Phần 17: Vấn Đề Mới…
Bên trong hỏa quang, Hỏa Giáp thi đầu to còn chưa thể khống chế tốt hỏa diễm trên người nên mới vô tình thiêu cháy quân ta. Nhưng với mệnh lệnh của Hàn Thạc, hắn tôn sùng như là thánh chỉ, há rộng miệng nuốt chửng mấy hỏa xà mà Mã Tác phát ra vào trong bụng, làm cho bà ta không thể lợi dụng hỏa diễm để bỏ chạy khỏi đám bất tử sinh vật.
– Cái… nó là cái gì thế? – Hỏa Giáp thi xuất hiện làm Hỏa hệ Đại ma đạo sư Mã Tác kinh ngạc, lập tức kinh hô.
Hỏa Giáp thi đầu to nuốt xong hỏa diễm ngập trời vào bụng liền hướng về phía Mã Tác nhếch miệng cười, sau đó lại há mồm phun mấy hỏa xà đang cháy hừng hực ra. Hỏa xà do Hỏa Giáp thi phun ra không chịu sự khống chế của Mã Tác nữa mà quay lại tấn công chủ nhân.
Các bất tử sinh vật cấp bậc thấp xung quanh, bị lửa đốt liền lui về phía sau theo bản năng. Dường như bị Hỏa Giáp thi thiêu đốt, giáp trụ trên người nó đỏ bừng hồng quang bắn ra bốn phía thành những cánh liên hoa lập lòe hỏa diễm. Khô lâu chiến sĩ bị dính một chút hỏa tinh liền nhanh chóng biến thành khói.
Hỏa xà mà Hỏa Giáp thi phun ra uy lực lại càng tăng so với cũ. Chẳng những Mã Tác cầm đầu đội mạo hiểm giả không ngừng tránh né, ngay cả bất tử sinh vật cũng phải thoái lui, bao gồm cả Tà Ác kỵ sĩ cùng Tăng Ác, cũng cảm ứng được nguy hiểm, nhanh chóng rời xa phạm vi hỏa diễm đốt cháy.
– Ngu ngốc, người mình cũng không phân biệt được! – Hàn Thạc mắng nhỏ một câu rồi hạ một mệnh lệnh cho Hỏa Giáp thi.
Mặt đất vang lên tiếng động ầm ầm rồi dưới chân ba kiếm sĩ nhấp nhô không ngừng. Từng đoạn gai đất sắc nhọn lại nhô ra, đại thụ ở xa xa cũng điên cuồng múa may, nhánh cây thành các mũi tên đoạt mạng, bắn vèo vèo về phía đội mạo hiểm giả.
Hỏa Giáp thi lao thẳng tới ba kiếm sĩ. Thân thể nó rừng rực như một cái bàn là khổng lồ tạo thành hỏa diễm cuồn cuộn trước mặt ba gã kiếm sĩ. Cả ba dính một chút hỏa tinh trên người, thân thể bốc cháy rất nhanh…
Tà Ác kỵ sĩ trong tay cầm thanh cốt thứ rất lớn phi lên không. Ả mục sư và ma pháp sư đang toàn lực ứng phó với các nhánh cây bắn tới không né tránh được Tà Ác kỵ sĩ cầm cốt thứ phóng lên cao. Giữa tiễn bay đầy trời, Lục Ma Phong của Hàn Thạc cũng xuất ra.
Tiếng kêu thê lương đột nhiên vang vọng không trung, ngay lập tức lại im băt. Ngắn ngủi trong mấy cái hít thở, trên bầu trời ngoại trừ Hỏa hệ Đại ma đạo sư Mã Tác ra, tính mạng của tất cả đội mạo hiểm giả đều kết thúc.
Mã Tác thở hồng hộc nhìn Hàn Thạc đầy oán hận. Đến khi bà ta phát hiện tất cả đồng bọn đều đã chết thì lấy ra một ma pháp quyển trục rồi ngâm xướng một tràng dài chú ngữ.
Ma pháp ba động mãnh liệt truyền ra từ ma pháp quyển trục. Không gian trước người Mã Tác chợt vặn vẹo rồi một lưỡi đao sắc bén hẹp dài hình thành trên bầu trời. Ma pháp nguyên tố ngưng tụ đậm đặc làm không gian chao đảo mãnh liệt, từng đạo ánh sáng lóa mắt bắn vụt ra xung quanh.
– Không ổn, là Không Gian Lợi Nhận! – Hàn Thạc chợt giật mình, đột nhiên nhớ tới cấm chú kinh khủng của Không gian hệ – Không Gian Lợi Nhận. Hắn kinh hãi, vội ngâm chú ngữ tống mấy bất tử sinh vật về dị giới, vừa cố gắng tránh Không Gian Lợi Nhận đang chém tới.
