Phần 179: Lôi Đình Phá Nhật Kiếm tái xuất
– Các ngươi tưởng rằng, các ngươi có thể dựa vào số Đso?
Nghệ Phong thản nhiên liếc mắt nhìn đám người vây quanh chính mình, bình tĩnh nói.
Câu nói này, khiến người chuẩn bị tiếp nhận bi kịch, tinh thần lại được kích thích. Ánh mắt mọi người lóe sáng nhìn Nghệ Phong: Lẽ nào tiểu tử này còn có chiêu thức khác hay sao?
Giống vậy, Thượng Quan Vũ Phượng và nữ nhân lãnh ngạo cũng chằm chằm nhìn Nghệ Phong, rốt cục hắn có cách gì có thể chống lại mười mấy người vây công. Nữ nhân lãnh ngạo khẽ đong đưa. Chân dài bốc hỏa, nhất thời có thể nghe thấy tiếng thở hổn hển của nam nhân xung quanh nàng.
Cổ Lạp nghe Nghệ Phong nói vậy, hơi bàng hoàng, nhưng lập tức phá lên cười: Cho dù đại ca của chính mình, lão đại của ngũ hổ, thế nhưng đối mặt với đám người này vây công, cũng phải kiêng nể. Cư nhiên tiểu tử này không để chính mình vào mắt, quả thực tức cười.
Thế nhưng, tiếng cười của hắn không duy trì được bao lâu. Hắn kinh ngạc phát hiện, cư nhiên hai chân tiểu tử trước mắt đã hơi nhấc khỏi mặt đất, giống như có một cổ lực lượng nâng đỡ hắn. Giờ khắc này, linh khí thiên địa cũng mạnh mẽ nhảy lên.
Nghệ Phong biết, bị nhóm người này vây công, hắn đã không còn cách nào khác, đành phải sử dụng vũ kỹ Địa Cấp kinh khủng kia, bằng không chính mình thực sự sẽ nằm xuống.
Nghệ Phong rút Tiêm Hổ Kiếm bên hông ra, hồn lực khống chế đấu khí trong cơ thể mãnh liệt hướng về Tiêm Hổ Kiếm. Từng đạo đấu khí trong kinh mạch, kéo theo từng đợt đau đớn kinh người, dường như nước lũ mãnh liệt hướng về phía Tiêm Hổ Kiếm.
Hắn cảm thụ được đấu khí trong cơ thể nhanh chóng tiêu hao, Nghệ Phong không cần suy nghĩ, lấy hai viên Đề Khí Tán trong nạp linh giới ra, vứt vào miệng. Tuy rằng Đề Khí Tán không phải dùng để hồi khí. Thế nhưng, là đan dược dùng để đề khí, cũng gần như dùng để hồi khí, hiệu quả nhất định không kém Hồi Khí Tán là bao.
Nếu như mọi người ở đây biết, Nghệ Phong dùng Đề Khí Tán đắt đỏ thay Hồi Khí Tán. Nhất định sẽ mắng lớn Nghệ Phong là kẻ bại gia chi tử!
Nhờ sự trợ giúp của hai viên Đề Khí Tán, trong nháy mắt Nghệ Phong cảm giác một luồng khí lưu chảy tại bụng dưới của chính mình, tiếp đến lưu chuyển trong kinh mạch hướng về phía cánh tay hắn.
Nhất thời, Tiêm Hổ Kiếm tỏa ra quang mang khổng lồ, linh khí bốn phía cũng mãnh liệt tụ tập tới Tiêm Hổ Kiếm. Linh khí khổng lồ, áp bức khiến toàn bộ hư không ngưng đọng lại.
Mọi người thấy vậy, trong lòng hốt hoảng, uy thế nhưng vậy quả thực vượt xa khả năng của bọn họ. Nữ nhân lãnh ngạo thấy vậy, quay về phía Thượng Quan Vũ Phượng nói:
– Dường như vỹ kỹ này đạt tới Địa Cấp? Vũ kỹ như vậy, hắn có thể đạt được sao?
Thượng Quan Vũ Phượng lắc đầu, lúc này nàng mới phát hiện, chính minh hoàn toàn không biết gì về Nghệ Phong! Thậm chí Nghệ Khải Mạc cũng không biết, dù sao chính mình cũng nhận được tin tức từ trong miệng Nghệ Khải Mạc.
– Thiếu niên này thật quái dị!
Nữ tử lãnh ngạo liếc nhìn Nghệ Phong, trong lòng cũng có chút chờ đợi. Muốn biết thiếu niên này thực sự có thể chống lại đám người này vậy công hay không?
Cổ Lạp trông thấy khí thế của Nghệ Phong liên tục tăng lên, sắc mặt hắn liền đại biến. Cổ khí thế này, hầu như càng lúc càng tiếp cận chính mình, thế nhưng nó vẫn còn tăng lên.
Cổ Lạp cũng biết, Nghệ Phong chuẩn bị xuất đại chiệu. Không phải hắn không muốn ngăn cản Nghệ Phong, thế nhưng căn bản hắn không thể tiếp cận Nghệ Phong. Linh khí khắp trời cùng khí thế uy áp vây quanh Nghệ Phong, khiến hắn không thể tiếp cận Nghệ Phong.
Cổ Lạp rơi vào tình thế bắt buộc, đành phải chờ đợi. Cổ uy thế này tuy thoáng nhìn vô cùng kinh khủng, thế nhưng hắn không tin, dựa vào một chiêu chẳng lẽ có thể đánh lại mười mấy người của chính mình. Hắn biết rất rõ, thực lực của Nghệ Phong tuyệt đối không vượt qua tứ giai, cho dù sử dụng đại chiêu, hắn cũng không duy trì được bao lâu.
