Phần 66: Tù Binh…
Trong khi toán cường đạo của Trân Ny Đặc phục kích với ý định định “ném đá xuống giếng” đối phó gia tộc Môn La thì cô ta cũng không biết rằng chính mình đã trở thành con mồi của người khác.
Tộc trưởng Á Đương Môn La đã bị thương rất nặng, còn Kim Sí Đại Bàng hóa thành một gã trung niên tóc vàng, khắp nơi trên thân thể đều là vết chém. Cả hai được quân tinh nhuệ của gia tộc bảo vệ, từ từ rút lui về cứ địa.
Khi bọn họ đi vào một vùng cây cối rậm rạp, chung quanh có vài cây đại thụ um tùm che bóng thì toán người của Trân Ny Đặc đã mai phục sẵn ở đó lập tức thét vang “sát, sát” xông ra. Lão già bên cạnh Trân Ny Đặc phát ra vài lượt phụ trợ ma pháp Gia Tốc thuộc Phong hệ tác động lên trên người đám cường đạo dũng mãnh này, giúp bọn chúng bay nhanh về phía gia tộc Môn La, huơ vũ khí bắt đầu công kích.
Hàn Thạc vốn tưởng rằng Trân Ny Đặc ẩn núp nơi đây chỉ để nhân cơ hội cướp bóc một phen. Nhưng ngoài dự liệu của hắn, Trân Ny Đặc vừa thấy người của gia tộc Môn La xuất hiện lại lập tức hạ lệnh tàn sát, xem chừng mục đích chuyến này tuyệt đối không phải là cướp bóc.
– Lão già Á Đương kia, ngươi hôm nay gặp xui xẻo cũng là đáng kiếp, ngay cả chủ ý của lão tử mà cũng dám chống lại thì thật sự là chán sống rồi! – Trân Ny Đặc không hề xuất thủ, chỉ hăng hái thét to dõng dạc, trên gò má xinh xắn tràn đầy vẻ hưng phấn đắc ý.
– Giết chết nhóm người này thì gia tộc Môn La coi như là hết, xem bọn chúng còn dám tìm chúng ta gây phiền toái nữa không! – Bọn cường đạo gào thét vang dội, điên cuồng huơ vũ khí tấn công mãnh liệt, ra sức truy đuổi các cao thủ của gia tộc Môn La vốn đã tổn thất nặng nề đang bỏ chạy tán loạn.
Lần này đến sơn cốc hành động, các thế lực lớn có lẽ đã thỏa thuận ngầm với nhau nên đều không đem đến nhiều người lắm. Gia tộc Môn La có tổng cộng vài chục tên cao thủ, bị Lao Lôi Tháp sau khi cuồng hóa giết chết một số, một số khác bị Hàn Thạc phục hoạt tử thi (làm sống lại xác chết) đột nhiên tập kích giết chết, hiện tại chỉ còn sót lại hơn mười người.
Nên bây giờ đối mặt với toán cường đạo của Trân Ny Đặc có số lượng nhiều gấp ba lần, thực lực đều không phải tầm thường thi việc phải chịu tổn thất cũng là lẽ đương nhiên.
– Hãy bảo vệ tốt cha ta, người của chúng ta ở gần đây. Chỉ cần quay trở lại được địa bàn của chúng ta, toán cường đạo chết tiệt này đừng mơ tưởng còn sống rời đi. – Một gã ma pháp sư tóc dài màu nâu dáng gầy yếu, huơ huơ pháp trượng trong tay lớn tiếng gào to.
Trên mặt đất nơi toán cường đạo của Trân Ny Đặc đang xông đến đột nhiên mọc lên vô số mũi chông nhọn. Vốn được ma pháp phụ trợ Gia Tốc hỗ trợ nên thế công của những tên cường đạo nào cực kỳ nhanh chóng mãnh liệt, căn bản lại không để ý đề phòng biến hóa dưới chân. Bọn chúng cứ thế đặt chân xuống đất, bàn chân để trần lập tức bị xuyên thủng.
