Phần 146: Kế hoạch song bạc
– Tử Âm tỷ mở song bạc?
Nghệ Phong có chút kinh ngạc hỏi Tử Âm.
Tử Âm bất đắc dĩ cười khổ, nói:
– Đây là sản nghiệp của phụ thân Linh nhi để lại, sau khi hắn qua đời ta phải kế nghiệp.
Nghệ Phong kinh ngạc nhìn Linh nhi trong lòng chính mình, đã thấy Linh nhi ngủ say:
– Phụ thân Linh nhi đã qua đời?
Nghệ Phong không khỏi cảm thấy tiếc hận, nữ nhân nhu thuận đáng yêu, thành thục mị hoặc tới cực điểm. Nam nhân ham muốn nàng hẳn là không ít, nhưng hắn lại không có phúc hưởng thụ.
– Uhm, Phụ thân Linh nhi qua đời khi Linh nhi 2 tuổi! Hiện tại cũng đã trải qua 3 năm rồi!
Tử Âm rất ảm đạm, trong mắt hiện lên một tia hận ý.
Nghệ Phong có chút minh bạch, có lẽ bởi vì báo thù.
Tử Âm nhìn thấy tia an ủi trong mắt Nghệ Phong, nàng cười cười nói rằng:
– May mà Linh nhi làm bạn ta. Cũng an ủi ta rất nhiều, thời gian ba năm cũng đủ để ta quên đi tất cả.
Thấy tâm tình Tử Âm tựa hồ không quá khó khăn, Nghệ Phong cười cười nói:
– Người chết cũng đã chết rồi, người sống cần phải tích cực sống!
Tử Âm phì một tiếng, cười cười nói:
– Ngươi thực thích giả vờ thành thục, đúng là tiểu hài tử xấu xa. Còn chưa thành niên sao?
Nghệ Phong nhún nhún vai, lẽ nào nói nàng ta biết nhiều về chuyện thành thục:
– Ha ha, còn mấy tháng thành niên. Bất quá vừa nãy sòng bạc xảy ra chuyện sao?
Nghệ Phong tùy ý nói sang chuyện khác, không muốn xoay quanh vấn đề chính mình còn trẻ con.
Tử Âm nhìn Linh nhi ngọt ngào ngủ trong lòng Nghệ Phong, vừa định ôm lấy Linh nhi, đã thấy Nghệ Phong lắc đầu nói:
– Hãy để Linh nhi ngủ trong lòng ta. Vừa mới bị hù họa, như vậy cần yên tĩnh ngủ.
Tử Âm thấy Nghệ nói như vậy, trong đáy lòng nàng cũng dâng trào dòng nước ấm áp, nàng thấy Nghệ Phong rất yêu mến Linh nhi. Đối với nhi nữ duy nhất của chính mình, ai đối tốt với nó, nàng sẽ đối tốt gấp bội.
– Sòng bạc phụ thân Linh nhi lưu lại vốn làm ăn thịnh vượng nhất Đế Đô. Thế nhưng mấy tháng gần đây, làm ăn giảm xuống trầm trọng!
Tử Âm thuận miệng trả lời Nghệ Phong.
– Vậy nàng biết được nguyên nhân rồi chứ?
– Ha ha, chính là bị các sòng bạc khác liên hợp chèn ép!
Tử Âm bất đắc dĩ cười nói.
Nghệ Phong gật gất đầu, tựa hồ có chút minh bạch. Hiển nhiên thực lực của Tử Âm tỷ không bằng bọn chúng, lúc này bị ép rút lui. Dùng vũ lực đối với bọn chúng nhất định không thể thực hiện được, vậy việc này chỉ có thể dùng trí.
– Sòng bạc của Tử Âm tỷ lấy đổ thuật sư hơn người khác là chính sao?