Không Gian Lợi Nhận của Không gian hệ là cấm chú ma pháp. Theo truyền thuyết, nó rất sắc bén có thể cắt tất cả các vật cứng. Hàn Thạc cũng không thể ngờ là Mã Tác lại có một ma pháp quyển trục vô cùng quý giá như vậy, khi cảm ứng được không gian vặn vẹo rồi xuất hiện một lưỡi đao dài sắc bén cực lớn thì lập tức không để ý gì khác lui về phía sau.
Một đạo bạch quang dài hơn hai mươi thước từ trên cao chém xuống. Nơi nó đi qua, bất luận cái gì cứng rắn như nham thạch, kể cả hắc giáp của tà ác kỵ sĩ có thể so với sắt đá, đều bị cắt thành hai đoạn giống như cắt đậu hũ. Cây đại thụ cao hơn mười thước bị bạch quang chém trúng, liền ầm ầm gãy rụng, trên mặt đất hiện ra một cái khe sâu không thấy đáy.
Gần một trăm bất tử sinh vật, chỉ cần bị bạch quang xẹt qua, toàn bộ biến thành các mảnh vụn nát, không ai có thể tránh khỏi.
Mã Tác cầm trong tay ma pháp quyển trục, tiếp tục ngâm xướng một tràng dài ma pháp chú ngữ, lợi dụng cấm chú ma pháp quyển trục quý giá lại xuất ra ba đạo bạch quang dài hơn mười thước. Bạch quang đi tới đâu thì trời long đất lở, rất nhiều bất tử sinh vật trong phút chốc bị nát vụn.
Trong đó có một đạo bạch quang dài hơn mười thước vừa xuất hiện trên bầu trời liền bổ thẳng vào Hàn Thạc. Đạo Không Gian Lợi Nhận đó tốc độ như tia chớp, trong nháy mắt đã tới đỉnh đầu hắn. Mã Tác quyết tâm tiêu diệt Hàn Thạc, bởi vậy tất cả tinh lực đều tập trung vào đạo Không Gian Lợi Nhận này. Bởi vậy, nó không những nhanh mà còn chính xác, tựa hồ không cho hắn cơ hội trốn tránh.
Sử dụng Ma Động Cửu Thiên thuật nhanh chóng lui lại, Hàn Thạc phút chốc đã bay vút vào rừng rậm. Vừa bay vừa không ngừng thay đổi phương hướng, cố gắng tránh đạo Không Gian Lợi Nhận sắc bén này chém trúng. Chỉ có điều đạo Không Gian Lợi Nhận này được Mã Tác thao túng đuổi theo sát hắn như bóng với hình, cũng thay đổi phương hướng đuổi theo, xem ra chưa chém đứt được Hàn Thạc thì chưa thôi.
Mắng thầm một tiếng, Hàn Thạc chui luôn vào trong một đầm lầy. Bùn lầy phút chốc văng tung tóe phủ đầy người hắn, Hàn Thạc cứ thế tiến sâu xuống đáy.
“Phách!”
Không Gian Lợi Nhận chém xuống một nhát đứt đôi Hàn Thạc đang nhuốm bùn. Dư lực còn chém vào trong đất, lại tạo thành một cái khe sâu thăm thẳm.
– Phù, rốt cục đã chết!
Mã Tác thở hồng hộc, đau lòng nhìn ma pháp quyển trục mất đi hết ma lực, lẩm bẩm:
– Ai, lãng phí một ma pháp quyển trục trân quý như vậy, đúng là một tên khó đối phó.
Trong khi Mã Tác đang chú ý ma pháp quyển trục trong tay thì bùn và dòng nước đen ngòm trong đầm lầy trộn vào nhau rồi chảy vào trong cái khe sâu vừa tạo ra, sau đó chợt thấy một cái bóng bị bùn che kín động đậy.
Một đạo hàn quang đột nhiên hiện lên. “Phập”, nó xuyên qua thân thể Mã Tác. Trong lúc đau đớn, Mã Tác cũng không nghĩ được gì, cho đến khi thấy được cái bóng động đậy trong đống bùn lầy trước mặt, bùn rũ ra rồi từ đó hiện ra khuôn mặt của Hàn Thạc.
