Phần 276: Khống độc
Nghệ Phong nhìn mấy người đang di động bước chân chuẩn bị rời đi, hắn cười lạnh một tiếng nói:
– Đi, cắc ngươi có bản lĩnh thì cứ bước thêm một bước, kế tiếp Triệu Hải sẽ là các ngươi!
Một câu nói này, nhất thời để bước chân của mấy người này nhất thời như bị đóng đinh chết tại chỗ, bóng dáng người không phải người của Triệu Hải lại thoáng hiện lên trong đầu bọn họ, khiến cho bọn họ động cũng không dám động, hai chân run rẩy!
Tử Âm không để ý đến mấy người này, nàng nhìn Triệu Hải đang không ngừng lăn lộn kêu la dưới mặt đất, trong miệng hiện lên một tia không đành lòng. Đối với mấy vị nguyên lão trước khi vẫn theo chính mình này, tuy rằng xác thực nàng không thích, nhưng hiện tại sự nghiệp của mình cũng không thể thiếu những người này được.
– Nghệ Phong…
Tử Âm hướng về Nghệ Phong cầu xin nói, nàng cũng không muốn cho Triệu Hải cứ như vậy liền chết đi. Chính mình còn muốn dựa vào hắn rất nhiều.
Nghệ Phong không sao cả chỉ cười cười, quay đầu nói với Tử Âm:
– Tử Âm tỷ tỷ cứ yên tâm đi! Hắn còn không chết được, chỉ nhận chút điểm dằn vặt mà thôi!
Một câu nói này, nhất thời để đám người giật mình run rẩy, nhìn Triệu Hải đã co rúc thành một đoàn, cả đám cảm giác da đầu mình tê dại.
Tử Âm thấy Nghệ Phong nói như vậy nàng cũng hoàn toàn yên tâm rồi, đối với đám thủ hạ không nghe lời mình như bọn này, nàng vẫn nghĩ dạy bảo cho chúng một trận, nếu hiện tại Nghệ Phong nguyện ý ra tay giúp đỡ nàng, vậy thì quá tốt rồi!
– Ừm!
Tử Âm rất giống như tiểu nữ nhân rúc tại phía sau Nghệ Phong, trong lòng cũng cảm thấy hạnh phúc, có người vì chính mình che mưa chắn gió, thật sự rất tốt!
Lúc này mọi người mới hiểu được, Nghệ Phong không phải một đệ tử nhà giàu, mà là người có quan hệ không cạn đối với long đầu của mình. Đấy lòng càng run lên. Bọn họ biết, ngày hôm nay quả thực không thể trốn được một kiếp này rồi.
Nghệ Phong vừa ra tay liền để cho Triệu Hải dằn vặt như vậy, đây là đòn ra oai phủ đầu dành cho bọn hắn.
– Các ngươi thì sao? Có muốn kết cục giống như Triệu Hải hay không?
Nghệ Phong trêu chọc nhìn mấy người này, khóe miệng tràn đầy mỉm cười nói.
Nhìn dáng dấp của Nghệ Phong, càng để những người này kinh sợ không ngớt, đám người nhìn thấy Triệu Hải thê thảm dưới mặt đất liền rùng mình.
– Long đầu! Sau này tất cả chúng ta nhất định sẽ ngoan ngoãn nghe lời người!
Tất cả mọi người quỳ rạp xuống trên mặt đất, cầu khẩn về hướng Tử Âm, cả đám một lời nói như nhau, lúc này chỉ có Tử Âm mới có thể cứu bọn họ!
Cho nên ánh mắt mọi người mới chuyển hướng về phía Tử Âm!
Tử Âm hừ một câu, không nói một lời, chỉ lẳng lặng đi theo phía sau Nghệ Phong, không phát biểu bất cứ ngôn ngữ gì.
Mọi người thấy lúc này Tử Âm giao toàn bộ quyền lực cho Nghệ Phong, bọn họ biết, ngày hôm nay Nghệ Phong chính là người nắm giữ số phận của bọn họ rồi. Chỉ bất quá, nghĩ đến độc thuật của Nghệ Phong, bọn họ liền không nhịn được toàn thân phát lạnh.
– Đều đứng lên đi!
