Phần 79: Trở Về…
Lúc này, Bối Hi Ma Tư chờ đợi đằng đẵng chẳng biết bao nhiêu năm, cặp mắt sáng ngời lấp lánh, thân thể không thể kiềm chế run rẩy nhè nhẹ, hắn há miệng, nhất thời kích động nói không ra lời, chỉ thở hổn hển dồn dập.
Những ký ức lưu lại của nguyên chủ nhân của Khô Lâu pháp trượng có phương pháp sử dụng và khởi động vị diện truyền tống trận. Bây giờ vị diện truyền tống trận ở đây cũng rất giống với cái Tử Vong Mộ Địa kia, căn bản không có gì bất đồng. Huống chi, Hàn Thạc vừa hấp thụ xong Thần hồn Trung vị thần, chính là chủ nhân của vị diện truyền tống trận ở Thâm Uyên giới này, bản thân hắn cũng là một Hạ vị thần Tử Vong hệ.
Như thế, cộng lại tất cả những gì Hàn Thạc có, hắn hiểu rất rõ về vị diện truyền tống trận, tự nhiên có thể dễ dàng mở nó ra.
– Khởi động rồi, khởi động thật rồi… – Trong chốc lát, Bối Hi Ma Tư tựa hồ mới từ sự kích động tỉnh lại, nhìn vị diện truyền tống trận không ngừng lóng lánh hào quang phía trước, lẩm bẩm nói.
Trong lòng Hàn Thạc cũng mừng như điên, từ những biến hóa của vị diện truyền tống trận cũ nát này, hắn biết rõ lần này mình hy vọng có đường về rồi. Đại lục kỳ Áo có tất cả những gì hắn quen thuộc, có địch nhân hắn khắc cốt ghi tâm, nơi đó Hàn Thạc đương nhiên sẽ không quên được.
Cho tới bây giờ, có vị diện truyền tống trận ở Thâm Uyên, Hàn Thạc coi như đã có một thông đạo với đại lục kỳ Áo. Chẳng những có thể trở lại đại lục kỳ Áo, sau này thông qua Tử Vong Mộ Địa ở U Ám sâm lâm, còn có thể trở lại Thâm Uyên giới, đây là một việc tuyệt vời bao nhiêu?
Bối Hi Ma Tư kích động không gì sánh được, nhìn vị diện truyền tống trận lóe ra hào quang, không tự kìm hãm được vui mừng nói:
– Ta có đủ năng lượng quáng thạch, chỉ cần cho năng lượng quáng thạch vào, bố trí lại một chút là có thể khởi động vị diện truyền tống trận, chúng ta cũng nên nhanh tay một chút.
Hàn Thạc khẽ gật đầu, cười nói:
– Xem ra, chúng ta đã có thể đạt được mong muốn rồi!
– Thật cảm ơn ngươi nhiều lắm. Ta sẽ nhớ kỹ ân tình này.
Bối Hi Ma Tư tâm tình cực tốt, thanh âm lại xuất hiện vẻ mềm mại.
– Đừng khách khí!
Hàn Thạc nghe Bối Hi Ma Tư chợt phát ra giọng mềm nhẹ, trong lòng có hơi băn khoăn, không rõ Bối Hi Ma Tư này rốt cuộc là nam hay nữ, ở Thâm Uyên giới một thời gian tương đối dài, hắn gặp đủ thứ quái dị, Hàn Thạc cũng không cho phép mình đánh giá Bối Hi Ma Tư vội vàng.
– Đại nhân, không hay rồi, nhìn trên đầu! – Lúc này, Bá Đức đột nhiên cao giọng hô lớn.
Hàn Thạc và Bối Hi Ma Tư thần sắc cả kinh, ngẩng đầu nhìn lên. Đột nhiên phát hiện ra sương mù giăng đầy trên đầu đột nhiên hiện ra ánh sáng le lói. Trong lòng hai người cũng hô một tiếng không ổn. Hàn Thạc khẩn cấp hỏi:
– Có phải là Tinh Thần Sa Lưu sắp quay lại không?
Bối Hi Ma Tư đôi mắt hoảng loạn vô cùng, la lên:
– Đúng rồi, thời gian Tinh Thần Sa Lưu quay lại cực nhanh. Ta đã đợi quá lâu rồi, thật sự không muốn tiếp tục đợi nữa. Việc này phải làm như thế nào đây!
– Tinh Thần Sa Lưu quay lại mất bao lâu? – Thần thức Hàn Thạc rất trấn định, lập tức hỏi.
– Rất nhanh. Nhanh vượt quá ngươi tưởng tượng. Khẳng định trước khi ngươi kịp trang bị hết năng lượng quáng thạch! – Bối Hi Ma Tư gần như rối loạn, ngữ khí cực kỳ dồn dập.
– Vậy còn chờ cái gì. Lập tức rời nơi này ngay!
