Phần 5: Đối Sách…
Tại gia tộc Kim Sâm.
Bác Lan Tư vừa đi khỏi, Tạp Tư Phách đã xé nát lá thư trong tay, cười lạnh:
– Thật không ngờ hắn lại cự tuyệt chứ!
Bối Ti và Tạp Mễ Lạp ở bên cạnh cũng tỏ vẻ kinh ngạc, dường như không ngờ rằng Hàn Thạc sẽ có quyết định này. Theo cách nhìn của bọn họ, một khi Hàn gia và Kim Sâm gia tộc kết thông gia, cho dù Tái Nhân Đặc gia tộc cố tình muốn đối phó Hàn gia cũng phải suy nghĩ cẩn thận. Việc hai nhà kết hợp, bất kể là đối với Hàn gia hay Kim Sâm gia tộc, đều là trăm mối lợi mà không có hại.
Đặc biệt Cơ Nhã còn là cô gái xinh đẹp nổi tiếng ở Ám Ảnh thành, có ai tưởng tượng rằng một người tuyệt diệu như thế lại bị gia tộc bọn họ chủ động dâng cho, thế mà lại còn có người đóng cửa từ chối, chuyện này làm cho Tạp Tư Phách quá bất ngờ.
– Rốt cuộc thì trong lòng người này nghĩ cái gì!
Bối Ti khá tức tối, oán hận nói:
– Chẳng lẽ là nhà Kim Sâm chúng ta không xứng với hắn? Đúng là vài năm gần đây thế lực của Hàn gia rất mạnh nhưng bọn họ mới đến Ám Ảnh thành, còn nghĩ là mình có năng lực đối chọi với gia tộc Tái Nhân Đặc hay sao?
– Tạp Mễ Lạp, báo tin cho gia chủ hai nhà kia đi, nói rằng tiểu tử đó không biết đối nhân xử thế, ta không có biện pháp, để cho hai nhà bọn họ thử xem! – Tạp Tư Phách sa sầm nét mặt, lệnh cho em gái.
Tạp Mễ Lạp gật đầu, lẳng lặng lui ra.
Tộc trưởng hai đại gia tộc khác mau chóng nhận được tin tức. Trong thời gian gần đây, tộc trưởng ba gia tộc từng có trao đổi riêng với nhau, nhất trí cho rằng có thể lợi dụng mâu thuẫn giữa Hàn gia và gia tộc Tái Nhân Đặc, định thông qua lực lượng của Hàn Thạc để thử thăm dò phản ứng của gia tộc Tái Nhân Đặc. Hành động của Tạp Tư Phách là bước đầu tiên, không ngờ lại bị thất bại.
Sau khi nhận được tin từ Tạp Mễ Lạp, Kim Lạc Khắc của gia tộc Cơ Tát và Lao Lôi Nhĩ của gia tộc Bố Lặc trả lời là tạm thời không nên manh động, chờ xem Hoa Lai Sĩ sẽ bố trí đội Năm Thần Vệ như thế nào.
Ngải Phất Lý chết đi, người của đội Năm tan tác bỏ đi, tất cả trách nhiệm đều được mấy đơn vị Thần Vệ khác chia nhau đảm nhiệm. Đội Năm bây giờ đã chiêu mộ được ba trăm Thần Vệ, tổ chức lại thành ba đại đội một trăm người, cộng thêm đại đội giành thắng lợi ban đầu kia nữa, đội Năm lần nữa lại có đủ năng lực cai quản khu vực từng phụ trách.
Đến lúc này, theo đạo lý thì Hoa Lai Sĩ cần phải trả lại quyền lợi, chỉ vì mãi không có tin tức nên bọn họ đều âm thầm quan sát gia tộc Tái Nhân Đặc và Hàn gia để xem hai bên có thể phát sinh xung đột hay không.
– Cái gì?
Ở trong gia tộc Kim Sâm, Cơ Nhã sau khi được mẫu thân Bối Ti nói cho biết tin thì giận tím mặt:
– Ai cho các người tự ý làm thế?
