Phần 10: Biến Cố Đột Ngột Ở Thành Áo Sâm…
Hàn Thạc biết Tra lý Tư nhất định sẽ không buông tha cho mình, chỉ không nghĩ rằng sự trả thù của Tra lý Tư lại nhanh và điên cuồng đến như vậy.
Màn đêm buông xuống, đang ở trong mật thất nghiên cứu phương pháp sử dụng chú ngữ dị giới, thần thức Hàn Thạc đột nhiên cảm ứng được vài cỗ khí tức cường đại, từ phương xa dần dần tiến tới phủ đệ của hắn.
Hàn Thạc đang trầm tư thình lình bừng tỉnh, lập tức phóng mười hai Huyền ma ra ngoài, lấy phủ đệ của hắn làm trung tâm, như một tấm mạng nhện tỏa ra bay theo mười hai phương hướng.
Đội ngũ gồm năm trăm kỵ sĩ, trong đó có hai trăm thần điện kỵ sĩ của Quang Minh giáo hội, từ bốn hướng hành quân tới phủ đệ của Hàn Thạc. Quang hệ Đại ma đạo sư Chiêm Khoa Tư và mấy cường giả của Quang Minh giáo hội mà hắn không biết, cộng thêm một số cảm tử quân hùng mạnh của Á Hi Bá Ân, ai nấy dẫn theo đội ngũ của mình tiến tới.
Đêm nay không có trăng, màn đêm đen như mực. Đoàn người này cũng không hề muốn che giấu, căn bản là quang minh chính đại tiến thẳng đến phủ đệ của Hàn Thạc. Hắn có thể thấy sát ý trong mắt của những kỵ sĩ này.
Hàn Thạc cảm thấy kinh hoảng, vội vàng rời khỏi mật thất. Thông qua mười hai Huyền ma quan sát cảnh tượng này, chừng như hắn cũng không dám tưởng tượng đến. Cho dù Á Hi Bá Ân và Tra lý Tư quyền thế có lớn mạnh, nhưng ở thành Áo Sâm là thủ đô của Đế quốc Lan Tư Lạc Đặc, bọn họ sao dám càn rỡ đến như vậy?
Sinh sống chung quanh tòa nhà Hàn Thạc đang ở toàn là những nhân vật nếu không phải người giàu có thì cũng là kẻ quyền quý của Đế quốc. Cho dù là vào đêm tối không trăng không sao thì một hành động quá rầm rộ như thế này cũng không thể che dấu được. Huống chi thành Áo Sâm là đại bản doanh của Ám Mạc, Á Hi Bá Ân dẫu sao cũng không phải Quốc vương Ô Đặc Lôi Đức, hắn dựa vào cái gì mà ngông cuồng đến như vậy?
Những nghi hoặc liên tiếp nảy sinh trong lòng, Hàn Thạc chỉ cảm thấy Á Hi Bá Ân nhất định đã phát điên rồi. Hành động điên khùng này tuyệt đối không phải thứ mà lão hồ ly dám làm. Đáng tiếc là sự xuất hiện của Chiêm Khoa Tư và nhóm người trong nội các của phủ Công tước đã chứng minh hành động này đích thật xuất phát từ ý của Á Hi Bá Ân.
Trong khi Hàn Thạc đang nghi hoặc không biết giải thích thế nào, một phủ đệ ở cách đó không xa đột nhiên phát lửa cháy sáng rực trời. Một Huyền ma quan sát phương hướng đó, trông thấy một toán kỵ sĩ xông vào thấy người là giết, ngay cả kẻ hầu người hạ cũng không buông tha. Trong chớp mắt, máu tươi nhiễm đỏ mặt đất.
Hàn Thạc nhớ mang máng rằng tòa phủ đệ kia thuộc về Bá tước Thái Lợi Thụy. Người này ngả về phía Lao Luân Tư, sáng sớm hôm nay Hàn Thạc còn gặp hắn. Qua lời giới thiệu của Lao Luân Tư, Hàn Thạc biết người này ở cách tòa phủ đệ của hắn không xa. Không nghĩ tới phủ đệ của người kia giờ lại lâm vào tình huống này.
Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu Hàn Thạc, đột nhiên hiểu rằng Á Hi Bá Ân đã dám hành động trắng trợn, bất chấp quyền uy của Quốc vương bệ hạ Ô Đặc Lôi Đức như vậy, thì chỉ có thể có hai khả năng. Một là Á Hi Bá Ân trong lòng biết tình thế không ổn, liền đi trước một bước làm phản.
Còn có một loại khả năng là Quốc vương Ô Đặc Lôi Đức đã chết, như vậy Á Hi Bá Ân không còn bị ai quản chế, nên mới dám phóng tay hành động, muốn trong thời gian nhanh nhất diệt trừ những nhân vật gây bất lợi với mình, nhanh chóng khống chế thành Áo Sâm vào trong tay.
