Phần 19: Ba Mật Thất…
Hai người An Đức Liệt và Hắc Thiên cười cười có vẻ hả hê, cũng không tiếp tục nói gì với Cách Lỗ Tây nữa, vừa thấy Hàn Thạc rời đi lập tức cũng theo ra ngoài.
Hai người này bây giờ rất tò mò về An Đức Lệ Na bên cạnh Hàn Thạc, không rõ tại sao một tiểu cô nương lại có được thực lực đáng sợ như vậy, càng không rõ tại sao nàng lại an phận đi theo Hàn Thạc, do đó cũng muốn hỏi rõ ràng tình huống.
Bên ngoài gia tộc Cơ Tát, hai người An Đức Liệt và Hắc Thiên đuổi theo Hàn Thạc.
Thấy phía sau là hai người nọ, Hàn Thạc bước chậm lại, cười nói:
– Vừa rồi phải đa tạ hai vị, bằng không chỉ sợ ta rất khó mà đi ra khỏi gia tộc Cơ Tát đó!
– Đâu có, có một cao thủ cường đại như vậy bên cạnh, nếu cả gia tộc Cơ Tát muốn làm lớn chuyện phỏng chừng cũng chẳng chiếm được nhiều tiện nghi gì!
Hắc Thiên quét mắt nhìn Hàn thạc, sau đó tập trung sự chú ý vào An Đức Lệ Na, nghi hoặc hỏi:
– Tiểu cô nương, ngươi sử dụng sức mạnh gì thế? Tại sao ta chưa bao giờ thấy cả?
An Đức Lệ Na trừng mắt nhìn Hắc Thiên, nói lạnh như băng:
– Không liên quan tới ngươi!
– Khục khục… – Hắc Thiên hơi xấu hổ, cố cười vài tiếng.
Vốn An Đức Liệt cũng chuẩn bị mở miệng hỏi, vừa thấy Hắc Thiên ăn quả đắng, thức thời không truy vấn gì, nhưng lại đánh giá An Đức Lệ Na với vẻ rất ngạc nhiên. An Đức Lệ Na rõ ràng chẳng thích gì hai người này, chỉ trầm mặc đi theo phía sau Hàn Thạc, chẳng thèm lý đến hai người này nữa.
– Này… Bố Lai Ân, hôm nay phát sinh việc này ở gia tộc Cơ Tát xem ra cũng rất đáng ngờ. Tiểu tử của gia tộc Cơ Tát dám ra tay dùng thuốc cố ý hại người, hẳn là nhằm vào Thiên Cơ dược tề của ngươi, có thể hắn bị người xúi giục, ngươi cẩn thận một chút. – An Đức Liệt trầm mặc một chút, rồi nghiêm chỉnh nói.
– Ừm, việc lần này rõ ràng nhằm vào ta, không biết là ai muốn đối phó với ta. – Hàn Thạc khẽ gật đầu, hắn cũng hiểu tên tiểu tử gọi là Cách Lực Cao đó hẳn không lớn mật như vậy, với lại hắn cũng chẳng có cừu hận gì với tiểu tử đó, gã không có khả năng vô duyên vô cớ làm như vậy.
– Ngươi gần đây có đắc tội với người nào không? Ta nói là trừ Ngải Phất lý ra ấy, Ngải Phất lý gần đây không có mặt ở Ám Ảnh thành, hơn nữa ta cũng âm thầm giám sát nhất cử nhất động đội năm, hẳn là không có lliên quan tới hắn đâu! – An Đức Liệt nhíu mày nghĩ ngợi một chút, rồi có vẻ băn khoăn.
Hàn Thạc sửng sốt, đứng yên tại chỗ, cẩn thận nghĩ lại. Hắn đột nhiên sực nhớ ra, nói:
– Ta đi tới Thần Trạch dược tề, chủ nhân nơi đó là Tư Đế Nhĩ Tư muốn làm ăn với ta, nhưng chúng ta không thỏa thuận được. Ở phòng hội nghị luyện dược sư, ta và một người luyện dược sư ở Ảo Ảnh thành tên là Cổ Lệ gây lộn một phen, chẳng lẽ là Cổ Lệ?
– Cổ Lệ của Ảo Ảnh thành?
Hắc Thiên kêu khẽ một tiếng, rồi lắc lắc đầu, giải thích:
– Cổ Lệ này tính tình cổ quái, nhưng có danh khí không nhỏ ở Ảo Ảnh thành, nhưng sức ảnh hưởng của mụ không lớn như vậy ở Ám Ảnh thành của chúng ta đâu?
