Phần 19: Ngũ Đại Ma Vương Ở Thâm Uyên Giới…
Trước mắt Thâm Uyên giới do năm vị Đại Ma Vương thống trị, phân biệt là Bối Hi Ma Tư, Khắc Khắc Lạc Phổ Tư, Qua Lan Đức Nhĩ, Lợi Duy Thản, Mạn Đề Kha Nhĩ. Năm Đại Ma Vương Thâm Uyên này mỗi người đều có lãnh thổ rộng lớn, thủ hạ hơn một ngàn vạn Ác Ma Thâm Uyên, thuộc loại nhân vật đứng trên đỉnh cao của Thâm Uyên giới.
Thâm Uyên giới cá lớn nuốt cá bé, mỗi một sinh vật Thâm Uyên cao cấp cơ hồ đều dựa vào một trong số năm Đại Ma Vương Thâm Uyên để sinh tồn. Nhiều năm qua, năm Thâm Uyên Đại Ma Vương tranh đấu với nhau không ngừng, chưa bao giờ đình chỉ dã tâm muốn nhất thống Thâm Uyên giới.
Chủng tộc cao cấp ở Thâm Uyên giới khác hẳn với những sinh vật Thâm Uyên xấu xí dơ bẩn. Họ chẳng những có sức mạnh cực kỳ cường đại, còn có trí tuệ xuất chúng. Hơn nữa khi chiến đấu, có thể biến thành các loại hình thái, còn bộ dáng nhân loại bình thường là hình thái mà họ thường hiển lộ ra nhất.
Thâm Uyên giới rất lớn, năm Đại Ma Vương quanh năm chinh phạt, cảnh chiến đấu vĩnh viễn tựa hồ mới là chân lý không bao giờ thay đổi trước nay ở Thâm Uyên giới. Mỗi giờ mỗi khắc, những sinh vật Thâm Uyên cấp thấp đều chết trong tay những sinh vật cao cấp hơn.
Thiếu nữ mắt xanh tên là Hải Mạn Na, thiếu nữ mắt tím tên là Tây Nhĩ Phù, các nàng hai đều đến từ Chiến Ma cốc, chủ nhân Chiến Ma cốc tên là Khắc La Tu Tư, là một trong số bảy thủ hạ đắc lực nhất của Thâm Uyên giới Đại Ma Vương Mạn Đề Kha Nhĩ.
Chiến Ma cốc của Khắc La Tu Tư tiếp cận với Độc Nha Bảo của Da Khắc, một chiến tướng thủ hạ đắc lực của Qua Lan Đức Nhĩ Đại Ma Vương. Da Khắc là một cường giả Tam Nhãn tộc, từ trước đến nay vẫn không ngừng tranh đấu với Khắc La Tu Tư ở Chiến Ma cốc.
Hai thiếu nữ Hải Mạn Na và Tây Nhĩ Phù, toàn bộ đều là Chiến Ma vệ, thủ hạ của Chiến Ma cốc chủ Khắc La Tu Tư. Hai người vì tranh đoạt chức đại đội trưởng Chiến Ma mà dẫn đến cuộc chiến phải phân thắng bại, người thắng có thể quang minh chính đại tiếp nhận chức vụ đại đội trưởng. Với hai món châu báu trang sức đắt giá, Hàn Thạc đã lấy được khá nhiều thông tin từ miệng hai người, đại khái cũng biết được một vài tình huống cơ bản ở Thâm Uyên giới. Điều khác hẳn đại lục kỳ Áo là cạnh tranh ở nơi này vô cùng tàn khốc và máu me. Người có thực lực có thể xưng ma xưng bá, bằng không chỉ có trở thành con tốt thí.
Thế giới vật chất có sinh vật cao cấp luôn sẽ không thiếu những sự tình tiền tài sắc đẹp. Theo sự giới thiệu của hai thiếu nữ dị tộc, Hàn Thạc dần dần hiểu được Thâm Uyên giới mặc dù rất tàn khốc, nhưng chỉ cần có thực lực cường đại, muốn có được thân phận tôn quý và thế lực cũng rất dễ dàng.
