Phần 277: Nghệ Phong, ngươi làm gì?
– Đều đi thôi!
Tử Âm có chút không muốn nhìn thấy những người này, xoa trán nói.
– Chờ một chút!
Nghệ Phong đột nhiên hô, tại giữa ánh mắt nghi hoặc của mọi người, Nghệ Phong đi tới bên cạnh Triệu Hải. Lúc này Triệu Hải đã bị đau đớn khiến cho hôn mê rồi, toàn bộ quần áo hắn cũng bị mồ hôi lạnh thấm ướt hết.
Nghệ Phong tùy ý tại trên người hắn động vài cái, thân thể Triệu Hải lập tức buông lỏng ra, nguyên bản gân xanh đang bạo động cũng chậm rãi thu trở về. Nghệ Phong nhét vào trong miệng hắn một viên đan dược, quay ra nói với mấy người khác:
– Các ngươi đưa hắn mang ra ngoài, còn có, chờ khi hắn tỉnh lại hãy nói dược hiệu của viên thuốc này cho hắn!
– Vâng!
Mấy người kinh sợ chạy tới, mang theo Triệu Hải lập tức chạy ra ngoài.
Tử Âm nhìn ghế lô lại khôi phục trống rỗng, thở dài một hơi, quay đầu nói với Nghệ Phong:
– Cảm ơn ngươi!
– Ha ha! Tử Âm tỷ lại còn phải nói lời cảm ơn với ta sao?
Nghệ Phong quay đầu nháy nháy mắt đưa tình.
Tử Âm cảm giác toàn bộ tâm trạng đều được buông ra, cho tới này đều là Nghệ Phong giúp đỡ chính mình, cứu nữ nhi của chính mình, còn giúp mình nhiều lắm. Tâm tư của nàng nguyên bản vốn trầm trọng tự khi Nghệ Phong xuất hiện, liền dần dần an tâm xuống.
– Kỳ thực ngươi không nên giận dữ thay ta. Lộ ra thân phận độc sư của ngươi!
Tử Âm cảm động, đồng thời cũng hơi có chút lo lắng, danh tiếng của độc sự tại trên đại lục thực sự nghe vào tai không tốt lắm.
– Ha ha, chẳng lẽ Tử Âm tỷ kỳ thị thân phận độc sư của ta sao?
Nghệ Phong buồn cười nhìn Tử Âm.
Tử Âm trắng trợn trừng mắt nhìn Nghệ Phong nói:
– Nếu như là người khác nhất định ta sẽ rất chán ghét và sợ hãi. Có điều nếu là ngươi, ta vĩnh viễn cũng sẽ không chán ghét và sợ hãi ngươi.
Trong giọng nói mang theo mấy phần cảm tình, ánh mắt rất sủng ái nhu tình nhìn Nghệ Phong.
Nhìn thiếu phụ thành thục thiên kiều bá mị trước mặt. Thành thục đến mức mỗi tấc thịt, mỗi chút da trên người đều lộ ra vẻ dụ hoặc sâu sắc đối với nam nhân.
– Có những lời này của Tử Âm tỷ là đủ rồi, rốt cuộc thân phận của độc sư thì sợ cái gì? Có thân phận Y Sư thất giai che giấu. Những điều này đều không phải vấn đề!
Nghệ Phong lại cười nói.
Tuy rằng Tử Âm cũng rõ ràng đạo lý này, thế nhưng vẫn quay đầu lại nhắc nhở Nghệ Phong:
– Nhưng mà chung quy vẫn có nguy hiểm, sau này ngươi chú ý một điểm. Đừng tiếp tục tùy tiện thi triển độc thuật!
– Ha ha, Tử Âm tỷ yên tâm đi! Ta tự có chuẩn mực của ta, ta không tin những người này có lá gan bạo lộ thân phận độc sư của ta!
Nghệ Phong chẳng hề để ý nói.
– Ngươi nha…
Tử Âm thấy Nghệ Phong biểu hiện như thế này, cưng chiều mắng một câu.
– Tử Âm tỷ, sau này những người này sẽ thành thật nghe lời một ít, nếu như thực sự bọn hắn còn không nghe lời, nàng cũng không cần phải quản bọn họ nữa.