Tạp Tư Phách không hề cho Cơ Nhã biết về việc trao đổi thư từ với Hàn Thạc. Nàng bỗng nhiên biết được sự việc này liền có cảm giác như bị lừa dối, mà kết quả lại còn tàn khốc không thể chấp nhận như vậy khiến nàng nổi giận cực kỳ mãnh liệt.
– Hiện giờ thì quá nửa số người ở Ám Ảnh thành đều biết chuyện con thích tên tiểu tử kia rồi. Phụ thân con làm như vậy cũng là muốn tốt cho con!
Bối Ti than khẽ:
– Chỉ không ngờ rằng tên tiểu tử kia lại không biết đối nhân xử thế như vậy. Hắn bị mù mắt rồi, vì mấy người đàn bà mang theo từ vị diện cấp thấp đó mà lại cự tuyệt kết hôn với con gái bảo bối của ta. Loại tầm mắt này sao có thể làm việc lớn được!
– Đủ rồi! Chuyện của con không cần các người dính vào! – Cơ Nhã tỏ vẻ phẫn nộ, chạy ra cửa bỏ đi.
Hàn gia.
Mấy nàng Ngải Mễ Lệ, Phỉ Bích không còn oán giận nữa. Khi tận mắt thấy Hàn Thạc viết lá thư dùng lời lẽ khôn khéo từ chối đề nghị của Tạp Tư Phách, các nàng như là nắng hạn gặp mưa rào, cả người thư thái!
Một toán Thần Vệ mới lại ra khỏi Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận, ai nấy đều hào hứng tiếp nhận kiểm tra của Bác Lan Tư. Sau khi kiểm nghiệm xong, Bác Lan Tư cho rằng những Thần Vệ này hoàn toàn đủ năng lực đảm nhiệm các loại nhiệm vụ của Ám Ảnh thành, đáng tiếc gia tộc Tái Nhân Đặc tới giờ vẫn chưa nói gì chắc chắn khiến cho các Thần Vệ đều không được vào thành, không có việc làm.
Bác Lan Tư tìm Hàn Thạc báo cáo tình huống:
– Mấy đại đội Thần Vệ bây giờ đều ở đội Năm, hết huấn luyện lại huấn luyện bởi vì đội Năm đến nay không hề có bất cứ nhiệm vụ gì. Công tác ban đầu là phụ trách một số khu vực trong thành cũng bị đội Một, đội Hai, đội Ba chia nhau đảm nhiệm cho nên căn bản không làm sao có kinh nghiệm thực tế. Không có nhiệm vụ, không có quyền hạn thực sự khiến chúng ta không có cơ hội đi huấn luyện ở bên ngoài thành, tiếp tục như vậy không phải là biện pháp đâu!
Những Thần Vệ gia nhập đội Năm đã trải qua đợt huấn luyện nghiêm khắc của Bác Lan Tư, thật sự cho rằng bản thân mình là người của Hàn gia, coi lợi ích của Hàn gia là trên hết. Đáng tiếc hiện nay đội Năm luôn luôn không có việc làm, bọn họ cả ngày đều ở trong khu vực huấn luyện nên trong lòng đều phiền muộn.
– Ta đi hỏi An Đức Liệt xem sao, suốt thời gian gần đây hắn không hề tới, coi bộ Hoa Lai Sĩ đã gây không ít áp lực với hắn! – Hàn Thạc suy nghĩ rồi quyết định đi tới gia tộc Tái Nhân Đặc. Chuyện này không trốn tránh được, Hoa Lai Sĩ giờ đã có ý nghi ngờ hắn nên có một số việc cần giải quyết càng sớm càng tốt.
– Sư huynh, không cần đòi hỏi quyền lợi gì, chỉ cần để chúng ta rời khỏi Ám Ảnh thành cũng được. Mấy đơn vị Thần Vệ đến cứ điểm Bá Cách Lạp Tư thì có thể tiếp cận các loại phương pháp rèn luyện tốt hơn! – Bác Lan Tư tất nhiên hiểu rằng quan hệ hiện nay giữa Hàn gia và gia tộc Tái Nhân Đặc không hòa thuận cho nên mới nói như thế.
– Ta hiểu mà! – Hàn Thạc gật đầu, đi về phía gia tộc Tái Nhân Đặc.
