Phần 96: Đề Nghị Của Kiếm Thánh…
“Hóa ra hết thảy đều do lão chiêm tinh sư Cát Thụy Ti bói toán, xem chừng tương lai mình thật đúng là quý nhân của Lan Tư Lạc Đặc đế quốc sao? Lần trước tại tổng bộ Ám Mạc, Cát Thụy Ti dùng ánh mắt khác thường như vậy nhìn mình, chẳng lẽ từ lúc đó bà ta đã nhìn ra được gì?”
Sau lời nói của Tạp La Lạp, Hàn Thạc trong lòng bỗng hiểu ra đôi chút, đầu tiên là cau mày suy nghĩ trong chốc lát, sau đó mới cười khổ nhìn Tạp La Lạp, nói:
– Thành thật mà nói, ta cũng vừa mới biết tin tức này, cũng không muốn vì Lan Tư Lạc Đặc đế quốc cống hiến cái gì, ta chỉ muốn làm gì đó vì chính mình.
Tạp La Lạp thấy Hàn Thạc thành thật trả lời, không nhịn được cười nói:
– Có lẽ, ngươi giúp chính mình, không chừng cũng là trợ giúp Lan Tư Lạc Đặc đế quốc hoàn thành chuyển giao quyền lực, hoàn thành mở rộng lãnh thổ. Tỷ như nói, ngươi trợ giúp Lao Luân Tư đoạt lấy ngôi vị hoàng đế, dã tâm bừng bừng chinh phạt bảy đại công quốc, điều này đều xem như là hành động của chính bản thân ngươi, tuy vậy kết quả cuối cùng lại là thay đổi cục diện Lan Tư Lạc Đặc đế quốc.
Tạp La Lạp nói vậy, Hàn Thạc không khỏi suy nghĩ sâu xa hơn một chút, sau đó đột nhiên phát hiện thấy có đạo lý, hắn xuất hiện ở cái thế giới này thì coi như là người của Lan Tư Lạc Đặc đế quốc, ở quốc gia này Hàn Thạc cảm giác cuộc sống không tệ, cũng ở đây hắn còn có bằng hữu cùng người yêu, bởi vậy Hàn Thạc thực hiện dã tâm của bản thân, đồng thời cũng coi như là trợ giúp Lan Tư Lạc Đặc đế quốc.
– Ha ha, đại nhân vật quả nhiên là đại nhân vật, ngài nói thật sự có chút đạo lý. – Hàn Thạc thấy Tạp La Lạp khen tặng, một điểm cũng không che đậy.
Tạp La Lạp thấy Hàn Thạc táo bạo tự khen tặng bản thân mình như vậy, ánh mắt nhìn về phía hắn khá cổ quái, khóe miệng cười khẽ, nói:
– Phỉ Bích là đồ nhi ta thương yêu nhất, quan hệ của ngươi cùng Phỉ Bích xem như là định, mặt khác Lao Luân Tư cũng là đồ nhi của ta, chúng ta cũng không tính là người ngoài, Bác Lan Tư đi theo ngươi hay đi theo ta cũng không khác mấy. Có chút chuyện ta phải cùng ngươi nói rõ.
– Lão nhân gia ngài có gì dạy bảo, cứ việc nói ra, ta nhất định sẽ ghi nhớ. – Vốn Hàn Thạc còn có chút lo lắng Tạp La Lạp sẽ không để Bác Lan Tư theo hắn tu tập võ kỹ. Hiện tại nghe lão nói như vậy ngẫm lại cũng đúng. Với quan hệ của Tạp La Lạp cùng Phỉ Bích và Lao Luân Tư, lão cùng hắn thật sự không xem là người ngoài, Bác Lan Tư ở cùng với mình, coi như là cùng một chiến tuyến với lão.
Tuy vậy, Hàn Thạc trong lòng mơ hồ hiểu được Bác Lan Tư sở dĩ hôm nay mới cho mình đáp án, tám chín phần mười là bởi vì Tạp La Lạp từ lão chiêm tinh sư Cát Thụy Ti biết được chuyện gì, Lao Luân Tư cùng hắn mới là hy vọng tương lai của Lan Tư Lạc Đặc đế quốc, lúc này mới nguyện ý buông tay để cho Bác Lan Tư theo hắn tu tập võ kỹ.
Thấy Hàn Thạc thái độ thành khẩn, Tạp La Lạp mỉm cười gật đầu, tiếp:
– Lai lịch Bác Lan Tư có lẽ ngươi từ Lao Luân Tư biết được một ít, lúc đầu hắn làm sát thủ, xem như hai tay dính đầy máu tanh. Qua nhiều năm như vậy, thói quen giết người của hắn vẫn chưa giảm bớt, ta hy vọng ngươi có thể đưa hắn đi trên con đường chính xác, đừng để hắn trở thành một công cụ điên cuồng giết chóc không có lý trí. Ngươi có thể đáp ứng ta không?
