Phần 70: Không Sợ Gì Cả…
Hàn Thạc đã hơi coi thường thực lực một Hạ vị thần chính thức, mà cũng có lẽ hắn đã xem nhẹ sinh mạng cường đại của sinh vật Thâm Uyên. Lợi Duy Thản bị Hàn Thạc một kiếm cắt vỡ yết hầu, hơn nữa bị Tiểu Khô Lâu từ phía sau đâm xuyên qua thân thể, thế mà vẫn chưa bị tử thương.
Cũng không biết Lợi Duy Thản liên lạc với Mạn Ðề Kha Nhĩ bằng cách nào. Mạn Ðề Kha Nhĩ vốn luôn ẩn núp kỹ lưỡng, chống đỡ với những bóng máu bay qua lại như thoi đưa, rất nhanh bay tới nơi thân thể Lợi Duy Thản rơi xuống.
Vốn Lợi Duy Thản hẳn đã phải hoàn toàn vô lực, lại có thể miễn cưỡng tỉnh lại. Từng đạo lôi điện lóng lánh lóe sáng hào quang, trải dài ra như những kinh mạch, hàn gắn lại thân thể te tua của hắn sau khi bị Hàn Thạc và Tiểu Khô Lâu đâm vào yết hầu và hậu tâm.
Giật mình cả kinh, thần thức Hàn Thạc một mạch tập trung vào người Lợi Duy Thản, có thể cảm ứng được sức sống của hắn đang khôi phục với tốc độ rất cao. Còn linh hồn Lợi Duy Thản, lại xem ra không hề bị thương tổn, đang ương ngạnh thúc động thần lực trong cơ thể, phạm vi bao phủ lực lượng lôi điện lĩnh vực không ngừng co lại.
Một luồng khói màu đen đột nhiên bay tới cực nhanh bên cạnh Lợi Duy Thản, Thần chi lĩnh vực Hắc Ám hệ, lập tức giao thoa với lĩnh vực của Lợi Duy Thản.
Mạn Ðề Kha Nhĩ chấn động, nhìn thần thể Lợi Duy Thản bị thương nặng, vội la lên:
– Ngươi làm sao mà bị thương như vậy?
– Cẩn thận, Tử Vong hệ Hạ vị thần của hắn đã hoàn thành rồi. – Lợi Duy Thản bị thương nặng ở yết hầu, làm thanh âm hắn nghe ông ông như trống gió vậy.
Phất tay thúc dục lĩnh vực, từ Mạn Ðề Kha Nhĩ bỗng tỏa ra tuyệt đối Hắc Ám bao phủ tất cả, hơn mười cái huyết ảnh bay xẹt qua, bị sức mạnh tuyệt đối Hắc Ám đẩy bật ra ngoài.
– Không có khả năng!
Mạn Ðề Kha Nhĩ thần tình kinh ngạc, nói khẳng định:
– Hắn vừa mới thu nạp nguyên tố Tử Vong, tuyệt không có khả năng hình thành Thần hồn Thần thể nhanh như vậy. Chúng ta đã trải qua quá trình này, ngươi hẳn cũng hiểu được quá trình này cần một thời gian tuyệt không ngắn ngủi như vậy!
– Ta nói có một Hạ vị thần Tử Vong hệ khác, là nhất định có! Nếu không, sao tiểu tử này có thể đánh trọng thương ta như vậy. – Lợi Duy Thản có chút bực mình vì sự hoài nghi của Mạn Ðề Kha Nhĩ, đưa tay bịt máu tươi đang phun ra từ yết hầu, lạnh lùng nói.
Lợi Duy Thản vừa nói như vậy, Mạn Ðề Kha Nhĩ nhớ tới tình cảnh hắn bây giờ. Cảm nhận các loại sức mạnh chung quanh một chút, Mạn Ðề Kha Nhĩ đang chuẩn bị mở miệng trấn an Lợi Duy Thản vài câu, đột nhiên sắc mặt ngưng trọng, nói:
– Xin lỗi, xem ra thật sự có một Hạ vị thần Tử Vong hệ khác, hắn đến rồi!
– Đương nhiên là có! – Lợi Duy Thản hừ lạnh một tiếng, tay trái bịt yết hầu, thần lực trong lòng bàn tay phủ đầy điện mang, dùng loại phương thức này khôi phục thân thể.
Hàn Thạc và Tiểu Khô Lâu một trước một sau chậm rãi đã đi tới. Nhìn phía trước một khoảng tuyệt đối Hắc Ám đầy chết chóc, cảm thụ lực phòng ngự từ lực lượng Hắc Ám dày đặc của Mạn Ðề Kha Nhĩ trong đó, Hàn Thạc biết ý nghĩ đánh một cú phủ đầu lúc trước không thể thực hiện được.
– Phụ thân. Lên đi. Một tên bị thương nặng. Chúng ta hai người hợp lực đủ để ứng phó! – Tiểu Khô Lâu truyền tin.
Méo mặt cười khổ, Hàn Thạc lắc lắc đầu, truyền tin lại:
– Muốn làm được như thế, ta phải chấp nhận lưỡng bại câu thương. Huống chi, bên ngoài trận pháp còn có hai tên sắp khôi phục. Nếu chúng ta không thể giết chết hai tên này, đợi cho hai tên bên ngoài thanh trừ được sự xâm thực của Thứ hồn châm, vậy chúng ta sẽ không có cơ hội nữa.
Hàn Thạc vừa giải thích như vậy, Tiểu Khô Lâu trầm mặc trong chốc lát, rồi truyền tin:
– Gọi năm người bọn Thổ Giáp Thi tới đây, tạo thành đại trận. Chúng ta còn có cơ hội.
Lời này vừa nói ra, Hàn Thạc ngạc nhiên kinh ngạc liếc mắt nhìn Tiểu Khô Lâu, có vẻ không tin, hỏi:
– Năm người đó tạo thành Thiên Thi Ngũ Hành đại trận có tác dụng gì với loại cường giả Hạ vị thần này chứ?
– Con nghĩ không có vấn đề đâu. Lúc trước năm loại sức mạnh chỉ mới dung hợp ba loại, con đã chống đỡ vô cùng khó khăn rồi. Bây giờ, mặc dù thực lực con một lần nữa tăng tiến, nhưng trận pháp đó bây giờ toàn bộ dung hợp xong hai loại sức mạnh còn lại. Uy lực trận pháp có thể toàn bộ phóng thích ra, hẳn là có thể hình thành uy hiếp với chúng. – Tiểu Khô Lâu giải thích.
– Thật chứ? – Hàn Thạc không dám tin, thở ra một hơi.
– Đúng vậy! – Tiểu Khô Lâu trả lời rất đơn giản.
Trong lòng Hàn Thạc hiểu ra, Tiểu Khô Lâu tuyệt không phải loại người thối tha lấy không nói có. Có sự cam đoan của Tiểu Khô Lâu, Hàn Thạc lại cảm thấy vài phần kỳ vọng vào Thiên Thi Ngũ Hành đại trận. Lùi lại vài bước, thoái lui tới một phạm vi khác, Hàn Thạc triệu hoán Ngũ hành giáp thi.
Bây giờ bản thể Hàn Thạc chuyên tu ma công, có thể phóng thích ra Vong Linh ma pháp. Đương nhiên, vì đại bộ phận sức mạnh Tử Vong của bản thể đều đã chuyển qua hóa thân ngoại thân Vong Linh hệ, tự nhiên không thể vận dụng thành thục tự nhiên Vong Linh ma pháp như hóa thân ngoại thân Vong Linh hệ được. Nhưng vài câu chú ngữ triệu hoán đơn giản thì đương nhiên không thành vấn đề.
Chú ngữ vừa hô lên, Ngũ hành giáp thi đã xuất hiện trước mặt Hàn Thạc. Bây giờ đang ở thời khắc mấu chốt, Hàn Thạc cũng không chần chờ, đợi Ngũ hành giáp thi vừa hiện ra, lập tức lệnh cho chúng dựa theo Thiên Thi Ngũ Hành đại trận mà bố trí.
Hàn Thạc sớm đã phát hiện Lợi Duy Thản tàn nhẫn giết chết thủ hạ của mình, hắn đã thiết lập liên lạc với Vong Linh hệ. Tiểu Khô Lâu cũng đã chuẩn bị sẵn sàng đối sách, Ngũ hành giáp thi hiển nhiên cũng đã sớm hiểu tình huống.
Không nói gì nhiều, dựa theo phương vị Thiên Thi Ngũ Hành đại trận, năm cương thi vô cùng ăn ý phân tán ra, từng người một tàng hình biến mất.
Ngũ hành giáp thi đã lập xong, cái Hàn Thạc bây giờ muốn làm là dẫn dụ hai Ðại Ma Vương Lợi Duy Thản và Mạn Ðề Kha Nhĩ vào giữa trận pháp. Trao đổi với Tiểu Khô Lâu một chút, Hàn Thạc từ mình đi tới nơi tuyệt đối Hắc Ám trước, định lợi dụng ma công tốc độ cao và sự quen thuộc đối với trận pháp, dẫn dụ hai Ðại Ma Vương tới.
Thân ảnh Hàn Thạc sắp động, đột nhiên nghe một tiếng nổ ra từ xa truyền đến, sau đó hai đại thần chi lĩnh vực Thủy Hỏa đột nhiên hiện ra trong thần thức Hàn Thạc.
Giật mình kinh hãi, thần thức vội vàng đặt toàn bộ sự chú ý tìm kiếm khu vực đó. Hắn lập tức cảm nhận được khí tức hai người Qua Lan Ðức Nhĩ, lúc này trong lòng hắn quả thật vô cùng luống cuống.
Từ luồng khí tức đó, Hàn Thạc có thể khẳng định Khắc Khắc Lạc Phổ Tư và Qua Lan Ðức Nhĩ đã khôi phục, Hạ vị thần quả nhiên không thể coi thường, Hàn Thạc hiểu rất rõ tính xâm thực của Thứ hồn châm, mặc dù hắn sớm có dự cảm, nhưng không ngờ hai người có thể nhanh chóng khôi phục như vậy.
Như vậy, rất có thể Hàn Thạc phải đối mặt với bốn Ðại Ma Vương liên thủ. Chỉ với hai người Lợi Duy Thản và Mạn Ðề Kha Nhĩ, Hàn Thạc và Tiểu Khô Lâu hợp lực đã không nắm chắc phần thắng. Bây giờ Khắc Khắc Lạc Phổ Tư và Qua Lan Ðức Nhĩ lại khôi phục chiến lực, tình cảnh Hàn Thạc càng thêm hung hiểm.
Tình huống mà Hàn Thạc không muốn thấy nhất đã xảy ra, sau khi Thứ hồn châm bị thanh trừ khỏi linh hồn hai người, cả hai mang theo sự tức giận mãnh liệt xông tới. Vì khu vực kết giới của Hàn Thạc bên này đã bị hủy đi, hai người cũng không còn phải đề phòng giữ lại, thần lực như lửa cháy điên cuồng, băng hàn lóe ra từng đạo như những lưỡi kiếm sắc, đột nhiên chém thẳng vào trung tâm trận pháp nơi Hàn Thạc ẩn thân.
Trong lúc nhất thời, những cột đá chọc trời ầm ầm nổ tung, những cây cờ đủ mọi màu sắc, không chịu được thần lực mang theo sức lửa nóng cháy, thi nhau bắt lửa cháy bùng lên.
Hàn Thạc đang chuẩn bị dẫn dụ Lợi Duy Thản và Mạn Ðề Kha Nhĩ vào giữa Thiên Thi Ngũ Hành đại trận, trong lòng lập tức hiểu ra hai người oanh kích mãnh liệt từ bên ngoài trận pháp, chắc chắn sẽ phá vỡ hoàn toàn trận pháp này! Lúc này, Hàn Thạc không kịp suy nghĩ nhiều, cũng không vội vã dẫn dụ bọn Lợi Duy Thản, mà vội vàng tranh thủ thời gian, thu hồi những cây cờ căn bản nhất, quý giá nhất để bố trí trận pháp này.
Từng cây cờ đó đều là do hắn hao phí rất nhiều nguyên liệu hiếm quý, mất không ít tinh lực, chế tạo từng lá cờ một. Một cây cờ chính là cơ sở có thể tạo thành cả đại trận. Bởi vậy, mắt thấy kết tinh tâm huyết của mình sắp bị hủy đi, Hàn Thạc không suy nghĩ nhiều, lập tức nhanh chóng thu hồi, giảm bớt tổn thất.
Từng đạo huyết ảnh tử, kể cả những lực lượng hỗn loạn, đều hóa thành những sợi tơ mỏng hút vào những lá cờ. Chẳng mấy chốc, một lá cờ khổng lồ được Hàn Thạc thu vào không gian giới chỉ. Khi cơ sở tạo thành trận pháp được Hàn Thạc thu hồi, Tu La huyễn hồn trận đã hoàn toàn mất tác dụng của nó.
Rốt cục, hai người Lợi Duy Thản và Mạn Ðề Kha Nhĩ, phòng thủ nguyên một chỗ, không dám tách ra, nhận thấy lực lượng kỳ quái chung quanh đột nhiên biến mất, bên ngoài Qua Lan Ðức Nhĩ và Khắc Khắc Lạc Phổ Tư không ngừng oanh kích những cây cột đá chọc trời, cũng đột nhiên phát hiện cả một rừng cột đá mênh mông mờ ảo trong mắt họ, dần dần hiện ra rất rõ ràng.
Ở vài cây cột đá chơ vơ chính giữa, hai người Hàn Thạc và Tiểu Khô Lâu cầm chặt vũ khí, thận trọng nhìn chung quanh.
– Đó là cái gì thế? – Khắc Khắc Lạc Phổ Tư nhìn Tiểu Khô Lâu, cảm nhận được sức mạnh Tử Vong hệ Hạ vị thần trên người Tiểu Khô Lâu, một cách kinh dị.
– Không phải chứ, chắc không phải là tên kia thành thần thất bại trở thành như vậy chứ? – Qua Lan Ðức Nhĩ cũng vô cùng nghi hoặc, hai người vì bận thanh trừ Thứ hồn châm khỏi linh hồn, thêm nữa sau đó lại bị đại trận che tầm mắt, nên không hiểu rõ tình huống.
– Mặc kệ làm sao, giết chúng mới là chính xác nhất.
Khắc Khắc Lạc Phổ Tư hừ lạnh một tiếng, đột nhiên liếc nhìn Mạn Ðề Kha Nhĩ và Lợi Duy Thản. Vết thương trên người Lợi Duy Thản rất rõ ràng, lập tức làm Khắc Khắc Lạc Phổ Tư cảm thấy nhẹ nhàng hơn một chút, nhìn có chút hả hê, cười ha ha nói:
– Lợi Duy Thản, không ngờ ngươi cũng bị thương, hơn nữa thương thế không nhẹ, ha ha, thật tốt quá, vô cùng tốt!
– Hừ! Chúng ta sau này từ từ tính sổ.
Lợi Duy Thản sắc mặt cực kỳ khó coi, không thèm để ý Khắc Khắc Lạc Phổ Tư nữa, chỉ trừng mắt oán độc nhìn Hàn Thạc, nói:
– Lần này, ngươi còn có độc kế gì nữa đây?
Khóe miệng nhếch lên, xuất hiện một nụ cười lạnh, Hàn Thạc cũng không nói thêm gì nữa, chỉ cầm Lục Ma Phong chỉ vào Lợi Duy Thản, làm một động tác đâm chéo vào, chiêu đó chính là chiêu mà Hàn Thạc đâm thủng yết hầu Lợi Duy Thản.
Lợi Duy Thản giận dữ, gầm lên một tiếng, bất chấp tất cả hướng về phía Hàn Thạc vọt tới. Cùng lúc đó, giống như đã thỏa thuận từ trước, ba Ma Vương khác cơ hồ đồng thời động thủ, mục tiêu chính là Hàn Thạc.