Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Ma Vương – Quyển 6

Ma Vương – Quyển 6

Phần 99: Chiến Hữu…

Trên đường đi vào trong Nhật Diệu cốc, Khảm Đế Ti vừa nói vừa cười hà hà với Hàn Thạc, nhưng mắt lại luôn trộm liếc Khiết Bích Nhi, trong ánh mắt luôn có vẻ khó hiểu.
Hàn Thạc nhìn thấy rõ ánh mắt của Khảm Đế Ti, thấy nàng càng ngày càng nghi hoặc, cười giải thích:

– Đừng nhìn nữa, nàng không phải như ngươi tưởng tượng đâu, không phải là thiên sứ luôn luôn được Quang Minh giáo hội mỹ hóa, chỉ là vì nàng sinh ra đã có một đôi cánh trắng như tuyết thôi.

Thần sắc như giãn ra, Khảm Đế Ti thấp giọng tò mò hỏi Hàn Thạc:

– Không phải là thiên sứ của Quang Minh giáo hội, vậy nàng là ai? Ta làm dong binh bao nhiêu năm ở đại lục kỳ Áo, qua đủ loại địa phương, sao không có nghe nói về loại người như vậy.
– Nàng là nữ nhân của ta. – Hàn Thạc không nói rõ thân phận của Khiết Bích Nhi, chỉ nói rõ về quan hệ với mình thôi.





Nghe Hàn Thạc nói thế, Khảm Đế Ti trừng mắt liếc hắn, thì thào nhỏ giọng:

– Tên hỗn đản này, ở đế quốc đã có ba cô đẹp tuyệt thiên hạ rồi, lại còn nơi nơi trêu hoa ghẹo nguyệt nữa!

Gặp phải chỉ trích của Khảm Đế Ti, Hàn Thạc chỉ cười không nói gì, duy trì vẻ nhàn nhã, đi sâu vào Nhật Diệu cốc.

Trên đường đi, có khá nhiều thương nhân ở Nhật Diệu cốc, đều vô cùng kinh ngạc đoàn người nhìn Hàn Thạc. Chẳng những lạ lùng về cặp cánh trắng như tuyết của Khiết Bích Nhi, mà cả những cái gai trên vai, trên đầu gối, trên ngực hai cô nàng Hải Mạn Na và Tây Nhĩ Phù, cũng bị mọi người chú ý rất nhiều.

– Đây là ai, kỳ quái thế!
– Không phải là chiến sĩ cường đại thiên sứ trong truyền thuyết của Quang Minh giáo hội sao? Tại sao lại ở Nhật Diệu cốc? Ta nhớ đoàn trưởng dong binh đoàn Hồn Diệt từng có quy định rất rõ, tuyệt đối không cho phép người của Quang Minh giáo hội tiến vào Nhật Diệu cốc mà?
– Ngươi không thấy là do Khảm Đế Ti dẫn đường à, nhất định có vấn đề!

Những lời đám tiếu về thân phận của đoàn người Hàn Thạc không ngừng xì xào truyền ra từ những thương nhân chung quanh, nhưng vì có Khảm Đế Ti, thanh âm những người này cũng cố hết sức áp chế nhỏ lại.

Khi những người này liên tục xì xào bàn tán về đoàn người Hàn Thạc, ba cô Khiết Bích Nhi cũng chỉ nói chuyện với nhau.

– Quần áo thật đẹp, quần áo của người ở đây đều có hoa văn mỹ lệ. Đẹp quá. – Tây Nhĩ Phù kinh hô.
– Đúng đó, còn mấy sợi dây chuyền bằng đá trên cổ họ, đều sáng lấp lánh, nhìn chói mắt quá. – Hải Mạn Na thì thào.
– Chỗ này quả nhiên khác với chỗ chúng ta, ừm, không thể phủ nhận, nơi này phương diện áo cơm, nhà cửa, đều hơn xa chỗ chúng ta. – Khiết Bích Nhi nói.
– Hừ, mấy tên đó đều vô dụng, chẳng lẽ mọi người không phát hiện ra sao? Thực lực những tên này phổ biến đều yếu hơn người bình thường của chúng ta nhiều. Họ quá chú trọng hưởng thụ, căn bản không giống chúng ta nơi nơi đều chiến đấu!