– Đáng chết, bắn chết bọn chúng! – Trân Ny Đặc gầm lên, ra lệnh cho mấy cung tiễn thủ ở phía sau.
“Vèo, vèo, vèo”
Tiếng cung tên xé gió rít lên, hàng loạt mũi tên màu sáng bạc lao vụt về hướng gia tộc Môn La, lập tức làm bọn họ trở nên hỗn loạn. Ngay cả vị Thổ hệ ma pháp sư phát ra Địa Đột Thứ kia cũng đã bị mưa tên ảnh hưởng, không thể không phát ra Thổ Tường để phòng ngự.
Hàn Thạc lợi dụng Âm Ma thấy rõ mọi diễn biến của trận đại chiến giữa Trân Ny Đặc và gia tộc Môn La. Lúc này, đoàn người của hắn đang ẩn nấp ở chỗ bí mật cách khoảng mấy chục thước, nghe ngóng cẩn thận trận kịch chiến, sẵn sàng chờ lệnh.
– Mặc cho lũ chó đó cắn xé lẫn nhau. Đợi một lát nữa, ta sẽ cho Thổ Giáp Thi tiến vào đánh lén bắt người! – Hàn Thạc không một chút sốt ruột, ung dung nói.
– Đêm nay nhất định sẽ là một đêm không ngủ. Qua đêm nay, Nhật Diệu cốc nhất định sẽ càng thêm hỗn loạn, dong binh đoàn Hồn Diệt của chúng ta sẽ lợi dụng chính cơ hội này để quật khởi. – Đặc Lan Khắc Tư bừng bừng dã tâm, hưng phấn nói.
– Ngươi tạm thời cẩn thận một chút, trải qua hành động bạo lực của chúng ta đêm nay, ta nghĩ không chừng dong binh đoàn Hồng Liêm và gia tộc Môn La có thể bỏ qua hết thảy để đối phó chúng ta trước. Với thực lực hiện nay, dong binh đoàn chúng ta không đủ khả năng chống lại bất luận phương thế lực nào, vạn lần không thể để lộ căn cứ hiện nay. – Hàn Thạc thấy vẻ mặt khát vọng của Đặc Lan Khắc Tư, không nhịn được phải nhắc nhở.
– Hắc hắc. Thế cũng được. Nhờ sự điên cuồng của ngươi đêm nay, dong binh đoàn Hồn Diệt của chúng ta chắc chắn sẽ nổi danh. Chỉ cần có danh tiếng thì căn bản là không sợ không chiêu mộ được người. Có cả tiền lẫn người rồi thì thực lực của chúng ta có thể tăng trưởng nhanh chóng, đến khi đủ mạnh thì cũng là lúc tên phản đồ Phật La lý Đạt kia phải chết! – Đặc Lan Khắc Tư lạnh lùng nghiêm mặt nói.
Hàn Thạc gật đầu đồng ý:
– Không sai, giờ chính là lúc Hồn Diệt xuất đầu lộ diện!
– Ủa!
Hàn Thạc khẽ kêu lên kinh ngạc, nói:
– Không nghĩ rằng cao thủ của gia tộc Môn La lại thật sự chờ sẵn ở bên ngoài tiếp ứng, xem ra toán người của Trân Ny Đặc phí công vô ích rồi!
Vỗ vỗ Thổ Giáp Thi rồi ra lệnh cho nó nhanh chóng chui vào trong lòng đất, Hàn Thạc quay đầu lại liếc mắt nhìn Đặc Lan Khắc Tư một cái nói:
– Đột nhiên ta muốn bắt cô ta. Căn bản không cần các ngươi hỗ trợ. Các ngươi trở về cứ địa trước đi, ta sẽ mang Trân Ny Đặc đuổi theo các ngươi sau.
– Thật sự không cần hỗ trợ sao? Trân Ny Đặc có thể trở thành thủ lĩnh toán cường đạo lớn như vậy thì thực lực của bản thân sẽ không quá yếu. Hơn nữa còn có những cường đạo chung quanh cô ta, ngươi có dám khẳng định chắc chắn là có khả năng bắt được không? – Đặc Lan Khắc Tư kinh ngạc hỏi.