– Có người muốn bôi xấu thanh danh Thiên Cơ dược tề của ta, nếu Thiên Cơ dược tề ta suy sụp, ai có lợi nhất Ám Ảnh thành?
Hàn Thạc cau mày, nhẹ giọng lẩm bẩm một chút. Rồi đột nhiên hắn cau mày, hoài nghi Tư Đế Nhĩ Tư trong Thần Trạch dược tề. Hàn Thạc có ấn tượng rất không tốt với người nọ. Sở dĩ không bàn việc với hắn, cũng là vì cảm thấy lòng người này quá âm trầm.
– Nếu thuốc của ngươi xảy ra vấn đề, người thu lợi lớn nhất là những cửa hàng thuốc ở Ám Ảnh thành. Ngươi bản thân có thể không để ý, vì sự xuất hiện của Thiên Cơ dược tề, những cửa hàng thuốc lớn làm ăn ở Ám Ảnh thành đều bị ảnh hưởng, trong đó Thần Trạch dược tề tổn thất lớn nhất! – An Đức Liệt nghe Hàn Thạc lẩm bẩm, cũng tựa hồ ý nghĩ ra cái gì đó, nói nhỏ.
An Đức Liệt vừa nói như vậy, trong lòng Hàn Thạc càng thêm nghi hoặc, suy nghĩ chốc lát rồi đột nhiên cười nói:
– Còn phải phiền hai vị đại nhân, ta nghĩ hai vị đại nhân nhất định có thể tìm được nguyên nhân của việc này.
– Tiểu tử ngươi đừng cho chúng ta ăn thuốc mê, nhưng ta sẽ lưu ý mà! – An Đức Liệt mỉm cười nói.
– Được rồi, không có việc gì thì ta đi về trước đây.
Hàn Thạc biết An Đức Liệt nhất định sẽ giúp hắn, trước khi rời đi lại hỏi một câu:
– Đúng rồi, Tạp Mai Lệ Tháp sao rồi?
– Yên tâm, đã tỉnh lại rồi, đang cố khôi phục cho tốt. – Thấy Hàn Thạc quan tâm tới Tạp Mai Lệ Tháp như vậy, nụ cười An Đức Liệt càng thêm ôn hòa.
– Vậy ta yên tâm rồi. – Hàn Thạc hướng về phía hai người này vẫy vẫy tay, dẫn An Đức Lệ Na bỏ đi.
Hai người An Đức Liệt và Hắc Thiên không đi theo nữa, đợi cho Hàn Thạc và An Đức Lệ Na biến mất, Hắc Thiên thấp giọng nói:
– Tiểu cô nương này không đơn giản đâu, nếu chính thức giao thủ, đến cả ta cũng không nắm chắc có thể hơn được nó!
An Đức Liệt khẽ gật đầu đồng ý, nói:
– Lần trước ta không phát hiện thực lực chính thức của nó, nếu hai chúng ta không tới kịp, chỉ sợ Cách Lỗ Tây chịu thiệt thòi nhiều rồi!
– Cái làm cho ta tò mò nhất chính là tiểu tử Bố Lai Ân này, tại sao tiểu cô nương lợi hại như vậy lại có thể vậy đi theo hắn chứ? Hơn nữa xem ra cô ta chỉ nghe hắn nói, thật là một việc rất kỳ quái! – Hắc Thiên cau mày, lòng tràn đầy nghi hoặc.
– Từ từ tính sau đi, chúng ta có nhiều sự tình chưa biết rõ. Cũng may, tiểu tử Bố Lai Ân này hẳn là có khuynh hướng theo gia tộc chúng ta, nếu tiểu cô nương đó hoàn toàn nghe theo phân phó của hắn, ta nghĩ đối với chúng ta chắc không phải là chuyện xấu. An Đức Liệt suy nghĩ một chút, rồi nói với Hắc Thiên:
– Vẫn chưa tra được hành tung của Ngải Phất lý hả?
– Tạm thời chưa. – Hắc Thiên lắc lắc đầu.
– Ngươi lưu ý Thần Trạch dược tề một chút, ta cảm thấy chuyện này của Bố Lai Ân có vẻ không tầm thường đâu. – An Đức Liệt nói.
