Phần 28: Vinh Quang Trở Lại Cố Hương…
Kỳ Áo đại lục.
Tất cả không có biến hóa gì quá lớn. Hải vực chung quanh Tử Vong Mộ Địa xanh biêng biếc vô tận, gió biển mơn man, không khí tươi mát, chỉ có mỗi điều là lực lượng nguyên tố thiên địa rất mỏng, làm cho Hàn Thạc vừa từ Chúng Thần đại lục trở lại hơi không thích ứng lắm.
– Độ đậm đặc nguyên tố quá thấp. – An Đức Lệ Na vừa ra khỏi Tử Vong Mộ Địa, nhắm mắt cảm thụ một chút rồi lập tức nhíu mày nhận xét.
– Nơi này khác với Chúng Thần đại lục, nếu độ nguyên tố đậm đặc nhiều quá thì chỉ sợ sớm đã có rất nhiều thứ Thần cao cấp.
Hàn Thạc mỉm cười, thần thức triển khai, xem xét mọi tình huống chung quanh, rồi đột nhiên cười dài nói:
– Đi, theo ta trở về thành!
Hai người phá không bay lên, hướng thẳng về phía Bố Lôi Đặc Nhĩ thành của Lan Tư Lạc Đặc đế quốc.
Qua nửa ngày, Hàn Thạc dẫn An Đức Lệ Na xuất hiện ở một con đường trên Bố Lôi Đặc Nhĩ thành. Vừa vào thành, hắn lập tức xem xét toàn bộ cảnh tượng của Bố Lôi Đặc Nhĩ thành vào lòng.
Bố Lôi Đặc Nhĩ thành rõ ràng phồn hoa lên rất nhiều. Tòa thành thị vốn tử khí trầm trầm lúc trước, bây giờ các loại cửa hàng rải rác ở khắp các con đường lớn, khắp nơi bày đầy các loại thương phẩm làm người ta hoa cả mắt.
Đứng ở cửa vào Bố Lôi Đặc Nhĩ thành, cảm nhận hoàn cảnh thân thiết ở đây, cảm nhận một chút náo nhiệt thành thị, Hàn Thạc dẫn An Đức Lệ Na đi thẳng hướng về phía phủ thành chủ.
Xa nơi này vài chục năm, Bố Lôi Đặc Nhĩ thành có biến hóa rất lớn. Phủ thành chủ dựng giữa trung tâm tòa thành, một đội kỵ sĩ hắc giáp toàn thân đứng ngạo nghễ bốn phía hộ vệ cho nó.
Hàn Thạc đến làm cả phủ thành chủ huyên náo hẳn lên. Những người quen biết cũ, nhận được tin lập tức từ khắp các khu vực khác nhau tụ tập tới phủ thành chủ, dùng đủ loại phương pháp biểu đạt nội tâm kích động của mình.
Đám Kiệt Khắc và Đa Khắc Tư rõ ràng đã già đi một chút. Họ không có tinh lực và thời gian tu luyện các loại áo nghĩa (ý nghĩa thâm ảo) sức mạnh, ai nấy đều đã thành trung niên, hài tử Kiệt Khắc đã tham quân trở thành kỵ sĩ trưởng của Bố Lôi Đặc Nhĩ thành.
Hải Luân vẫn đẹp như xưa, phục dụng một viên Niết Đan làm cho vẻ thanh xuân của nàng được giữ vĩnh viễn. Nàng bây giờ đã là Thánh ma đạo sư hệ Hỏa, trên người có một vẻ luôn luôn hấp dẫn người khác.
Chẳng mấy chốc, những nhân vật quen biết cũ đều tới tấp đi vào. Thông qua tin tức mà Địch Khắc truyền ra, không bao lâu sau Ngải Mễ Lệ, Phỉ Bích, Phạm Ny, Khiết Bích Nhi và những nhân vật mà Hàn Thạc rất quen thuộc đã dùng truyền tống trận từ các đại thành thị chạy tới.
Vài chục năm không gặp, các cô Ngải Mễ Lệ, Phạm Ny vừa thấy Hàn Thạc đã thi nhau rơi lệ, trách cứ hắn vô tình.
Sau khi ngọt nhạt an ủi vài câu, vài nữ nhân có địa vị rất cao ở Lan Tư Lạc Đặc đế quốc đã bớt kích động, cùng trao đổi với Hàn Thạc về mọi tình huống.
