Phần 6: Suýt nữa thì!
Bỗng…
“KÍNH COONG!”
“VÉ SỐ KHÔNG CẢ NHÀ ƠI?”
“GÂU GÂU GÂU!”
Thôi chết rồi. Sao lại đúng lúc quá không biết? Đang lúc mắc lẹo nghìn cân treo sợi tóc thế này mà lại có người ấn chuông mới chết chứ.
Con Bun lại bị kích động sủa gâu gâu. Thân hình khỏe mạnh của nó vẫn còn dai sức hơn Ngọc rất nhiều. Nó đi một mạch tới cửa phòng tắm kéo theo mông Ngọc ở phía sau. Ngọc chỉ biết la lên mà thôi.
“OWW… OWW… OWW… Đau quá… Bun ơi… từ từ… trời ơi… BUN! Đau quá… cái lẹo… không chịu nổi… OWWW… OWWW!!!”
Ngọc la lối thất thanh trong khi vẫn bị con Bun kéo lên từ phía sau. Nàng phải từ từ bò dậy theo nó để giảm bớt cái đau này lại. Xui xẻo thay, ban nãy nàng nứng vội quá nên quên đóng cửa phòng tắm. Thế là con Bun nó tiếp tục kéo cả thân thể Ngọc đi ra ngoài phòng khách. Thật ra thì nó muốn chạy ra cửa nhà liền cơ, nhưng nó vẫn không thể chạy với trọng lượng của Ngọc ở đằng được.
“Từ… từ… thôi Bun… đau quá… chịu không… đi chậm thôi… em… đi theo… mà… bình tĩnh…”
“GÂU GÂU GÂU!”
Con Bun vẫn sủa liên hồi trong khi Ngọc đành phải giảm nhỏ âm lượng giọng của mình xuống. Ngọc không hề muốn người ta phát hiện chuyện động trời mà Ngọc đang làm với Bun cả sáng hôm nay. Con cặc của Bun vẫn còn cứng và to lắm. Cái cục nút vẫn không hề teo nhỏ lại tí nào mà còn nở ra chút đỉnh vì hào hứng khi nghe thấy người lạ ở ngoài cổng.
Nàng bị lôi qua phòng khách, nơi nàng đã bú cặc lần đầu cho Bun. Qua cánh cửa mở, nàng trông thấy cảnh tượng cô gái tóc vàng đang bị con chó săn đen kia lôi đi khắp phòng. Thật trớ trêu thay, đó cũng là tình cảnh của nàng lúc này. May mắn thay là bộ phim đã bị tắt tiếng, cho nên không hề có âm thanh nào vang lên trong nhà mà người ngoài có thể nghe thấy cả.
“CẢ NHÀ CÓ AI MUA VÉ SỐ KHÔNG?”
“GÂU GÂU GÂU!”
“Ummmm… ummmm… ummmm…”
Cái thằng cha trời đánh lại gào to lên ở bên ngoài. Đã không nghe ai rồi thì thôi đi chứ, lại còn la to lên làm chi để con Bun lại sủa lớn hơn trước rồi nó nhảy cẫng lên trên cánh cửa mở vào nhà. Ngọc cũng phải chu đít lên theo ngay bên dưới mông nó. Nàng cắn răng chịu đựng, nước mắt chảy ra vì đau đớn. Nàng cảm giác như cái lồn của nàng như muốn lồi ra bên ngoài vậy.
Tuy nhiên, bây giờ đây tình cảnh của Ngọc đang ngàn cân treo sợi tóc. Chỉ một tiếng ú ớ hay la làng lên vì đau là coi như Ngọc chết chắc. Nàng không muốn mình bị lên báo hay bị đàm tiếu trên các trang mạng xã hội. Đương nhiên là còn mấy bà hàng xóm xung quanh nữa. Câu chuyện này sẽ bám theo Ngọc cả đời chứ chẳng chơi.
Đó là chưa đến phản ứng của cha mẹ và gia đình nàng khi nghe thấy điều này. Chắc chắn họ sẽ từ con và đuổi cổ cô ra khỏi nhà. Nàng sẽ phải ăn nhờ ở bụi để sống qua ngày trong cái sự xấu hổ tột đỉnh này.
Nhưng tệ nhất là, Bun có thể sẽ bị giết vì đã làm tình với cô. Cô vẫn nghe nhiều câu chuyện chó dữ cắn trẻ em hoặc thậm chí là cả người lớn sẽ bị giết ngay không tha. Nàng không rõ liệu chuyện này có tính không nhưng khả năng cao là Bun sẽ không còn trên cõi đời này một khi bị phát hiện. Ngọc không muốn phải rơi vào kết cục như vậy.
“CÓ AI Ở NHÀ KHÔNG? Nghe mỗi tiếng chó sủa vậy ta?”
Ngọc thầm chửi thề cái thằng cha bán vé số ấy. Gã không hề biết rằng bên kia cánh cửa chính là Ngọc đang lõa lồ không một mảnh vải che thân đang dính lẹo với con Bun nhà cô. Tình cảnh này vừa làm Ngọc sợ, vừa đau nhưng đồng thời cũng kích thích một cách bất ngờ.