Nơi này không giống đại lục kỳ Áo, luôn luôn đề cao quý tộc lễ nghi một cách dối trá. Những người đứng đầu Thâm Uyên giới toàn bộ đều thông qua chiến đấu đẫm máu mà cướp được ngôi vị. Chỉ có ác độc hung tàn, mới có thể ngẩng đầu lên ở Thâm Uyên giới, mới có thể có được sự tôn kính của người khác.
Hai thiếu nữ dị tộc Hải Mạn Na và Tây Nhĩ Phù lại không hoàn toàn hiểu rõ tình hình ở tầng lớp lãnh đạo ở Thâm Uyên giới. Về vị diện thủ hộ giả thì hai thiếu nữ này rõ ràng chẳng hề biết tí gì. Xem chừng, vì thân phận các nàng không cao quý lắm, thực lực không cường đại, đích thật không có cơ hội tiếp xúc với những bí mật cấp cao.
“Ừm, phải tới Chiến Ma cốc một chuyến rồi.”
Hàn Thạc thầm nghĩ. Sau đó nhìn hai thiếu nữ dị tộc lúc này rõ ràng có thái độ cải thiện rất nhiều, mỉm cười nói:
– Ta vừa mới tới đây, nhờ hai vị dẫn tiến ta một chút, để ta gặp mặt chủ nhân Chiến Ma cốc được không?
Hàn Thạc vừa nói như vậy, hai thiếu nữ dị tộc có vẻ hơi khó xử, mấp máy môi chẳng biết trả lời làm sao.
Hàn Thạc ngẩn ngơ, hỏi hơi kinh ngạc:
– Chẳng lẽ có gì khó khăn phải không?
Thiếu nữ mắt xanh tên là Hải Mạn Na nhìn Hàn Thạc, có vẻ khó nghĩ, nói:
– Chúng ta chỉ là hai trung vệ đội trưởng Chiến Ma vệ nho nhỏ của Khắc La Tu Tư đại nhân, chúng ta vẫn chưa trở thành đại đội trưởng Chiến Ma vệ. Đến cả một cơ hội để gặp mặt Khắc La Tu Tư đại nhân nói chuyện cũng không có, ta nghĩ chúng ta không có tư cách dẫn tiến ngươi gặp Khắc La Tu Tư đại nhân.
Hải Mạn Na vừa nói như vậy, Tây Nhĩ Phù cũng vội vàng bày tỏ:
– Đúng, Chiến Ma vệ chia làm vệ sĩ bình thường, tiểu đội trưởng, trung đội trưởng, đại đội trưởng. Chỉ có đại đội trưởng mới có thể trực tiếp hồi báo tin tức cho Khắc La Tu Tư đại nhân, trước khi hai chúng ta trở thành đại đội trưởng, sẽ không có tư cách này. Không phải chúng ta không muốn giúp ngươi, mà là chúng ta không làm được thật.
Nghe hai nàng vừa nói như vậy, Hàn Thạc có vẻ hơi ngưng trọng. Hải Mạn Na và Tây Nhĩ Phù có thực lực còn lợi hại hơn cả Thánh cấp cường giả ở đại lục kỳ Áo, không ngờ chỉ là một trung đội trưởng thủ hạ Đại Ma Vương. Đến cả chức đại đội trưởng cũng chưa đạt tới!
Hàn Thạc hiểu rõ Thâm Uyên giới này luôn luôn tuân thủ quy luật cạnh tranh tàn khốc, tuyệt không gặp phải như đại lục kỳ Áo nơi có vài tên không có thực lực, chỉ bằng vào quan hệ và địa vị gia tộc là có thể ngoi lên được. Nói cách khác, đại đội trưởng thủ hạ của Khắc La Tu Tư nhất định còn mạnh hơn Hải Mạn Na và Tây Nhĩ Phù. Nói như vậy, nếu Khắc La Tu Tư có thể làm chủ nhân của Chiến Ma cốc thì nhất định rất cường đại.
Nếu vậy, chủ nhân của Khắc La Tu Tư, một trong năm Đại Ma Vương ở Thâm Uyên giới, Mạn Đề Kha Nhĩ sẽ có thực lực đáng sợ đến đâu? Hàn Thạc cơ hồ không dám tưởng tượng nữa.