Từ những lời của Huyết Linh, có thể nhìn ra rõ ràng nam nhân khác xa nữ nhân. Đối với những sự vật xinh đẹp, những cô nữ nhân như Khiết Bích Nhi có biểu hiện hứng thú rất lớn, còn Huyết Linh lại chỉ cười nhạt.

Cứ thế bàn tán, đoàn người Hàn Thạc dưới sự dẫn đường của Khảm Đế Ti rốt cục đi tới phía sau núi Nhật Diệu cốc. Lãnh địa đó vốn thuộc về đất chuyên dụng của dong binh đoàn Già La. Bây giờ đương nhiên đã thành chỗ của dong binh đoàn Hồn Diệt rồi. Phía trước có một diễn võ trường thật lớn. Trong đó có một vài thành viên cởi trần, lộ ra cơ bắp cuồn cuộn rắn chắc, đang tập trung tinh thần luyện tập vũ thuật.

– Khảm Đế Ti đại nhân! – Nhìn thấy Khảm Đế Ti đi tới, những người này ai nấy đều hướng về phía nàng chào hỏi.

Hàn Thạc nhìn lướt qua, phát hiện thấy những người này đều là người mới. Xem ra dong binh đoàn Hồn Diệt phát triển tốc độ cao, quả nhiên thu hút càng ngày càng nhiều thành viên.

– Khảm Đế Ti, những người này tới đây làm gì thế? Không phải dong binh mới gia nhập à, ha ha, có người mới tới để chơi rồi? – Một đại hán đầu trọc thân cao hai thước, giơ song nhận chiến phủ (cái rìu có hai lưỡi) trong tay, cười to vẻ khiêu khích.
– Hừ, ngu, chỉ bằng thực lực của ngươi, chỉ bị người ta giỡn chơi đến chết thôi. – Khảm Đế Ti trừng mắt khinh bỉ nhìn hắn, chửi thẳng bất lưu tình.

Vừa nghe nói vậy, đại hán đầu trọc có ý không vui, trừng đôi mắt to như cái chuông đồng, cả giận gầm gừ:

– Ta không tin!

“Vèo!”

Một thân ảnh thoáng chốc bay vụt lên diễn võ trường. Huyết Linh liếc xéo hắn, đánh giá một chút rồi bình luận khách quan:

– Tứ chi phát đạt, năng lượng trong cơ thể rất yếu ớt, không chịu nổi một kích!

(Wm: Cái này tôi không hiểu lắm, không hiểu những người này học tiếng vị diện mới từ khi nào…)

– Bố Lai Ân? – Khảm Đế Ti sửng sốt, sau đó nhìn Hàn Thạc nói.
– Huyết Linh, đừng đánh người ta bị thương, đánh ngã là được!

Hàn Thạc cao giọng dặn Huyết Linh, sau đó cười tủm tỉm nhìn Khảm Đế Ti nói:

– Đó là đồ nhi của ta. Tốt thôi, để cho bọn họ đùa giỡn một chút cũng không có việc gì.

Ở dong binh giới ai có nắm đấm to mới là người có đạo lý, nếu ngươi đường đường chính chính đánh bại hắn, sẽ lấy được sự tôn kính của họ.

– Tiểu tử cuồng vọng, tới đây, ta nhường ngươi ba chiêu! – Tên đại hán đầu trọc nghe Huyết Linh nói vậy, rõ ràng bị chọc giận, hạ song nhận chiến phủ trong tay xuống, vỗ vào bộ ngực cơ bắp như hai khối sắt, ngạo mạn nói.
– Chẳng những không chịu nổi một kích, hơn nữa đầu óc quá đơn giản! – Huyết Linh lắc lắc đầu, tiếp tục đánh giá.
– Tiểu tử, đừng nói nhảm nữa, ngươi mà đánh bại được ta sao! – Đại hán đầu trọc thấy Huyết Linh chỉ cao có một thước bảy mấy, cũng không có cơ bắp cuồn cuộn, căn bản không để hắn vào mắt. Nghe hắn liên tiếp nhận xét mình vẻ trào phúng, giống như một con gấu điên lao lên.
– Quá dễ dàng! – Huyết Linh cười lạnh một tiếng, nắm đấm đánh ra như thiểm điện, chỉ thấy nắm tay hắn tạo thành một đạo huyết sắc, đấm thẳng vào tên đầu trọc đang đứng bất động.

