Phần 92: Nhận Thua…
Thí luyện trường số một của Hắc Ám hệ cực kỳ rộng rãi, Hàn Thạc cùng Khắc Lạc Y luận bàn đã hấp dẫn giáo viên và học viên đến đây quan khán, trong đó Ai Mễ Á Tư cùng viện trưởng Ngải Mã là người chứng kiến, mặt khác họ còn bảo hộ an toàn cho mọi người.
Kết giới bố trí trong thí luyện trường nhằm phòng ngừa uy lực ma pháp có thể thoát ra xung quanh do Ngải Mã ra tay tạo ra một khối không gian nhỏ để mọi người ẩn nấp ở bên trong theo dõi, việc chiêu sinh bên ngoài tạm thời dừng lại.
– Viện trưởng, những ngày như thế này sao ngài lại để bọn họ tỉ đấu chứ? – Ai Mễ Á Tư cùng Ngải Mã đứng chung một chỗ, hắn mặc áo bào trắng tinh, nhìn trông nho nhã bất phàm, mỉm cười nhìn Ngải Mã viện trưởng hỏi.
Ngải Mã liếc mắt nhìn Ai Mễ Á Tư đang từ bên trong Ba Bỉ Luân ma vũ học viện bước ra. Lúc Ai Mễ Á Tư còn đang học tập tại Quang hệ, Ngải Mã đã là người phụ trách Không gian hệ rồi, trong học viện này bà coi như là học trưởng của hắn, bởi vậy Ai Mễ Á Tư đối với bà rất tôn kính.
– Khắc Lạc Y năm đó tâm cao khí ngạo, lâu như vậy sao ta thấy y cũng không có phát sinh biến hóa gì nhiều lắm, làm cho nhuệ khí của y bớt cao ngạo cũng không phải là chuyện xấu. Mặt khác Bố Lai Ân vừa mới trở thành một Vong Linh Đại ma đạo sư, hẳn là đối với một số ma pháp Vong Linh hệ còn nắm giữ chưa thuần thục, hai người luận bàn không tổn thương hòa khí lẫn nhau, thật ra sẽ giúp ích họ cùng tiến bộ. – Ngải Mã mỉm cười hiền lành, nếp nhăn trên mặt dày di dày dít, giải thích cho Ai Mễ Á Tư.
– Như vậy, ngài cảm giác được hai người bọn họ ai có thể giành thắng lợi? – Ai Mễ Á Tư suy nghĩ một chút, một lần nữa dò hỏi.
– Ha ha, điểm ấy ta nghĩ ngươi hẳn là so với ta rõ ràng hơn chứ? – Ngải Mã tựa cười như không cười, liếc Ai Mễ Á Tư, ý nói đã xác định.
Ai Mễ Á Tư nghe vậy cười nhẹ một tiếng, gật đầu không nói thêm gì. Thân là một trong ba thủ lĩnh của, hắn đối với chiến tích của Hàn Thạc mấy ngày nay biết rất rõ, trải qua máu lửa tẩy lễ, Vong Linh pháp sư Hàn Thạc nắm giữ võ kỹ thần kỳ này, muốn người khác không chú ý đến những chiến tích oanh liệt đó cũng khó.
Ngoại trừ Long kỵ sĩ Tái Nhĩ Đặc đoàn trưởng tử kinh kỵ sĩ ra, Hàn Thạc còn giao thủ mấy lần với hồng y đại giáo chủ Chiêm Khoa Tư của Quang Minh giáo hội, Ai Mễ Á Tư cũng biết một số tin tức. Với thực lực dưới Đại ma đạo sư mà có thể giết chết Quang hệ Đại ma đạo sư Phất Cách Sâm, vô luận từ bất cứ phương diện nào phần thắng của Hàn Thạc đều lớn hơn rất nhiều.
Lúc này đây Ai Mễ Á Tư sở dĩ cảm thấy hứng thú muốn ở đây quan khán chỉ là muốn tự mình xem tiến bộ của Hàn Thạc mà thôi, kỳ thật thắng bại đối với hắn mà nói căn bản là không ngạc nhiên mừng rỡ gì. Hàn Thạc đương nhiên có thể thắng Khắc Lạc Y, điểm ấy Ai Mễ Á Tư cùng Ngải Mã đều hiểu rõ trong lòng.