Xem ra Tạp La Lạp đối với Bác Lan Tư coi như không tệ, chẳng những tôn trọng quyết định của hắn, để Bác Lan Tư rời đi cùng mình, mặt khác vẫn vì tương lai của hắn mà lo lắng. Tuy vậy, sau khi tu tập Thí thần ma đạo của Hàn Thạc, mục đích chính là bồi dưỡng Bác Lan Tư thành một công cụ giết người phe đối lập với hắn, tuy vậy tu luyện ma công chính xác, Bác Lan Tư sẽ không đánh mất lý trí trở thành một người điên chỉ biết giết chóc.
Hàn Thạc do dự một chút, cau mày tự hỏi, lúc này mới thành thật trả lời Tạp La Lạp:
– Bác Lan Tư cùng ta tu tập võ kỹ, sẽ giống nhau là không thay đổi được chấp niệm khát máu trong tâm, tuy vậy võ kỹ của ta sẽ dẫn đường chính xác cho hắn, cũng sẽ không làm cho hắn đánh mất lý trí, một khi hắn có thể đột phá trói buộc của bản thân, cũng không đơn thuần thông qua giết chóc tăng trưởng thực lực.
– Bởi vậy, ta chỉ có thể cam đoan hắn sẽ vẫn tỉnh táo, sẽ không như ngài nói sẽ trở thành cái máy chỉ biết giết chóc, tuy vậy trước khi tăng trưởng võ kỹ, đích xác là phải thông qua phương thức này thúc đẩy tiềm lực, đưa sát khí mấy năm nay vẫn áp chế mạnh mẽ phóng thích ra, như vậy mới có thể tiến bộ nhanh chóng được.
Hàn Thạc giải thích như vậy, Tạp La Lạp ngạc nhiên nhìn chằm chằm hắn, hồi lâu mới nói:
– Võ kỹ ngươi muốn dạy cho hắn, rốt cuộc là phương pháp tu luyện đặc thù gì, tại sao ta nghe như là một số ma pháp ác độc của tà ác giáo hội vậy, ngươi không phải đúng như bên ngoài đồn đại là đến từ Thiên Tai giáo hội chứ?
Lắc đầu, Hàn Thạc cười khổ giải thích:
– Hoàn toàn bất đồng, võ kỹ của ta là một loại phương pháp tu luyện dung hợp đấu khí cùng ma pháp, ai, ta cũng không biết giải thích ra sao nữa, dù sao sư phụ ta đã từng nói qua loại võ kỹ này không thuộc về Kỳ Áo đại lục.
Lời này vừa nói ra, Tạp La Lạp giật mình cả kinh, nhìn kỹ Hàn Thạc hồi lâu, ánh mắt có chút kích động nói:
– Không thuộc về võ kỹ Kỳ Áo đại lục!! Sư phụ của ngươi rốt cuộc là kỳ nhân như thế nào ha?
– Đích xác, ông ấy nói với ta như vậy. Sư phụ ta không cần thông qua ma pháp trận, tự thân có thể thoát ly lực lượng cường đại trói buộc của vị diện, có thần thông dời núi lấp biển… – Hàn Thạc hiểu được thực lực của Sở Thương Lan, miêu tả Tạp La Lạp.
Từ khi Hàn Thạc bắt đầu thi triển qua ma công, quốc vương Ô Đặc Lôi Đức liền biết hắn có một bộ võ kỹ thần kỳ, kiếm thánh Tạp La Lạp tự nhiên cũng đã sớm biết được. Một bộ võ kỹ như vậy đến từ nơi nào, đối với bọn họ vĩnh viễn là một bí ẩn, Hàn Thạc tự nhiên phải giả bộ nói dối để bù vào điểm này, lúc này mới đem những gì nói cho Bác Lan Tư đồng dạng nói lại cho Tạp La Lạp nghe lại lần nữa.
Khi Hàn Thạc kể xong, Tạp La Lạp kinh hãi nhìn hắn, nói:
– Sư phụ của ngươi có lẽ là thần cấp nhân vật chân chính, thật không biết ngươi thế nào lại may mắn gặp được một nhân vật như vậy, khó trách Cát Thụy Ti tiên đoán ngươi trợ giúp ai thì người đó trở thành tân nhậm quốc vương Lan Tư Lạc Đặc đế quốc, xem ra chiêm tinh thuật của lão phu nhân quả nhiên thần kỳ.