Hàn Thạc quát khẽ một tiếng, rồi quay sang phân phó bọn người Bá Đức Tề Ni Á:
– Bỏ qua mọi thứ, lập tức rời khỏi nơi này!
Hắn vừa nói như vậy, bản thân mình nhưng vẫn chưa động.
– Ta… ta không cam lòng! – Ngữ khí Bối Hi Ma Tư rất kích động, nói vẻ không cam.
Hóa thân ngoại thân Tử Vong hệ và hóa thân ngoại thân Hủy Diệt hệ nhanh chóng chạy tới bên Bối Hi Ma Tư, còn bản thể Hàn Thạc lại nhân cơ hội tiến vào vị diện truyền tống trận. Hóa thân ngoại thân Tử Vong hệ và hóa thân ngoại thân Hủy Diệt hệ, đồng thời đưa tay nắm lấy Bối Hi Ma Tư, kéo hắn ra ngoài, vừa bay vừa nói:
– Nơi đây không nên ở lâu, dù sao ngươi đã đợi lâu rồi, cũng không hại gì khi phải đợi thêm một lần nữa.
Vừa áp tay vào cổ tay khải giáp màu xanh của Bối Hi Ma Tư, Hàn Thạc cảm thấy rất mềm mại, dường như khải giáp màu xanh đó căn bản không hề tồn tại bình thường, làm Hàn Thạc sinh ra một loại cảm giác kỳ quái.
Bối Hi Ma Tư tâm tình kích động, sức mạnh chấn động, vùng tay dứt khỏi Hàn Thạc, vội vàng nói:
– Còn có thể bố trí mở vị diện truyền tống trận ra trước khi Tinh Thần Sa Lưu quay lại?
– Ngươi đã nói không thể, đi thôi, đừng lưu ở đây nữa.
Hàn Thạc trả lời rất nhanh, thấy đại bộ phận Ác Ma đã bắt đầu rút lui ra bên ngoài, hắn quát Bá Đức, Tề Ni Á:
– Còn lưu lại đây làm gì, theo đường cũ trở lại thật nhanh cho ta, thật muốn chết tại đây phải không?
– Đại nhân chưa động, thuộc hạ không dám đi trước! – Bá Đức và Tề Ni Á liếc mắt, đồng thời nói.
– Thủ hạ của ta không có nhiều quy củ vậy đâu, trước lo bảo trụ tính mạng mình là quan trọng nhất.
Hàn Thạc gào lên lớn, rồi quát lớn hơn:
– Đi!
Bá Đức và Tề Ni Á nghe Hàn Thạc nói thế, thấy hắn thần sắc kiên quyết, hai người không còn chần chừ nữa, khom người hướng về phía Hàn Thạc vái một lễ, theo những Ác Ma khác bay về phía sau.
– Theo ta, chúng ta tạm thời rời Thâm Uyên, nhưng chẳng mấy chốc, chúng ta có thể trở lại, ta cam đoan với ngươi! – Hai hóa thân ngoại thân lại một lần nữa nắm lấy Bối Hi Ma Tư, không nói hai lời, kéo hắn bay ra ngoài.
Tới bây giờ, Bối Hi Ma Tư rốt cục cũng khôi phục tỉnh táo, hiểu được nếu ở lại Thâm Uyên thì chỉ có đường chết mà thôi. Chính vì vậy, hắn chỉ coi những lời cam đoan của Hàn Thạc là những lời an ủi, cũng không quan tâm lắm.
Song, đợi cho hai hóa thân ngoại thân Hàn Thạc kéo hắn ra ngoài, còn một Hàn Thạc khác lại vẫn trong vị diện truyền tống trận vẻ mặt rất tỉnh táo, Bối Hi Ma Tư hơi choáng, chỉ chỉ vào hai Hàn Thạc càng ngày càng xa bản thể, kinh hãi nói:
– Cái… Kia, con ngoài kia của ngươi, tại sao không nhanh lên đi?
– Yên tâm đi, bản thể của ta, mặc dù bây giờ thực lực không cao, nhưng cho dù Tinh Thần Sa Lưu này có thể giết chết nhiều vị Thần như vậy, nhưng lại hoàn toàn vô dụng với ta! – Hàn Thạc ngạo nghễ nói.
– Không có khả năng!
Bối Hi Ma Tư kêu một tiếng, trừng mắt hét lớn với Hàn Thạc:
– Không có một vị Thần nào có thể thoát khỏi xâm thực của Tinh Thần Sa Lưu, không ai cả! Thân thể ngươi lưu lại, chỉ có đường chết mà thôi!
– Ta có tính toán, ngươi bất tất quan tâm! – Hàn Thạc không giải thích nhiều, thấy Bối Hi Ma Tư bắt đầu bay ra ngoài, cũng không còn kéo hắn nữa.
