Phần 73: Các Ngươi Còn Chưa Có Tư Cách Này!
Một năm trôi đi rất nhanh. Trong khoảng thời gian này, Hàn Thạc luôn ở trong Ma Ẩn cốc. Một mặt hắn cùng với Ngũ Hành Giáp Thi tiếp tục bố trí, mặt khác tĩnh tâm thể ngộ sự bất đồng của cảnh giới mới.
Sau khi đột phá đến cảnh giới Thiên Diệt, Hàn Thạc rõ ràng cảm giác được sự biến hóa của thân thể mình. Ma nguyên lực trong cơ thể cường đại hơn rất nhiều khiến hắn cảm thấy rất thoải mái.
Ở cảnh giới mới, Thiên Ma Bất Diệt Thể cuối cùng cũng có dấu hiệu đại thành. Bất kể có bao nhiêu công kích đột ngột tới thân thể, Thiên Ma Bất Diệt Thể cũng có thể bảo vệ hắn vững vàng. Khi không có nguy cơ, Ma Thể lại buông lỏng, không hao phí mảy may chút Ma nguyên lực nào.
Khiến cho Hàn Thạc mừng rỡ nhất là Thiên Ma Bất Diệt Thể chẳng những có thể chủ động phòng ngự mà còn sinh ra lực lượng phản kích. Bất luận là ai, chỉ cần cứ muốn hại hắn đều gặp sự phản kích này.
Hàn Thạc lấy La Mông, người có mức độ thân thể tương đối mạnh mẽ để thử nghiệm. Hắn nhắm mắt yên tĩnh ngồi tu luyện không nghĩ ngợi gì, giữ tâm thần phẳng lặng để La Mông có cơ hội ra tay.
La Mông khi vừa tiếp cận, đột nhiên ra tay công kích hắn. Nhưng khi hắn tấn công hung mãnh lên thân thể Hàn Thạc thì một luồng sức mạnh bài sơn đảo hải từ người Hàn Thạc bộc phát. La Mông bị lực phản chấn đánh văng ra xa, hai tai ong ong, mắt nổ đom đóm.
Bởi Hàn Thạc không biết chính xác giới hạn lực là bao nhiêu nên cũng không bảo La Mông toàn lực xuất thủ. Nhưng chỉ từ biểu hiện của La Mông không dám thử lần thứ hai thì phỏng chừng lực phản kích cũng không nhỏ.
Từ phương diện này mà xét, sau khi đột phá đến Thiên Diệt thì chẳng những tâm cảnh cùng thực lực đồng thời được đề cao mạnh mà ngay cả Thiên Ma Bất Diệt Thể cũng thật sự đại thành.
Sau này Hàn Thạc cho dù không tận lực duy trì cảnh giác thì cũng không cần e ngại bọn chuột nhắt tập kích nữa. Bất luận kẻ nào thực lực yếu một chút dám cả gan tổn thương hắn sẽ bị phản kích có khi mất mạng.
Một năm này, Hàn Thạc tĩnh tâm dùng thời gian hợp lực với Ngũ Hành Giáp Thi bố trí thêm nhiều ma trận đòi mạng trong cốc. Có lẽ do được Hàn Thạc chỉ điểm hoặc lĩnh ngộ được gì đó từ việc bố trí ma trận mà mấy giáp thi đều lần lượt đột phá, bước vào cánh cửa Trung vị thần hậu kỳ.
Ngũ Hành Giáp Thi không giống người khác. Ttrong cơ thể chúng có lực lượng đặc thù. Thiên Thi Ngũ Hành đại trận chỉ cần một người thực lực gia tăng đại trận cũng sẽ trở nên đáng sợ. Nay cả năm tên đều đột phá có nghĩa là uy lực của đại trận đã tăng lên mấy lần.
Một năm này, Ngũ Giáp Thi đều ở Ma Ẩn cốc chuyên tâm củng cố cảnh giới. Từ Trung vị thần trung kỳ đột phá hậu kỳ, năm người đều kỳ vọng tiến bộ thêm một bước, có được lực lượng cường đại hơn.
Bên trong Ma Ẩn cốc, các loại nguyên tố đều đậm đặc hơn so với bất cứ nơi nào bên ngoài. Nhóm La Ti được hưởng lợi không nhỏ. Còn đám thần tu luyện trong cốc đều lần lượt lĩnh ngộ lực lượng áo nghĩa mới, đột phá cảnh giới.
Tại địa phương nguyên tố đậm đặc gấp mấy chục lần chỗ khác như Ma Ẩn cốc, chẳng những bọn họ có thể tụ tập nguyên tố một cách nhanh chóng mà còn có được cảm giác với nguyên tố sâu sắc hơn nhiều. Mỗi người đều cảm nhận được biến hóa của mình. La Ti cũng dường như bên bờ đột phá, ở bên trong tu luyện trường mấy tháng không ra.