Không có gì ngạc nhiên, Lan Tư Lạc Đặc đế quốc bây giờ đã thành quốc gia cường đại nhất Kỳ Áo đại lục. Áo Đăng đế quốc, liên minh thương hội Ba Đặc, Tạp Tây đế quốc toàn bộ bị thôn tính. Lao Luân Tư trở thành bá chủ Kỳ Áo đại lục như ý nguyện.
Quang Minh giáo hội và Băng Tuyết thần điện dựa theo ước định thoái lui quy ẩn, không còn chiêu nạp tín đồ, cũng đình chỉ các hành động tôn giáo ở Kỳ Áo đại lục, thời gian vài chục năm dần dần thoái lui ra khỏi vũ đài đại lục.
Tại Lan Tư Lạc Đặc đế quốc, lúc này chỉ có tín đồ tín phụng Tự Nhiên giáo hội và Thiên Tai giáo hội, trong đó còn có đại bộ phận người tín ngưỡng Hàn Thạc là vị Thần mới. Mặc kệ xét về phương diện nào đi nữa, Kỳ Áo đại lục đã không còn như trước nữa.
Những nhân vật mà Hàn Thạc quen thuộc như Cát Nhĩ Bá Đặc, lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ, Hỏa Diễm Đế Vương, Y Lệ Toa Bạch, đồ đệ Huyết Linh, Bác Lan Tư, Đặc Lan Khắc Tư v. V, vừa nhận được tin tức cũng tới tấp chạy tới.
Tại đại sảnh lớn nhất phủ thành chủ, những người này tụ tập cùng Hàn Thạc.
– Các vị, ta ly khai vài chục năm, giờ có thể tụ tập cùng nhau, quả thật rất vui. Hôm nay, mọi người uống một trận cho thống thống khoái khoái nhé! – Hàn Thạc nâng chén cười to.
Mọi người cùng nhau ồn ào nâng chén, tận tình uống cho đã.
Say sưa ba ngày, mọi người tỉnh táo lại rồi hội họp với nhau. Lúc này Hàn Thạc mới bắt đầu đàm luận chính sự:
– Lực lượng nguyên tố trên Kỳ Áo đại lục quá yếu, các loại tài nguyên cũng không phong phú, các loại tu luyện sức mạnh cũng chỉ ở vào giai đoạn cấp thấp…
Hàn Thạc chậm rãi đem mọi tình huống Kỳ Áo đại lục và Chúng Thần đại lục miêu tả một lần.
Tất cả mọi người chăm chú lắng nghe hắn nói. Rất nhiều người đang ngồi lần đầu tiên biết tới tri thức về sự rộng lớn của các vị diện vũ trụ này, đến khi họ nghe tới Chúng Thần đại lục có lực lượng nguyên tố đậm đặc, nơi nơi đều là Thần, rất nhiều người đã chấn động không ít.
– Lần này ta trở về không bao lâu nữa lại phải đi. Sau lần ly khai này thì cơ hội trở về cũng sẽ không nhiều lắm. Nói tóm lại, Chúng Thần đại lục là một nơi rất thích hợp tu luyện, ta bây giờ ở đó cũng có vài phần cơ nghiệp, có thể bảo đảm an toàn cho các vị. Nếu có người nào muốn theo đuổi sức mạnh cường đại, có thể nói lại với ta, ta sẽ mang các ngươi tới Chúng Thần đại lục. – Hàn Thạc trầm giọng nói.
Vài chục năm đối với một người thường mà nói thì quá dài, nhất là những người không bỏ tinh lực vào việc tu luyện. Họ đổ tinh lực vào việc sinh con đẻ cái, có những người không nỡ dứt bỏ thân tình, tình yêu ở Kỳ Áo đại lục. Hàn Thạc biết không có khả năng tất cả mọi người đều nguyện ý trèo đèo lội suối đến một hoàn cảnh xa lạ.
– Chủ nhân, người tới đâu ta sẽ theo đó! – Cát Nhĩ Bá Đặc cơ hồ không do dự gì, lập tức biểu đạt ngay.