Nghệ Phong nhàn nhạt nói.
– Ừm, chỉ bất quá bọn họ toàn bộ đều là nguyên lão của bang hội, nếu như không có sự giúp đỡ của bọn họ, sợ là bang hội cách ngày diệt vong không xa! Điều này cũng chính là lý do vì sao bọn hắn luôn không để ta trong mắt!
Tử Âm có chút bất đắc dĩ nói.
– Ha ha, nếu như ta không biết điểm ấy, nàng cho rằng ngày hôm nay bọn họ còn có khả năng sống sót sao?
Nghệ Phong không sao cả cười cười:
– Tử Âm tỷ thực sự quá thiện lương rồi, nếu như ngay từ đầu ngươi liền làm thịt một hai người, bọn họ cũng không càn quấy đến mức chẳng để nàng vào trong mắt.
Tử Âm trắng trợn liếc Nghệ Phong nói:
– Ta là một nữ nhân, làm sao có thể giống như nam nhân các ngươi, giết người không nháy mắt! Nếu không, ta để vị trí long đầu này tặng cho ngươi, ta xem ngươi thích hợp hơn ta rất nhiều!
– Đừng!
Nghệ Phong bị dọa, tính cách hắn rất lười nhác, còn lâu mới làm chuyện như vậy. Hơn nữa thời gian đi Tĩnh Vân Tông cũng càng ngày càng gần rồi, căn bản không có thời gian xử lý những việc này:
– Vẫn là Tử Âm tỷ tỷ chính mình xử lý đi. Chỉ là nếu lúc nào nàng muốn ta hỗ trợ, tùy thời có thể tìm ta!
– Hừ!
Tử Âm hừ một câu, đối với sự cự tuyệt của Nghệ Phong nàng cũng rất bất đắc dĩ, nếu như người khác nghe thấy câu như thế, nhất định sẽ vui vẻ chết ngất. Thế nhưng Nghệ Phong lại nghĩ đó là một chuyện phiền phức!
– Chẳng lẽ ngươi không thể giúp ta thoáng một chút sao? Để ta ở nhà an tâm chăm sóc cho Linh Nhi không phải tốt hơn sao?
– Cái kia… Để ta suy nghĩ. Năng lực của Tử Âm tỷ lớn như vậy. Nếu như nàng không làm, đây là một tổn thất lớn nha. Trời đất sẽ trách cứ!
Nghệ Phong cười ha ha nói.
Tử Âm trắng trợn liếc nhìn Nghệ Phong, đối với lời mượn cớ lười nhác này trực tiếp không nhìn. Vốn rằng nàng cũng không nghĩ Nghệ Phong sẽ đồng ý với ý kiến của nàng.
Nghệ Phong cười cười, đi đến bên cạnh cửa sổ lầu ba, đưa tay mở ra hai cánh cửa sổ. Bầu không khí mát lạnh trong nháy mắt xô đến đập vào mặt, để Nghệ Phong phải híp mắt.
Tử Âm nhìn bóng lưng thon dài cao ngất trước mắt, trong lòng có chút hoảng hốt. Tuy rằng thân thể đơn bạc, thế nhưng dáng dấp kiên quyết, lại tản ra một loại khí tức khiến cho người bên cạnh hắn rất an tâm, để cho chính Tử Âm cũng phải bị say mê cuốn vào. Rất khó tin tưởng hắn chỉ là một người thiếu niên mới có mười tám tuổi.
Từng đạo gió lạnh đánh vào trên mặt Nghệ Phong, Nghệ Phong cũng không vận chuyển đấu khí xua tan đi hàn khí, hắn híp mắt nhìn vào phía trước. Liền lẳng lặng đứng yên tại chỗ!
Tử Âm thấy thế, nàng cũng ngồi yên tại chỗ, lẳng lặng nhìn Nghệ Phong, cư nhiên trong lúc nhất thời cả không gian trở nên yên tĩnh, nàng không rõ Nghệ Phong đang suy nghĩ cái gì.
Ánh mắt Nghệ Phong thẳng thắp nhìn kỹ đế đô. Độ cao của tầng ba để cho tầm nhìn của hắn rất xa.