– Hóa ra là như thế này.
Vẻ mặt Hàn Thạc có vẻ trầm trọng, suy nghĩ một chút lại mỉm cười nói:
– Đã như thế, ta có thể cùng trở về Chiến Ma cốc với các ngươi được không? Các ngươi có thể giúp ta vào Chiến Ma cốc, kiếm cho ta một thân phận nhé?
Hàn Thạc biết vài tình huống ở Thâm Uyên giới này rồi, có thể khẳng định sinh vật ở Thâm Uyên giới có thực lực rõ ràng mạnh hơn đại lục kỳ Áo rất nhiều. Nghĩ cũng đúng thôi. Thâm Uyên giới tàn khốc như vậy, mỗi một sinh vật đều phải sống giữa chém giết, tự nhiên phải là những sinh vật cường đại hơn so với những sinh vật an dật ở đại lục kỳ Áo.
Hàn Thạc có thể khẳng định, thực lực Khắc La Tu Tư nhất định sẽ không thua gì hắn, có lẽ còn cao hơn một chút. Về phần năm Đại Ma Vương ở Thâm Uyên giới, tuyệt đối trước mắt hắn không thể chống lại được. Chính vì thế, Hàn Thạc mới phải cẩn thận, tạm thời cố tránh những cường địch ở nơi chưa quen thuộc này. Chỉ sơ xuất một chút, có thể mang họa vào thân.
– Việc này thật ra không thành vấn đề, chúng ta có thể đưa ngươi tiến vào Chiến Ma cốc. Với thực lực của ngươi, ở Chiến Ma cốc nhất định có thể sống rất tốt. Nếu ngươi gia nhập vào đội Chiến Ma vệ của Khắc La Tu Tư đại nhân, tiền đồ sẽ còn xán lạn hơn chúng ta nhiều. – Thiếu nữ mắt tím Tây Nhĩ Phù nói.
– Đi thôi, lần đầu tiên ta rời cố hương, vừa lúc biết được thế giới này. – Trong lòng Hàn Thạc có chút kỳ vọng, thúc giục hai thiếu nữ.
Hai thiếu nữ cũng không nói thêm gì, cùng nhau vọt lên không trung, mang theo Hàn Thạc bay đi.
Phương thức phi hành của các nàng không giống với đại lục kỳ Áo. Các nàng tựa hồ hiểu rõ về trọng lực của thế giới này, lợi dụng sức mạnh cơ thể và trọng lực, hình thành một sự kết hợp hài hòa nào đó, lấy lực lượng nguyên tố tương đương với đấu khí trong cơ thể làm căn bản, trong khi bay lượn hai chân như giẫm trên đất bằng, như là dưới chân có một mặt đất vô hình nào đó vậy. Chẳng biết vì sao, sau khi Hàn Thạc khai thác được từ Hải Mạn Na Tây Nhĩ Phù biết được pháp tắc sinh tồn và sinh vật cường đại ở Thâm Uyên giới này, mặc dù tâm tình có chút ngưng trọng, nhưng lại còn có một loại hưng phấn khó tả. Thế giới càng tàn khốc, cường giả càng mạnh, tựa hồ lại càng kích phát ý chí chiến đấu của Hàn Thạc.
Thực lực Hàn Thạc một đường tăng mạnh, ở đại lục kỳ Áo càng ngày càng ít cường giả có thể đấu với hắn. Hắn ở đại lục kỳ Áo tương đối an dật, bất lợi cho việc đột phá ma công của mình. Thật ra thế giới tàn khốc mới mẻ này, chỉ cần thực lực cường đại, có thể cướp của giết người xưng ma xưng bá, chính thức phóng thích dục vọng nội tâm.
Cảnh giới Túng Dục, có lẽ chính phải ở thế giới này mới có thể phóng thích ra hết. Việc đột phá này người tu ma bình thường phải mất trăm năm mới có thể đạt tới cảnh giới đột phá. Khi bước sang cảnh giới Cửu Biến, thực lực lại một lần nữa tăng lên kinh khủng.