– Biết rồi, thuốc của tiểu tử này rất thần kỳ, ta sẽ bảo người trông chừng Thần Trạch dược tề, xem có phải là chúng đang làm trò quỷ không. – Hắc Thiên cười nói, xem ra hắn cũng rất tò mò về Hàn Thạc.
Hàn Thạc vẫn chưa về Thiên Cơ dược tề, trong lòng hắn tràn ngập nghi ngờ, lập tức bắt đầu hành động.
Được An Đức Liệt nhắc nhở, Hàn Thạc đột nhiên biết tới việc Thiên Cơ dược tề quật khởi ở Ám Ảnh thành đã uy hiếp nghiêm trọng tới những cửa hàng thuốc trong thành, Thần Trạch dược tề là nhà thuốc lớn nhất Ám Ảnh thành, tổn thất cũng nghiêm trọng nhất, chúng nhất định sẽ bày trò.
Tư Đế Nhĩ Tư mời mình hợp tác, hẳn là xem như một mưu kế đối phó của Thần Trạch dược tề, nhưng lại bị mình cự tuyệt ngay. Mềm không được, dùng thủ đoạn cứng rắn bức cho mình phải bỏ đi. Đây cũng là việc hoàn toàn hợp lý. Mang đầy sự nghi ngờ, Hàn Thạc lập tức nhắm vào Thần Trạch dược tề.
Bằng vào trợ giúp của ma đầu bên trong Vạn Ma đỉnh, Hàn Thạc âm thầm điều tra nơi đầy mờ ám này. Chẳng mấy chốc, hắn và An Đức Lệ Na đã đi tới khu vực Thần Trạch dược tề, tìm được một nơi bí mật để ẩn tàng thân thể, rồi Hàn Thạc thả mấy con ma đầu bay về phía Thần Trạch dược tề.
– Ủa… cái gì thế? – An Đức Lệ Na đột nhiên kêu khẽ, đồng tử lóe ra hào quang lấp lánh, hư ảnh vài con ma đầu hiện ra trong đồng tử nàng.
Ma đầu do Đỉnh Linh luyện chế có thể chuyển hóa hình thái hư thật rất thuần thục, lúc Hàn Thạc thả ra đã cố ý để chúng chuyển hóa thành hư vô, chỉ có thần thức Hàn Thạc với lực cảm ứng siêu cường mới có thể nhìn rõ ràng hành tung những ma đầu này, người bình thường căn bản khó có thể phát hiện ra. Hắn nhất thời sơ ý, quên mất An Đức Lệ Na thực lực thần bí này.
An Đức Lệ Na vừa kêu khẽ một tiếng, vài con ma đầu đã nhanh chóng biến mất khỏi Hàn Thạc. Lúc này ánh mắt An Đức Lệ Na nhìn Hàn Thạc chăm chăm, vô cùng kinh ngạc hỏi:
– Vừa rồi… vừa rồi mấy cái đó từ thân thể ngươi bay ra hả? Ta thấy rõ ràng, ngươi đừng có giấu!
– Ặc…
Dưới con mắt lửa ngươi vàng của An Đức Lệ Na, Hàn Thạc quả cũng hơi đau đầu.
– Rốt cuộc là cái gì thế? Rất kỳ quái, cũng may là hai người chúng ta rất gần nhau, nếu không phỏng chừng đến cả ta cũng không thể phát hiện ra! Quá thú vị, rốt cuộc là cái gì thế? – An Đức Lệ Na cảm thấy rất hứng thú, hai tay lắc lắc cánh tay Hàn Thạc, vẻ mặt hí hửng.
– Cái đó… là một loại sinh mạng kỳ quái. Là một loại sinh mạng ở Kỳ Áo đại lục chúng ta, có thể dùng để tìm hiểu tin tức! – Hàn Thạc giải thích cho An Đức Lệ Na vẻ đau khổ, thầm nghĩ sau này nếu đi với nàng, nhất định phải cẩn thận một chút, tiểu nha đầu này có lực cảm ứng quá linh mẫn!
– Loại sinh mạng này thần kỳ quá, tựa hồ không có thực thể, như là năng lượng linh hồn thuần túy, hơn nữa năng lượng còn không kém nữa chứ! Được rồi, sao chúng ở trong cơ thể ngươi được, ngươi có phải cũng là một loại sinh mạng kỳ quái không? – An Đức Lệ Na xem ra rất hứng thú với chuyện này, quấn quýt lấy Hàn Thạc hỏi tới tận cùng.