Cái cảm giác hưng phấn của Adrenaline đang ngày càng tăng sau mỗi phút nằm bên dưới cánh cửa ấy. Không những thế, cánh cửa vẫn có một khoảng hở tầm 3 – 4 cm cách mặt đất. Chỉ cần gã bán vé số mà cúi người xuống cánh cửa nhìn qua khe thôi là đủ để thấy một người một chó đang mắc lẹo thật dâm đãng.
Nàng vừa thầm mong bị phát hiện, lại vừa cầu ông trời đừng để gã phát hiện mình. Ngọc vẫn chống chân chu mông lên theo con Bun trong khi nó đang cào cào cánh cửa mà sủa gâu gâu liên tục. Nàng lấy hai tay bịt miệng lại nhằm chặn đứng mọi tiếng động hoặc tiếng kêu đau phát ra từ miệng mình. Không những vậy, Ngọc còn không quên rằng con Bun vẫn còn đang xuất tinh vào trong lồn cô. Với tư thế chổng mông lên còn cặc Bun đâm xuống như thế này, tinh trùng bên trong như theo trọng lực đi xuống dưới khiến bụng cô nặng trĩu không sao chịu nỗi.
“Ummm… ummmmm… ummmm”. Dù Ngọc cố gắng kiềm chế, nhưng tiếng ummm ummm của nàng lại buột miệng phát ra khi con Bun cứ lắc lắc nhảy nhảy trên cánh cửa, mồm vẫn sủa gâu gâu điếc cả tai.
“Hmm, tiếng gì thế nhỉ? Có tiếng gì ngoài tiếng chó sủa nữa?”
Chết toi. Thôi xong rồi. Bên dưới khe cửa, Ngọc có thể thấy cái chân của gã đang từ từ hạ đầu gối xuống để nhìn ở bên dưới. Phen này Ngọc chết tới nơi rồi. Nàng gần như tuyệt vọng hét lên đừng có nhìn, nhưng tâm trí Ngọc không còn sức đâu mà la với hét nữa.
Từng giây một kéo dài như vô hạn đối với Ngọc. Nàng thầm nghĩ cuộc đời mình đến đây là hết. Khung cảnh dính lẹo với chó sẽ bị mọi người trong xóm bàn tán đến khi nàng mang nó xuống mồ mới thôi. Ngọc không thể nào tin được mình lại vô ý để mở cửa phòng tắm để rồi dẫn đến cái kết cục này.
Từ từ, từ từ. Ngọc nhìn thấy hai bàn tay của gã đang chống lên mặt đất để hạ đầu xuống nhìn. Hết thật rồi. Không ngờ khoảng thời gian hạnh phúc bên Bun lại ngắn ngủi đến vậy. Nước mắt Ngọc rơi xuống, thầm trách cho số phận hẩm hiu của mình.
Ngay cái lúc mắt gã chỉ còn cách khe cửa vài phân nữa thôi thì…
“Ê thằng kia, mày làm gì đó? Qua đây tao mua vài tờ coi? Hôm nay đang hên nên tao muốn mua tầm mười tờ thử vận xem sao.”
Một người đàn ông đi bên đường réo gã bán vé số. Trời ơi, chỉ còn đúng một giây thôi là Ngọc tiêu đời rồi. Gã ta nghe thấy liền đứng dậy phủi tay lên áo rồi quay sang trả lời ông chú kia.
“Chú muốn mua hả? Để con qua cho chú lựa liền?”
Rồi gã chạy đi mà không hề hay biết rằng cảnh tượng động trời đang diễn ra ngay đằng sau cánh cửa ấy. Ngọc thở phào một cái rõ to, lòng nhẹ nhõm hẳn ra. Ngọc thật sự rất may mắn khi thoát khỏi tình cảnh này và thầm cảm ơn ông trời đã thương tình tha cho cặp đôi uyên ương này.
Con Bun cũng đã chán sủa khi nghe tiếng người ta đi mất. Nó buồn hiu nằm xuống sàn với Ngọc, mông của nó vẫn dính chặt vào mông nàng.
Tất cả những gì Ngọc muốn vào lúc này là được tách lẹo và đi tắm rửa một phát cho thỏa mãn sau khi đã trải qua cảnh tượng hồi hộp vừa rồi. Ngọc cũng khá là dỗi con Bun, bởi vì chẳng nghe lời mình gì cả. Lần này chắc nàng phải phạt con Bun mới được.
Nói thế chứ Ngọc mệt mỏi nằm dưới sàn ngay lối ra vào nhà mình. Ngọc cũng không có sức đâu mà kéo con Bun vào nhà, nhưng cũng hơi sợ gã bán vé số kia quay lại và vận may sẽ không mỉm cười với nàng nữa.
May mắn thay, khoảng nửa tiếng sau, không có ai đến nhấn chuông hay la hét nữa cả. Phương Ngọc từ từ ngồi dậy nhưng cơn đau vẫn truyền đến từ phía dưới. Cô nhìn xuống thì thấy dương vật của Bun vẫn còn nằm trong lồn mình dính chặt vào nhau. Bụng Ngọc lúc này phình to ra như là đang mang thai vậy.
Thế nhưng, sau khi thử co bóp cơ lồn của mình thì Ngọc có cảm giác cái nút đã teo lại nhiều rồi. Con Bun cũng không còn hưng phấn nữa mà nằm ngửa ra mà ngủ như chẳng biết gì. Nhưng cũng nhờ vậy mà Ngọc mới thấy rõ con cặc vẫn còn đang dính lẹo bên trong lồn nàng.