Ngoài Ngũ Hành Giáp Thi, La Ti đi theo Hàn Thạc lâu nhất. Trải qua nhiều trận chiến lớn nhỏ, qua những lần sinh tử, nàng có thể nhận thức rõ hơn về chính mình. Dần dà, nàng cũng cảm thấy mình chuẩn bị tiến vào cảnh giới Thượng vị thần hậu kỳ.
Một năm này, tin tức về Hàn Thạc truyền khắp Vùng Đất Hỗn Loạn. Bất luận kẻ nào nhắc tới hắn giọng điệu đều đầy kính sợ, xem Hàn Thạc ngang hàng với ngũ đại Quân chủ. Một số người trẻ tuổi vô cùng sùng bái hắn, rất nhiều người thực lực không tệ thậm chí còn đến Ma Ẩn cốc đầu quân Hàn Thạc.
Những sự vụ về phương diện này Hàn Thạc giao tất cho Tá Kỳ, Qua Long quản lý. Nếu như tư chất phi phàm cùng thân phận trong sạch không có vấn đề thì sẽ lưu lại. Dù sao hắn cũng định làm một vụ lớn ở Vùng Đất Hỗn Loạn, cần có đủ lực lượng nhân thủ xử lý các loại sự vụ.
Ngoài Hàn Thạc bộc lộ tài năng, một năm này cũng có một cái tên vang dội không kém, đó là Tiểu Khô Lâu Hàn Hạo.
Tát Lạp Tư sau khi rời Ma Ẩn cốc thì không còn tin tức, không ai biết hắn đi đâu. Hắn dường như đột nhiên biến mất. Tại Vùng Đất Hỗn Loạn, một năm qua không ai thấy hắn. Ngay cả những thủ hạ trung thành nhất của hắn cũng không nhận được tin tức gì về thủ lĩnh của mình.
Việc Tát Lạp Tư mất tích có rất nhiều lời đồn đại. Có người nói hắn đang trú đâu đó khôi phục lực lượng. Cũng có người nói hắn đã rời khỏi Vùng Đất Hỗn Loạn. Nhưng những lời đồn đều không có chứng cứ xác thực.
Tát Lạp Tư biến mất tăm mất tích, đám thủ hạ của hắn cũng tâm ý nguội lạnh, không còn tác oai tác quái. Bọn chúng trong một năm này đã phải chịu nhiều đau khổ.
Những cường địch trước vẫn kiêng dè Tát Lạp Tư, sau khi hắn thất thế liền đổ thêm dầu vào lửa, tiến hành truy sát bọn họ, khiến họ phải lẩn trốn khắp nơi.
Mà Hàn Hạo chính là kẻ đuổi giết mà người nghe tiếng đã sợ mất mật.
Hắn không làm vì thù hận, mà chỉ do Tát Lạp Tư lưu lại lượng lớn của cải. Hàn Hạo dẫn đầu một đám Liệp thần giả làm loạn khắp Vùng Đất Hỗn Loạn. Rất nhiều thủ hạ của Tát Lạp Tư bị người của hắn tiêu diệt. Của cải của Tát Lạp Tư lưu lại rất nhiều thứ rơi vào tay Hàn Hạo.
Ngoài Hàn Hạo ra, tứ đại Quân chủ khác cũng thèm nhỏ dãi lượng tài phú này. Họ cũng đều phái thủ hạ nhằm vào phương diện này mà hạ thủ. Tuy nhiên họ không nhanh tay bằng Hàn Hạo, thu hoạch bốn nhà cộng lại cũng không bằng mình Hàn Hạo.
Đám thủ hạ của mấy đại Quân chủ kia ngày thường đều ngang ngược tàn nhẫn nhưng dường như lại nhận được căn dặn nào đó, không ai động thủ với Hàn Hạo đang quật khởi, để mặc hắn cùng thủ hạ tranh đoạt của cải của Tát Lạp Tư mà không xuất thủ tiêu diệt, ăn ý duy trì thế nước sông không phạm nước giếng.
Ngoài các đại Quân chủ, những người khác cũng không có ai đối phó Hàn Hạo. Bọn họ mặc dù không biết quan hệ thật sự giữa Hàn Hạo và Hàn Thạc nhưng sau khi điều tra cũng đều biết quan hệ giữa hai người tuyệt không đơn giản. Bởi vì lực lượng bọn họ sử dụng có một số phương diện rất tương đồng.
Chỉ một điểm này thôi cũng đủ rồi.
Bởi vậy, tứ đại Quân chủ mới hiểu ngầm dặn dò trên dưới không được xung đột với Hàn Hạo về chuyện Tát Lạp Tư. Họ tự nhiên không phải cố kỵ thực lực của Hàn Hạo mà là Hàn Thạc, người đã bức một trong năm Quân chủ không dám lộ diện.