Mặc dù đã một năm không tới gia tộc Tái Nhân Đặc, những Thần Vệ ở đó vẫn nhận ra Hàn Thạc. Nhưng vừa nghe nói hắn muốn tìm An Đức Liệt thì vài thị vệ giữ cửa tỏ vẻ hơi khó xử, một người trong đó nói:
– Xin lỗi, sau khi An Đức Liệt đại nhân trở về từ dãy núi Phi Vân đã tu luyện luôn, không cho bất cứ ai quấy rầy. Ngay cả thành chủ đại nhân mấy lần muốn tìm mà ông ấy đều không tiếp, nhất định là tu luyện đã có đột phá quan trọng rồi!
Hàn Thạc nghe vậy thì bất giác sửng sốt. Theo lời nói của các Thần Vệ, hắn biết An Đức Liệt chắc là khá bất mãn đối với cách làm của Hoa Lai Sĩ, nếu không thì sẽ không dùng loại phương pháp này để cự tuyệt huynh trưởng mình. Hàn Thạc ngầm hiểu là Hoa Lai Sĩ có ý chèn ép Hàn gia, An Đức Liệt bị kẹt ở giữa rất khó khăn, ông ta dù sao cũng là người trong gia tộc Tái Nhân Đặc, không có khả năng làm trái ý tộc trưởng.
– Thì ra là như vậy, An Đức Liệt đại nhân đang trong thời gian tu luyện, Tạp Mai Lệ Tháp cũng thế à? – Hàn Thạc mỉm cười, dò hỏi.
– Không sai. Cũng giống như An Đức Liệt đại nhân, tiểu thư Tạp Mai Lệ Tháp từ dãy núi Phi Vân trở về cũng bị thành chủ bắt đến tu luyện trường, đến giờ vẫn chưa rời khỏi đó một bước! – Gã Thần Vệ vội vàng đáp.
– Ồ, thế à, thôi vậy. – Hàn Thạc không muốn gặp Hoa Lai Sĩ, không vào trong gia tộc Tái Nhân Đặc mà quay đầu bỏ đi.
Trên đường, hắn suy nghĩ cẩn thận, bỗng phát hiện nếu như trong thời gian này mình vắng mặt ở Ám Ảnh thành thì vẫn có thể xem là một biện pháp tốt. Mặc dù Hoa Lai Sĩ thật sự có ý đối phó với mình, một khi hắn rời khỏi Ám Ảnh thành thì Hoa Lai Sĩ không thể nào ra tay, cũng sẽ không uy hiếp Hàn gia được.
Đối với Hoa Lai Sĩ, hắn mới là người lão ta e ngại nhất, nếu thực sự muốn đối phó Hàn gia thì điều kiện đầu tiên là phải khống chế hắn, căn bản không thèm quan tâm đến những người khác của Hàn gia. Nói cách khác, chỉ cần hắn đi khỏi đây thì ngược lại người của Hàn gia sẽ an toàn, không bị Hoa Lai Sĩ làm khó.
Trở về Hàn gia, Hàn Thạc triệu tập Bác Lan Tư, Huyết Linh, Cát Nhĩ Bá Đặc, Tư Tháp Tác Mỗ, A Nhĩ Mai Lý Khắc đến phân việc:
– Chuyển trọng tâm phát triển gia tộc đến thành Bá Cách Lạp Tư. Bác Lan Tư, không cần làm theo quy tắc nữa, đội Năm Thần Vệ cần lợi dụng mọi loại lý do để tới đó. Ừm, chỉ để Thiên Cơ dược tề ở lại trong Ám Ảnh thành, tất cả thành viên chủ yếu của gia tộc đều phải nhanh chóng đến thành Bá Cách Lạp Tư!
– Bố Lai Ân, chuẩn bị rời khỏi Ám Ảnh thành ư? – Tư Tháp Tác Mỗ hỏi.
Hàn Thạc gật đầu, cười nói:
– Có ý như vậy, tuy nhiên ta còn chưa quyết định. Tạm thời các ngươi cứ ở tại cứ điểm Bá Cách Lạp Tư, trọng tâm của gia tộc có thể đặt ở thần vực hoặc thành thị khác. Không được xung đột với người của các đại gia tộc.