Tuy nhiên, Á Hi Bá Ân có ý định làm phản, chắc chắn là xuất phát từ thời gian Quốc vương Ô Đặc Lôi Đức công khai ủng hộ Lao Luân Tư, hắn tuyệt nhiên không thể trơ mắt nhìn Ô Đặc Lôi Đức đem quyền lực dần dần giao phó cho Lao Luân Tư. Cứ như vậy mà xét thì khả năng thứ nhất có thể coi là nhỏ, ngược lại việc Quốc vương Ô Đặc Lôi Đức đột nhiên băng hà là thích hợp nhất.
Mang theo nghi hoặc này, mười hai Huyền ma thì có hai con lưu lại phủ đệ của mình, mười con khác lấy phủ đệ của Hàn Thạc làm trung tâm, bắt đầu phóng đi các hướng, trong đó có một con đi thẳng về hướng hoàng cung.
Từ vị trí của Huyền ma, Hàn Thạc phát hiện ngay trong màn đêm tối đen, quân binh bị điều động ra càng ngày càng nhiều. Cũng có một số chỗ giống như ở đây đang diễn ra chém giết tàn khốc. Đó là những quý tộc ủng hộ Lao Luân Tư và một vài thế lực của Nhị vương tử và Tiểu vương tử.
Đột nhiên, khói lửa lan tràn khắp nơi trong thành Áo Sâm. Không còn nghi ngờ gì nữa, Á Hi Bá Ân và Đại vương tử Tra lý Tư đã triển khai hành động. Một cuộc chém giết mưa máu gió tanh nhằm vào các thế lực khác đã chính thức nổ ra vào đêm không trăng này. Bất luận thế lực nào đối địch với Á Hi Bá Ân và Tra lý Tư thì tối nay nhất định đều sẽ bị tử thương thảm trọng.
Sau khi đã minh bạch, Hàn Thạc nhanh chóng tới phòng quản gia Tạp Lạp Tư. Quản gia Tạp Lạp Tư tuổi tác đã cao, giấc ngủ không quá sâu, nhất là Hàn Thạc cố ý đạp bước chân rầm rầm nên lão lập tức tỉnh dậy.
– Hầu tước đại nhân, có chuyện gì sao? – Tạp Lạp Tư chưa từng thấy Hàn Thạc vội vàng như vậy, đang trên giường liền giật mình ngồi bật dậy, lập tức mở miệng dò hỏi.
– Vứt bỏ tất cả mọi đồ đạc, lập tức đánh thức tất cả người hầu, toàn bộ hãy chạy trốn khỏi phủ hầu tước. Công tước Á Hi Bá Ân đã làm phản, một toán kỵ sĩ đang tiến tới đây. Một khi bọn chúng tới nơi thì các người không có đường sống sót. Nhanh lên! Chạy khỏi nơi này! Ngay lập tức! – Hàn Thạc rất nhanh giải thích mọi chuyện. Sau khi nói xong, hắn cũng không quản việc nơi này nữa, nhanh chóng rời khỏi phủ hầu tước chạy thẳng tới chỗ Bố Tư Đặc thương hội của Phỉ Bích.
Phủ đệ này là do Ô Đặc Lôi Đức ban tặng cho Hàn Thạc, tuy nhiên hắn cũng không coi đây là nhà chính thức. Bên trong phủ đệ cũng không có ai đáng phải quan tâm, còn những đồ vật trọng yếu thì Hàn Thạc có thói quen để trong không gian giới chỉ nên ở đây không có đồ hay người đáng giá, do đó sau khi nhắc nhở Tạp Lạp Tư xong thì hắn lập tức rời đi.
Quan hệ giữa Hàn Thạc và Phạm Ny không nhiều người biết lắm, mặt khác Phạm Ny cũng không có liên quan gì với Lao Luân Tư, hơn nữa cha Phạm Ny là Phạm Lôi Trạch. Phạm Lôi Trạch làm vua Nam Cương, chính là một trong số ít những người mà Á Hi Bá Ân cố kỵ, Hàn Thạc căn bản không cần lo lắng đến an nguy của Phạm Ny.
Ngải Mễ Lệ ở tại Tổng bộ của Ám Mạc. Trong toàn bộ thành Áo Sâm, Tổng bộ của Ám Mạc có sức phòng ngự kiên cố nhất, bên trong lại có truyền tống trận có thể đi đến các thành thị lớn của Đế quốc. Á Hi Bá Ân mặc dù có thủ đoạn thông thiên cũng không thể trong thời gian ngắn đánh chiếm được Tổng bộ của Ám Mạc, muốn bắt giữ nhóm cao tầng của Ám Mạc thì càng không có khả năng. Bởi vậy, cũng tương tự, Hàn Thạc không phải lo lắng cho Ngải Mễ Lệ.
Chỉ có Phỉ Bích, bởi vì có quan hệ thân cận với Lao Luân Tư, Bố Tư Đặc thương hội thường xuyên phá hỏng công chuyện của Đại công tước Á Hi Bá Ân, thì mới có nhiều khả năng sẽ bị công kích nhất.