“Bang!”

Thân hình khổng lồ hơn hai trăm cân của đại hán đầu trọc lúc này bay ra ngoài nhẹ như một tờ giấy, “phịch”, đã thấy ngã ngồi trên đất, vẻ mặt ngơ ngác nhìn Huyết Linh cách hắn vài chục bước, tựa hồ nhất thời còn chưa hiểu được tình huống.

Những dong binh đang cười hì hì bàn tán trong diễn võ trường, ai nấy đều nhìn Huyết Linh cười cợt, toàn bộ đều sợ ngây người. Không ai hiểu được vì sao Huyết Linh có sức mạnh kinh khủng như thế.

Những người này cũng không phải không có mắt. Họ tự nhiên cũng biết thực lực và hình thể căn bản không quan hệ lớn lắm. Nhưng họ chú ý quan sát một chút, cũng không phát hiện ra Huyết Linh sử dụng đấu khí gì.

Không có giúp đỡ của đấu khí, chỉ dùng một quyền, đã đánh một thân hình khổng lồ nặng hai trăm cân bay đi, hơn nữa người ra tay chỉ là một thiếu niên nhỏ tuổi, việc này quả là đáng kinh hãi!

– Sư phụ, ta không đả thương người. – Huyết Linh hướng về phía đại hán đầu trọc nhún vai, xòe tay ra hiệu cho Hàn Thạc.
– Được rồi, chúng ta đi thôi. – Đối với Hàn Thạc thì loại kết quả này thật sự không có gì bất ngờ, quay về Huyết Linh khẽ gật đầu, rồi giục Khảm Đế Ti ly khai.
– À, à, biết rồi, biết rồi!

Khảm Đế Ti đột nhiên bừng tỉnh, quái dị đánh giá Huyết Linh, lại nhìn vị sư phụ Hàn Thạc này. Nàng lắc đầu thở dài nói:

– Ngươi thật sự là càng ngày càng làm cho người ta nhìn không thấu. Không ngờ chỉ là một đồ đệ của ngươi, lại có sức mạnh thần kỳ như vậy, chà, chẳng trách.
– Chẳng trách cái gì? – Hàn Thạc cười, thầm nghĩ tên đại hán đầu trọc chỉ bằng thực lực trung cấp kiếm sĩ mà có thể ngăn được một quyền của Huyết Linh, vậy thì thân thể huyết linh quả thật chỉ là hữu danh vô thực.
– Khó trách ngươi rời đi năm năm, một vài người ở đế quốc Lan Tư Lạc Đặc mỗi khi lâm vào khốn cảnh, cuối cùng lại nhớ tới chỗ tốt của ngươi. Chẳng trách thành Bố Lôi Đặc Nhĩ chỉ trong thời gian ngắn ngủi mấy năm lại có thực lực cường đại như vậy, đến cả liên minh thương hội Ba Đặc tiếp giáp ngay bên cạnh cũng không dám xâm phạm. – Khảm Đế Ti nói.

Hắc hắc cười vài tiếng, Hàn Thạc chỉ cười cười không nói gì cả, cùng Khảm Đế Ti đi vào trọng địa phía sau núi.

Tới sau núi, hắn gặp nhiều người quen hơn. Cách Lan Đặc đang giảng giải quy củ dong binh đoàn Hồn Diệt cho một đám dong binh mới, vừa thấy Hàn Thạc đột nhiên xuất hiện, lúc này ngây người không nói một lời, chỉ kinh ngạc nhìn hắn.

– Cách Lan Đặc đại nhân, ngài làm sao vậy? – Những dong binh vừa gia nhập này không rõ lý do, thấy Cách Lan Đặc khi nói đến chỗ mấu chốt đột nhiên không nói gì nữa, không khỏi hỏi vẻ nghi ngờ.

“A…” – Cách Lan Đặc thét lên chói tai. Đám dong binh mới đang dụng tâm nghe hắn giảng giải, bị tiếng hét của hắn làm sợ đến phát run.

