Phần 21: Cốt Thứ Bay Tới…
Mũi tên vừa bắn ra, người đến mới dần dần hiện rõ ra từ trong xó xỉnh nào đó. Thân mình cứng nhắc cao lớn, đôi mắt vô tình lạnh như băng, lặng lẽ nhìn Hàn Hỏa bị băng tiễn đánh trúng, cũng không vội vã có hành động tiếp theo.
Mặt của hắn giống như là một tấm ván gỗ, bằng phẳng không có chỗ nào lồi lõm, thậm chí nhìn không ra dấu vết của môi mũi. Hắn hoặc là tướng mạo cực kỳ xấu xí hoặc là đã tận lực ngụy trang, tóm lại khuôn mặt không phải của một người bình thường.
– ***! – Qua một lát, Hàn Hỏa mới dần hồi phục lại. Lúc này Hàn Thổ sớm đã ngừng tập kích địch nhân ở chung quanh, kéo nửa người Hàn Hỏa vào trong lòng đất.
Kẻ kia tu luyện Thủy hệ lực lượng, có thực lực Thượng vị thần sơ kỳ. Hàn Thổ biết rõ sự chênh lệch giữa Thượng vị thần và Trung vị thần, không dám mạo hiểm ra tay, lập tức chuẩn bị cho việc chạy trốn, trồi lên túm lấy Hàn Hỏa rồi định mang hắn rời đi.
– Còn người đàn bà kia đâu! – Nếu là một Trung vị thần thông thường, trúng một đòn như vậy có lẽ cơ năng của thần thể đã bị đông cứng, không chết cũng bị đóng băng không thể động đậy. Nhưng do Hàn Hỏa tương đối đặc biệt, Hỏa Liên Hoa bao trùm trên người chính là báu vật thai nghén vạn năm của Hỏa Tuyệt chi địa, do đó đã triệt tiêu được quá nửa thần lực băng hàn, giúp hắn chẳng những có thể nói chuyện mà chỉ trong chốc lát thân thể cũng đã khôi phục lại bình thường.
– Chúng ta chờ nàng xuống. – Hàn Thổ hô nhỏ rồi một tay túm Hàn Hỏa kéo sâu xuống lòng đất. Hai người như là trực tiếp hòa vào trong đại địa, tan biến đi mất.
Trong tiếng chửi bới lớn tiếng của bọn người đến tập kích, Hàn Thổ, Hàn Hỏa tiến ra một khu vực yên tĩnh ở vòng ngoài rồi hướng về phía La Ti vẫn còn giao chiến trên không trung hô lớn:
– Người đàn bà kia, mau chạy đi, đừng ham đánh nữa!
Nghe hai tên này kêu réo, La Ti rõ ràng bị phân tâm khiến cho kẻ tu luyện Lôi Điện lực lượng kia chiếm được lợi thế. Vài đạo điện mang như những con rắn nhỏ rơi xuống trên người La Ti, làm cho mái tóc dài của nàng tự nhiên dựng đứng lên, xem ra vô cùng quái dị.
Kẻ tu luyện Lôi Điện lực lượng này có cùng cảnh giới với nàng, thực lực của hắn so với nàng còn cao hơn một chút. Khi đã chiếm được tiên cơ lập tức từng hàng dài điện mang đầy trời uốn lượn lao đến phía La Ti. Toàn bộ bao phủ phía dưới gót chân nàng, chắn hết đường hạ xuống của La Ti, làm cho La Ti căn bản không thể liều lĩnh hạ xuống mặt đất được.
Cùng lúc đó, gã Thượng vị thần ở phía ngoài sau khi đã bỏ việc tập kích với hai người Hàn Thổ, Hàn Hỏa, đột nhiên không một tiếng động vọt tới La Ti.
Xem ra hắn cũng biết Hàn Thổ, Hàn Hỏa đang ở sâu dưới mặt đất, muốn giết chết hai người không phải là điều thực tế, nên quay ra đối phó với La Ti, kẻ có thực lực mạnh nhất, hơn nữa tạm thời còn đang không hạ xuống mặt đất được.
– Làm thế nào bây giờ? – Vừa thấy La Ti sắp bị hai người vây lấy, Hàn Hỏa vẻ mặt sốt ruột, hỏi Hàn Thổ bên cạnh.