– Không phải, ta chỉ dùng một loại khí hòa tan thu dụng chúng nó, khi nào có chuyện gì có thể xuất ra tìm hiểu tin tức, cũng đơn giản như thế thôi, đừng hỏi nữa, ta còn có chuyện làm! – Hàn Thạc vội vàng trả lời, sau đó nhắm mắt ngậm miệng, làm bộ bận rất nhiều việc, không còn đáp lời An Đức Lệ Na nữa.
Tác dụng của ma đầu vượt xa việc chỉ dùng để tìm hiểu tin tức, mà tập kích, bày trận, công sát, tiềm ẩn đủ loại tác dụng có thể phát huy. Nhất là ma đầu do Đỉnh Linh luyện chế ra, con nào con nấy thực lực cực kỳ cường đại, chính là trợ thủ chủ yếu nhất của Hàn Thạc. Đương nhiên, việc này thì hắn nhất định phải giữ bí mật, vĩnh viễn không nói cho An Đức Lệ Na.
An Đức Lệ Na còn chuẩn bị tiếp tục hỏi nữa, nhưng thấy Hàn Thạc mắt nhắm nghiền lại, biết hắn không muốn nhiều lời, nhưng lòng hiếu kỳ của nàng đối với Hàn Thạc cũng càng ngày càng tăng, ánh mắt nhìn về phía hắn đầy vẻ kinh dị.
Thần Trạch dược tề chính là cửa hàng thuốc lớn nhất Ám Ảnh thành. Nơi này đương nhiên cũng có kết giới ngăn cách, chỉ là Thần Trạch dược tề dù sao cũng chỉ là một cửa hàng thuốc, mặc dù sau lưng có thực lực bất phàm, nhưng trong Ám Ảnh thành cũng không dám làm quá lớn. Kết giới này cũng không phải đặc biệt cường đại cao thâm, những con ma đầu rất dễ dàng đi vào bên trong.
Vài ma đầu vòng quanh mấy tòa nhà trong Thần Trạch dược tề một vòng, phát hiện ra nơi này có đầy đủ khí cụ luyện dược, rất nhiều luyện dược sư bận rộn dùng những thùng thuốc đang luyện chế một vài thứ thuốc cổ quái, cũng có một vài luyện dược sư rõ ràng có địa vị khá cao, đang ngồi trong những căn phòng mặt đỏ tía tai tranh luận về cái gì đó.
Lợi dụng thị giác và thính giác của ma đầu, Hàn Thạc phát hiện ra họ chỉ thảo luận một vài vấn đề luyện dược thuật, nhưng không đàm luận gì về tình huống gia tộc Cơ Tát. Một con ma đầu phát hiện ra Cổ Lệ, vì nguyên nhân hội nghị luyện dược sư nên Cổ Lệ tạm thời vẫn còn ở lại trong Thần Trạch dược tề.
Hàn Thạc xem Cổ Lệ là một đối tượng hoài nghi. Con ma đầu quan sát cẩn thận nhất cử nhất động của Cổ Lệ, chỉ thấy Cổ Lệ vẻ mặt phiền muộn, trong tay lật tới lật lui luyện dược điển tịch dày cộp, trong miệng lẩm bẩm gì đó, con ma đầu đến gần nghe được một chút, làm hắn thiếu chút nữa cười ra tiếng.
Hóa ra mụ lật tới lật lui quyển sách dày cộp chỉ là muốn tìm kiếm mấy thứ tên của dược tài mà lần trước Hàn Thạc từng thuận miệng nói trên đại hội luyện dược sư. Mấy thứ dược tài này căn bản không phải là tài liệu mà vũ trụ này có thể biết được. Cho dù họ biết về loại dược tài này thì cách gọi cũng khác nhau, Hàn Thạc vốn chỉ muốn chọc tức Cổ Lệ nên thuận miệng nói ra, không ngờ mụ lại chấp nhất như vậy.
Quan sát thấy những bộ sách luyện dược vứt lung tung chung quanh, còn cả hình dáng Cổ Lệ tóc tai rối bù, Hàn Thạc biết ngay mụ phỏng chừng đã tìm kiếm rất lâu trong những bộ sách luyện dược này.
