Phần 252: Tiết lộ
Đi được một đạn xa, Nghệ Phong liền cảm giác Tử Âm hung hắng nhéo lên hông mình:
– Ngươi thật muốn làm hoa hoa công tử a!
– A…
Cơn đau bên hông khiển Nghệ Phong kêu lên một tiếng, lập tức cười khổ nói:
– Tử Âm tỷ không cần độc ác như vậy chứ!
– Hừ, sau này không cho phép trêu chọc nữ hài tử!
Tử Âm cảnh cáo, trong đó Nghệ Phong cư nhiên nghe ra được chút ghen tuông, điều này khiển hắn phải ngạc nhiên.
– Cái kia… Ta chưa bao giờ ữêu chọc nữ hài tử, đều là các nàng đến ữêu đùa ta!
Nghệ Phong nỗ lực biện minh, muốn nói rõ cho Tử Âm biết mình là một người rất thuần khiết, một chính chân quân tử!
– Phi…
Tử Âm nghe được Nghệ Phong nói, nàng liền cảm giác một trận đỏ mặt.
Ngay khi Nghệ Phong và Tử Âm đang nói chuyện phiếm, Bạch Liệt Hỏa cũng nghi hoặc hỏi Bạo Cương:
– Bạo Cương, ngươi có chuyện gì vậy? Cư nhiên cung kính với tiểu tử này? Dường như còn muốn lấy lòng hắn!
Bạo Cương trắng mắt liếc Bạch Liệt Hỏa, bất mãn nói:
– Lấy lòng cái gì, ta đang muốn đánh quan hệ tốt với hắn. Chỉ hơi có điểm dễ chịu với hắn mà thôi!
– Phi…
Một câu nói của Bạo Cương khiển tất cả mọi người có mặt ở đó đều nhổ ra một ngụm nước bọt, ngay cả nhi tử hắn cũng không ngoại lệ: Như vậy ngươi còn nói là dễ chịu sao? Gặp hoàng đế bệ hạ cũng không thấy ngươi cung kính như vậy.
– Hắc hắc…
Tựa hồ Bạo Cương cũng cảm giác được chính mình có điểm quá cung kính, hắn neươne ngùng cười cười, nét măt già nua khó có được đỏ lên môt lần.
– Cung kính với tiểu tử đó cũng là bình thường, các ngươi biết được thân phận hắn rồi, cũng sẽ cung kính giống như ta!
– Hắn có thân phận gì? Cư nhiên khiến một Vương cấp như ngươi phải như vậy, cho dù hắn có là một hoàng tử, cũng không đáng cho ngươi phải vậy!
Bạch Liệt Hỏa còn không nghĩ ra được có người thân phận càng cao quý hơn hoàng tử!
– Nếu hắn là một hoàng tử, ta mới lười chú ý đến hắn! Chỉ là, hắn có thể khiển ta như vậy, hoàn toàn không có liên quan tới thực lực sau lưng hắn, chính thực lực bản thân hắn sở hữu mới khiến ta cung kính với hắn!
Bạo Cương hiển nhiên cũng khinh thường thân phận hoàng tử.
Bạo Cương nói khiển đám người Bạch Liệt Hỏa ngẩn người, không rõ rốt cuộc Nghệ Phong có thực lực gì lại khiển một vị Vương cấp cao cấp làm như vậy!
– Bạo Cương, tuy ràng thiên phú hắn xác thực ưu tú không bình thường! Nhưng cũng chỉ là thực lực Tướng cấp, sao có thể khiển ngươi như vậy. Hình như ngươi còn thiểu hắn một nhân tình nữa! Đây rốt cuộc là chuyện gì?
Bạo Cương liếc mắt nhìn Bạch Liệt Hỏa, có chút bất đắc dĩ nói:
– Đúng vậy! Đây cũng là nguyên nhân ta lưu lại. Ta không muốn ngươi và hắn nháo tới quá căng. Ta muốn giải hòa xung đột của các ngươi. Cũng sợ hắn thực sự yêu cầu ta chém giết ngươi, một màn này ta không hề muốn phát sinh chút nào. Bởi vì ta không thể cự tuyệt hắn.
Đám người Bạch Liệt Hỏa càng nghe càng mơ hồ, không quá hiểu ý tứ trong lời Bạo Cương. Lấy tính tình Bạo Cương, có người cưỡng bức được hắn sao?
Bạo Cương thấy ánh mắt nghi hoặc của mọi người, hắn suy nghĩ một chút, vẫn quyết định nói ra thân phận y sư của Nghệ Phong, bàng không tới lúc không thể giải thích được, chính mình sẽ rất phiền phức! Có điều, không biết khi bọn họ nghe được thân phận y sư thất giai của Nghệ Phong, sẽ có biểu hiện thế nào? Bạo Cương cũng rất hiếu kỳ!