– Ta cũng không biết. Liệu có cứu nàng hay không đây? – Hàn Thổ hơi khó xử. Hắn bình tĩnh hơn Hàn Hỏa, biết rất rõ Thượng vị thần tạm thời không phải là đối thủ mà hắn và Hàn Hỏa có thể đối phó được. Chỉ là Ngũ Hành Giáp Thi còn có Thiên Thi Ngũ Hành đại trận, bất luận mấy người cũng có thể dung hợp lực lượng rồi thi triển ra. Nhưng Hàn Thổ lại không tuyệt đối nắm chắc. Hắn lo là một khi thi triển Thiên Thi Ngũ Hành đại trận thì ngay cả hắn và Hàn Hỏa cũng sẽ có thể bị sa vào bên trong.
– Hai người các ngươi đi mau. Không cần phải quản đến ta! – Trong khi Hàn Thổ, Hàn Hỏa còn đang do dự, La Ti bỗng hét lớn lên. Đột nhiên một đạo băng khí trắng xóa bắn tới, La Ti đang phải toàn lực đối phó với gã tu luyện Lôi Điện lực kia nên hoàn toàn không có khả năng tránh né được, lưng nàng chắc chắn sẽ phải hứng chịu đợt băng khí này.
– Mẹ nó! Liều mạng!
Hàn Hỏa vừa thấy La Ti ở lúc này mà còn ồn ào bảo bọn chúng rời đi trước, lập tức không do dự nữa. Bất kể Hàn Thổ nghĩ như thế nào, hắn vừa la to vừa xông ra ngoài.
– Thằng cha hèn hạ kia, chỉ biết tập kích sao? Có gan trở lại đây chính diện chiến đấu một hồi. Con mẹ ngươi…
Thấy Hàn Hỏa chửi ầm lên, lao ra từ dưới lòng đất, Hàn Thổ than nhẹ, cũng không ẩn núp ở dưới mặt đất nữa. Từ lúc bắt đầu giao chiến đến nay, hắn lần đầu tiên từ dưới lòng đất chui ra, hơn nữa còn lấy tốc độ nhanh nhất lao theo Hàn Hỏa.
Hàn Thổ bình tĩnh hơn Hàn Hỏa, nếu không hoàn toàn nắm chắc, hắn có thể vứt bỏ La Ti mà chạy trốn. Nhưng chắc chắn hắn sẽ không để cho Hàn Hỏa phải gánh chịu nguy hiểm này một mình! Cho nên, Hàn Hỏa vừa động, hắn cũng không thể không động!
Từ khi Hàn Thổ rời khỏi lòng đất, từng khối thổ khâu (mô đất) cũng đồng thời phá đất chui ra. Trong khi đang bay về phía Hàn Hỏa, hắn hét lớn:
– Tiểu Hỏa, lập trận!
Hàn Hỏa sửng sốt, rồi lập tức hắc hắc phá lên cười, dường như lúc này mới nhớ ra hắn có thể hợp lực cùng Hàn Thổ. Mắt thấy từng thổ khâu như là thổ long phá đất bay ra, từng đoá hoả diễm lớn lập tức bay về phía thổ khâu. Ngũ hành nguyên lực chỉ có loại sinh mạng đặc thù như bọn chúng mới có thể dung hợp được. Khi ngọn lửa vừa rơi xuống bề mặt thổ khâu liền thần kỳ dung nhập vào bên trong, thổ khâu ban đầu có sắc vàng bỗng nhiên biến thành đỏ hồng như mỏ hàn, bốc lên ngọn lửa cháy hừng hực, nhằm phía gã tu luyện Thủy hệ lực lượng công kích.
Thổ nguyên lực và Hoả nguyên lực trên bề mặt thổ khâu hoàn mỹ dung hợp lại. Thổ khâu bị nung nóng cứng rắn như sắt đá, hơn nữa còn không ngừng duy trì tỏa ra nhiệt lượng khủng khiếp kinh người. Nếu để cho những khối thổ khâu đó đánh lên người thì cho dù là Thượng vị thần tu luyện Thủy hệ lực lượng cũng đừng hòng có thể bình yên vô sự.