Cô quyết định mạo hiểm một phen. Nàng nhẹ nhàng với tay xuống phía dưới, chầm chậm nắm lấy gốc con cặc của Bun. Ngọc biết cục nút cũng đã teo lại rồi nhưng nó vẫn to hơn cửa âm hộ của nàng. Thế nhưng, Ngọc vẫn tiếp tục làm tới, dựa chân vào cánh cửa nhà rồi cầm con cặc từ từ kéo ra ngoài, trong khi nàng đẩy thân người mình theo hướng ngược lại.
Cục nút bị kẹt ngay tại cửa lồn của nàng khiến nàng chợt run người vì khoái cảm. Thế nhưng, nàng vẫn cố gắng thư giãn cơ lồn rồi chuẩn bị rút ra thêm lần nữa. Nàng đếm một, hai, ba rồi dùng hết sức kéo nó ra khỏi lồn nàng.
Cái lồn nàng bị nong ra hết cỡ vừa đau lại vừa sướng. Nàng đã có thể thấy cục nút đỏ hỏn đang lồi ra ngoài. Ngọc nhanh chóng dùng thêm một chút sức lực còn lại để gỡ nó ra khỏi lồn nàng. Một, hai, ba…
PÓC!
Một tiếng póc vang lên trong khi Ngọc cắn môi kìm nén cơn đau buốt và khoái cảm lan rộng khắp người nàng. Một khi cái nút cuối cùng cũng thoát ra ngoài, phần còn lại của con cặc cũng theo đó mà đi ra một cách dễ dàng khiến Ngọc run bần bật khi cái lồn của nàng vẫn muốn bám lấy con cặc của Bun.
Ngay lúc đó, bởi vì lồn Ngọc không còn thứ gì chặn đường âm đạo nữa, nên một lượng lớn tinh trùng dư thừa ngay lập tức ào ra ngoài như lũ vậy. Chắc cũng phải đến vài cốc tinh trùng chảy ra khỏi tử cung Ngọc, nhiều đến nỗi tạo thành một vũng lớn ngay bên dưới cửa ra vào rồi theo dốc mà chảy ra ngoài đường.
Đương nhiên là không ai để ý đến cái vũng tinh trùng đang chảy ra từ cửa nhà Ngọc cả. Ai cũng nghĩ ra chắc ai đó mới tưới cây hay gì đó mà thôi, nhưng không hề thắc mắc cái nước gì lại trắng đục sền sệt thế kia.
Còn con Bun thấy động dưới háng nó thì bật dậy rồi nhìn Ngọc rồi lại nhìn sang con cặc đang dần teo nhỏ của nó. Rồi nó vô tư liếm láp hạ bộ của mình mà rửa sạch như chưa có chuyện gì xảy ra cả. Sau đó nó nhẹ nhàng đi tới chỗ Ngọc rồi tiếp tục liếm sạch từng chút dâm thuỷ và tinh trùng còn dính lên trên âm hộ nàng.
Ngọc vẫn đang đê mê sau khi rút được cái nút và thải bớt tinh trùng trong bụng ra nên không để ý lắm đến cái lưỡi nhám nhám của Bun trên lồn mình. Nàng bất giác lấy tay đẩy đầu con Bun ra khỏi mép lồn của cô và bảo.
“Suýt nữa thì… tiêu đời hai đứa rồi đó có biết không hả Bun? Sao không nghe lời… em hả? Đau quá trời quá đất rồi đây này. Tối nay… hah… em phạt anh ngủ ở ngoài phòng một đêm tự kiểm điểm đi nha Bun!”
Con Bun nhìn cô rên ư ử như thể đó là ác mộng của nó vậy. Đó là bởi đêm nào nó cũng rúc vào phòng Ngọc mà ngủ, rồi cũng thành thói quen. Vì lý do nào đó mà nó hiểu được lời nói của Ngọc vào lúc này, cho nên hai mắt nó mở to mà cầu xin nàng tha thứ.
“Không là không. Bun phải tự kiểm điểm bản thân đi. Tối nay không có… chịch choạc gì hết…”
Ngọc nói mà cũng thấy ngượng miệng. Nàng không nghĩ mình lại quen việc làm tình với Bun nhanh đến vậy. Thậm chí nàng cũng đã bắt đầu coi Bun như người bạn đời chính thức của mình rồi. Hoặc có lẽ chính cái biến đổi trong cơ thể cô đã ảnh hưởng cả tâm lý lẫn hành vi của Ngọc về phương diện tình dục cũng nên.
Tuy nhiên, sau buổi sáng hôm nay, Ngọc đành phải cứng rắn và kỷ luật Bun nếu không muốn rơi vào tình cảnh tương tự như thế này nữa. Mặc dù Ngọc có chút xấu hổ khi nghĩ đến cảnh con Bun dắt cô đi khắp nhà trong khi hai người đang dính lẹo với nhau, nhưng nàng vẫn không dám mạo hiểm đến vậy nữa. Cái gì cũng vừa vừa thôi.
Dù sao thì, từ đêm hôm qua đến sáng hôm nay, Ngọc đã quần quật làm tình với Bun liên tục rồi, cho nên nàng muốn thực sự nghỉ ngơi một chút và làm những việc nhà khác. Chưa kể Ngọc còn phải lên mạng tìm kiếm việc làm mùa hè nếu Ngọc muốn có thêm kinh nghiệm làm việc và tiền tiêu vặt nữa.