Các hệ đều đang hớn hở nhìn hai Đại ma đạo sư ở trung ương, ánh mắt Phạm Ny cùng đám học viên Lỵ Toa lại càng sáng ngời, tầm mắt ngưng tụ trên người Hàn Thạc một phút cũng không rời, muốn chứng kiến rõ ràng từng động tác của hắn.
– Tại Lan Tư Lạc Đặc đế quốc, Vong Linh Đại ma đạo sư không phải là không có, tuy vậy những người đó đều say sưa nghiên cứu ma pháp tri thức, rất ít khi lộ diện trước mặt người khác. Lúc này đây có lẽ sẽ là cơ hội duy nhất của các ngươi có thể chứng kiến cơ hội Vong Linh Đại ma đạo sư ra tay, vô luận như thế nào đều quan sát kỹ cho ta.
Phạm Ny trong lòng mặc dù lo lắng cho Hàn Thạc, tuy vậy việc đã đến nước này cũng không còn gì để nói, làm giáo sư Vong Linh hệ nàng rất nghiêm trang chỉ bảo cho những học viên cũ cũng như mới, ngay cả bản thân cũng hoàn toàn tập trung chú ý.
– Phạm Ny sư phụ, yên tâm đi, chúng ta sẽ chăm chú quan sát Bố Lai Ân động thủ. – Lỵ Toa hưng phấn thở nhẹ một tiếng, đôi mắt sáng ngời vẫn dán trên người Hàn Thạc.
– Tuy là luận bàn, Khắc Lạc Y tiên sinh cũng không cần phải lưu thủ, ha ha. Ta là một Vong Linh pháp sư, ngươi nếu cho ta thời gian gọi về hắc ám sinh vật. Ta nghĩ điều này đối với ngươi rất là bất lợi đấy. – Hàn Thạc vẻ mặt thong dong mỉm cười, đứng đối diện với Khắc Lạc Y đang lấy ra một cây ma pháp trượng màu xanh.
Đối phó Khắc Lạc Y, Hàn Thạc có mười phần nắm chặt, vừa mới từ dị giới trở về, tinh thần lực của hắn lần nữa tiến nhanh, trạng thái tinh thần tốt chưa từng có. Ma công của Hàn Thạc đã tới Phân Ma cảnh giới, bằng vào mấy con Huyền ma là có thể nắm được nhất cử nhất động của Khắc Lạc Y, thân thể mạnh mẽ cùng tốc độ cao căn bản không phải người kia có thể so sánh được. Vô luận nhìn từ bất cứ phương diện nào, hắn đều trội hơn hẳn Khắc Lạc Y, cho nên mới có vẻ không quan tâm tới thắng thua.
– Như vậy ta sẽ không khách khí, Bố Lai Ân bá tước, ngươi hãy cẩn thận.
Trước khi tiến vào thí luyện trường, Khắc Lạc Y từ miệng Địch Âu cùng Ai Mễ Á Tư đã biết được sự đáng sợ của Hàn Thạc, cũng không bởi vì lớn tuổi hơn Hàn Thạc mà tỏ ra xem thường, ngược lại xem hắn trở thành đối thủ mạnh nhất trong đời, không dám coi thường chút nào. Sau khi Khắc Lạc Y nói xong, ma pháp trượng trong tay hắn liền theo chú ngữ toát ra ánh sáng màu nâu sẫm u ám, ma pháp nguyên tố Hắc Ám trong thí luyện trường đột nhiên giống như là tiểu tinh linh đang nhảy múa. Theo ngâm xướng ma pháp chú ngữ từ từ của Khắc Lạc Y, sáu Tử Vong Chi Thủ thật lớn đột nhiên xuất hiện xung quanh Hàn Thạc, đập điên cuồng xuống Hàn Thạc ở trung ương.
Đại ma đạo sư Khắc Lạc Y quả nhiên không tầm thường, chỉ với lần đầu tiên ra tay đã là Tử Vong Chi Thủ uy lực cực lớn, hơn nữa một lần xuất hiện sáu cái, rõ ràng là xem Hàn Thạc trở thành kình địch bình sinh.