Ngay sau đó, lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ, Hỏa Diễm Đế Vương, Y Lệ Toa Bạch, Bác Lan Tư, Huyết Linh những người nhất tâm theo đuổi sức mạnh cường đại, cũng thi nhau cho thấy thái độ hưng phấn, kiên quyết yêu cầu ly khai với Hàn Thạc.
Những người này không có quá nhiều vướng mắc ở Kỳ Áo đại lục, một lòng cố gắng trở nên cường đại hơn. Bây giờ vừa nghe nói có điều kiện ưu việt hơn nhiều, họ cơ hồ không cần nghĩ gì, lập tức đồng ý ngay.
Phạm Ny, Ngải Mễ Lệ, Phỉ Bích, Hải Luân, Khiết Bích Nhi, những nữ nhân thân mật với Hàn Thạc, hoặc nhiều hoặc ít đều có thân tình không nỡ dứt bỏ ở Kỳ Áo đại lục. Nhưng đối với các nàng mà nói thì việc chia lìa với Hàn Thạc còn khó chịu đựng hơn, do dự một lát, cũng đều tỏ vẻ muốn đi theo hắn, nhưng trước khi đi muốn cáo biệt thân nhân.
Còn loại người như Đa Khắc Tư, Kiệt Khắc, vì họ theo đuổi tương lai khác hẳn, thêm nữa cũng có gia thất ở Bố Lôi Đặc Nhĩ thành, sau một lúc trầm tư, cuối cùng quyết định không ly khai. Đặc Lan Khắc Tư đã báo được đại thù, có tài nguyên khổng lồ ở Nhật Diệu cốc và U Ám sâm lâm, bây giờ lại có con cái với nữ cường đạo Trân Ny Đặc, không nỡ dứt bỏ, cũng quyết định ở lại.
Cho dù những người có muốn đi, cũng phải cần một thời gian xử lý vài việc, do đó sau khi kê khai đủ số người, Hàn Thạc cho mọi người một kỳ hạn thời gian ba tháng. Ba tháng sau tập hợp ở Bố Lôi Đặc Nhĩ thành, đến lúc đó ai không đến cũng coi như đã quyết định lưu lại.
Trong lòng Hàn Thạc biết lần này ly khai, cơ hội gặp mặt trong tương lai sẽ không nhiều lắm. Những người quyết ý lưu lại đều không rời khởi Bố Lôi Đặc Nhĩ thành. Trong khoảng thời gian này tụ tập với Hàn Thạc, tận tình ăn uống vui vẻ với nhau.
Vốn một vài vật phẩm ở Chúng Thần đại lục mà Hàn Thạc chuẩn bị cho nhóm Ngải Mễ Lệ tu luyện, hắn lấy cả ra, giao hết cho những bằng hữu quyết định ở lại Kỳ Áo đại lục.
Những vật phẩm này có nguyên tố bổn nguyên chi tinh, có những bí thuật thành Thần. Ở Kỳ Áo đại lục đó là những vật vô giá. Hắn rất hào phóng phân phát hết sạch.
Nhóm Ngải Mễ Lệ cũng không ngại, bởi vì Hàn Thạc nói cho họ biết những thứ này ở Chúng Thần đại lục có thể dùng tinh tệ để mua. Do đó ai nấy đều an tâm.
Ly biệt bây giờ cũng có chút sầu bi. Mọi người dùng những bữa tiệc li bì để đền bù, liên tiếp hơn hai tháng, trong phủ thành chủ Bố Lôi Đặc Nhĩ tràn ngập mùi rượu. Hơn trăm dặm đã có thể ngửi được mùi rượu ngon phả ra, những quý tộc ai nấy đều ngất ngây, không ngừng ra ra vào vào phủ thành chủ, làm cho cư dân trong thành đều ghé mắt bàn tán.
Hàn Thạc còn đi Áo Sâm thành một chuyến, gặp gỡ vào cáo biệt Quốc Vương Lao Luân Tư của Lan Tư Lạc Đặc đế quốc. Lao Luân Tư cũng không cản được hắn ly khai, nhưng bây giờ Kỳ Áo đại lục toàn bộ được hắn nắm trong tay rồi, không có Hàn Thạc thì tựa hồ cũng không phải chuyện lớn. Lao Luân Tư không giữ lại được, cũng chỉ có nước tiếc nuối chia tay Hàn Thạc.