Bụng cô óc ách vẫn còn chứa đầy tinh trùng của Bun. Phương Ngọc tức bụng có hơi khó chịu một chút. Cái cảm giác nặng bụng ấy khiến nàng phải xoa xoa cái bụng vẫn còn phình to của mình.
“Bên trong mình… nhiều quá… Mình có thể cảm nhận… tinh trùng của Bun… đang… bên trong!”
Bây giờ Ngọc chỉ muốn đi vào phòng tắm để gột rửa cơ thể của mình một lần nữa sau pha giao hợp ngày hôm nay. Đấy là chưa kể mũi và miệng nàng vẫn còn thoang thoảng mùi tinh trùng nữa. Ngọc phải đánh răng, tắm rửa thật kỹ càng mới có thể rửa sạch dấu tích của Bun ở bên ngoài lẫn bên trong cơ thể mình.
Nàng bước đi chậm chậm vào trong nhà để đi vào phòng tắm, nơi hai người đã làm tình thật cuồng nhiệt. Vừa bước nàng vừa cảm giác từng giọt tinh trùng sâu trong âm đạo nàng đang rỉ ra chảy xuống hai đùi nàng. Tuy không đến mức tràn ra ngoài như hồi nãy, nhưng một vài giọt vẫn nhỏ xuống tóc tóc ở trên sàn.
Nàng để lại dấu vết tinh trùng của Bun ở sau mỗi bước chân yếu đuối. Cái lồn nàng vẫn còn cái tê buốt dư âm của màn dính lẹo vừa rồi, khiến mỗi bước đi của nàng như muốn rã rời vậy. Con Bun thì lẳng lặng đi theo, đôi lúc ngửi ngửi từng giọt tinh dịch mà nàng vãi ra sàn.
Cuối cùng Ngọc cũng đi vào phòng tắm. Cái mùi tinh dịch và hoang dâm vẫn còn nồng nặc ở trong phòng.
Nàng nhìn vào gương soi khuôn mặt xinh đẹp của mình giờ thật là hỗn độn. Tóc nàng thì bù xù cả lên, mắt thì hơi sưng do phát khóc vì đau sau khi nàng bị Bun kéo lê đi từ nhà tắm tới cửa ra vào nhà. Cái bầu vú trắng căng tròn của cô thì nhớp nháp dính đầy mồ hôi, nước dãi và bụi bẩn. Trên bờ mông cong lẫn tấm lưng thon thả của Ngọc thì có vài vết xước hơi đỏ lên do móng chân của Bun vô tình cào lên người, như để nhắc nhở nàng về màn giao hoan vừa rồi. Bụng nàng vẫn còn hơi phình to, và nàng thầm nghỉ rằng tinh hoa của Bun sẽ còn đọng lại bên trong âm đạo nàng và phải mất 1 – 2 ngày mới rỉ ra hết. Ngọc cảm thấy râm ran cơ thể khi nghĩ đến số lượng tinh dịch nàng đang mang trong bụng như một bằng chứng rằng giờ đây Bun đã là người chồng không chính thức của mình.
Còn cái lồn của nàng thì thôi khỏi nói. Tinh trùng vẫn đang âm ỉ tiết ra từ bên trong, theo trọng lực lăn dài xuống hai má đùi. Nó có hơi đỏ một chút và chưa hồi phục lại kích thước như ban đầu. Bên trong vẫn còn khá giãn nở do con cặc của Bun đã nong ra quá mức. Dâm thủy lẫn tinh dịch hòa quyện làm một tạo thành một dung dịch dính dính trên hai ngón tay Ngọc khi nàng quệt tay xuống dưới lồn mình.
Ngọc cũng thử đưa ngón tay vào miệng để nếm thử sản phẩm của hai người. Cái vị mặn mặn chát chát xen lẫn với vị tanh tanh ngay trên lưỡi nàng thật là kích dục. Nàng liếm ngón tay sạch sẽ như vừa mới ăn một miếng bánh snack vậy. Hay là…
Ngọc liền dùng hai tay vỗ má cho tỉnh. Không được. Làm nữa là dạy hư cho Bun mất. Với cả cơ thể của Ngọc đã chịu đựng quá đủ cho hôm nay rồi. Từ miệng, mũi, họng cho tới cái lồn be bết dấu tích tinh trùng đều đã kiệt quệ chỉ sau buổi sáng hôm nay.
Nàng mở vòi nước rửa mặt mình cho sạch. Dòng nước mát lạnh như hồi sinh lại một chút sức lực cho Ngọc. Nàng cũng nhanh chóng chải mái tóc bù xù của mình lại cho thật gọn gàng tinh tươm. Rồi có lẽ nàng nên bắt đầu dọn dẹp nhà tắm trước rồi mới đi tắm sau mới được. Mắt nàng liếc nhìn cái khăn tắm ướt đẫm tinh trùng ở trên sàn nhà mà người không khỏi nóng bừng.
Bỗng…
“KÍNH COONG!”
“GÂU GÂU”
Con Bun lại chạy ra ngoài sủa lần nữa khi nghe cái tiếng chuông ấy. Nhưng lần này không phải là gã bán vé số hay người lạ nào khác. Ngọc có thể nghe giọng nói quen thuộc vang lên từ bên ngoài.