Sáu Tử Vong Chi Thủ đó so với Ngải Mễ Lệ ngưng tụ còn sống động hơn nhiều, chúng rất lớn, bên trong lòng bàn tay lại còn có một vài hoa văn tinh xảo, phảng phất như là bàn tay khổng lồ của sinh vật nào đó đến từ Hắc Ám giới, phía trên ngón tay thô dài là móng tay giống như là móc câu sắc bén, có vẻ vô cùng đáng sợ.
Xem ra Khắc Lạc Y rất cẩn thận, cũng không lập tức tấn công dồn dập về phía Hàn Thạc, chỉ linh hoạt thao túng sáu Tử Vong Chi Thủ, bức gần tới Hàn Thạc từng tấc một, đồng thời từ từ gây cho đối thủ áp lực rất lớn, coi như là tuân thủ nguyên tắc luận bàn.
Hàn Thạc mắt thấy sáu Tử Vong Chi Thủ tuần đè xuống từng tấc một, hiểu được Khắc Lạc Y đích xác là không có ý định sống chết với mình, quả thật là dựa theo lời Ngải Mã, chỉ là thuần túy luận bàn, điều này làm cho Hàn Thạc vốn sẵn sàng ứng phó với tình huống bất ngờ, đối với hắn có một chút hảo cảm hơn.
Lấy ra bạch cốt pháp trượng, Hàn Thạc ngâm xướng ra một Vong Linh ma pháp Vong Hồn Qua Toàn (Lốc xoáy vong hồn), đột nhiên hàng trăm ngàn oán linh hiện ra, trước ngực Hàn Thạc hư ảo cấp tốc xoay quanh, tạo thành một cái vùng xoáy hút lấy ma pháp nguyên tố xung quanh. Sáu Tử Vong Chi Thủ chậm rãi đè lên Hàn Thạc, đột nhiên cảm nhận được bên trong Vong Hồn Qua Toàn sinh ra lực hút mãnh liệt, từng cái một không thể tự kiểm soát liền bị cuốn vào lốc xoáy đó.
Vong Hồn Qua Toàn là một ma pháp Vong Linh cấp bậc Đại ma đạo sư Hàn Thạc vừa mới nắm giữ. Ma pháp này lợi dụng chính là lực lượng của oán linh, lực lượng một oán linh đơn độc tại Vong Linh giới thì cực kỳ bé nhỏ, song lợi dụng hàng trăm ngàn oán linh dùng tinh thần lực của hắn dẫn xuất, sau đó hình thành Vong Hồn Qua Toàn kết hợp Vong Linh pháp tắc, có thể sinh ra uy lực rất lớn.
Đối với một số ma pháp kỳ lạ ẩn chứa ma pháp nguyên tố, Vong Hồn Qua Toàn này có thể sinh ra lực lượng hấp thu mãnh liệt, cuốn ma pháp công kích này rơi vào giữa vùng xoáy, lợi dụng hàng trăm ngàn oán linh bên trong nghiền nát suy giảm từng chút một. Mặt khác, nếu là sinh vật có linh hồn bị kéo vào vùng lốc xoáy này, thì số oán linh kia có thể trực tiếp trói buộc linh hồn của sinh vật này, đưa linh hồn của nó từ kỳ Áo đại lục tiến vào Vong Linh giới.
Sinh vật ở cái thế giới này một khi bị kéo vào Vong Linh giới, linh hồn cũng không tìm được đường để quay lại. Đối với con người ở kỳ Áo đại lục mà nói, sinh vật mà bị kéo vào Vong Linh giới xem như là chết.
Vong Hồn Qua Toàn sau khi hình thành, tinh thần lực Hàn Thạc giống như là vô vàn sợi tơ dung nhập vào giữa ma pháp này, trợ giúp oán linh vận chuyển vùng xoáy, lực kéo cường đại theo tinh thần lực mà hắn quán nhập vào cùng với tốc độ vận chuyển vùng xoáy càng lúc càng lớn. Sáu Tử Vong Chi Thủ chậm rãi ấn xuống Hàn Thạc đột nhiên trở nên nặng tựa ngàn cân, giống như sông về biển lớn, chậm rãi tiến vào Vong Hồn Qua Toàn.