– Lại lãng phí mất một Âm ma! Không Gian Lợi Nhận này thật lợi hại, ngay cả Âm ma vô ảnh vô hình cũng xé nát được! – Hàn Thạc đau lòng nói một câu, sau đó phi thân về phía Mã Tác. Trên đường còn không quên lột sạch mấy món đồ gồm trang bị, giới chỉ trên người đám mạo hiểm giả đã chết, thu vào trong không gian giới chỉ của mình.
Tới trước mặt Mã Tác, Hàn Thạc thu lấy ma pháp trượng của bà ta, thêm vào không gian giới chỉ, hết thảy không khách khí lột sạch. Mã Tác có thể có ma pháp quyển trục cấm chú, có nghĩa là bà ta nhất định là một người giàu có. Là một Đại ma đạo sư Hỏa hệ tại bất kỳ một quốc gia nào đều có thể dễ dàng tìm được vinh hoa phú quý, thăng quan tiến chức. Mã Tác ở liên minh thương hội Ba Đặc tự nhiên không ngoại lệ.
Trên mặt đất đầy xương gãy thịt nát, Hàn Thạc gọi về bất tử sinh vật, quá nửa là bị chết bởi Không Gian Lợi Nhận. May mắn là Hỏa Giáp thi, Mộc Giáp Thi, Thổ Giáp Thi đều đã được hắn kịp thời bảo vệ đưa về dị giới, toàn bộ thoát khỏi công kích của Không Gian Lợi Nhận.
Bất tử sinh vật không sợ hãi, toàn bộ đám còn sống đều đứng thẳng ở phía xa, đợi mệnh lệnh tiếp theo của Hàn Thạc. Hắn cầm không gian giới chỉ của Mã Tác, nhíu mày nhìn khung cảnh xung quanh rồi lấy khô lâu pháp trượng đưa hết bọn chúng về dị giới.
Làm xong mọi chuyện, Hàn Thạc ngẩng đầu chăm chú nhìn xung quanh, phát hiện sau khi cấm kỵ ma pháp Không Gian Lợi Nhận công kích, ba dặm xung quanh có vài cái khe sâu lớn. Núi đá, đại thụ che trời toàn bộ vỡ nát, thành một đống bừa bãi.
Xem xét lại quyển trục, Hàn Thạc thở phào. Không biết có phải vì tinh thần lực của Mã Tác hay là ma lực tích trữ trong ma pháp quyển trục không đủ mà uy lực của nó mới chỉ phát huy được ba thành. Nếu Không Gian Lợi Nhận phát huy được toàn bộ uy lực, ít nhất phải có hai mươi đạo. Theo tinh thần lực mạnh hay yếu của người phóng thích, số lượng Không Gian Lợi Nhận còn có thể tăng lên.
Nếu là do một Thánh ma đạo sư cường đại của Không gian hệ phóng thích ra, gần như tất cả sinh linh động thực vật bên trong một thành nhỏ đều bị Không Gian Lợi Nhận cắt thành từng mảnh nhỏ, lực sát thương kinh khủng tác động theo mọi phương.
Hàn Thạc cầm theo không gian giới chỉ Mã Tác lưu lại trước khi chết, vừa nghĩ cách mở, vừa từ từ bay về hướng Tử Vong Mộ Địa.
Đang bay, nhờ Âm ma nên Hàn Thạc phát hiện bên ngoài U Ám sâm lâm có một đội ngũ hơn năm nghìn người đồn trú. Qua Âm ma quan sát, hắn thấy đội ngũ này là từ kỵ sĩ quân đoàn chính quy của Liên minh thương hội Ba Đặc. Trong đó có vài trướng bồng được ma pháp kết giới ngăn cách với bên ngoài, trong đó ẩn ước toát ra khí tức cường đại.
Hàn Thạc khẽ nhíu mày quan sát trong chốc lát, liên tưởng tới Mã Tác và đội mạo hiểm giả vừa chết trong tay mình, đột nhiên hiểu được bọn họ và những người này là đồng bọn.
Hỏa hệ Đại ma đạo sư Mã Tác là người Liên minh thương hội Ba Đặc, ba kiếm sĩ mạo hiểm giả lúc nãy trên vai trái có một đồ án kiếm thuẫn giống như đúc với kỵ sĩ ở đây. Từ đó có thể rút ra kết luận bọn chúng đến từ kỵ sĩ quân đoàn này.
Liên minh thương hội Ba Đặc cách U Ám sâm lâm không xa, xuyên qua khu rừng này là có thể tới thẳng thành Trát Cơ Ách Tư ở phía tây nam đế quốc Lan Tư Lạc Đặc. Đám kỵ sĩ này trang bị hùng hậu, còn có một vài cường giả phối hợp, không biết vì sao lại có mặt tại U Ám sâm lâm này.