“Đúng, có lẽ tại thế giới này. Ta mới có thể chính thức không cần khắc chế dục vọng trong lòng, toàn bộ phóng thích nó ra. Dù sao ta sớm muộn gì cũng rời thế giới này, vậy không bằng tiêu sái ở đây một phen.”
Nghĩ như vậy, Hàn Thạc không khỏi tâm hoài tà ác, liếc mắt nhìn hai thiếu nữ dị tộc bên cạnh. Hai thiếu nữ dị tộc này có một vẻ dị vực phong tình hoàn toàn khác hẳn với những thiếu nữ trên đại lục kỳ Áo. Bộ dáng kiều mỵ khoác trên mình bộ khải giáp với đủ loại gai góc phủ đầy cơ thể kia, ngược lại có một lực hấp dẫn yêu dị rất hoang dã.
– Ngươi… ngươi nhìn cái gì? – Tây Nhĩ Phù lập tức phát hiện ra ánh mắt Hàn Thạc không có hảo ý dán vào ngực nàng, rồi lại còn lướt tới cặp đùi thon thả trắng sáng, trừng mắt liếc Hàn thạc ngượng ngùng nói.
Nhún vai, Hàn Thạc cười hắc hắc:
– Thuần túy là hâm mộ, thuần túy là hâm mộ, hắc hắc…
– Hàn Thạc, ngươi cười dê đó. Hì hì, nếu ngươi có thể cho ta thêm những bảo vật như vừa rồi, ta có thể giúp ngươi chinh phục Tây Nhĩ Phù. Thế nào? – Hải Mạn Na nhìn Hàn Thạc cười hì hì, sau đó lại khiêu khích ngắm liếc nhìn Tây Nhĩ Phù, xem ra còn khuyến khích ý xấu của Hàn Thạc.
Ở thế giới hoàn toàn xa lạ này, Hàn Thạc nói tên thật của mình cho hai thiếu nữ, chuẩn bị lấy nguyên danh trở thành một ma vương sáng láng. Năm Đại Ma Vương ở Thâm Uyên giới? Hừ, có lẽ tương lai vài bữa nữa sẽ có thêm một cái tên nữa. Hàn Thạc rất tự tin.
– Ngươi… ngươi… tiểu tiện nhân… lần tới ta nhất định giết ngươi. – Tây Nhĩ Phù trừng mắt lườm Hải Mạn Na, mở miệng uy hiếp.
– Hử, nếu ngươi có năng lực này, ta đã không còn đứng ở đây rồi.
Hải Mạn Na khinh thị buông ra một câu, rồi quay sang cười hì hì với Hàn Thạc:
– Sao, ngươi cảm thấy đề nghị của ta thế nào?
– Không tốt! – Hàn Thạc cười hắc hắc lắc đầu, không đồng ý với đề nghị của Hải Mạn Na.
– Ta nói rồi, Hàn Thạc hẳn là không phải loại người này. Hắn có thể có thực lực cường đại như vậy, nhất định có tín niệm rất kiên định. – Tây Nhĩ Phù vừa thấy Hàn Thạc không đồng ý với đề nghị của Hải Mạn Na, cười đắc ý nói.
– Hai người các ngươi, ta đều muốn! – Tây Nhĩ Phù vừa nói xong, Hàn Thạc hắc hắc cười quái dị phun ra một câu, vẻ cuồng vọng nói không nên lời.
Ở Thâm Uyên giới, chỉ cần thực lực đủ cường đại, muốn ôm bao nhiêu nữ nhân đều có thể làm được. Tới thế giới xa lạ này, Hàn Thạc hoàn toàn phóng túng, một vài sự tình hắn không dám làm ở đại lục kỳ Áo, thậm chí đến cả nói cũng không dám nói, hắn lại có thể không hề cố kỵ nói toáng ra ở đây.
Nói cũng lạ, vừa nói những lời từ đáy lòng này ra, Hàn Thạc đột nhiên cảm giác rất thoải mái, giống như những lời này hợp với bản chất của cảnh giới Túng Dục, dường như lại có tác dụng giúp cảnh giới của hắn tăng lên rất kỳ diệu.