Khắc Lạc Y cùng Hàn Thạc cách xa nhau một khoảng lớn, cho nên hắn vẫn chưa bị lực hút của Vong Hồn Qua Toàn ảnh hưởng, mặt khác lực hút hình thành của ma pháp này cũng chỉ có tính công kích đối với ma pháp nguyên tố và sinh vật có linh hồn, còn đối với những vật thể thực chất bình thường bao gồm công kích vật lí lại không có tác dụng gì.
Khắc Lạc Y vừa thấy sáu Tử Vong Chi Thủ toàn bộ bị lực hút kéo vào, thần sắc lại càng ngưng trọng, trong lòng cũng hiểu được Hàn Thạc với thực lực của một Vong Linh Đại ma đạo sư quả nhiên rất đáng sợ. Sáu Tử Vong Chi Thủ cùng biến mất, làm cho hắn kinh hãi, đồng thời cũng càng thêm dè dặt.
Ma pháp trượng màu xanh trong tay theo chú ngữ trong miệng hắn ngâm xướng lại bắt đầu chậm rãi toát ra ánh sáng u ám, khi Khắc Lạc Y vừa ngâm xướng xong, ma pháp trượng màu xanh chỉ về hướng Hàn Thạc phía đối diện, một cái khế ước thần bí đột nhiên liên hệ hắn cùng Hàn Thạc với nhau.
Hắc Ám nguyên tố nồng nặc ngưng tụ tại một chỗ, mạnh mẽ tiến vào phạm vi không gian xung quanh Hàn Thạc. Thân thể hắn căng ra, vậy mà không cách nào nhúc nhích. Chẳng những cả chân lẫn tay, mà ngay cả miệng đều như là bị người ta bịt lại, hắc ám nguyên tố như là sợi dây quấn Hàn Thạc càng lúc càng chặt.
Hắc Ám Cấm Cố là Hắc Ám hệ cao cấp ma pháp, lợi dụng tinh thần lực tập hợp hắc ám nguyên tố, cùng địch nhân hình thành khế ước, giam cầm đối phương vững chắc, làm cho thân thể địch nhân không thể nhúc nhích.
Đột nhiên, Hàn Thạc ngoại trừ tinh thần lực cùng Ma nguyên lực trong cơ thể có thể vận chuyển ra, thân thể bị hắc ám nguyên tố trói buộc chắc chắn. Trong quá trình này, Khắc Lạc Y lại một lần nữa phất phất ma pháp trượng màu xanh trong tay, năm quả cầu hủy diệt từ từ ngưng tụ thành hình, bức về Hàn Thạc ngày càng gần.
Khắc Lạc Y lộ ra một chút đắc ý, ma pháp này này là hắn thuần thục nhất, cũng nắm chắc nhất, Hàn Thạc chỉ vừa mới tiến giai lên Vong Linh Đại ma đạo sư, tinh thần lực nhất định sẽ không mạnh mẽ bằng hắn. Ma pháp Hắc Ám Cấm Cố này thật ra chính là so đấu tinh thần lực, với đẳng cấp cao như Hắc Ám hệ Đại ma đạo sư hắn, hoàn toàn có thể lợi dụng nó để giam cầm ma pháp sư có tinh thần lực thấp hơn, làm cho đối phương không cách nào nhúc nhích.
Hắn cũng cho là Hàn Thạc vừa mới tiến vào cành giới Vong Linh Đại ma đạo sư, cho rằng tinh thần lực đối phương nhất định khó có thể mạnh mẽ bằng hắn, lúc này mới đột nhiên ra tay thi triển Hắc Ám Cấm Cố. Sau khi Hàn Thạc bị ma pháp này trói buộc, trong lòng hắn liền có một chút đắc ý, thầm nghĩ cái tên Bố Lai Ân này dám tự phụ như vậy, lại bị Hắc Ám Cấm Cố trói buộc.
Bên cạnh Ngải Mã cùng Ai Mễ Á Tư đều nhìn chằm chằm hắn, hơn nữa Khắc Lạc Y cũng chỉ là muốn lợi dụng Hàn Thạc để thành danh, vốn không có ý giết chết đối phương, bởi vậy sau khi quả cầu hủy diệt của Hắc Ám hệ có lực sát thương cực lớn thành hình, Khắc Lạc Y cũng không lập tức lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai bắn về phía Hàn Thạc, mà chỉ cho chúng từ từ tới gần Hàn Thạc.