– Tử Âm tỷ! Đế đô xác thực là một địa phương rất phồn hoa. Nếu như có thể nắm trong tay tất cả sản nghiệp ngầm, nàng nhất định có thể bao trùm phía trên mấy vị đại gia ở đế đô kia!
Nghệ Phong đột nhiên nói.
Một câu nói đột nhiên này, để Tử Âm sửng sốt, lập tức lại cười nói:
– Ngươi nha, cứ nằm mơ đi, ai có thể nắm trong tay tất cả sản nghiệp ngầm của đế đô đây?
– Tử Âm không muốn thử xem sao? Chỉ cần nàng làm được, vậy ngươi chính là nữ vương rồi!
Nghệ Phong không quay lại, đưa lưng về phía Tử Âm nói.
– Ta cũng không hy vọng làm nữ vương, có thể bảo trì cuộc sống như vậy giờ liền cảm thấy đầy đủ rồi!
Tử Âm cười nói.
Nghệ Phong lắc đầu nói:
– Câu này của Tử Âm tỷ sai rồi, chỉ cần nàng dựa theo cách làm ta đã nói cho ngươi để thay đổi sòng bạc. Sòng bạc này nhất định sẽ trở thành nơi trung tâm của đế đô! Tương lai lượng người đến nơi đây nhất định liên miên không dứt.
Tuy rằng Tử Âm nghĩ có chút không thực tế, thế nhưng cũng không phản đối lời nói của Nghệ Phong.
– Ha ha, Tử Âm tỷ không tin đúng không? Chúng ta liền mỏi mắng mong chờ đi. Đến lúc đó, nàng nhất định có thể mượn sòng bạc này cấp tốc nâng lên giá trị con người nàng! Đến lúc đó, người chính là nữ vương diễm lệ nhất của thế giới ngầm rồi!
Nghệ Phong lại cười nói.
– Cút! Ngươi mới là nữ vương diễm lệ của thế giới ngầm!
Tử Âm trắng trợn liếc Nghệ Phong, đối với cách xưng hô này nàng rất không thoải mái.
– Ha ha… Ta thích nữ vương!
Nghệ Phong cười ha ha.
Sắc mặt Tử Âm ửng đỏ lườm Nghệ Phong, đối với lời nói bậy của Nghệ Phong nàng đã nghe quen rồi. Chỉ bất quá, trong lòng vẫn như trước bị những lời này của Nghệ Phong kích thích run lên không ngừng.
Nghệ Phong quay đầu nhìn thoáng qua Tử Âm, cười cười. Cũng không nói gì thêm.
Chỉ là, trong đáy lòng lại yên lặng nói một câu:
– Nữ vương? Thực sự làm không được sao? Vậy thử đi!
Nghệ Phong quay đầu, tiếp tục hứng gió lạnh. Dáng dấp trậm lặng của Nghệ Phong, khiến cho Tử Âm cảm thấy một trận xúc động, nàng phảng phất dường như cảm nhận được mỗi luồng suy nghĩ của Nghệ Phong.
Ngay khi Nghệ Phong đang tận hưởng luồng gió lạnh, một thân ảnh đột nhiên hiện lên trong tầm mắt hắn.
Nghệ Phong sửng sốt, lập tức nhìn vào thân ảnh xinh đẹp kia mà quá vui mừng, Nghệ Phong không chút nghĩ ngợi nhảy từ cửa sổ xuống, một điểm cũng không chú ý đây là lầu ba.
– Nghệ Phong, ngươi định làm gì?
Tử Âm thấy Nghệ Phong bỗng nhiên kích động như vậy, nhảy xuống từ lầu ba, mặc dù biết hắn có thực lực Tướng Cấp sẽ không vấn đề, thế nhưng không nhịn được lo lắng hô một câu! Người cũng rất nhanh hướng về cửa sổ chạy tới! Đưa mắt nhìn xem Nghệ Phong rơi xuống đất có bị việc gì không? Đồng thời cũng rất hiếu kỳ, chuyện gì có thể khiến cho Nghệ Phong kích động như vậy?