– Ta trợ giúp ai thì người đó có thể trở thành đế vương Lan Tư Lạc Đặc đế quốc? – Hàn Thạc cũng lấy làm kinh hãi, lại một lần nữa cảm khái, khó trách khi Ô Đặc Lôi Đức cùng mình nói chuyện, ngữ khí thậm chí mang theo một chút cầu khẩn, cái lão chiêm tinh sư kia xem ra thực đã giúp mình một tay.
“Chỉ là lão chiếm tinh sư có thể tiên đoán tương lai, không biết có thể nhìn lại được quá khứ hay không? Không biết có thể nhìn ra lai lịch chính thức của mình hay không? Nhìn ra nguyên nhân Bố Lai Ân kia sớm đã chết đi?”
– Bố Lai Ân, sư phụ của ngươi hiện tại còn tại Kỳ Áo đại lục hay không? Ta, ta có thể bái kiến ông ấy được chứ? – Hàn Thạc đang chìm trong suy nghĩ miên man, kiếm thánh Tạp La Lạp tâm tình đột nhiên có chút rối loạn, ánh mắt phức tạp hỏi hắn.
Hàn Thạc đột nhiên từ trong trầm tư có phản ứng, cười khổ lắc đầu, nói với Tạp La Lạp:
– Sau khi sư phụ truyền thụ cho ta võ kỹ, đã một mình rời khỏi Kỳ Áo đại lục. Ta cũng không biết ngài đi nơi nào. Xin lỗi.
– Như vậy à!
Tạp La Lạp rõ ràng khá thất vọng, lẩm bẩm:
– Thật sự là rất đáng tiếc, ta dừng lại ở cảnh giới này đã lâu lắm rồi, nếu có thể có cơ hội gặp gỡ một Thần Nhân như vậy, có lẽ có thể thỉnh giáo một số vấn đề, đột phá trói buộc của bản thân nói không chừng cũng…
Tới cấp bậc của kiếm thánh Tạp La Lạp, có lẽ quan tâm duy nhất chính là thực lực không ngừng tiến bộ, tới cái tuổi này của lão cái gì vinh hoa phú quý công danh quyền lợi đều đã phai nhạt. Ngay cả lực lượng quốc gia cũng không ước thúc được hắn, cũng chỉ có bán thần chi cảnh thực lực theo như đồn đãi của người đi trước, mới là khát vọng theo đuổi không ngừng của bọn họ. Đang trong trầm tư, Tạp La Lạp bị Hàn Thạc một phen nữa làm bừng tỉnh, sau đó bùi ngùi thở dài một tiếng, nói:
– Trong truyền thuyết nhân vật có được bán thần chi cảnh, sẽ có vị diện thủ hộ giả của Kỳ Áo đại lục chủ động tìm tới cửa, có thể trợ giúp ngươi làm sao để thoát ly ước thúc của Kỳ Áo đại lục.
– Tin tức này là sau lần tới bảy đại công quốc trước, lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ của Kinh Cức cốc nói cho chúng ta biết. Tư Tháp Tác Mỗ cách bán thần chi cảnh chỉ cách một bước nữa, nên hắn mơ hồ biết được một số bí mật của Kỳ Áo đại lục, xem ra bán thần ma thú kia hẳn là có đủ tư cách để rời đi rồi.
Lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ! Hàn Thạc nhướng mày, lại một lần nữa nghe tới người này, lúc này theo như lời của Tạp La Lạp, Hàn Thạc xem như hoàn toàn hiểu được thực lực chính thức lão yêu quái này – khoảng cách tới bán thần chi cảnh chỉ còn một bước, xem chừng hẳn là so với Tạp La Lạp càng thêm đáng sợ.
Cường giả có được thực lực bán thần mới có tư cách được vị diện thủ hộ giả triệu kiến, xem ra trên Kỳ Áo đại lục quả nhiên còn tồn tại bao nhiêu điều thần kỳ, Hàn Thạc trong lòng thất kinh, sau đó mới hồi đáp:
– Phỏng chừng Đạt Gia Tây đích thật đã rời đi, ai a, khoảng cách còn xa cỡ nào a, thật không biết ta lúc nào mới có tư cách này.
– Ngươi còn có thời gian rất dài tìm hiểu, mặt khác, ngươi có một sư phụ tốt, dĩ nhiên so với chúng ta phải nhanh hơn nhiều, ai như chúng ta tuổi đã quá lớn, một bước như vậy thủy chung tồn tại ngay trước mặt, vẫn không thể nào phá vỡ được đối với chúng ta mà nói đó là một loại hành hạ khổ sở. – Tạp La Lạp thở dài một tiếng, mái tóc trắng như tuyết cùng da tay thô ráp chứng minh năm tháng vô tình, với cường giả như lão đích xác có thể so với người bình thường sống lâu hơn nhiều, song một bước khoảng cách này lại vô cùng xa xôi.