Trong Áo Sâm thành, Hàn Thạc có nghe nói về việc của Khảm Địch Đạt và Ngải Mã. Nữ yêu Cách Lại Ai, Già Tác Tư, A Nhĩ Mai Lý Khắc từng bị Hàn Thạc thu phục, vừa nghe nói còn có những việc thế, cũng đều tỏ vẻ muốn cùng hắn ra đi. Ở Kỳ Áo đại lục họ đã đứng ở đỉnh cao nhất rồi, họ luôn luôn muốn theo đuổi sức mạnh, hiển nhiên không muốn bỏ qua cơ hội này, vội vàng chuẩn bị một phen, rồi đều tới Bố Lôi Đặc Nhĩ thành.
Ba tháng sau.
Cả nhóm Cát Nhĩ Bá Đặc, lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ, Hỏa Diễm Đế Vương, Y Lệ Toa Bạch, Bác Lan Tư, Huyết Linh, mấy cô Ngải Mễ Lệ, Phạm Ny, Khảm Địch Đạt, Ngải Mã, Cách Lại Ai, Già Tác Tư, A Nhĩ Mai Lý Khắc đều tề tụ ở Bố Lôi Đặc Nhĩ thành. Sau khi cáo biệt đám người Kiệt Khắc, Đặc Lan Khắc Tư, toàn bộ đi theo Hàn Thạc tới Tử Vong Mộ Địa bên trong vô ngân hải vực.
Những người nguyện ý đi theo Hàn Thạc ly khai, ai nấy đều theo đuổi sức mạnh, toàn bộ đều có năng lực phi hành. Thật ra cũng phải mất thời gian bảy ngày, mọi người rốt cục đi tới hòn đảo nơi Tử Vong Mộ Địa.
– Ủa, có người! – Còn chưa hạ xuống đảo, An Đức Lệ Na đột nhiên nhướng mày, nói nhỏ với Hàn Thạc.
Lòng thầm cả kinh, Hàn Thạc vội vàng triển khai thần thức, lập tức cảm giác được trong Tử Vong Mộ Địa có năm người. Năm người này toàn bộ đều là Trung vị thần, làm Hàn Thạc hơi băn khoăn.
– Mọi người cẩn thận một chút, phải đi cùng với nhau! – Hàn Thạc quay đầu lại nhẹ giọng phân phó cho những người đi sau, lần này những người đi tới Chúng Thần đại lục không có lấy một người nào đạt tới cảnh giới Hạ vị thần, một khi giao chiến họ căn bản không có lực hoàn thủ.
– Chuyện gì? – Lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ hỏi.
– Có thể có địch nhân, những người này tạm thời không phải là loại người các ngươi có thể ứng phó được. Nhưng các ngươi yên tâm, có ta và An Đức Lệ Na ở đây, một khi chúng có ác ý, chỉ có đường chết thôi! – Hàn Thạc giải thích một câu, bảo An Đức Lệ Na cẩn thận bảo hộ những bằng hữu ở Kỳ Áo đại lục, rồi chậm rãi hạ xuống mặt hòn đảo.
– Ha ha… đợi hơn ba tháng, rốt cục bọn ngươi cũng đến rồi! – Một thanh âm ồ ồ từ trong Tử Vong Mộ Địa truyền đến.
Khi đám năm người, ai nấy âm trầm từ trong đó bay ra, những tên này nhìn qua là biết ngay không phải loại người lương thiện gì, trong mắt không hề che dấu sát ý điên cuồng, hắc hắc cười quái dị nhìn Hàn Thạc chăm chăm.
Sắc mặt lạnh lùng, Hàn Thạc nói:
– Các ngươi là ai?
– Tiểu tử, ta không biết ngươi là ai, dù sao chúng ta vốn chỉ có đường chết thôi, bị người ta đưa đến vị diện cấp thấp này. Hắc hắc, tên đó nói cho chúng ta biết vị diện cấp thấp này chỉ có một Hạ vị thần, một khi chúng ta trở lại Chúng Thần đại lục chỉ có đường chết, ở chỗ này không ai có thể quản được, cũng sẽ rất tiêu diêu tự tại. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là giết chết ngươi.