– Tìm chết! – Người kia quát lạnh, há mồm phun ra một luồng băng khí, băng khí ngưng tụ Thủy nguyên tố trong không khí, theo tiếng “Cót két cót két” nháy mắt đã đông lại thành một cây băng thương óng ánh trong suốt. Băng thương tỏa ra hàn khí khiếp người, tốc độ lại rất mau lẹ, mạnh mẽ đối đầu với mấy thổ khâu đỏ rực đang lao đến ở phía trước mặt.
“Keng keng!” Âm thanh kim loại va chạm nhau vang vọng trong không trung. Băng thương không thể phá nát được thổ khâu mà chỉ có thể đẩy lệch nó sang một bên, rồi sau đó bay tới phía Hàn Thổ, Hàn Hỏa.
– Ồ! – Kẻ vừa phóng băng thương kêu khẽ.
Dường như gã không ngờ một đòn này lại không thể phá tan thổ khâu. Hai tròng mắt toát ra kỳ quang không thể tin nổi. Dưới cái nhìn của hắn, hai Trung vị thần này mặc dù thần lực kỳ quái, nhưng cũng không thể ngăn cản được một đòn như vậy của gã. Thật không ngờ rằng một đòn này đánh xuống, thổ khâu kia lại cứng rắn như là sắt đá không bị vỡ ra.
Gã tựa hồ có hứng thú đối với Hàn Hỏa, Hàn Thổ, không tiếp tục truy kích La Ti nữa mà đặt tất cả sự chú ý lên thân hai người. Sau khi phóng ra băng thương, hắn ngưng tụ Thủy nguyên tố trong không khí hình thành một loạt thuỷ long nhắm phía Hàn Hỏa, Hàn Thổ uốn lượn tiến đến.
Bản thân hắn hai tròng mắt lạnh như băng, như đi dạo trong hư không chậm rãi thong thả tiến về phía Hàn Thổ và Hàn Hỏa.
Đối mặt với công kích của kẻ này, Hàn Thổ thúc giục Đại Địa lực lượng hình thành một tường chắn bằng đất, ở phía bên trong có dung hợp với hoả diễm của Hàn Hoả. Mục đích để ngăn cản công kích của kẻ kia, khiến hắn không để ý đến hai người mà quay lại tiếp tục tiến công La Ti.
Người này tuy rằng chỉ có thực lực Thượng vị thần sơ kỳ, nhưng dù sao vẫn là Thượng vị thần. Hai người Hàn Thổ, Hàn Hỏa mặc dù đã hợp lực đối phó cũng có chút khó khăn. Đã vậy lúc này những Trung vị thần ở chung quanh vừa thấy có cơ hội thuận tiện để tập kích liền cũng ào ào ra tay, dùng thần khí công kích đến tường đất đỏ rực khiến cho hai người càng gặp thêm nhiều phiền toái.
Hàn Thổ, Hàn Hỏa trong lòng cảm thấy vô cùng bất lực. Đối mặt với đủ loại công kích lung tung đánh tới muốn chạy cũng hơi do dự, chỉ có thể bị động tiếp nhận. Phong thái bình tĩnh như vừa mới rồi sớm đã biến mất không còn sót lại chút nào.
Mắt thấy có mỗi một cái tường đất do hai Trung vị thần tạo ra mà năm lần bảy lượt công kích vẫn không phá huỷ được, gã Thượng vị thần tu luyện Thủy hệ lực lượng kia thẹn quá hóa giận, mấy thuỷ long băng thương tất cả đồng loạt lên, hùng dũng mãnh liệt công đến, đem lực lượng trong nháy mắt phóng ra đến mức tận cùng.
“Ùm!”
Một tiếng nổ cực lớn truyền đến. Tường đất vẫn chưa vỡ, nhưng thân thể của Hàn Thổ, Hàn Hỏa đã bị chấn bay ra ngoài.
Để duy trì tường đất cần phải có hợp lực của hai người. Lực phản chấn trên tường đất chia thành hai luồng tiến vào thân thể hai người. Đối mặt với một đòn toàn lực này của Thượng vị thần, hai người Hàn Thổ, Hàn Hỏa cuối cùng không chịu nổi, ngã trái ngã phải bắn ra từ phía sau tường đất.