Nhìn Tạp La Lạp trước mặt, Hàn Thạc lần đầu biết được nhân vật cao cao tại thượng như lão tại Lan Tư Lạc Đặc đế quốc cũng có phiền não, có lẽ đó cũng là phiền não duy nhất của ông ta thì phải! Hắn không biết phải nói gì, chỉ bảo trì trầm mặc, chờ Tạp La Lạp ổn định lại tâm tình của mình.
Một lát sau, Tạp La Lạp đột nhiên bừng tỉnh hiểu ra gì đó, sau đó hứng thú nhìn Hàn Thạc, mỉm cười nói:
– Nghe Bác Lan Tư nói qua rất nhiều điều thần kỳ của ngươi, tuy vậy ta cho tới bây giờ chưa từng chính thức thấy qua võ kỹ của ngươi, có lẽ võ kỹ của ngươi đối với ta có một vài gợi ý, nếu ngươi không ngại, chúng ta có thể luận bàn một chút.
Lấy thân phận Tạp La Lạp cùng Hàn Thạc luận bàn, đích xác làm cho hắn hơi giật mình, tuy vậy Hàn Thạc hiểu được lão nhìn trúng chính là ma công mà hắn tu tập, chứ không phải thực lực của hắn.
Sửng sốt một chút, sau đó Hàn Thạc mỉm cười khiêm tốn nói:
– Luận bàn cũng là quá lời rồi, ngài đồng ý chỉ điểm là vinh hạnh cho ta rồi, vậy tiểu tử đành bêu xấu vậy.
Đối với tính cách hào sảng của Hàn Thạc, Tạp La Lạp tựa hồ rất tán thưởng, cười vuốt cằm gật đầu, nói:
– Đừng ngại, ngươi hãy dùng võ kỹ của ngươi tấn công ta đi, ta thật sự rất tò mò võ kỹ của ngươi so với đấu khí mà ta tu tập rốt cuộc có chỗ nào bất đồng!
Lời vừa nói ra, Hàn Thạc trong lòng mơ hồ có chút hưng phấn, đến Phân Ma cảnh giới hắn vẫn không biết thực lực của chính mình ra sao. Hắn đối mặt với cao thủ cấp bậc Đại kiếm sư, cảm giác tự tin có thừa, tuy vậy loại cường giả như Kiếm thánh quả thật đúng là chỉ có thể gặp mà khó cầu.
Lần trước trong thế giới dưới lòng đất gặp phải tinh linh tộc mẫu A Đại Nhi, thực lực mặc dù rất cường đại, tuy vậy lúc này đây Hàn Thạc chính thức đứng trước Tạp La Lạp mới hiểu được A Đại Nhi chắc chắn không bằng lão. Mặt khác, hắn cũng không chính thức giao thủ với ả kia, thuần túy là lợi dụng bản chất tà ác ma công thông qua thái âm bổ dương hấp chết A Đại Nhi, vẫn chưa chính thức giao thủ với ả.
Có lẽ lúc này thông qua giao thủ với kiếm thánh Tạp La Lạp, Hàn Thạc có thể chính thức biết được vị trí xác thực của Phân Ma cảnh giới trước mắt, cũng là một điều tốt với chính mình, mỗi lần gặp phải cường địch có thể đưa ra phán đoán chính xác. Cho nên hắn nghe Tạp La Lạp muốn cùng mình luận bàn, quả thật là khá hưng phấn.
– Võ kỹ ta tu luyện tên là ma công, cùng đấu khí đại loại là có hiệu quả như nhau, tuy vậy tính chất lại hơi khác với đấu khí, chờ một lát nữa ngài sẽ cảm giác được. – Hàn Thạc thoáng lui về phía sau vài bước, tâm thần vừa động Lục Ma Phong đột nhiên xuất hiện nơi lòng bàn tay hắn.
– Bác Lan Tư tôn sùng ngươi như vậy, rõ ràng võ kỹ của ngươi chắc chắn có chỗ kỳ lạ, ha ha, Bố Lai Ân ngươi không nên lưu thủ, cứ việc tấn công ta đi. – Tạp La Lạp từ trên bàn thạch đứng dậy, lấy trong không gian giới chỉ ra một thanh trường kiếm trong suốt, trường kiếm chiều rộng ba thốn, dài một thước ba, trên chuôi kiếm có khắc hoa văn thập tự.