“Ngọc ơi! Cô Hoa đây con. Con ra mở cửa cho cô với! Cô có đem chút bánh cho con nè!”
Cô Hoa là người bạn thân nhất của mẹ ruột Ngọc. Khi còn nhỏ, Ngọc lúc nào cũng thấy cô Hoa qua nhà chơi, rồi lần nào cũng mang qua cho cô nhiều bánh kẹo ngọt cho mình. Ngọc thích cô Hoa lắm và cô Hoa cũng thương Ngọc nữa. Mặc dù mẹ cô đã qua đời nhiều năm trước, nhưng cô Hoa vẫn hay lui tới nhà Ngọc để chơi với cô, dẫu cho mẹ kế của nàng đôi lúc tỏ vẻ khó chịu khi thấy người phụ nữ lạ mặt vào trong nhà mình.
Cô Hoa còn là một người bác sĩ thú y khá là giỏi trong thành phố. Cô Hoa cũng hay chụp hình thú vật mà cô hay chăm sóc và khám bệnh cho khách hàng, nào là mèo là chó rồi chim, cá, thỏ, đủ thứ. Ngọc rất thích xem những tấm hình đó, và nghe cô Hoa kể những lần cô đi còn đi ra ngoại ô để làm việc với cả gia súc gia cầm nữa. Đương nhiên là cô Hoa lúc nào cũng khám bệnh miễn phí cho Bun, đảm bảo nó được tiêm đầy đủ vắc xin và khỏe mạnh sống lâu với Ngọc.
Dù sao thì, Ngọc không thể cứ thế này mà chạy ra mở cửa được. Nàng vội vàng đi ra phòng tắm rồi đi vào phòng khách để tìm cái bộ quần áo ban sáng của mình.
“Ngọc ơi? Con có nhà không con?”
“Dạ, cô Hoa đợi con một chút. Con ra liền!”
Ngọc gọi với ra cho cô Hoa đợi nàng một chút. Nàng nhìn cái ghế dài vương vãi tinh trùng lúc nàng bú cặc cho Bun. Ngọc mong là cô Hoa không định vào nhà chơi vào lúc này chứ không thì làm sao mà giải thích được cái chất lỏng đang nằm trên ghế là cái gì. Ngọc cũng tắt cái bộ phim sex kia đi, vì nó cũng đã kết thúc và chỉ còn lại màn hình đen mà thôi.
Nàng nghĩ chắc cô Hoa định qua đưa đồ thôi rồi đi tại hôm nay cô Hoa cũng phải đi làm nữa. Ngọc đinh ninh như vậy rồi vội mặc cái áo thun và cái quần ngắn mà cô vứt nó trên bàn khách.
Nàng không hề mặc áo lót nên nếu nhìn kỹ thì vẫn có thể thấy hai cái núm có hơi nhô lên phía trước cái áo thun. Còn cái quần dính dâm thủy lúc sáng giờ đã khô, hơn nữa nó lại là màu đen nên cô cũng không sợ bị lộ.
Xong xuôi Ngọc đi vội ra cửa nhà mà quên mất hai điều. Một là tinh trùng vẫn còn đang rỉ xuống đùi cô. Hai là vô số giọt tinh trùng vẫn còn ở trên sàn, tạo thành hai đường tinh dịch trắng đục khi Ngọc đi ra vào phòng tắm. Thế nhưng, nàng không mấy bận tâm đến vì miễn là cô Hoa không đi vào nhà thì Ngọc cũng không sợ cô Hoa thắc mắc. Hơn nữa, nhìn từ ngoài vào thì cũng như là nước nhiễu trên sàn nhà mà thôi.
Ngọc liền mở cửa. Con Bun thì vẫn sủa gâu gâu mừng cô Hoa, còn cái đuôi nó thì vẫy ríu rít.
“A, chào con. Con mới bắt đầu nghỉ hè đúng không? Cô có mấy miếng bánh bông lan cho con nè? Bạn cô mới cho cô á. Bên trong là nhân nho ngon lắm.”
“Dạ con cảm ơn cô Hoa! Nhìn ngon ghê đó cô ơi.”
Ngọc đưa tay nhận lấy cái hộp bánh nho nhỏ từ tay cô Hoa. Một cách nào đó, Ngọc thấy lòng mình thật ấm áp khi vẫn có người quan tâm đến nàng như mẹ ruột mình vậy. Cô Hoa biết Ngọc rất thích ăn bánh bông lan, nên cũng thường xuyên mang qua cho cô.
Cô Hoa hạ người xuống xoa đầu con Bun.
“Bun hả con? Ngoan lắm! Dạo này có ăn đầy đủ không? Vẫn khỏe mạnh chứ hả? Cún ngoan cún ngoan.”
Cô Hoa vuốt ve đầu và tai của Bun mà khen Bun đủ kiểu. Trong một góc tâm trí của Ngọc, nàng chợt có cảm giác ghen tị lạ lùng, như thể nàng không muốn có một người phụ nữ nào khác động vào người đàn ông của mình vậy. Con Bun thì biết gì, cứ thế mà liếm láp tay của cô Hoa. Ngọc cũng hơi giật mình khi nhớ ra chính cái lưỡi nhám nhám ấy đã liếm lồn và dung dịch dâm thủy/tinh dịch của nàng hồi nãy.