– Yên tâm đi, nhất định không có vấn đề! – Hàn Thạc tự tin cười cười, hướng về Cát Nhĩ Bá Đặc cùng Tiểu Khô Lâu hạ mệnh lệnh cho chúng đồng thời quay về. Sau đó cùng với Thổ Giáp Thi một người bay trên không, một người luồn dưới đất đi về phía Trân Ny Đặc rồi âm thầm mai phục.
Mọi bên tham gia trận chiến đều dự tính buổi tối hôm nay nhất định sẽ hỗn loạn, vì thế cao thủ của bốn đại thế lực Nhật Diệu cốc theo thỏa thuận ngầm tiến vào sơn cốc, nhưng số đông nhân mã đều mai phục tại ngoài cốc để tiếp ứng.
Một vài tiểu thế lực khác vốn không dám manh động, nhưng bởi bốn đại thế lực đều bị tổn thương do đấu đá lẫn nhau, nuôi oán hận trong lòng từ lâu vì bình thường bị bốn đại thế lực áp chế gắt gao. Hơn nữa khu mỏ bí ngân có sức hấp dẫn chết người, nên bọn họ có thể gây ra hành động điên cuồng gì hay không thì cũng không ai có thể đoán trước được.
Cho dù đoàn người Đặc Lan Khắc Tư hiểu rất rõ địa hình Nhật Diệu cốc nhưng Hàn Thạc lo lắng bọn họ trên đường gặp nguy hiểm, bởi vậy để cho Cát Nhĩ Bá Đặc và Tiểu Khô Lâu đi cùng, ít nhất trên đường cũng có người chiếu cố.
Lúc này tại chỗ mai phục, Hàn Thạc đang tính toán để bắt Trân Ny Đặc làm tù binh. Đầu óc hắn suy nghĩ cấp tốc, dựa vào Âm Ma quan sát từng ly từng tý mọi hoạt động của Trân Ny Đặc, cân nhắc phương thức hành động phù hợp nhất.
– Mau đuổi theo, tiêu diệt bọn chúng cho ta. Bỏ lỡ lần này, từ nay về sau sẽ không có cơ hội nữa đâu! – Trân Ny Đặc cầm trong tay một cây Lang Nha bổng thật lớn, thân thể mềm mại xông thẳng ra nhanh như chớp đuổi theo các tộc nhân Môn La đang chạy trốn. Bên cạnh nàng vốn có vài tên cường đạo hộ vệ, nhưng theo lời hô hét ầm ầm của thủ lĩnh, mấy tên này vội vàng truy kích các cao thủ của gia tộc Môn La nên dần dần tách khỏi càng ngày càng xa.
Thông qua Âm Ma quan sát, Hàn Thạc tỉnh táo phán đoán được tuyến đường di chuyển của Trân Ny Đặc. Hắn di chuyển êm ru ẩn núp phía sau một gốc cây lớn, chậm rãi điều chỉnh hơi thở và nhịp tim. Một lát sau, cả người dường như dung hợp với gốc cây lớn này thành một thể, không ai có thể phát hiện hình bóng nữa.
Thổ Giáp Thi tuân theo mệnh lệnh của Hàn Thạc, di chuyển rất nhanh trong lòng đất bám sát Trân Ny Đặc, chỉ chờ chủ nhân hạ lệnh một tiếng sẽ lập tức từ dưới đất phối hợp hạ thủ.
Các cao thủ của gia tộc Môn La cưỡi trên các loại ma thú khác nhau chạy qua gốc cây lớn nơi Hàn Thạc ẩn núp. Vài tên cường đạo thuộc cánh của Trân Ny Đặc múa may vũ khí trong tay la hét ầm ĩ đuổi theo đằng sau.
Dần dần, Trân Ny Đặc thở hồng hộc phẫn nộ nhanh chóng lao đến theo đúng tuyến đường Hàn Thạc đã dự tính, nàng cầm Lang Nha bổng lớn tiếng quát tháo, nói tục chửi bậy luôn mồm, không hề có chút dè dặt kín đáo mà một người thiếu nữ phải có.