– Bố Lai Ân công tước, ngươi thua rồi, trước khi hủy diệt chi cầu đánh trúng ngươi, nhận thua đi! – Khắc Lạc Y vẻ mặt tự tin, mỉm cười nhìn phía xa Hàn Thạc vẫn đứng nơi đó không nhúc nhích, cười nói.
Lời này vừa nói ra, xung quanh những người quan vọng xôn xao hẳn lên, hiển nhiên vẫn chưa ngờ tới sẽ có loại tình huống này phát sinh, mấy thiếu niên cô gái vì mộ danh Hàn Thạc mà đến Vong Linh hệ, vẻ mặt cả đám lộ ra sự nghi ngờ do dự. Lỵ Toa đang xem trận đấu đột nhiên giận dữ quát:
– Đám người các ngươi, ánh mắt như vậy là có ý gì, Bố Lai Ân làm sao có thể thất bại trước lão gia hỏa này chứ.
Lỵ Toa bộ dáng hung thần ác sát, thật ra đã chấn nhiếp được mấy tiểu tử kia, bọn họ lại càng hoảng sợ, một đám liền quay đầu đi chỗ khác. Không dám nhìn Lỵ Toa đang ở trạng thái thịnh nộ. Miễn cho vị học tỷ này không cầm được mà mang mấy người bọn họ ra khai đao.
– Ha ha, Khắc Lạc Y quả nhiên là Khắc Lạc Y, hắn liếc mắt một cái là nhìn ra nhược điểm của tên tiểu tử tinh kia tinh thần lực không bằng hắn, không đợi đối phương kịp gọi về bất tử sinh vật, lợi dụng Hắc Ám Cấm Cố giam cầm Hàn Thạc, thật không ngờ a, xem chừng Khắc Lạc Y thật sự thắng rồi! – Phụ trách Hắc Ám hệ, Địch Âu có chút áp lực không khỏi mừng rỡ, thanh âm so với lúc thường cao hơn một chút, giải thích cho sư phụ học viên Hắc Ám hệ xung quanh.
Nhưng Ngải Mã viện trưởng cùng Ai Mễ Á Tư, vẫn là bộ dáng lão luyện già dặn kinh nghiệm, phảng phất không lo lắng cho Hàn Thạc chút nào, ánh mắt đều hứng thú quan sát hắn. Ý định xem xem Hàn Thạc ứng phó như thế nào.
Sau khi hấp thu một khỏa u oánh tinh, tinh thần lực Hàn Thạc cũng không yếu hơn Khắc Lạc Y, tuy vậy hắn không lợi dụng nó đấu trực diện với đối phương mà là điều động Ma nguyên lực một lần nữa cường hóa thân thể. Hàn Thạc đột nhiên gồng mạnh, một tiếng “Đùng” thanh thúy truyền đến.
– Chưa chắc đâu! – Hàn Thạc mỉm cười đáp, ma pháp Hắc Ám Cấm Cố đã bị phá, huy động bạch cốt pháp trượng, một loạt cốt mâu bắn ra ngoài, bắn vỡ năm quả cầu hủy diệt chưa tới trước người, trước tiên gọi về một Lão thi yêu xông đến phía Khắc Lạc Y. Sau đó lại là mấy tên Tà Ác kỵ sĩ cùng bất tử đại quân xuất hiện.
– Khắc Lạc Y thua rồi!
Ngải Mã mỉm cười nói, sau đó nhìn sang Ai Mễ Á Tư hỏi:
– Nhưng Bố Lai Ân hắn tại sao phá được Hắc Ám Cấm Cố của Khắc Lạc Y chứ? Ta cũng không cảm giác được tinh thần lực hắn có dị động gì, ha ha, Ai Mễ Á Tư, ngươi có thấy gì không?
Nhún vai, Ai Mễ Á Tư ưu nhã nói:
– Viện trưởng ngài còn không thấy rõ, thì ta làm sao mà thấy được cơ chứ. Ha ha. Dù sao Bố Lai Ân vẫn đi theo Khảm Địch Đạt đại nhân, ta nghĩ với quan hệ của ngài cùng lão, hẳn là càng rõ ràng tình huống của hắn hơn ta mới phải chứ.