– Hắn là một y sư!
Bạo Cương liếc mắt nhìn Bạch Liệt Hỏa, nhàn nhạt nói, ngữ khí còn có chút bất đắc dĩ.
– Hư…
Đám người Bạch Liệt Hỏa khinh thường hư một tiếng, nhìn Bạo Cương bất mãn nói:
– Bạo Cương, ngươi đùa ta à? Một y sư mà thôi, có cái gì đáng ngạc nhiên?
Bạch Liệt Hỏa cũng không hề nghĩ Nghệ Phong sẽ là một y sư cao cấp, tại hắn xem ra, Bạo Cương nói những lời này là buồn chán muốn đùa hắn.
– Phi…
Bạo Cương nhìn Bạch Liệt Hỏa, khinh miệt một tiếng, cả giận nói:
– Không có gì ngạc nhiên? Ngươi đi tìm một y sư cao cấp qua đây, hơn nữa còn là thất giai!
– Ta tìm… Chờ một chút… Ngươi nói cái gì? Ngươi nói hắn là y sư cao cấp thất giai?
Bạch Liệt Hỏa rốt cuộc phản ứng qua, hắn kinh hãi hét lớn nhìn Bạo Cương, trong mắt đầy vẻ khiếp sợ và không thể tin được.
Đồng dạng, Bạch Hàn Tuyết và Viêm Phong đều trợn ữòn hai mắt, không thể tin được nhìn Bạo Cương, miệng há hốc, toàn bộ dại ra tại chỗ.
Bạo Cương rất thỏa mãn với tư thái của mấy người Bạch Liệt Hỏa, trong lòng cảm giác thư sướng cực độ. Hắn muốn chính là hiệu quả này, ngày trước chính mình cũng không thoát được bộ dáng như vậy.
– Hắc hắc… Lão gia hỏa, hiện tại biết vì sao ta coi trọng hắn như vậy chứ?
Bạo Cương nhìn Bạch Liệt Hỏa nói, ngữ khí có chút đắc ý, dường như có thể đáp quan hệ với Nghệ Phong là chuyện khiến hắn rất có mặt mũi.
Bạch Liệt Hỏa nhìn dáng dấp đắc ý của Bạo Cương, trong lòng không nhịn được cười khổ. Nếu như Nghệ Phong thực sự là một y sư thất giai, lão gia hỏa này thực có tiền vốn để đắc ý. Thể nhưng hắn thật không dám tin Nghệ Phong là một y sư thất giai, tiểu tử kia hiện mới được bao nhiêu tuổi a?
– Bạo Cương, ngươi sẽ không bị hắn lừa chứ?
Bạch Liệt Hỏa cổ quái nhìn Bạo Cương, hắn còn tin tưởng loại giải thích này hơn.
– Thối lắm!
Bạo Cương nhảy dựng lên, trừng mắt nói với Bạch Liệt Hỏa:
– Hắn tự mình giúp ta luyện chế tịnh hồn đan còn sai được sao? Bằng không ngươi nghĩ ám tật của ta có thể chữa khỏi, đồng thời còn tấn giai?
– Cái gì? Ngươi có ám tật? Đồng thời tấn giai rồi?
Bạch Liệt Hỏa lăng lăng nhìn Bạo Cương, ừách không được vừa rồi mới cảm giác lực lượng Bạo Cương gia tăng rất nhiều, nguyên lai là ám tật của hắn đã được chữa khỏi, đồng thời còn tấn giai.
– Phụ thân, người nói chính là ngày hôm đó sao? Nghệ Phong đến nhà chúng ta là vì luyện chế đan dược cho người?
Viêm Phong há hốc miệng ngẩn ngơ nhìn phụ thân nói. Hiện tại Viêm Phong đã có chút minh bạch, vì sao phụ thân mình lại coi trọng Nghệ Phong như vậy.
Kháo… Y sư thất giai a! Có thân phận này, không chỉ nói đi ngang đế đô, dù hắn đi tới đâu cũng đều thoải mái. Thảo nào hắn kiêu ngạo như vậy, thảo nào phụ thân lại coi trọng hắn như vậy, thậm chí còn có cảm giác lấy lòng.
Một câu nói của Viêm Phong rốt cuộc triệt để chứng thực lời Bạo Cương, cả đám bọn họ cảm giác đầu mình không đủ dùng. Cường giả Tướng cấp, hơn nữa còn là một y sư thất giai. Trên đời này sao có thể xuất hiện một nhân vật biến thái như vậy?
Khuôn mặt lãnh ngạo của Bạch Hàn Tuyết rốt cuộc cũng biến sắc, miệng anh hồng mở to hết cỡ, muốn nói gì nhưng lại không thể nói ra được!