Sau đó Hàn Thạc viết vài bức thư tay, một cho Hoa Lai Sĩ, một cho Hắc Thiên, một cho Thanh Lâm rồi sai khiến Thần Vệ thủ hạ đưa đi, nói rằng mình muốn đi nơi khác một chuyến. Trong thư gửi Hoa Lai Sĩ, Hàn Thạc dùng lời uyển chuyển, ám chỉ rằng mình không nghĩ đến chuyện tranh giành quyền lợi trong Ám Ảnh thành. Hắn biết vị thành chủ này chưa chắc đã tin, nhưng chỉ cần mình thực sự không ở trong Ám Ảnh thành, Hoa Lai Sĩ dù có muốn chèn ép Hàn gia cũng sẽ không quá phận.
Trong thư gửi Hắc Thiên, Thanh Lâm, hắn tỏ hy vọng hai người có thể giúp hắn chăm sóc Hàn gia. Bằng quan hệ của Hàn Thạc với hai người thì chắc chắn bọn họ sẽ giúp, có thêm An Đức Liệt và Tạp Mai Lệ Tháp nữa thì chỉ cần không phải là gia tộc Tái Nhân Đặc động thủ, Hàn Thạc không sợ gia tộc khác dám động đến Hàn gia.
– Dù đi đâu cũng nên cẩn thận một chút, ngươi không có mặt ở Ám Ảnh thành, ta sẽ bảo đảm an toàn cho Hàn gia! – Ba ngày sau, Hàn Thạc nhận được hồi âm của Hoa Lai Sĩ. Hắn bật cười, từ ý tứ của bức thư này, hắn biết mình suy đoán không sai, Hoa Lai Sĩ lo lắng nhất chính là hắn, hắn đi khỏi thì vị thành chủ này tuyệt đối sẽ không động đến Hàn gia!
Hàn Thạc thật sự yên tâm, thu xếp mọi việc ở Ám Ảnh thành rồi dẫn La Ti nhanh chóng ra đi, một mạch không ngừng tới cứ điểm Bá Cách Lạp Tư.
Đến cứ điểm Bá Cách Lạp Tư, Hàn Thạc trước hết tái hiện Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận. Sau đó hao tổn rất nhiều tài liệu dùng lực lượng của Đỉnh Linh bố trí tổng cộng bốn ma trận lớn nhỏ ở bên trong phủ đệ của mình tại đây – Tu La Huyễn Thần trận, Thiên Lôi Phúc Đỉnh trận, Thiên Ma Tụ Linh trận, Vô Độc Huyền Âm trận. Bốn trận ở bốn phía phủ đệ, trung tâm chính là Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận.
Hàn Thạc mất nửa năm, dùng hết năm mươi vạn hắc tinh tệ mà Hoa Lai Sĩ ban cho, thêm cả Vạn Ma Đỉnh trợ giúp mới lập xong bốn ma trận. Sau khi thử nghiệm uy lực của từng ma trận, hắn mới giải thích cụ thể, kỹ lưỡng phương pháp sử dụng cho Khảm Địch Đạt và bọn Tư Tháp Tác Mỗ mới tới, rồi mới thực sự yên tâm.
Có bốn ma trận này, người của Hàn gia mặc dù bị tấn công mãnh liệt cũng có thể chống đỡ được khá lâu, kẻ địch dám cả gan tiến vào sẽ phải trả giá nặng nề. Với cảnh giới hiện giờ của hắn và Đỉnh Linh trợ giúp, cho dù là Thượng vị thần nếu mạo muội xông vào mà không cẩn thận thì cũng phải chết ở trong trận.
Bố trí tất cả mọi việc ổn thỏa, Hàn Thạc lại thấy nhóm Phỉ Bích cũng lần lượt từ Ám Ảnh thành đến cứ điểm Bá Cách Lạp Tư mà Hoa Lai Sĩ không hề có ý ngăn trở, thì mới cùng La Ti ra đi.
Mục tiêu là Vùng Đất Hỗn Loạn!