– Chạy mau! – Bên kia La Ti biết hai người là vì trợ giúp nàng nên mới ở lại, mắt thấy bọn họ sắp gặp nguy hiểm, nhịn không được hét lớn.
Lúc này, nhân viên bên trong cửa hàng và rất nhiều dược tề sư cũng cảm giác được tình thế không ổn, ào ào từ các nơi chạy ra, sốt ruột theo dõi biến hóa ở phía nhà kho trung ương của cửa hàng.
Trước kia mỗi đêm mặc dù cũng có tiếng đánh nhau nhưng đều chỉ là trong thời gian rất ngắn nên họ cũng không quá để ý, vả lại tiếng kêu la thảm thiết cũng thường là âm thanh của bọn người xa lạ. Tối nay, La Ti đã hai lần hô lên vẻ hốt hoảng cho nên bọn họ đều đi ra cả.
Đáng tiếc, những người này thực lực đều chả ra sao. Mắt thấy trận chiến này có Thượng vị thần nhúng tay vào, bọn họ đều biết mình mặc dù có ra tay cũng không mang lại bất cứ tác dụng gì, chỉ chịu chết vô ích mà thôi. Cho nên mặc dù trong bụng đầy lo lắng cũng chỉ dám đứng ở một nơi bí mật gần đó lặng lẽ quan sát.
Hàn Thổ, Hàn Hỏa bị chấn bay ra không tự chủ được. Hơn nữa phương hướng lại cách xa nhau, cho dù rơi xuống đất rồi Hàn Thổ cũng không có khả năng lập tức mang theo Hàn Hỏa trốn tiếp vào trong lòng đất nữa. Gã tu luyện Thuỷ hệ lực lượng kia hiểu rất rõ điều này, cho nên không truy đuổi kẻ có thể mượn đại địa đào thoát, mà bay nhanh về phía Hàn Hỏa.
Hàn Hỏa bị lực phản chấn đánh cho đến choáng đầu hoa mắt, lúc này vẫn không kịp phản ứng, vẫn vô tri vô giác từ không trung rơi xuống. Thân thể Hàn Thổ vừa chạm mặt đất liền tỉnh táo lại trước, lập tức hiểu được tình thế vội vã lên giọng hô lớn:
– Tiểu Hỏa, chạy mau!
Tiếng thét của Hàn Thổ vừa vang lên, chỉ nghe “phịch”, Hàn Hỏa cũng chạm đất rồi. Va chạm mạnh như vậy khiến cho hắn cũng nhanh chóng tỉnh lại nhưng Hàn Hỏa lại không có năng lực trốn vào trong lòng đất như Hàn Thổ. Lúc này gã tu luyện Thủy hệ lực lượng lao đến tập kích đã gần ngay trước mắt, Hàn Thổ lại ở cách hắn một khoảng quá xa, hắn căn bản không có biện pháp nào để né tránh được lần tập kích này.
Trong lòng Hàn Hỏa hiểu rõ lần này thực sự là vô cùng gay go!
– Chạy mau, mau lên! – Hàn Thổ một mặt la lớn, một mặt bất chấp tất cả lao lại chỗ Hàn Hỏa. Hắn cũng biết Hàn Hỏa e rằng trốn không thoát nhưng lại chỉ có thể la lớn như vậy, trong lòng thoáng chốc đã bị nỗi sợ hãi cực lớn lấp đầy!
– Mẹ nó, lão tử liều mạng với ngươi! Dù sao ta chết rồi, cha ta chắc chắn có thể báo thù cho ta! – Hàn Hỏa thấy tránh không được liền dứt khoát không né nữa. Ngược lại còn kích động nộ khí lưu manh, hùng hùng hổ hổ không màng đến cái chết vọt tới gã kia.
– Tự tìm cái chết! – Kẻ tập kích mặt lãnh đạm, quát lạnh, mắt hiện đầy nét khinh thường.
Chính vào thời điểm này, trong hư không chợt vang lên một âm thanh chói tai. Một cây cốt thứ dài ba mét rạng rỡ lấp lánh bạch quang, mang theo tử khí kinh thiên động địa, xuyên phá khoảng cách không gian ngàn mét, nhằm thẳng phía kẻ đang đuổi giết Hàn Hỏa đâm tới!