Nghệ Phong thấy đám người quỳ xuống, xem thường nhìn quét bọn họ liếc mắt nói.
Mấy người nam tử hơi liếc mắt nhìn nhau, cũng không dám đứng dậy, như trước vẫn quỳ gối tại chỗ, đưa ra thân thể, run run tại chỗ.
– Ách…
Nghệ Phong thật không ngờ độc sư khiến cho người đời sợ hãi đến như vậy, vừa nghĩ, Nghệ Phong quyết định sau này ít đi sử dụng độc thuật rồi, dư luận vĩnh viễn là vô cùng kinh khủng!
– Đứng lên!
Nghệ Phong rống giận một câu, hắn không thể gặp nam nhân không có chút tôn nghiêm nào giống như nô lệ vậy!
Câu này chợt quát, nhất thời để mấy người lập tức đứng thẳng lên, Nghệ Phong thấy thế. Từ trong lòng lấy ra mấy viên dược hoàn tản ra mùi thơm ngát, đưa cho bọn hắn và nói:
– Ăn xong cái này, các ngươi có thể đi!
Mấy người liếc mắt nhìn nhau, từ trong tay của Nghệ Phong lấy dược hoàn ra, nhưng lại không một ai dám nuốt chửng. Thứ gì đó của độc sư, có thể đơn giản ăn sao?
– Các ngươi có thể không ăn, thế nhưng ta làm chứng. Các ngươi sẽ thịt nát xương tan!
Một câu nói này, nhất thời để mấy người nhanh chóng nuốt đan dược vào miệng, tuy rằng bọn họ sợ hãi đan dược này, bốn chữ thế nhưng thịt nát xương tan này để cho bọn họ càng cảm thấy kinh sợ hơn!
Sau khi mấy người ăn vào đan dược, lẳng lặng chờ đợi dược hiệu của đan dược phát tác. Mấy người thậm chí đã chuẩn bị tốt tinh thần mình sẽ là Triệu Hải kế tiếc! Thế nhưng, đợi một lúc lâu, lại như trước không phát hiện chỗ nào khác so với lúc trước.
Cả đám liếc mắt nhìn nhau, thế nhưng bọn họ không giảm chút căng thẳng nào, bọn họ cũng không cho rằng Nghệ Phong sẽ cho bọn họ ăn đan dược vô ích, thời gian vừa rồi, thậm chí bọn họ cảm giác được một chút vị ngọt! Không lẽ Nghệ Phong lại có lòng tốt đến nỗi đưa kẹo cho bọn họ ăn?
– Không việc gì! Các ngươi có thể đi!
Nghệ Phong thấy bọn họ ăn xong đạn dược, liền không thèm nhìn bọn họ liếc mắt, nhàn nhạt nói.
– Ách…
Một câu nói này, nhất thời để mọi người kể cả Tử Âm đều rất ngạc nhiên, cả đám lăng lăng nhìn Nghệ Phong. Không rõ hắn đang làm cái quỷ gì? Lẽ nào thực sự khinh địch như vậy buông tha cho bọn họ?
– Công tử!
Rốt cuộc có người không nhịn được sợ hãi trong lòng về đan dược kia, nhè nhàng run run đi về phía trước một bước, quay về phía Nghệ Phong nói:
– Không biết công tử cho chúng ta ăn cái gì?
Nghệ Phong ngược lại có chút thưởng thức người này, hắn vừa cười vừa nói:
– Kỳ thực đây cũng không phải thứ gì to lớn lắm! Nếu như các ngươi ngoan ngoãn nghe lời, đây là một viên kẹo, thế nhưng nếu các ngươi không nghe lời! Có thể là ba tháng, cũng có thể là một năm! Bất luận thời khắc nào các ngươi đều có khả năng chết bất đắc kỳ tử.
Một câu nói này, nhất thời để mọi người kinh hãi nhìn về phía Nghệ Phong, rốt cuộc bọn họ đã rõ ràng ý tứ của Nghệ Phong, đây là Nghệ Phong đang dùng độc dược để khống chế bọn họ. Nói cách khác, chỉ cần bọn họ không nghe lời, Nghệ Phong tùy thời có thể lấy đi tính mạng của bọn họ.