Dần dần, Tinh Thần Sa Lưu như xuất hiện từ đằng xa, còn hai hóa thân ngoại thân của Hàn Thạc và Bối Hi Ma Tư, bên cạnh là hai tín đồ mới thu được của Hàn Thạc, toàn bộ vội vàng theo đường cũ trở lại.
Thâm Uyên sơn cốc sương mù dày đặc, chỉ còn lại có bản thể Hàn Thạc vẫn ở lại vị diện truyền tống trận. Hàn Thạc tu luyện ma công, thần thức diệu dụng vô cùng, căn bản không bị Tinh Thần Sa Lưu ảnh hưởng.
Sau khi tất cả toàn bộ mọi người đã biến mất, Hàn Thạc từ tốn lấy từ trong không gian giới chỉ ra rất nhiều ma tinh quáng thạch. Năng lượng quáng thạch theo như lời Bối Hi Ma Tư, cũng chính là ma tinh quáng thạch. Nghĩ rằng vị diện truyền tống trận có nhu cầu cung cấp năng lượng. Hắn lấy ma tinh quáng thạch ra, chính là loại quáng thạch thượng thừa nhất, hàm lượng năng lượng cực kỳ lớn.
Chung quanh vị diện truyền tống trận bày la liệt những cái rãnh nhỏ, chắc là chuyên môn để chứa đựng ma tinh quáng thạch. Thần thức Hàn Thạc không sợ Tinh Thần Sa Lưu xâm thực, bây giờ hắn cũng không vội, cẩn thận lấy ra những ma tinh quáng thạch phẩm chất cao nhất, vô cùng cẩn thận đặt vào những cái máng, bằng vào ký ức thần kỳ của thần thức, bắt đầu chậm rãi điều chế vị diện truyền tống trận.
Theo như lời Bối Hi Ma Tư, tốc độ Tinh Thần Sa Lưu quay lại quả nhiên cực nhanh. Khi đám người Bối Hi Ma Tư vừa rời khỏi nơi này, Tinh Thần Sa Lưu ầm ầm phủ kín cả Thâm Uyên sơn cốc.
Tinh Thần Sa Lưu có sức mạnh xâm thực linh hồn, đương nhiên bắt đầu xâm nhập vào thần thức Hàn Thạc, nhưng bị Hàn Thạc lợi dụng thần thức diệu dụng, không ngừng xé rách xây lại, hắn gần như không bị ảnh hưởng gì!
Qua một hồi, sau khi Hàn Thạc chuyên tâm an trí nhịp nhàng, một khối ma pháp ấn ký trong vị diện truyền tống trận đột nhiên phát ra ánh sáng lóng lánh rực rỡ. Trong lòng Hàn Thạc vui như mở hội, hắn biết ma pháp ấn ký đó chuyên môn dùng để nhập vào tọa độ vị diện, khi nó sáng lên, có nghĩa là năng lượng trong máng của vị diện truyền tống trận đã đủ để tiến hành vị diện truyền tống.
Nói cách khác, vị diện truyền tống trận lúc này đã chính thức có thể sử dụng rồi!
Mỗi một vị diện truyền tống trận đều có một tọa độ của mình, trong khi tiến hành vị diện truyền tống, phải nhập vào tọa độ mục tiêu, đây là những tri thức mà Hàn Thạc đã thu được từ trước.
Lúc trước khi còn ở đại lục kỳ Áo, lúc Hàn Thạc nghe Thiên Tai giáo hội nói, biết cự hình truyền tống trận ở Tử Vong Mộ Địa có thể tiến hành vị diện truyền tống, hắn cũng đã từng bỏ công nghiên cứu về truyền tống trận, tự nhiên biết tọa độ vị diện truyền tống trận của Tử Vong Mộ Địa ở đại lục kỳ Áo. Bây giờ mắt thấy ma pháp ấn ký trong vị diện truyền tống trận này sáng lên, trong lòng Hàn Thạc rất mừng rỡ, chuẩn bị lợi dụng theo phương pháp trong ký ức, nhớ lại tọa độ của vị diện truyền tống trận trên Tử Vong Mộ Địa của đại lục kỳ Áo, dùng tinh thần lực nhập vào đó.
Hàn Thạc thấy rất mừng rỡ, vừa nghĩ tới việc có thể thông qua vị diện truyền tống trận trở lại đại lục kỳ Áo ngay lập tức, cũng khó tránh khỏi kích động, đến cả hai tay, ngón tay cầm chặt vài khối ma tinh quáng thạch còn lại cũng kích động run lên vô thức.
Song vào lúc này, cả tòa sơn cốc lại đột nhiên xảy ra dị biến.
Cũng không biết vì nguyên nhân gì, sơn cốc từng là chiến trường của các vị Thần bị Tinh Thần Sa Lưu bao phủ, bao nhiêu kết giới rải rác trong cả sơn cốc, đột nhiên hỗn loạn, tạo thành từng đạo ánh sáng lao về phía một vật sống duy nhất giữa sơn cốc – Hàn Thạc, cuồn cuộn lao đến!