Đột nhiên, Hàn Thạc như một u linh bỗng thình lình từ nơi ẩn núp nhảy ra, tựa như một bóng đen thoáng hiện ra trong tầm mắt của Trân Ny Đặc.
Trân Ny Đặc đang không ngừng chửi rủa, chợt thấy một hắc ảnh từ trong bóng tối bất ngờ xuất hiện, liền kinh hãi vung Lang Nha bổng công tới. Lang nha bổng chuyển với tốc độ cao tạo ra tiếng rít gió quái lạ, thanh thế thoạt nhìn cực kỳ kinh người.
“Choang, choang”
Một thanh âm như tiếng kim loại va chạm vào nhau vang lên rồi một luồng sức mạnh khổng lồ theo Lang Nha bổng tràn vào trong thân thể Trân Ny Đặc. Luồng sức mạnh đó giống như núi lửa bùng phát đáng sợ, làm cho Trân Ny Đặc đang phi hành tới rất nhanh cũng chịu không được phải loạng choạng bật ngược về phía sau.
– Là ngươi! – Trân Ny Đặc chịu một đòn thì biết thực lực của người mới đến cao hơn mình rất nhiều, đến khi thân ảnh Hàn Thạc hiện ra, cô nàng lập tức hoảng sợ biến sắc kêu lên.
Nhận ra người vừa mới ẩn nấp từ bóng tối lao ra là Hàn Thạc, tự biết thực lực của mình không bằng, Trân Ny Đặc không kịp suy nghĩ lui nhanh lại, há miệng hét:
– Người đâu, bắt hắn cho ta!
Trong khi giật lùi lại, Trân Ny Đặc tuyệt nhiên không hay biết Thổ Giáp Thi đã mai phục sẵn từ trước. Một đôi tay đột nhiên từ dưới đất vươn lên, chộp chính xác vào hai mắt cá chân, không cho nàng né tránh.
Trân Ny Đặc bị biến cố đột ngột phát sinh này làm cho sợ đến hồn phi phách tán, kinh hãi rú lên:
– Cứu mạng, có cái quái quỷ gì đó túm lấy ta.
– Không kịp nữa đâu! Một tiếng quát nhẹ vang lên, Hàn Thạc đã đến đối diện với Trân Ny Đặc, sau đó nàng cảm giác cả người cứng đờ, thân thể giống như là không còn thuộc về bản thân mình, từ từ xỉu xuống.
– Buông cô ấy ra, nếu không ngươi sẽ phải chuốc lấy sự trả thù bất kể mọi giá của chúng ta! – Phong hệ ma đạo sư Bỉ Lợi cụt một chân, dùng Phong hệ ma pháp Gia Tốc bay tới rất nhanh, phẫn nộ trừng mắt nhìn Hàn Thạc hét lớn.
– Ta muốn tìm cô ta hỏi vài chuyện, sẽ không lấy mạng cô ta đâu, yên tâm đi! – Hàn Thạc nói, mang theo Trân Ny Đặc hôn mê bất tỉnh tiến về phía ma đạo sư Bỉ Lợi đang lao đến.
– Ngươi cam đoan sẽ không làm thương tổn cô ấy? – Bên kia Phong hệ ma đạo sư Bỉ Lợi sợ Hàn Thạc sẽ hạ độc thủ, kìm giữ đám cường đạo bên cạnh cũng đang phẫn nộ muốn xông lên, khẩn trương nhìn chằm chằm Hàn Thạc hỏi.
– Đương nhiên, ta sẽ không lấy mạng cô ta, nếu không cô ta đã chết từ lâu rồi!
Hàn Thạc gật đầu trả lời, sau đó mang theo Trân Ny Đặc đằng không bay đi, nói vọng lại:
– Nhiều nhất ba ngày, cô ta nhất định sẽ bình an trở về, yên tâm đi!
Dứt lời, Hàn Thạc liền hạ lệnh cho Thổ Giáp Thi rút lui. Một người và một cương thi, song hành trên trời dưới đất nhanh chóng khuất xa, theo hướng mấy người Đặc Lan Khắc Tư đã đi.