“A…”
Cổ Lệ kéo mái tóc mình một cách điên cuồng, gầm lên the thé như phát điên:
– Tiểu tử này nhất định là nói lung tung. Không có khả năng, nếu thật sự có thuốc này, ta không có khả năng không biết! Hắn nhất định là lừa ta! Nhất định là lừa đảo…
Sau một trận ầm ĩ, Hàn Thạc còn tưởng rằng Cổ Lệ sẽ bỏ qua cách làm vô vị này, không ngờ tới mụ kêu gào một trận, lại rút ra một quyển sách luyện dược dày cộp khác, tiếp tục vùi đầu xem sách, vừa cúi đầu tìm kiếm, vừa thấp giọng chửi bới.
Vốn Hàn Thạc rất có ác cảm với Cổ Lệ, bây giờ thấy mụ lại có tinh thần kiên trì không nản này làm hắn cũng có chút kính nể. Nhân phẩm Cổ Lệ đích xác có chuyện, nhưng về phương diện luyện dược thuật lại là một người vô cùng cứng đầu. Hắn không thể không bội phục, cũng khó trách mụ trở thành luyện dược sư đứng đầu Ảo Ảnh thành. Bằng vào tinh thần bất khuất này của mụ, Hàn Thạc tin là mụ nhất định có chân thật học.
Cũng vì nguyên nhân này làm cho Hàn Thạc lập tức không còn hoài nghi Cổ Lệ nữa. Loại người như mụ chỉ biết điên cuồng vì luyện dược, hẳn là không có nhiều tâm tư đối phó với mình. Hơn nữa trông hình dáng Cổ Lệ, hắn phỏng chừng mụ đã rất lâu rồi không hề rời nơi này, không có khả năng có thời gian thi triển âm mưu quỷ kế gì.
Sau khi bỏ qua Cổ Lệ, Hàn Thạc đặt trọng điểm vào Tư Đế Nhĩ Tư, song ma đầu trong Thần Trạch dược tề tìm tòi mãi mà không tìm thấy cái bóng của Tư Đế Nhĩ Tư, do đó hắn cảm thấy hơi kỳ quái.
Suy nghĩ một chút, Hàn Thạc phân tán ma đầu ra. Lần này không còn bay khắp các khối nhà nữa, mà chuyên tìm một vài nơi có thể xuất hiện kết giới.
Ba mật thất có kết giới mạnh nhất được đám ma đầu phát hiện ra. Hai gian mật thất trong đó có lực phòng ngự kết giới hơi yếu một chút. Hàn Thạc do dự một chút, vô cùng cẩn thận khống chế hai ma đầu cường đại nhất xông vào hai kết giới đó.
Rất thuận lợi, không có động vào cảnh báo kết giới gây ra phản kích, hai ma đầu vừa vào hai gian mật thất đó, Hàn Thạc lập tức bị cảnh tượng vừa thấy làm giật bắn cả người.
Trong đó một gian kết giới có rất nhiều khí quan đóng băng, những khí quan này đại đa số đều là trên người nhân loại, mỗi một khí quan đều được bảo trì hoàn hảo. Trong một kết giới khác, giam giữ rất nhiều Cơ Thần thực lực thấp kém, còn có vài Hạ vị thần, vài dược tề sư thần sắc âm lãnh đang cho vài người phục dụng những loại thuốc tỏa ra khói xanh xanh mờ mờ, một Cơ Thần trong đó thân thể tựa hồ không chịu nổi, chẳng mấy chốc đã biến thành một vũng máu màu xanh.
Trong lòng Hàn Thạc cả kinh, bị tình huống trong mật thất số hai gây chấn động. Cách làm trong mật thất số hai toàn là thứ bị cấm đoán, nhất là lợi dụng những vị Thần làm chuột thí nghiệm thuốc, rõ ràng là dùng độc dược. Những việc này đều bị Thần Vực nghiêm cấm, Hàn Thạc không ngờ Thần Trạch dược tề dám bất chấp những cấm kỵ lớn của Thần Vực, làm ra những việc như thế này ở Ám Ảnh thành.
Trong hai mật thất có kết giới yếu đã có cảnh tượng làm Hàn Thạc khiếp sợ như vậy. Điều này làm Hàn Thạc càng tò mò hơn về mật thất có kết giới dày đặc nhất. Hơn nữa, Hàn Thạc cũng bắt đầu sinh ra nghi ngờ rất lớn đối với Thần Trạch dược tề này. Nhớ tới tình huống lạ thường phát sinh ở gia tộc Cơ Tát, Hàn Thạc rất hoài nghi hai người đó chính vì độc dược mà một người chết một người thực lực suy thoái!