Chơi đùa với Bun được một hồi thì cô Hoa lại quay sang Ngọc hỏi thăm tình hình.
“Vậy Ngọc à, con cũng thi đại học xong rồi phải không? Con tính đi trường nào thế?”
Ngọc nghe cô Hoa hỏi thì cũng bừng tỉnh rồi trả lời.
“Dạ, con muốn mai này đi theo ngành thú y như cô cho nên con đặt nguyện vọng ở hai trường là Trường Đại Học Thú Y TP. HCM và Trường Đại Học Đào Tạo Kỹ Thuật Thú Y.”
“Um. Cũng được đó con. Cô hồi đó tốt nghiệp ở trường thứ nhất đó, ở đó dạy ổn lắm, nhưng mà cô thấy nó trọng về kiến thức hàn lâm quá mà không nhiều thực hành cho lắm. Phải cho đến khi cô đi thực tập ở mấy bệnh viện thú y thì cô mới có kinh nghiệm đó con.”
“Dạ con hiểu. Con cũng đang muốn lên mạng tìm việc trong mấy cửa hàng thú cảnh để làm mùa hè và có thêm kinh nghiệm trước khi vào đại học. Hôm trước con cũng mới thấy cái sở thú gần nhà họ cũng đang thuê tình nguyện viên. Con nghĩ chắc là thử đăng ký xem sao.”
“Hmmm. Cũng được đó Ngọc. Hmmm… Nếu con muốn, cô có thể thuê con làm việc ở phòng khám của cô cũng ổn đó. Con cũng hay qua đó nhiều lần rồi nên cũng quen. Cô cũng thấy con hứng thú với ngành của cô nên cô cũng thích có người cùng ngành làm chung với nhau. Với lại cô cũng cần một chân hỗ trợ trong mùa hè này, bởi vì thằng trợ tá của cô nó đi sang Mỹ chơi với gia đình nó rồi.”
“Dạ, con cảm ơn cô. Con nghe cũng thấy hay đó chứ. Để có gì con suy nghĩ rồi xin phép ba mẹ cho con qua chỗ cô làm cũng được.”
“Haha, yên tâm. Cô trả lương đầy đủ cho con, cho dù con chỉ là thực tập trợ tá thôi.”
“Dạ con cảm ơn cô!” Ngọc trả lời đầy phấn khích. Được làm chung với cô Hoa là một trong những ước mơ thuở tuổi thơ của nàng. Hồi nhỏ mẹ Ngọc thường hay dẫn cô sang phòng khám của cô Hoa chơi, và được chơi với vô số thú cảnh khác nhau khiến cô thích thú không ngừng.
Giờ đây cô Hoa còn mời cô làm việc mùa hè nữa thì còn gì bằng. Ngọc gần như đã đồng ý với ý kiến này. Nàng cũng nghĩ ba và mẹ kế của nàng cũng muốn Ngọc đi học việc với cô Hoa, tại vì hai người họ ở nhà cũng có quan tâm gì nhiều đến Ngọc đâu, cho nên nàng đã chắc tầm 90% là họ sẽ đồng ý ngay.
Cô Hoa mỉm cười vui vẻ với nàng.
“Vậy thôi, cô đi nhé. Có gì con cứ nhắn cho cô là được.”
“Dạ vâng. Con chào cô. Con cảm ơn cô cái bánh bông lan nha cô!”
“Ừa không có gì đâu con. Con ăn ngon nhé, cô đi đây.”
Sau khi cô Hoa đi rồi, Ngọc thở phào nhẹ nhõm rồi đóng cánh cửa lại, không để ý cái vũng tinh trùng ban nãy vẫn còn đọng lại bên dưới cánh cửa và bờ tường bên ngoài nhà cô. Con Bun cũng đi vào nhà mà mong được ăn vài miếng bánh của cô Hoa cho Ngọc.
Ngọc biết ý, nhưng lại nhẹ nhàng trêu yêu chú chó Bun của mình.
“Hong được. Cái này là của em. Bun đang bị phạt kỉ luật hôm nay mà. Nhịn đi~♥”
Nàng vui vẻ đi vào nhà, cất miếng bánh vào tủ lạnh rồi nhìn khắp nhà. Bây giờ Ngọc phải dọn dẹp nhà cửa cho sạch để xử lý cái tàn cuộc hoang dâm ban nãy. Cô liền bắt tay vào việc, quyết tâm hôm nay cả nhà phải sạch bong trước khi trời tối.
“Mà khoan, mình phải đi tắm trước đã. Chứ để như này rít rít khó chịu lắm.”
Phương Ngọc nhìn xuống đũng quân mình giờ đã thấm ướt vì tinh trùng rỉ ra ngoài. Một vài đường tinh dịch khác cũng chảy xuống dưới đùi cô.
“Quyết định rồi. Đi tắm lần nữa thôi.”
Trưa hôm đó, tại một phòng thí nghiệm thú y.