Ai Mễ Á Tư vừa mới tập trung chú ý trên người Hàn Thạc, chính là để xem hắn rốt cuộc ứng phó như thế nào, hắn không hoài nghi Hàn Thạc sẽ thắng, bởi vì có thể đánh bại Tái Nhĩ Đặc, còn có Hồng y đại giáo chủ Chiêm Khoa Tư, thì tuyệt không phải Khắc Lạc Y này có thể đối phó được.
Nhưng điều làm Ai Mễ Á Tư ngạc nhiên chính là hắn toàn lực tập trung chú ý cũng không nhìn ra Hàn Thạc rốt cuộc thủ thắng như thế nào, tuy vậy Ai Mễ Á Tư có thể khẳng định một điều là Hàn Thạc đích xác không dùng tinh thần lực!
“Đúng rồi, nhất định là cái loại võ kỹ thần kỳ kia rồi, người này chỉ bằng vào võ kỹ đã có lực lượng đáng sợ như vậy, hơn nữa hắn cũng là một Vong Linh Đại ma đạo sư, xem ra Lan Tư Lạc Đặc đế quốc tương lai quả thật là thiên hạ của hắn, có được loại võ kỹ thần kỳ như vậy, sư phụ của hắn rốt cuộc là ai? Tại sao ta chưa từng nghe nói qua, cũng không điều tra ra được chứ? Chuyện này thật sự là rất kỳ quái.”
Ai Mễ Á Tư nhìn chằm chằm Hàn Thạc lặng lẽ suy nghĩ.
– Thấy được chưa, đồ đần bọn ngươi thấy rõ chưa? – Lỵ Toa hưng phấn, hô to gọi nhỏ với đám thiếu niên thiếu nữ, vì Hàn Thạc dễ dàng hóa giải được thủ đoạn của Hắc Ám Cấm Cố mà hoan hô.
Khi Hàn Thạc gọi đám Bất tử sinh vật ra, những thiếu niên thiếu nữ này toàn bộ kinh hô không thôi, một số nhìn những hắc ám sinh vật dữ tợn này nhảy nhót cuồng bạo, hét lớn với đồng bọn:
– Nhìn kìa, đó là Tà Ác kỵ sĩ, lợi hại như Đại địa kỵ sĩ của loài người, mặt khác thân thể càng thêm chắc chắn đấy.
Các thiếu nữ đối với những Bất tử sinh vật dữ tợn này bản năng có chút sợ hãi, song sau khi nghe mấy thiếu niên giải thích, trong lòng lại tò mò vô cùng, hơn nữa Lỵ Toa kêu la ầm trời lại làm cho tâm tình họ đang khẩn trương dần dần buông lỏng xuống, bắt đầu rụt rè đánh giá những bất tử sinh vật này.
Từ lúc Hàn Thạc bắt đầu mở miệng nói, Khắc Lạc Y biết mình đã thất bại, đặc biệt là lúc Bất tử sinh vật đại quân khổng lồ xuất hiện, hắn lại càng hoàn toàn không còn niềm tin tranh thắng.
Tại kỳ Áo đại lục, khắc tinh của Vong Linh pháp sư là Quang hệ ma pháp sư, ngoài ra, ma pháp sư cảnh giới ngang nhau đối quyết, một khi số lượng lớn Bất tử sinh vật xuất hiện, cơ bản đã chứng minh thắng lợi của Vong Linh pháp sư, tỷ như lúc này đây xuất hiện Lão thi yêu, chỉ bằng vào một Bất tử sinh vật này cũng đủ làm cho Khắc Lạc Y đau đầu, hơn nữa còn có số lượng lớn Bất tử sinh vật, ngoại trừ Quang hệ ma pháp rất nhanh có thể tịnh hóa, những hệ ma pháp sư khác cơ hồ cũng không có phương pháp nào tốt hơn.
Quả nhiên, chưa đợi Lão thi yêu vọt tới trước mặt, Khắc Lạc Y chán nản thở dài một tiếng, ma pháp trượng màu xanh cầm trong tay buông xuống, hét lớn:
– Bố Lai Ân bá tước, ta nhận thua!