân mình là ai!
– Quên đi, không cần phải suy nghĩ nhiều như vậy! Hắn không tới tìm chúng ta phiền phức là tốt nhất. Nếu như hắn dám đến, đến bao nhiêu liền diệt từng đó!
Trong mắt Nghệ Phong hiện lên một tia hung tàn.
Tần Y cười đáp:
– Ngươi yên tâm đi, ta hiện tại rất an toàn. Trừ phi là có Tôn Cấp tới giết ta, bằng không tuyệt đối không có khả năng thành công!
Nói đến đoạn này, Tần Y không khỏi nghĩ đến Tần thúc vẫn đi theo bảo vệ chính mình, thực lực Tần thúc xác thực mạnh mẽ quá mức.
– Ha ha, Tần Y thật tự tin. Có điều cũng không sao, chung quy có một ngày ta sẽ tiêu diệt môn phái của bọn hắn!
Nghệ Phong nhàn nhạt nói, đối với kẻ đã có rắp tâm với người của chính mình, diệt cỏ tận gốc là phương pháp tốt nhất.
Tần Y cảm giác được bàn tay Nghệ Phong đang thâm nhập vào giữa hai chân mình, thân thể nàng không nhịn được trở nên run rẩy. Nàng có thể cảm giác được chỗ kín của chính mình có dòng nước rỉ ra nhỏ xuống trên tay Nghệ Phong.
Tần Y không tiếp tục nói chuyện cùng Nghệ Phong, nàng giận dữ liếc mắt nhìn Nghệ Phong, cảm thụ được cự vật của Nghệ Phong lần thứ hai lại ngẩng cao đầu, nàng có chút nóng lên, dẫn dắt nó tiến vào trong thân thể của chính mình. Tần Y cũng không nghĩ nam nhân âu yếm của chính mình bởi vì mình mà phải chịu đựng khó chịu.