Mặc kệ những cái nhìn chăm chú của đám dong binh mới, Cách Lan Đặc sau khi thét lên, nhanh như thiểm điện lao về phía Hàn Thạc, cực kỳ kinh hỉ nói:

– Bố Lai Ân đại nhân! Ngài không chết?
– Ta không dễ dàng chết như vậy đâu, khà khà. – Thấy sự kinh hỉ của Cách Lan Đặc phát ra từ nội tâm, trong lòng Hàn Thạc cảm thấy ấm áp, vuốt cằm mỉm cười.
– Bố Lai Ân? Ai kêu Bố Lai Ân?

Tiếng thét lớn từ trong một căn phòng đá truyền ra, một người lật đật chạy ra, hướng về phía thanh âm vừa phát ra, rồi một thanh âm vang lên vang động cả sơn cốc:

– A! Trời ạ, đúng là Bố Lai Ân!

Áo Đức Tái mừng như điên, vọt tới bên cạnh Hàn Thạc, cười to ôm chầm lấy hắn, lắc mạnh.

Bọn người Áo Đức Tái và Hàn Thạc có quan hệ khá mật thiết, cũng là vì Hàn Thạc giới thiệu gia nhập dong binh đoàn Hồn Diệt. Bây giờ bọn người Áo Đức Tái đã thành lãnh đạo của dong binh đoàn này, nhưng vẫn hào sảng không kiêng kị gì như lúc trước.

– Các ngươi đều ở đây, khà khà, tốt lắm tốt lắm, xem ra dong binh đoàn Hồn Diệt càng ngày càng khá. – Nhìn thấy những lão bằng hữu, Hàn Thạc cũng vô cùng cao hứng.
– Đi vào đây, vào bên trong tìm Đặc Lan Khắc Tư uống rượu đi. Tên kia, cả ngày giam mình trong phòng tu luyện, càng ngày càng khắc khổ!

Áo Đức Tái vì được Hàn Thạc giới thiệu gia nhập dong binh đoàn Hồn Diệt, hắn tự nhiên biết chủ nhân chính thức của dong binh đoàn Hồn Diệt chính là Hàn Thạc, đối với Đặc Lan Khắc Tư mà ai cũng kính sợ đó, ngược lại Áo Đức Tái không đặc biệt tôn kính, vẫn chỉ coi là đồng bọn.

Đoàn người nói cười vui vẻ, đi tới phía sau sơn cốc. Đặc Lan Khắc Tư nghe tin chạy tới, nhìn thấy Hàn Thạc cũng ôm chặt lấy lắc lắc, rồi hô lớn:

– Các huynh đệ mang rượu tới đây, hôm nay mọi người uống cho thống khoái!

Nói xong, Đặc Lan Khắc Tư ôm chặt Hàn Thạc, nói khẽ:

– Ta biết ngươi không dễ dàng chết như vậy đâu!
– Nói nhảm! Ta dễ dàng bị ám toán chết từ khi nào chứ?! – Hàn Thạc cười to.

Trong chốc lát, những bằng hữu trước kia toàn bộ đều tụ tập ở đây. Đặc Lan Khắc Tư lên tiếng, chén lớn, rượu đầy, thịt lớn được bưng lên, đám dong binh vốn thô hào không kiêng kị, vài thủ lĩnh vừa lên tiếng, ai nấy đều không khống chế gì, thả sức uống, thả sức cười.

Những dong binh vừa mới gia nhập dong binh đoàn Hồn Diệt không lâu, bây giờ đã biết thân phận Hàn Thạc, toàn bộ đều hưng phấn vô cùng, nhân cơ hội thay nhau tới kính rượu thần tượng mình, thông qua rượu để biểu đạt sự sùng bái của mình.

Năm đó ở Nhật Diệu cốc, Hàn Thạc đã là một thần tượng chính thức, còn ở đế quốc Lan Tư Lạc Đặc cũng có thành tích bất bại. Một nhân vật như thế, chính là người mà đám dong binh này bội phục nhất, bởi vậy, vừa nghe người vừa tới lại là truyền thuyết của đế quốc, là cường giả mà ba nữ thần đằng đẵng đợi năm năm, ai nấy đều nhiệt huyết dâng tràn lên.

Nhật Diệu cốc thoáng chốc đã tràn ngập không khí vui vẻ hân hoan.

Danh sách các phần

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng