Phần 39: Bố Trận…
Trong một trang viên phía nam Chiến Ma cốc, Hàn Thạc dẫn Hải Mạn Na, Tây Nhĩ Phù cùng bước vào. Trang viên mới này cao cấp hơn nhiều so với căn lầu ba tầng trước kia. Mỹ nữ một vài chủng tộc ở Thâm Uyên giới, dưới lệnh của Khắc La Tu Tư được an bài tới phụng thị cho Hàn Thạc ở nhà mới.
Nhiều năm qua, Hàn Thạc chưa bao giờ hưởng thụ nhiều như thế, cho dù lúc đó hắn đã có vị trí tối cao ở thành Bố Lôi Đặc Nhĩ, cũng vẫn luôn khổ tâm chuyên nghiên cứu ma công ma pháp, trước giờ không tiêu phí thời gian rảnh rỗi hưởng thụ cuộc sống. Nhưng lần này tới Thâm Uyên giới, vốn cảnh giới Túng Dục là phải có tâm tư vô cùng thoải mái, Hàn Thạc lúc này hoàn toàn buông lỏng.
Hai cô nàng Hải Mạn Na và Tây Nhĩ Phù, theo Hàn Thạc cũng được hưởng nước lên thuỳên nổi ở Chiến Ma cốc, ái mộ hắn tới mức không thể rời hắn nửa bước, mỗi thời mỗi khắc mà không thấy Hàn Thạc đều cảm thấy thiếu thiếu chút gì đó.
Không thể không nói hai thiếu nữ dị tộc này vì có cấu tạo thân thể rất khác, trong một vài việc dai sức đến mức làm Hàn Thạc cũng phải giật mình. Lúc trước Phỉ Bích đã tinh tu kiếm kỹ tới cảnh giới Đại Kiếm Sư, khi làm việc trong phòng đã không chịu nổi Hàn Thạc hành hạ, thế mà hai thiếu nữ kiều mỵ này, lại còn dai sức hơn cả Phỉ Bích. Các nàng vì thân thể rất khác thường nên có thể gây cho hắn niềm vui sướng không dứt.
Nhưng Hàn Thạc nhờ vào thể phách mạnh mẽ, dai sức vô cùng, cộng thêm hai thiếu nữ này cũng vượt qua sở liệu, mỗi một lần hoan ái là hắn đều hết sức cuồng phóng, hai thiếu nữ hợp lực ứng phó với Hàn Thạc đều khổ nói không ra lời, mỗi lần đều bị hắn hành hạ chết đi sống lại.
Sau mỗi một lần làm hai thiếu nữ này lả đi, Hàn Thạc vẫn còn thừa sức cùng Khiết Bích Nhi đi tới ngoài thành Chiến Ma cốc, dùng tài liệu phong phú của Chiến Ma cốc, bỏ thời gian bố trí Tu La huyễn hồn trận giống như cái hắn làm ở Thủy tuyệt chi địa trong Nhật Diệu Cốc. Bây giờ thực lực Hàn Thạc đã cao hơn trước không biết bao nhiêu lần rồi, hơn nữa Khắc La Tu Tư lại cung cấp tài liệu cực kỳ phong phú, hắn còn bố trí thêm trong đó một vài tiểu trận pháp khác ở đó nữa.
Hàn Thạc có hai hóa thân ngoại thân, nên có sự lĩnh ngộ rất mạnh về phương diện nguyên tố Tử Vong và Hủy Diệt pháp tắc. Mấy ngày nay… hắn thông qua Tu La huyễn hồn trận, còn dung hợp một vài ý nghĩa cơ bản thâm sâu của Tử Vong hệ ma pháp trận và Hủy Diệt pháp tắc vào đó.
Tu La huyễn hồn trận cuối cùng sẽ có thực lực như thế nào? Đến cả Hàn Thạc cũng rất kỳ vọng. Liên tục vài ngày qua, Khiết Bích Nhi đã trợ giúp hắn rất tận tâm tận lực, giúp Hàn Thạc lấy những nguyên liệu hắn cần, điều cho hắn vài tên Chiến Ma vệ đến bố trí trận pháp…
Mấy ngày nay Hàn Thạc cũng không bỏ qua cơ hội chiếm tiện nghi Khiết Bích Nhi. Hai người vẫn cười cợt đưa tình. Thân là chủ nhân Chiến Ma cốc, Khắc La Tu Tư nhìn thấy tất cả những việc này, chẳng những không hề ngăn cản Hàn Thạc ngày càng xâm phạm nữ nhi bảo bối của hắn, ngược lại còn cố ý tạo cơ hội cho hai người, tựa hồ hắn chỉ hận không đem Khiết Bích Nhi ấn vào ngực Hàn Thạc.
Theo như lời Chiến Ma vệ, với thực lực mà Hàn Thạc biểu hiện, ở lãnh thổ của bất kỳ một Đại Ma Vương nào cũng có thể tìm được ngôi cao, ở vào giai đoạn đầy nguy nan của Chiến Ma cốc bây giờ, nếu Khắc La Tu Tư muốn lưu Hàn Thạc lại thì nếu không bỏ vốn liếng lớn ra thì sao mà làm được?
Từ khi tiến vào Chiến Ma cốc, Hàn Thạc đã thể hiện tư thái cường đại, nếu Khắc La Tu Tư muốn lưu hắn lại, ngoại trừ phương diện vật tư, tự nhiên cũng phải làm các việc khác cho hắn vui lòng. Còn Khiết Bích Nhi vốn là đệ nhất mỹ nữ của Chiến Ma cốc, chính là vốn liếng lớn nhất của Khắc La Tu Tư.
– Hàn Thạc tiên sinh, đây là trận pháp à? Ngài có thể dạy cho người ta không, thần kỳ quá ta…
Tên hai mặt Bố Lôi Tiếu vốn vẫn làm trợ thủ cho Hàn Thạc cứ cắm cúi đi theo hắn, cũng không biết y có tâm tư gì, mà cứ dùng cái giọng nói giết người không đền mạng, rỉ rả bên tai Hàn Thạc không ngớt, làm hắn khó chịu không sao kể xiết.
Vừa nghe Bố Lôi Tiếu nói thế, sắc mặt Hàn Thạc trở nên khó coi. Hắn trừng mắt cảnh cáo y, uy hiếp:
– Đừng có giở giọng âm dương quái khí đó với ta, hôm nay nhiệm vụ giao cho ngươi đã hoàn thành chưa?
– Đương nhiên, sự tình ngài dặn dò, người ta làm sao dám không làm chứ. – Bố Lôi Tiếu và Hàn Thạc làm việc với nhau hai ngày, phát hiện thật ra Hàn Thạc cũng không hung dữ như y tưởng tượng, chỉ cần không cố ý trêu chọc hắn, hắn cũng sẽ không chỉ vì một vài việc nhỏ mà gây chuyện.
Tên hai mặt này bị Hàn Thạc đoạt danh tiếng và địa vị, nhưng không vì thế mà oán hận đối phương, ngược lại tỏ ra rất nhiệt tình, hết chạy đông tới chạy tây tìm kiếm đủ thứ nhân lực vật lực cho Hàn Thạc. Hàn Thạc cũng không đánh giá được người kia rốt cuộc có tâm tư gì, nhưng y đích xác cũng gây nên cho hắn lắm phiền toái. Bởi vậy, mặc dù Hàn Thạc vẫn rất ghét cái giọng quái đản của y, nhưng cũng không chính thức gây khó dễ cho y.
– Được rồi, ngươi phiền chết người.
Hàn Thạc không nhịn được than thở, liếc nhìn bên cạnh Khiết Bích Nhi đang cười trộm, nói:
– Được rồi, ngày mai có thể hoàn công rồi, chỉ đợi người của Độc Nha bảo tới để thử uy lực thôi.
– Hàn Thạc, kỳ thật Bố Lôi Tiếu thúc thúc là người rất tốt, ít nhất nếu so với tên Bát Lỗ Nha thì sảng khoái hơn nhiều. – Trên đường trở về, Khiết Bích Nhi đột nhiên mở miệng nói, trong mắt vẻ lo lắng, không biết là lo cho Hàn Thạc hay là cho Bố Lôi Tiếu, nhưng phỏng chừng là lo cho người sau hơn.
Nghe Khiết Bích Nhi nói như vậy, Hàn Thạc tỏ vẻ kỳ quái hỏi:
– Tên Bố Lôi Tiếu đó rốt cuộc ở đâu ra thế?
– Bố Lôi Tiếu thúc thúc đến từ một chủng tộc cổ quái ở rất xa. Chủng tộc họ ai cũng có ngoại hình như thế cả. Ngay từ đầu khi vừa tới Chiến Ma cốc, Bố Lôi Tiếu thúc thúc cũng đã bị rất nhiều người kỳ thị, nhưng vì phụ thân ta che chở, mà thực lực thúc thúc cũng cường đại, nên dần dần có chỗ đứng ở Chiến Ma cốc.
– Khi ta còn nhỏ, Bố Lôi Tiếu thúc thúc còn thường xuyên tới chơi với ta, không hề làm cao. Hắn cũng vẫn hình dáng này, có khi thì nam khi thì nữ, có đôi khi hỗn hợp, nhiều năm qua hắn vẫn tác chiến ở Chiến Ma cốc, không giống tên Bát Lỗ Nha cứ có thù một chút là phải báo, hy vọng ngài đừng vì vài sự tình nhỏ mà gây chuyện với Bố Lôi Tiếu thúc thúc được không? – Khiết Bích Nhi dường như rất quý mến Bố Lôi Tiếu, sợ Hàn Thạc tùy tiện tìm cớ gì đó để giết Bố Lôi Tiếu, nên ra sức cầu khẩn khuyên nhủ hắn.
Khẽ gật đầu, Hàn Thạc nói:
– Như vậy à, yên tâm đi, chỉ cần hắn không chọc ta, ta sẽ không làm gì hắn đâu. Ở Chiến Ma cốc ta chẳng sợ ai, kể cả phụ thân cô, nhưng Chiến Ma cốc đã xuất tiền xuất lực xuất người cho ta, ta cuối cùng cũng sẽ có hồi báo.
– À, được rồi, việc ngài nhờ ta điều tra về ngọc cốt bài, ta điều tra được lai lịch rồi. – Khiết Bích Nhi mỉm cười, nghe Hàn Thạc nói thế, trong lòng thấy thư thái hơn, chuyển sang việc mà hắn nhờ làm hai ngày trước.
Hàn Thạc hơi chấn động, khẩn cấp hỏi:
– Tình huống ra sao?
– Có thể ngài thật phải tới Hắc Ngọc Ma Vương thành rồi, ngọc cốt bài này là do Mạn Đề Kha Nhĩ Đại Ma Vương đạt được. Lúc trước phụ thân ta còn ở trong Hắc Ngọc Ma Vương thành, được Đại Ma Vương Mạn Đề Kha Nhĩ trợ giúp mới tiến giai tới Ác Ma, Mạn Đề Kha Nhĩ đại nhân rất cao hứng, cho phụ thân ta tới kho vũ khí của hắn tùy ý chọn lựa vài thứ, ngọc cốt bài này cũng là phụ thân ta lấy được từ trên một kiện khải giáp trong đó, sau này phụ thân ta phát hiện ra ngọc cốt bài này không có công dụng gì, nên tiện tay vứt vào kho của mình. – Khiết Bích Nhi giải thích.
– Mạn Đề Kha Nhĩ, xem ra hắn nhất định biết việc này như thế nào…
Hàn Thạc thì thào tự nhủ, rồi quay sang Khiết Bích Nhi nói:
– Được rồi, cô trở về minh tưởng đi, ta thấy vài ngày nữa là cô có thể cảm ứng được sự tồn tại của tinh thần lực rồi.
Trải qua mấy ngày nay, Khiết Bích Nhi đã tin phục Hàn Thạc thần bí này rất nhiều, nghe hắn nói thế, cười cười khẽ gật đầu rồi không nói thêm gì nữa, rời khỏi nơi này, trong miệng nói thầm:
– Hừ, khẳng định là vội vã về tìm hai tiểu hồ ly tinh Hải Mạn Na, Tây Nhĩ Phù lăn lộn rồi…
Hàn Thạc tai rất thính, mấy lời nói thầm của Khiết Bích Nhi hoàn toàn lọt cả vào tai, bất giác phì cười, thầm nghĩ xem ra mình phải tìm được một cơ hội thu hoạch Khiết Bích Nhi, miễn cho nàng khỏi sau lưng nhòm ngó.
Trở lại trang viên của mình, hai thiếu nữ kiều diễm Hải Mạn Na, Tây Nhĩ Phù ùa ra, một tả một hữu vịn hai tay Hàn Thạc, cười cười kéo hắn vào trong phòng, hai hai mắt toát ra xuân ý nồng đậm.
– Hôm nay tạm hoãn, ta muốn vào mật thất tu luyện một chút. – Hàn Thạc vừa đi vào phòng, giải thích cho hai nàng một chút, sau đó một mình đi vào mật thất chỉ có ở trang viên này, dùng mật thất này chui xuống một tầng nữa, lấy ra cái vòng tay chứa linh hồn Cát Nhĩ Bá Đặc.
Mấy ngày nay, Hàn Thạc sớm đã liên hệ với Cát Nhĩ Bá Đặc, Hắc long cũng hiểu được hoàn cảnh và vị trí, bây giờ Hàn Thạc đã có đủ tài liệu, linh hồn Cát Nhĩ Bá Đặc cũng đủ cường đại rồi, vì vậy hắn nói với Hắc long:
– Cát Nhĩ Bá Đặc, ta đã tìm được tất cả tài liệu luyện chế thân thể cho ngươi rồi, cho dù không cần xương cốt cũ của ngươi, cũng có thể chế tạo cho ngươi một thân thể mới không tệ, có thử không?
– Từ từ đã chủ nhân ơi. Ta đợi thêm một thời gian nữa cũng được. Ta vẫn thích thân thể trước kia hơn. Đợi về tới đại lục kỳ Áo, lúc đó luyện chế ra thân thể lúc trước của ta.
Linh hồn tu luyện lâu như vậy, linh hồn Cát Nhĩ Bá Đặc đã sắc bén và mạnh mẽ vô cùng, chờ hắn có thân thể mới, Hàn Thạc tin rằng, bằng vào linh hồn cường đại của Cát Nhĩ Bá Đặc, nhất định hắn có thể tiến bộ rất nhanh.
– Như vậy à, ngươi đã nói như vậy, chúng ta đợi thêm một thời gian nữa cũng được. Yên tâm đi, ta đã có đầu mối rồi, đợi sau khi sự tình này kết thúc, chúng ta lập tức đi Hắc Ngọc Ma Vương thành, là có thể biết rõ nơi có vị diện truyền tống trận.
Hàn Thạc biết Cát Nhĩ Bá Đặc hơi sốt ruột, nhất là hắn vài ngày nay lại nói cho gã biết về các thiếu nữ dị tộc tuyệt vời ở Thâm Uyên giới, tên tiểu dâm long này bắt đầu khó chịu.
An ủi Cát Nhĩ Bá Đặc một câu, Hàn Thạc ngâm xướng chú ngữ, triệu hoán ra Tiểu Khô Lâu, chuẩn bị truyền ký ức về Vong Linh ma pháp Tử Vong hệ cho hắn.
Nhưng khi Tiểu Khô Lâu từ Vong Linh giới đến nơi, Hàn Thạc lập tức bị nó làm cho kinh ngạc sững sờ.