Nghệ Phong biết được sòng bạc tại dị giới này, phần lớn tại các sòng bạc đều tìm về rất nhiều đổ thuật lợi hại. Lợi nhuận đều lấy từ người tới đây đánh bạc. Quả thực gọi là đánh bạc, nhưng không khác gì lừa đảo. Dù sao người đến đây đánh bạc, 10 người đánh có tới 9 người thua. Thế nhưng, mọi người mang theo tâm lý may mắn, cho rằng chính mình sẽ là người may mắn trong mười người đến chơi.
Tử Âm nhìn Nghệ Phong nghi hoặc nói:
– Sòng bạc đều xoay chuyển như vậy? Tại sao ngươi lại hỏi vấn đề này.
Quả nhiên sòng bạc của Tử Âm tỷ cũng khoại công lệ.
– Ha ha! Tử Âm tỷ đừng chê lời của ta khó nghe! Các ngươi tuy nói là đánh bạc, thế nhưng không khác gì lừa gạt!
Nghệ Phong cười cười nói.
Sắc mặt Tử Âm tỷ đỏ hồng, nhưng thực sự không phản bác.
Nghệ Phong tiếp tục nói:
– Ta muốn nói với nàng một biện pháp, không biết Tử Âm tỷ nghĩ thế nào?
Tuy rằng Nghệ Phong vừa mới nói thẳng, thế nhưng trong lòng Tử Âm không hề tức giận. Dù sao việc tại sòng bạc của chính mình vừa lừa gạt cũng không khác nhau là bao. Bất quá lưu lại một đường, khiến người ta có chút niệm tưởng, điều này cũng hấp dẫn rất nhiều người.
– Ngươi hãy nói ta nghe. Nếu như chủ ý của ngươi có thể giúp ta giải quyết vấn đề tại sòng bạc, ta sẽ thưởng cho ngươi.
Tử Âm cười cười nói. Thế nhưng cũng không ôm nhiều hy vọng.
– Rất đơn giản. Giảm bớt đổ thuật sư, chỉ cần lưu lại vài cao thủ đổ thuật tại sòng bạc. Như vậy có thể tiết kiệm hơn phân nửa chi phí tại sòng bạc?
Tử Âm nghe Nghệ Phong nói vậy, không khỏi thở phù một tiếng, cười nói:
– Vậy ngươi để ta uống gió tây bắc sao? Không có đổ thuật sư giúp ta thắng, tuy giảm thiểu chi phí. Thế nhưng dựa vào điều gì ta có thể thu được lợi nhuận?
Nghệ Phong không để ý tới tiếu ý của Tử Âm, tiếp tục nói:
– Nàng hãy nghe ta nói hết! Đây chỉ là bước đầu tiên, bước thứ hai chính là quản lý công bằng tại sòng bạc. Không để người khác gian dối. Tất cả đều dựa vào vận khí của chính mình, bằng vào đổ thuật!
Tử Âm nhìn Nghệ Phong đầy nghi hoặc, không việc làm của Nghệ Phong là gì.
– Chúng ta muốn làm, chính là thành lập sân chơi cao cấp! Nơi mà mọi người thích đến đây đánh bạc. Nơi đây đãi ngộ công bằng, phục vụ tốt nhất! Chỉ cần có thể làm được những điều này, cho dù bị kẻ khác chèn ép, mọi người vẫn ùn ùn kéo tới đây. Dù sao có công bằng và hưởng thụ, các dân chơi cờ bạc không thể nào cự tuyệt.
Nghệ Phong vừa cười vừa nói.
Tử Âm nhìn Nghệ Phong, nghi hoặc nói:
– Vậy ta kiếm cái gì? Vậy không phải số vào không bằng số ra sao?
Nghệ Phong lắc đầu nói:
– Kiếm tiền khẳng định hơn hiện tại. Sòng bạc đánh bạc, mỗi lần đều có thua có thắng. Vậy đưa ra quy định, kết thúc thì thu phí. Hơn nữa thu phí những người thắng, không nên thu nhiều, chỉ một chút là được. Ví như trong một nghìn lấy một! Như vậy quá nhỏ không đáng kể, dân cờ bạc căn bản không quan tâm, cũng không ảnh hưởng tới tâm tình của bọn họ. Nàng hãy ngẫm lại, mỗi lần thu phí trong bao lâu? Mà một sòng bạc có bao nhiêu người đang đánh bạc. Tuy rằng thu phí nhỏ nhặt như vậy, thế nhưng tích góp lại, kia cũng vô cùng kinh khủng! Làm như vậy cũng không đắc tội với người, lại có tiền! Chuyện này không phải cả hai đều vui mừng sao?