– Như thế nào? – Bên tai đột nhiên truyền đến thanh âm An Đức Lệ Na.
Hàn Thạc phục hồi tinh thần lại, nhìn An Đức Lệ Na bên cạnh, hít sâu một hơi, miễn cưỡng cười nói:
– Không, không có gì…
– Sắc mặt ngươi khá khó coi, có phải là phát hiện ra tình huống gì không? – An Đức Lệ Na hỏi vẻ quan tâm.
– Đợi một lát ta nói với ngươi, trước hết đừng nói gì với ta cả! – Hàn Thạc không nhiều lời, lại nhắm mắt lại.
Mặc kệ Thần Trạch dược tề làm việc gì cấm đoán, Hàn Thạc cũng chẳng thèm quan tâm. Nhưng từ tình hình này, lại thêm những sự tình phát sinh ở gia tộc Cơ Tát, Thần Trạch dược tề bị hiềm nghi lớn nhất, do đó hắn nhất định phải làm rõ tình huống.
Một ma đầu cường đại nhất đi tới mật thất có lực phòng ngự lợi hại nhất. Vách tường mật thất dùng tài liệu đặc thù chế thành, trên đó có vài loại kết giới mà Hàn Thạc chẳng hiểu gì cả. Hắn không nắm chắc con ma đầu này có thể đột phá kết giới xem xét cảnh tượng bên trong, do đó hắn cũng hơi do dự.
“Chắc là sẽ bị phát hiện đó, nhưng có thể thử xem, vạn nhất không được lập tức thoái lui, tin rằng chúng không phát hiện được hành tung của ta” – Hàn Thạc thầm nghĩ.
Tập trung sự chú ý, sau đó Hàn Thạc hạ lệnh cho con ma đầu tiến vào. Con ma đầu đó vô cùng cẩn thận nép sát vào vách tường, từng chút một đột phá về phía kết giới bên trong.
Vừa tiến vào hai phần ba vách tường, một luồng sức mạnh đột nhiên đuổi theo ma đầu. Trong lòng Hàn Thạc cả kinh, lập tức hiểu được ma đầu đã bị kết giới cảm ứng được rồi, nhưng hắn chẳng những không hạ lệnh lui lại, ngược lại lệnh cho ma đầu không cố kỵ hành tung, dùng tốc độ nhanh nhất đột phá kết giới.
“Chát chát chát…”
Vách tường gian mật thất liên tiếp truyền đến những tiếng vang trong trẻo, con ma đầu đã thành công đột phá kết giới, đi vào trong gian mật thất.
– Bố Lai Ân nhất định phải… kẻ nào! – Một lão giả tóc bạc phơ khuôn mặt như ngọc, đang phân phó cho Tư Đế Nhĩ Tư đang quỳ phục dưới đất. Lời còn chưa dứt, lão lập tức phát hiện ra dị thường ở kết giới, lập tức quát lên như sấm.
Ma đầu không nghe những lời dư thừa đó, nhưng chỉ dựa vào mấy câu nói đó mà Hàn Thạc có thể khẳng định việc ở gia tộc Cơ Tát nhất định có liên quan tới hai người trong mật thất. Hắn không rảnh mà tìm hiểu xem tin tức trong mật thất nữa, vì lão giả đó tựa hồ đã cảm ứng được vị trí của ma đầu. Hàn Thạc lập tức hạ lệnh ma đầu thoái lui.
Vừa chui vào mật thất, ma đầu lập tức thu được lệnh, không hề dừng lại, dùng tốc độ nhanh hơn lùi về. Dù sao hành tung đã bại lộ, cũng không sợ làm lớn thêm.
Lại những tiếng chát chát liên tục, con ma đầu chẳng mấy chốc đã đột phá kết giới quay trở về. Còn lúc này, lão giả trong mật thất vừa mới đứng dậy, lập tức muốn chạy đi truy tìm ma đầu.
– Chúng ta đi! – Hàn Thạc ở bên ngoài lôi An Đức Lệ Na, thừa dịp bên trong Thần Trạch dược tề đang loạn, rời đi rất nhanh.
Ma đầu từ kết giới bay ra, lập tức bay lên trên trời. Lão giả đó tựa hồ cũng hơi cố kỵ, ngẩng đầu nhìn lên trời, không truy theo nữa, sắc mặt rất khó coi.