Hàn Hạo tựa hồ cũng hiểu được ý nghĩ của tứ đại Quân chủ cho nên cũng không có ý khiêu khích, không chủ động xung đột với thủ hạ của họ. Khi gặp thủ hạ của Áo Tác Ai, hắn còn vô cùng hữu nghị, thậm chí có khi còn chia chút lợi ích cho họ.
Hàn Hạo mặc dù không có mặt ở Ma Ẩn cốc nhưng trong lòng đã sớm coi đó là nhà mình. Bất kể thế nào, Áo Tác Ai đã bảo toàn được nơi đó, chẳng những có ân với Hàn Thạc mà cũng khiến Hàn Hạo sinh thiện cảm với hắn. Do đó, Hàn Hạo mới chia chác chiến lợi phẩm cho người của Áo Tác Ai.
Một năm sau. Nơi cửa khẩu Thâm Cốc ở trung tâm Vùng Đất Hỗn Loạn, Hàn Thạc đang mỉm cười thảnh thơi đi tới.
Trong coi trạm gác này chính là một gã thủ hạ của La Cách. Hiển nhiên là người này không nhận ra hắn. Khi Hàn Thạc đến nơi liền quát khẽ:
– Nộp hắc tinh tệ ra.
Hàn Thạc hứng thú nhìn tên này, sắc mặt vẫn ôn hòa, nhưng lời nói lại lộ rõ sự cuồng vọng:
– Xin lỗi. Trong Thâm cốc ta sẽ không nộp một hắc tinh tệ nào.
Lời vừa dứt, tên vệ sĩ có thực lực Thượng vị thần trung kỳ tu luyện Thuỷ hệ lực lượng sắc mặt chợt lạnh tanh, đoạn vung tay ra hiệu. Một đám thần vệ liền tiến lên bao vây Hàn Thạc.
– Ngươi muốn chết? – Tên vệ sĩ quát lạnh, chặn đường đi của Hàn Thạc, xem ra đã chuẩn bị động thủ đối phó hắn.
– Kêu La Cách tới thu tiền của ta đi. Các ngươi còn chưa có tư cách này. – Hàn Thạc vẫn mỉm cười, không chút tức giận, không để tâm đám thần vệ này.
– Tìm chết! Dám gọi thẳng tên của La Cách đại nhân.
Tên vệ sĩ biến sắc, quát to:
– Bất kể hắn là ai, xử lý hắn cho ta. Dù sao hắn vẫn chưa tiến vào cốc, coi như không trái quy củ.
Đám thủ hạ này của La Cách hiển nhiên cũng không nhận ra Hàn Thạc, không cho rằng hắn là đại nhân vật gì. Trong tâm họ, bất kể ai muốn vào Thâm cốc cũng phải nộp hắc tinh tệ, trừ khi đó là ngũ đại Quân chủ.
Hình dạng của ngũ đại Quân chủ bọn họ đều biết. Trong lòng cũng không nghĩ điều gì, chỉ muốn bảo vệ tôn nghiêm của La Cách Quân chủ.
– Lũ các ngươi đúng là tự tìm chết. Vùng Đất Hỗn Loạn bây giờ và trước kia khác rồi. Ngoài ngũ đại Quân chủ, còn có một người tuyệt đối không thể đắc tội. Ha ha. Cho dù là La Cách ở đây, ta nghĩ cũng phải nho nhã lễ độ mời Bố Lai Ân vào cốc. – Vào lúc này, một tiếng cười chợt vọng ra, Cáp Lỗ Lợi chậm rãi bước ra.
Thủ hạ La Cách không biết Hàn Thạc, nhưng Cáp Lỗ Lợi tại Vùng Đất Hỗn Loạn cũng đứng đầu một phương. Nghe hắn nói như vậy, đám vệ sĩ đầu tiên là ngạc nhiên, sau mới chợt nghĩ đến một người, vẻ mặt liền trở nên sợ hãi, dè dặt đưa mắt nhìn Hàn Thạc, thăm dò:
– Ngài là Bố Lai Ân tiên sinh?
Hàn Thạc mỉm cười, không trả lời mà cười hỏi ngược lại:
– Ta muốn biết ngươi còn muốn thu tinh tệ của ta không?
– Không dám.
Tên vệ sĩ hoảng sợ, vội vàng giải thích:
– Đại nhân của chúng ta từng dặn dò, sau này tại Vùng Đất Hỗn Loạn ngài cứ phóng tay hành sự, tuyệt sẽ không có ai hỏi đến.
Ha ha cười, Hàn Thạc gật đầu nói:
– Tốt!
Nói doạn cũng không quan tâm chúng, thong thả tiến vào trong cốc.
Những vệ sĩ thủ hạ của La Cách ào ào tránh đường, động tác cung kính, sắc mặt kính sợ.