Một người phụ nữ tầm ba mươi lăm tuổi đang ngồi phía trước một chiếc kính hiển vi đắt tiền. Cô là một người phụ nữ vẫn còn sắc xuân và xinh đẹp. Mái tóc đen huyền uốn lượn dài ngang vai trông thật hợp với đôi mắt màu nâu đen của cô. Cô có một thân hình tương đối thon thả, sau nhiều lần ăn kiêng và tập thể dục đều đặn, nên đã duy trì thân hình chữ S của mình. Bộ ngực to căng tròn và đàn hồi đang nằm dưới lớp áo lót bên dưới lớp áo sơ mi của cô trông thật đầy đặn. Bờ mông cong và mềm mại cũng thật quyến rũ, và đã từng làm bao nhiêu chàng trai đã ngã gục.
Người phụ nữ đó là nguyên hình của câu nói “Ngực tấn công, mông phòng thủ.” Không những các thanh niên trai tráng phải ngoái nhìn, mà cô còn chắc chắn động vật nói chung cũng phải bị hấp dẫn bởi thân hình của mình.
Cô ấy mặc một cái áo khoác phòng thí nghiệm cùng với một hai cây bút ở bên cái túi trái trên ngực cô. Bảng tên ở bên phải ngực cô thì ghi rõ dòng chữ Tuyết Hoa, một cái tên thật đẹp và phù hợp với vị mỹ nhân này.
Hiện tại Hoa đang trong giờ nghỉ trưa của mình ở phòng khám. Sau khi Hoa chia tay với Ngọc, cô liền đi thẳng tới phòng khám của mình và bắt đầu công việc thường ngày. Cô tiếp đón và chăm sóc một vài chú chó chú mèo mà khách hàng mang tới hôm nay. Cũng không có gì khó khăn, chỉ là một vài căn bệnh đơn giản rồi uống thuốc là được.
Hoa yêu thích công việc của mình lắm. Được ngắm nhìn và chăm sóc từng con thú vật là niềm đam mê của đời Hoa. Và có lẽ là hơi quá đam mê so với một người bình thường.
Hoa nhoẻn miệng cười. Có lẽ cũng do một vài vụ việc hồi Hoa còn là thiếu nữ mới dẫn cô đến con đường thú y như thế này. Trong đầu cô chợt xuất hiện gương mặt của những chú chó bẹcgiê Hoa nuôi ở nhà. Cô yêu chúng hết mực và quyết tâm đi học thú y để mai này còn chăm sóc cho tụi nó nữa. Phải, cô muốn “chăm sóc” mấy đứa nó thật đặc biệt nữa.
Dù sao thì quay về với hiện tại, Hoa đang tiến hành thí nghiệm một chút với cái mẫu thử mà Hoa đã thu thập ngay trước cửa nhà Ngọc. Lúc đó, Hoa để ý một vũng nước màu trắng đục chảy ra ngoài từ bên trong nhà cô bé đó. Khỏi phải nói, với trình độ và “kinh nghiệm” của Hoa, cô dư sức biết rõ đó là thứ gì. Hoa suy nghĩ tại sao lại có vũng tinh dịch này ở đây và tại sao nó lại chảy ra từ dưới cửa nhà Ngọc.
Hoa biết rằng nhà Ngọc chỉ có nuôi một con chó Great Dane tên là Bun mà thôi chứ không hề có con chó cái nào cả. Mà muốn nó xuất tinh thì chỉ có thể mang nó gặp một con chó cái để giao phối mà thôi. Chứ không thì không lý nào nó lại xuất tinh nhiều đến mức chảy ra ngoài đường thế này.
Hoa không vội kết luận. Cũng có thể con bé Ngọc muốn Bun giao phối và sinh thêm chó con đến nuôi cho vui hoặc đem bán lấy tiền, nên mới dắt một con chó cái về để giao phối… trước nhà. Với lượng tinh dịch như vậy, thì chỉ có khả năng đó thôi. Hoặc…
Hoa nhớ lại hồi sáng lúc mình đưa bánh qua cho Ngọc. Tuy cô vẫn thấy con bé nói chuyện như bao lần, nhưng đúng là sáng hôm nay nàng có để ý một vài chuyện bất thường.
Thứ nhất, trái với dự đoán của Hoa, cô không hề thấy một con chó cái nào ở trong nhà Ngọc cả. Hoa chắc chắn vũng tinh trùng ấy phải xuất ra mới đây thôi, chứ không thì nó đã khô từ lâu rồi. Nếu vậy thì nàng phải thấy hoặc nghe tiếng con chó cái kia rồi.
Thứ hai chính là hành động và ngoại hình của Ngọc. Con bé ấy hôm nay có cái gì lạ lắm. Quần áo thì xộc xệch như vừa mới vội mặc lên người vậy. Chỉ cần tinh mắt một chút là Hoa đã có thể thấy hai cái núm vú cưng cứng bên dưới lớp áo thun mỏng của Ngọc. Không những vậy mà Hoa thấy con bé như có cái gì đó muốn giấu cô vậy. Chân con bé đứng có hơi run run và ép chặt vào nhau như đang muốn ngăn cái gì… chảy ra vậy. Dẫu có cố gắng đấy nhưng Hoa vẫn có thể liếc nhìn một vài đường chất lỏng ướt nhẹp lăn xuống dưới đùi và chân Ngọc. Nàng cũng lướt mắt vào trong nhà mà thấy một vài giọt chất lỏng kì lạ vương vãi thành đường đi ra cửa nhà, nơi Ngọc đang đứng.