Tử Âm nghe Nghệ Phong nói vậy, nhãn thần sáng lên. Với sự thông minh của nàng, tự nhiên có thể nhìn ra thương cơ bên trong. Sòng bạc có tiếng tăm, lại kinh doanh thu được lợi nhuận.
– Ha ha, chỉ cần danh tiếng công bằng thoải mái lan truyền tới tất thảy dân cơ bạc. Còn sợ không có người tới đây sao? Người đến chơi càng nhiều, lợi nhuận thu về lại càng nhiều. Tuy rằng ta biết hiện tại mỗi ngày nàng thu không được bao nhiêu. Thế nhưng chỉ cần nhiều người biết đến, mặc dù chỉ thu nhặt chút ít, nhưng số lượng gia tăng cũng đủ vượt qua thu nhập hiện tại.
Tử Âm suy nghĩ một hồi lâu, cũng không rõ lời Nghệ Phong nói.
Nghệ Phong thấy dáng vẻ Tử Âm đứng bất động, không khỏi cười cười, nói:
– Vả lại sòng bạc có thể tạo thành hàng dãy phục vụ. Có thể buôn bán tại sòng bạc, giá cả cao gấp đôi so với bên ngoài. Đối với dân cờ bạc có tiền mà nói, bọn họ thích hưởng thụ, căn bản không quan không tâm, không ra bên ngoài mua đồ ăn thức uống mà tiết kiệm thời gian đánh bạc. Cầu còn không được! Trà thất, phòng nghỉ… Cần phải chuẩn bị! Những thứ này thêm vào, đắt hơn một chút cũng không sao cả! Kẻ có tiền chẳng quan tâm đến, kẻ không có tiền cũng không suy nghĩ!
Tử Âm nghe Nghệ Phong giảng giải, con mắt càng lúc càng sáng lên, nhìn Nghệ Phong khó tin nói:
– Làm sao ngươi có thể nghĩ như vậy?
Nghệ Phong cười cười, sau đó nói:
– Ha ha! Trước tiên nàng hãy nghe ta nói hết. Thái độ phục vụ tại sòng bạc nhất định phải tốt, để dân cờ bạc được hưởng thụ cảm giác của bậc đế vương. Thậm chí có thể đến các hoa lâu tìm một về một số nữ nhân để những dân cờ bạc có tiền được hưởng thụ. Có thể phân cấp bậc tại sòng bạc, dân cờ bạc đẳng cấp cao được đại ngộ tốt hơn. Thậm chí kèm theo những nữ nhân xinh đẹp, ta không tin! Hưởng thụ xa hoa lãng phí như vậy, những quý tộc có tiền không chen nhau đổ xô tới.
Tử Âm nghe Nghệ Phong giải thích, đôi mắt lại càng sáng lên. Bất quá, cũng không xấu hổ, nói:
– Còn nhỏ tuổi như vậy, có phải ngươi hướng tới cuộc sống sinh hoạt như vậy?
Nghệ Phong không hề để ý, cười nói:
– Ta nghĩ không nam nhân nào không thích như vậy…
Tử Âm nghe Nghệ Phong nói xong câu đó, hắn còn đang quét ngang dọc trên thân thể bốc lửa của mình, nàng đỏ mặt trừng mắt liếc nhìn Nghệ Phong, nói:
– Nhìn dáng dấp của ngươi cũng giống công tử nhà giàu.
Nghệ Phong cười cười, bỗng nhiên nhớ tới lý tưởng một năm trước kia của chính mình, hắn không khỏi thất thần nở nụ cười.