Đúng như Cổ Lạp nghĩ, khí thế của Nghệ Phong và đấu khí trong cơ thể càng lúc càng thưa thớt. Nghệ Phong không chút nghĩ ngợi, lại tiếp tục vứt hai viên Đề Khí Tán vào miệng!
Nhất thời, đấu khí vốn cạn kiệt, lại tiếp tục bừng lên! Đối với Đề Khí Tán, Nghệ Phong có dược liệu hỗ trợ, thực sự không chút tiếc nuối. Tuy rằng hiện tại chính mình sở hữu không nhiều, thế nhưng một lần dùng hết cũng không sao cả.
Nhờ Đề Khí Tán trợ giúp, Lôi Đình Phá Nhật Kiếm cũng dần dần nổi lên, vô số linh khí thiên địa tụ tập hướng về phía Nghệ Phong, khiến Nghệ Phong trong đó giống như một người nhộng trong suốt. Đồng dạng, linh khí kia dường như bị Tiêm Hổ Kiếm hấp dẫn, nhanh chóng dung nhập vào trong đó, tản ra bạch quang chói mắt.
Trong hư không, không ngừng vang lên tiếng gào thét vang trời, uy thế không lồ khiến đám người vây công Nghệ Phong không khỏi toát mồ hôi lạnh, trong lòng vô cùng kinh hãi.
Trong lòng Cổ Lạp cũng nổi sóng cuồn cuộn, kinh hãi thầm nghĩ: Đấu khí của tiểu tử này không vượt quá tứ giai, làm sao có thể xuất ra đại chiêu như vậy? Cỗ khí thế này, hiển nhiên đã sớm vượt qua chính mình.
Mọi người ngơ ngác nhìn Nghệ Phong trôi nổi trong linh khí, dáng vẻ như vậy, thật giống như thiên thần hạ phàm. Cổ khí thế khổng lồ kia, khiến người có thực lực thấp kém hơn không khỏi run sợ lui về phía sau một bước.
Thân ảnh tinh lệ kia của Thượng Quan Vũ Phượng đứng ngơ ngác nhìn Nghệ Phong, trong nháy mắt hoảng hốt bất định!
Nghệ Phong đứng trong dòng xoáy linh khí, Tiêm Hổ Kiếm trong tay không ngừng huy động, chiêu Lôi Đình Phá Nhật Kiếm xoay tròn trên tay hắn. Nghệ Phong cảm thụ được đấu khí trong cơ thể chính mình lại lần nữa cạn kiệt, Nghệ Phong liền ngừng ra tăng khí thế.
Lạnh lùng nhìn Cổ Lạp nói:
– Ta nói rồi, các người không xứng với hai từ Hoa Hạ? Vậy các ngươi nhất định phải sửa!
Nói xong, Nghệ Phong gào thét:
– Lôi Đình Phá Nhật Kiếm!
Nhất thời, linh khí trong hư không đột nhiên bạo động, mãnh liệt xoay tròn vây lấy Nghệ Phong, kèm theo từng đạo gió gào thét. Linh khí mạnh mẽ hướng về phía Nghệ Phong, nguyên bản sắc mặt Nghệ Phong đông lạnh, dưới linh khí cuồng bạo lại càng co quắp lại.
Nhưng mà, kinh mạch đau buốt cũng không thể nào ngăn cản Nghệ Phong huy động Tiêm Hổ Kiếm trong tay. Chiêu thức công kích Lôi Đình Phá Nhật Kiếm, trong nháy mắt hình thành, quang mang chói mắt tỏa ra trực tiếp áp chế quang huy của thái dương. Khiến mọi người đều phải lấy tay che mắt.
Dường như từng đạo năng lượng hữu hình từ Tiêm Hổ Kiếm phát ra, nhanh chóng hướng về phía đám người vây công.
Bọn họ thấy vậy, trong lòng hoảng hốt. Đấu khí trong cơ thể bọn chúng tăng vọt, bao trùm toàn thân, thân ảnh liên tục biến hóa. Cố gắng tránh né đợt công kích này.
Cổ Lạp trông thấy cổ năng lượng từ Tiêm Hổ Kiếm phá tan không khí hướng về phía chính mình, trong lòng hắn vô cùng sợ hãi. Đồng thời đấu khí trong cơ thể cũng nhanh chóng vọt tới thân quyền đón đỡ cổ năng lượng kia. Hắn muốn xem, chiêu này thực sự cường đại tới mức nào.
Bịch…
Hai cổ năng lượng đụng vào nhau, trong nháy mắt năng lượng Tiêm Hổ Kiếm bị đánh nát, hình thành từng đạo kình khí tàn sát khắp hư không. Cổ Lạp mạnh mẽ lui lại phía sau hai bước. Quyền phải run lên không ngớt, thế nhưng trong lòng lại khẽ an tâm. Bất quá, chính mình có thể tiếp được, vậy không phải sợ tiểu tử này!
Trong lòng Nghệ Phong thầm cười nhạt: Ngươi thực sự cho rằng, uy thế của Lôi Đình Phá Nhật Kiếm chỉ vậy thôi sao? Với lại ta còn lãng phí bốn viên Đề Khí Tán!
Nghệ Phong mạnh mẽ huy tay, nguyên bản luồng linh khí kia ngưng động lại, lại tiếp tục bạo động. Mọi người thấy vậy, vô cùng kinh hãi. Toàn bộ tràng cảnh vô cùng yên tình.