Á Hi Bá Ân làm Đại công tước của Đế quốc, trong tay nắm giữ lực lượng to lớn có thể so với Quốc vương Ô Đặc Lô Đức. Mặc dù Phỉ Bích có sư phụ là Kiếm thánh Tạp La Lạp nhưng Á Hi Bá Ân cũng không để vào trong lòng. Có Quang Minh giáo hội toàn lực ủng hộ, cường giả trong tay Á Hi Bá Ân càng nhiều. Kiếm thánh Tạp La Lạp muốn bằng lực lượng một người giết chết Á Hi Bá Ân thì cơ hồ là không có khả năng.
Hàn Thạc chạy nhanh như giông như gió thẳng tới Bố Tư Đặc thương hội. Trên đường đi, thông qua Huyền ma, hắn phát hiện trong thành Áo Sâm có rất nhiều biến động mới phát sinh. Rất nhiều phủ đệ quý tộc trong thời gian ngắn đã thành phế tích. Có nhiều tòa phủ đệ nhỏ chịu vài đòn ma pháp sát thương diện rộng, trong thời gian vài lần hô hấp đã biến thành đất bằng.
Á Hi Bá Ân là người có thủ đoạn cực kỳ độc ác. Chỉ cần là thuộc thế lực đối địch, bất kể đó là người hầu hay là khách, một người cũng không buông tha. Cả thành Áo Sâm có rất nhiều phủ đệ quý tộc đang chìm trong cuộc giết chóc tàn khốc. Trong quá trình này, quân đội trong tay hắn đã triển khai đến các cửa thành, hẳn là muốn khống chế tất cả các cửa thành vào trong tay.
Mấy cái truyền tống trận bên trong thành Áo Sâm càng bị Á Hi Bá Ân nắm chắc trong tay. Tầng tầng lớp lớp quân đội bao vây thật chặt lấy truyền tống trận, bất luận là ai cũng đừng nghĩ đến chuyện thông qua truyền tống trận rời khỏi thành Áo Sâm. Xem ra hai người Á Hi Bá Ân và Tra lý Tư định khống chế chặt chẽ trong tay toàn bộ thành Áo Sâm, tiêu diệt sạch sẽ toàn bộ địch nhân ở bên trong.
Huyền ma đi về hướng hoàng cung, chưa tới gần đã nghe thấy tiếng gào khóc thật lớn. Xem ra quân đội của Đại vương tử Tra lý Tư đã khống chế được hoàng cung. Huyền ma chỉ bay lượn quanh một vong liền phát hiện Quốc vương Ô Đặc Lôi Đức quả nhiên đã chết, vài người phản kháng cũng đã bị giết ngay tại chỗ.
Từ những dấu hiệu này, Hàn Thạc hiểu rằng việc Quốc vương Ô Đặc Lôi Đức đột ngột qua đời sợ là có liên quan đến Đại vương tử Tra lý Tư, nếu không hoàng cung sẽ không bị phong tỏa đến mức ngay cả một tin tức cũng không lọt ra ngoài. Vậy thì mấy vị vương tử khác tối nay có lẽ đều bị bưng bít, căn bản không biết tin dữ về Quốc vương bệ hạ.
Trong phủ công tước của Á Hi Bá Ân, hắn và Đại vương tử Tra lý Tư đang ở cùng một chỗ, bên cạnh còn có rất nhiều quý tộc ủng hộ bọn chúng. Những người này sắc mặt âm trầm, vừa chỉ huy quan quân đánh chiếm các điểm quan trọng, vừa thông báo tên đám quý tộc để bọn thủ hạ đi diệt trừ.
Một Huyền ma tới gần đám người này, nghe rõ ràng toàn bộ những lời bàn luận của bọn Á Hi Bá Ân và Tra lý Tư, rốt cục hiểu rằng chuyện này quả nhiên là do hai người này mãnh liệt phản kích.
Đột nhiên, một Huyền ma tới gần Bố Tư Đặc thương hội, từ xa đã thấy một đội binh lính đang giết người một cách lạnh lùng và tàn khốc. Những thương nhân của Bố Tư Đặc thương hội và đám thị vệ đang chết thảm dưới làn tên của bọn người này. May mắn là bọn người này mới động thủ ở phía bên ngoài, rõ ràng chưa xâm nhập được vào trong Bố Tư Đặc thương hội, phỏng chừng Phỉ Bích tạm thời còn chưa việc gì.
Hàn Thạc lòng như lửa đốt, thi triển Ma động cửu thiên thuật đến mức tận cùng, tốc độ cực nhanh phóng tới Bố Tư Đặc thương hội, trong lòng không ngừng cầu nguyện vạn lần đừng có xảy ra chuyện gì với Phỉ Bích. Nếu Phỉ Bích thật sự có chuyện, cho dù có đáp ứng với Ô Đặc Lôi Đức, Hàn Thạc cũng phải lột da Tra lý Tư.