Tên đầu lĩnh cười nanh ác nhìn Hàn Thạc. Khi hắn thấy mấy cô Ngải Mễ Lệ Phạm Ny phía sau Hàn Thạc, bèn cười ha ha vẻ hưng phấn:
– Không tệ, người ở vị diện cấp thấp này thực lực tuy kém, nhưng nữ nhân lại rất đẹp, các huynh đệ lâu rồi không gặp được nữ nhân, tốt lắm tốt lắm!
– Các ngươi là do Đa Lạc Lôi Tư đưa tới à? – Hàn Thạc sắc mặt âm trầm, lạnh lùng dò xét mấy người này, lập tức đại khái đoán được việc gì đã xảy ra.
– Hắc hắc, ngươi không cần biết, dù sao từ hôm nay trở đi, tất cả đại lục này đều là của chúng ta. Tiểu tử, ngươi tự nhận xui xẻo đi! – Người nọ cuồng tiếu.
Rồi hắn đưa mắt nhìn mấy người phía sau, ánh mắt dâm tà đánh giá mấy cô Ngải Mễ Lệ, hận không được trực tiếp lao tới hạ thủ ngay.
– Ngươi nhìn chúng kìa, ta tới giết chết đám bụi bặm này! – Không đợi Hàn Thạc nhiều lời, An Đức Lệ Na đã vọt tới. Đối với những người như thế này, nàng luôn luôn căm ghét vô cùng.
– Ha ha, là tiểu cô nương, ta thích ta thích, các ngươi không được tranh với ta! – Một tiểu lão đầu tu luyện sức mạnh Hắc Ám, quần áo lam lũ, mắt thấy An Đức Lệ Na bay tới, hưng phấn lao lên.
An Đức Lệ Na không tu luyện mười hai hệ đại sức mạnh, thân mình lại sở trường ẩn giấu khí tức, năm người này căn bản không biết An Đức Lệ Na chính là sát thần.
– Lưu một người sống! – Vừa thấy An Đức Lệ Na tỏ vẻ lạnh như băng, Hàn Thạc vội vàng nhắc nhở.
– Biết rồi, ta sẽ lưu một người sống cho ngươi! – An Đức Lệ Na không nhịn được đáp lời Hàn Thạc, lao về phía năm tên như dê vào miệng hổ, một quầng sáng hoa mỹ từ cơ thể yêu kiều nhỏ bé của nàng bay ra, hình thành năm vòng xoáy nho nhỏ, thoáng cái cắn xé năm người này.
Căn bản không có gì ngạc nhiên, năm người này đồng thời máu thịt bầy nhầy, hóa thành một đống máu. Tên đầu lĩnh thô hào trông như bị lột da, một thân máu tươi, ánh mắt sợ hãi nhìn An Đức Lệ Na, thét to:
– Tha mạng, tha mạng!
– Có phải là Đa Lạc Lôi Tư không? – Hàn Thạc đứng xa xa, trước hết thu Thần hồn bốn người vào Vạn Ma đỉnh, sau đó lạnh lùng hỏi.
– Ta không biết ai là Đa Lạc Lôi Tư, ta bị một lão đầu tên là Kiệt Phu áp giải tới đây!
Người nọ thất thanh thét lên, khổ sở cầu khẩn:
– Tha cho ta đi, chúng ta không oán không cừu!
– Đi, hắn không có gì giá trị gì!
Hàn Thạc phất phất tay vẻ vô tình, trong lòng đã hiểu được ai giở trò.
“Chát!”
Thân thể người nọ nổ tung ra, máu tươi bắn ra như suối, thấm đẫm cả một vùng đất.
Nhóm A Nhĩ Mai Lý Khắc lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ phía sau Hàn Thạc, ai nấy đều ngây người. Khí tức kinh khủng trên người năm người này không hề được che dấu, trước mặt chúng, bọn người A Nhĩ Mai Lý Khắc đến cả hít thở cũng cảm thấy khó khăn. Năm cường giả như vậy lại bị An Đức Lệ Na giết chết như đùa giỡn, mà An Đức Lệ Na thoạt nhìn chỉ là một tiểu cô nương, loại tình cảnh trái ngược mãnh liệt này quả làm cho họ chấn động vô cùng.
– Chết rồi, vị diện truyền tống trận bị hủy đi rồi! – Đột nhiên, An Đức Lệ Na hô lớn.
– Cái gì cơ? – Hàn Thạc kinh hãi.