Nghệ Phong dường như đã xác nhận cách nghĩ của bọn họ, từ trong lòng lấy ra mấy viên đan dược, đưa cho Tử Âm tỷ nói:
– Mỗi ba tháng sau cho bọn hắn ăn một viên! Ha ha, đương nhiên nếu như bọn họ không nghe lời, vậy thì nàng cũng không cần đưa cho bọn hắn!
Ý tứ trong lời nói của Nghệ Phong rất rõ ràng, những viên này là thuốc giải độc, thế nhưng chỉ có thể duy trì ba tháng, sau ba tháng mà không chiếm được, chắc chắn sẽ bị phát độc mà chết!
– Ha ha, đương nhiên, nếu như các ngươi nghĩ Y Sư có thể hóa giải những độc dược này. Các ngươi có thể thoải mái thử một chút!
Nghệ Phong chẳng thèm để ý, kiêu ngạo nói.
Phương thuốc độc dược dùng để khống chế người khác này là do ngũ trưởng lão tự mình lục lọi ra. Ngũ trưỡng lão đã từng nói qua, trên thế giới này, người có thể hóa giải loại độc dược này chỉ đếm trên đầu ngón tay. Ít nhất tam trưỡng lão nghiên cứu hơn một tháng mới có thể hóa giải.
Nghe lời giải thích của ngũ trưỡng lão, độc dược này có chín chín tám mươi mốt loại biến hóa, mỗi loại biến hóa cần có thuốc giải không giống nhau, cho nên chỉ cần nhận biết sai một chút vậy thì tuyệt đối chỉ có con đường chết!
Xác thực độc thuật của Nghệ Phong không cao cường lắm, thế nhưng trình độ luyện chế độc dược lại cưỡng hãn quá mức. Độc sư và Y sư trên cùng một phương diện chế thuốc cơ bản là giống nhau, trình độ của Y Sư đạt được thất giai, vậy thì trình độ luyện chế độc dược cũng sẽ không kém quá lớn.
Chỉ là, một người độc sư toàn vẹn, không chỉ muốn chính mình có thể luyện chế độc dược. Hơn nữa thủ pháp, thủ đoạn thi triển độc dược đều phải đạt được trình độ ngang nhau! Như vậy mới tính là một độc sư toàn vẹn!
Một độc sư lợi hại, có thể để cho các bộ vị trên toàn thân đều luyện chế thành nơi phát ra độc thuật. Hắn thậm chí có thể hóa thành độc nhân, đến lúc đó coi như là cao thủ Tôn Cấp cũng phải cẩn thận từng ly từng tý khi đối mặt với hắn.
Mà Nghệ Phong tại phương diện này lại kém cỏi quá mức, hiện tại nhiều nhất hắn cũng chỉ có thể làm cho một cánh tay hóa thành cánh tay độc, do đó khi thi triển độc thuật, thủ pháp thi triển đồng thời cũng không phải rất thành thạo.
Đối kháng Triệu Hải đương nhiên không nói làm gì, nhưng mà đối phó với một ít cao thủ cấp bậc càng cao hơn thì coi như lực bất tòng tâm rồi.
Một câu nói này của Nghệ Phong, trong nháy mắt xóa đi chút may mắn còn lại trong lòng những người đó.
Mà đồng dạng, Tử Âm cũng lại thở dài một hơi, nàng không chút nghi ngờ độ chân thật trong những lời nói này của Nghệ Phong. Một vị Y Sư thất giai đều nói khó giải, vậy thì người có thể hóa giải độc dược này ít ỏi đến thương cảm.
– Không còn việc gì nữa, các ngươi có thể xuống phía dưới. Ha ha, vẫn là câu nói trước kia. Nếu như các ngươi không tin uy lực của đan dược. Cứ việc thử xem!
Nghệ Phong mỉm cười nhìn những người này.
Mấy người bỗng nhiên rùng mình, nhanh chóng quay về phía Tử Âm nói:
– Long đầu, sau này nhất định ta sẽ luôn luôn nghe theo lời ngài!
Tuy rằng lời này lúc trước cũng đã từng nói qua, thế nhưng lúc này Tử Âm lại có thể nghe ra độ chân thành của nó lớn hơn lúc trước rất nhiều.