Thứ ba là Hoa phát hiện có một cái mùi tanh tanh mặn mặn thoang thoảng xung quanh Phương Ngọc. Hoa luôn tự hào mình là một người có khứu giác khá tốt, nên cô có thể dễ dàng nhận ra đây chính là mùi tinh dịch của nam giới, chính xác hơn là của động vật, nói thẳng ra là của loài chó. Nàng đã có kinh nghiệm về mùi và vị của cái dung dịch đặc biệt đó, nên Hoa có thể tự tin khẳng định điều này.
Và cuối cùng là con Bun. Ngoài việc nó vui mừng chào đón cô như mọi ngày thì không có gì đáng nói. Tuy nhiên, Hoa để ý cái hạ bộ của nó vẫn lòi ra cái dương vật đỏ chót khó mà bỏ qua được. Không phải tự nhiên mà loài chó lại rút kiếm khỏi vỏ như thế. Bên cạnh đó, thứ khiến Hoa ngày càng nghi ngờ Ngọc hơn chính là khi con Bun liếm tay cô. Với cái mũi thính của mình, Hoa nhận ra cái mùi tanh tanh trên người Ngọc giờ cũng đã bám lên tay nàng không thể nào sai được.
Sau khi nối các manh mối lại với nhau, Hoa mới kết luận rằng có khả năng cao con chó cái mà con Bun xuất tinh chảy ra ngoài đường thế kia chính là Phương Ngọc. Bình thường thì người ta sẽ không bao giờ dám suy nghĩ con nhà người ta xinh đẹp giỏi giang như Phương Ngọc lại đi giao phối với chính con chó cưng của mình. Không những nó trái với luân lý, mà nó còn khó tin hơn cả đĩa bay người ngoài hành tinh đáp xuống thành phố này vậy. Không có ai bình thường lại đi buộc tội người khác giao hoan với thú vật nhanh đến vậy, trừ khi tận mắt chứng kiến.
Nhưng Hoa thì khác. Nàng là một bác sĩ thú y. Nàng đã có kinh nghiệm với nhiều loại động vật khác nhau. Nàng cũng… có những bí mật không nên nói ra nếu như cô không muốn cuộc sống hiện tại của mình bị gián đoạn. Thế nhưng, thay vì buộc tội hay mách với gia đình Ngọc về việc này, thì Hoa lại cảm thấy có chút vui mừng khi thấy con của bạn thân mình đã hoàn toàn trưởng thành, tuy có hơi sớm hơn dự tính một chút.
Nhắc đến bạn thân của Hoa thì nàng lại cảm thấy hơi buồn tủi. Sau tất cả những gì hai người đã trải qua, thế mà bạn thân nàng lại xấu số rời khỏi trần gian, chỉ còn mỗi đứa con gái lớn ở lại. Ngọc càng lớn thì càng giống mẹ, và đó cũng là một trong những lý do mà Hoa vẫn quan tâm chăm sóc cho Ngọc một khoảng thời gian sau cái tai nạn bí ẩn đó. Tuy nhiên, Hoa cũng mừng khi thấy Ngọc cũng đã lớn lên và bắt đầu đi vào con đường mà mẹ Ngọc đã từng đi.
Bíp!
Cái máy phân tích mẫu ADN của Hoa kêu lên một tiếng bíp thông báo kết quả đã hoàn tất. Hoa nhấp chuột trên máy tính để kiểm tra kết quả. Đúng như cô đoán, trong cái mẫu tinh dịch trước nhà Ngọc, sau khi đã loại bỏ hết vi khuẩn và các chất ô nhiễm mẫu, Hoa xác nhận có hai loại ADN bên trong. Sau khi so sánh với mẫu ADN tham chiếu, Hoa kết luận một mẫu là của loài chó Great Dane, chính là Bun, còn mẫu còn lại chính là ADN của con người. Để chắc chắn hơn nữa, Hoa cũng đặt nó song song với ADN của bé Ngọc (phải, Hoa đã từng thu thập ADN của cả hai mẹ con Ngọc trước đây) và kết quả đưa ra là giống đến 95%. Đúng là có một vài khác biệt nhỏ nhưng Hoa cũng không mấy bận tâm cho lắm.
Thậm chí là khi Hoa kiểm tra mẫu thử trên kính hiển vi, cô cũng chỉ thấy hàng triệu tinh trùng đang bơi bên dưới thấu kính mà thôi.
Hoa nhoẻn miệng cười. Vậy là Hoa đã suy luận chính xác. Ngọc đã thật sự giao phối cùng với Bun, ít nhất là vào sáng hôm nay. Tuy cái phát hiện chấn động này lẽ ra phải khiến Hoa bất ngờ, nhưng lòng nàng chỉ vui mừng thay cho người mẹ của Ngọc. Đúng là mẹ nào con nấy, đáng lẽ ra cô ấy chứng kiến thời khắc này mới đúng.
“Con gái của cậu đã trưởng thành rồi đó. Cậu có thể yên nghỉ được rồi. Mình sẽ chăm sóc con bé thật tốt như cậu muốn.”
Hoa lẩm bẩm, trong khi cô nhớ lại những cuộc trò chuyện khi xưa với cô bạn thân mình của nàng. Tay Hoa thì mân mê một chiếc hộp nhỏ đựng chiếc điện thoại của bạn thân cô. Có lẽ cũng đã đến lúc Hoa đưa di vật này lại cho Ngọc rồi.
…
Còn tiếp…