Trong lòng Hàn Thạc ẩn ước có một tia sáng lóe lên, trong lòng hắn thầm nghĩ:
“Xem ra ở thế giới này, hoàn toàn có thể buông thả tay chân làm bất kỳ việc gì mình muốn. Muốn nói gì thì nói, như vậy, tin rằng cảnh giới Túng Dục có thể thật sự sẽ đột phá ở thế giới này.”
– Ngươi… ngươi… quả thật rất có dã tâm!
Ngoài dự liệu của Hàn Thạc, Hải Mạn Na không hề trách cứ Hàn Thạc. Ngay từ đầu thiếu nữ mắt xanh này rất đề phòng Hàn Thạc, thật ra lại có gan lớn ngoài ý liệu của hắn. Nàng nhìn Hàn Thạc cười hì hì, tựa hồ đang cân nhắc xem Hàn Thạc có thực lực như dã tâm của hắn không. Đánh giá hắn trong chốc lát, Hải Mạn Na lẩm bẩm:
– Ừm, có lẽ, ngươi có thể thật, nếu ngươi có một địa vị cao ở Chiến Ma cốc, việc lấy được cả hai chúng ta cũng không phải là việc quá khó khăn.
“Đúng đúng, đợi hắn có thực lực, ta cũng có thể cân nhắc.” – Thiếu nữ mắt tím Tây Nhĩ Phù cũng hứng thú đánh giá Hàn Thạc, nhưng ánh mắt lại khác với Hải Mạn Na. Nàng tập trung sự chú ý vào thân thể hắn!
Nếu ở đại lục kỳ Áo, Hàn Thạc nói ra mấy câu như vậy, thiếu nữ bình thường sẽ không cởi mở như các nàng. Nghe hai nàng bàn nhau như vậy, Hàn Thạc cười ha ha, cuồng vọng nói:
– Thú vị, nếu có thể thu phục được hai người, cũng không uổng phí ta rời khỏi cố hương một chuyến, ha ha!
– Chúng ta chờ ngươi! – Hai nàng liếc mắt nhìn nhau, cười cười rất ăn ý nhìn Hàn Thạc. Xem ra, thế giới này quả nhiên khác hẳn đại lục kỳ Áo, ít nhất phụ nữ cởi mở hơn nhiều.
Đi thêm một lát, Hàn Thạc đột nhiên nhướng mày, người đột nhiên chậm lại, cau mày chỉ tay hướng về phía sau hai nàng ra hiệu đề phòng. Hai thiếu nữ đồng thời dừng lại, nghi hoặc đánh giá Hàn Thạc, dò hỏi:
– Sao thế?
– Phía trước năm dặm, có một đám người đang chiến đấu, trong đó có chủng tộc ba mắt. Họ tựa hồ là địch nhân của các ngươi à? – Hàn Thạc giải thích.
– Đối thủ của họ là ai? – Tây Nhĩ Phù chấn động, vội vàng hỏi.
– Ác ma Thâm Uyên cưỡi Bát Trảo Độc Nhãn, người ở đó tương tự như các ngươi, thân thể cũng có khải giáp dính liền. – Hàn Thạc trả lời.
– Là đại đội Tà La, người của mình! – Hải Mạn Na kêu lên, không nói thêm gì nữa, trực tiếp vòng qua Hàn Thạc, hướng về phía tay chỉ vọt tới. Tây Nhĩ Phù cũng như vậy, vẻ mặt nặng nề, không hề khiếp đảm khi đối mặt cường địch.
Hàn Thạc há to miệng, đang định nói các nàng biết địch nhân Tam Nhãn này có thực lực rõ ràng cao hơn bên các nàng nhiều, mặc dù có thêm các nàng vào cũng không làm nên chuyện gì, nhưng lại phát hiện các nàng bất chấp tất cả xông tới.
Lắc đầu than nhẹ một tiếng, tựa hồ nghĩ tới cái gì đó, Hàn Thạc hắc hắc cười quái dị, nghĩ thầm, “đối với ta, không chừng đây là một cơ hội tốt nhất? Lợi dụng được nó, chẳng những có thể vào Chiến Ma cốc, nói không chừng còn có thể thu phục được hai thiếu nữ dị tộc này ấy chứ.”