Phần 2: Ta Sẽ Nhớ Kỹ Ngươi…
Một người đã sớm biểu lộ thái độ rõ ràng nhất định sẽ giết chết ngươi. Nếu như ngươi muốn bảo toàn mạng sống, tốt nhất chỉ có cách “tiên hạ thủ vi cường”, đó chính là quy luật sinh tồn của muôn loài.
Ngay từ đầu, Hàn Thạc và Phật La lý Đạt đã không vừa mắt nhau, chuyện của Phỉ Bích lại càng tăng thêm cừu hận giữa hai người. Phật La lý Đạt sớm đã biểu lộ rõ ràng ý định giết Hàn Thạc, chỉ là chưa có chính thức hành động, ngược lại Hàn Thạc cũng không thể bó tay chờ chết.
Một ngày trời truy sát, giờ đã nửa đêm. Vầng trăng vằng vặc trên trời hệt như một con mắt khổng lồ lạnh lùng nhìn xuống hạ giới. Gió lạnh tê người quét qua mấy cây đại thụ, đem những băng tuyết đọng trên các cành lá tung bay vào không trung, tạo nên những thanh âm xào xạc liên miên bất tuyệt.
Hàn Thạc đứng đó, sừng sững trong không trung. Tay phải hắn cầm Lục Ma Phong, vẻ mặt lãnh khốc, ánh mắt kiên định, tràn ngập vẻ vô tình, như một ngọn núi chắn ngang con đường hy vọng của Phật La lý Đạt.
Chỉ có cách vượt qua Hàn Thạc thì Phật La lý Đạt mới có cơ may sống sót – Nếu như bây giờ ngươi tránh ra, từ nay về sau ta cam đoan sẽ không bao giờ cùng ngươi đối địch nữa Phật La lý Đạt bị ma pháp phản phệ ảnh hưởng đến tinh thần lực, lại đã trải qua một quãng đường chạy trốn cả ngàn dặm, thương thế thực sự trầm trọng, thực lực dĩ nhiên không được như trước, cũng chỉ có cách khổ sở nhìn Hàn Thạc có chút không cam lòng van xin.
Nở một nụ cười tiêu sái, thanh âm khiến cho người khác có cảm giác vô cùng băng lạnh như đang đứng dưới hố băng sâu, Hàn Thạc liếc xéo Phật La lý Đạt lắc đầu:
– Thành thật xin lỗi! Ta xem như ngươi đã chết chắc rồi.
Hàn Thạc vừa nói, Phật La lý Đạt liền biết cục diện đã không thể vãn hồi, sắc mặt hắn liền biến dạng méo mó, trở nên cực kỳ hung ác, giọng nói âm trầm:
– Gia gia của ta chính là Đại ma đạo sư Phất Cách Sâm của Quang Minh giáo hội! Nếu người cùng ta đối địch cũng chẳng ai có lợi cả. Cứ coi như ngươi giết được ta, gia gia ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!
Phật La lý Đạt nói như vậy cũng chỉ tỏ rõ vẻ đầu voi đuôi chuột của hắn. Với thực lực của hắn bây giờ mà còn muốn đem gia gia của hắn ra uy hiếp, chẳng những không làm cho Hàn Thạc e ngại mà còn khẳng định thực lực đối phương đã không như trước rồi, nếu không cũng không mồm mép giằng dai tốn thời gian với mình như vậy.
– Hôm nay nếu như không giết ngươi sau này ta sẽ phải chịu sự uy hiếp của cả gia gia ngươi lẫn ngươi. Nếu như hôm nay ta hạ thủ thành công chẳng phải là bới đi một người sao? Chịu chết đi, đừng đứng đó mà lải nhải nữa! – Hàn Thạc lạnh lùng buông thõng một câu, bắt đầu động thủ sát nhân.
Theo lời ngâm xướng của Hàn Thạc, một đống bạch cốt trắng xóa hiện ra dưới ánh trăng. Chúng nhanh chóng tạo thành một tổ hợp cốt lao cao khoảng ba thước, nhắm Phật La lý Đạt làm mục tiêu.
Khi Cốt Lao ma pháp vừa mới thành hình, Hàn Thạc với vẻ mặt vô tình chợt động rồi thân hình như tia chớp trong trời đêm nhắm thẳng Phật La lý Đạt lao tới.
Bất kể Phật La lý Đạt thực có suy yếu cỡ nào, nhưng hắn dù sao cũng là một Quang hệ ma đạo sư kiêm tu Lôi điện hệ ma pháp. Trước kia Hàn Thạc đã từng đứng từ xa quan sát hắn đối chiến cùng Ai Đức Ôn, biết rõ thực lực của hắn quả thực vô cùng đáng sợ.
Bởi vậy, chỉ có dùng ưu thế của ma công áp sát cận chiến với Phật La lý Đạt là đấu pháp tối ưu nhất. Bất kể hắn thực lực ra sao, nếu song phương giáp mặt, Hàn Thạc tin tưởng có thể tốc chiến tốc thắng.
Một đợt sóng công kích thuộc ma pháp Quang hệ xuất phát từ Phật La lý Đạt phóng ra lóa mắt. Ngọn sóng sắc nhọn mang theo lực lượng thuần khiết của Quang Minh cuộn thẳng vào ngọn cốt mâu của Hàn Thạc.
Quang hệ ma pháp với Vong Linh ma pháp vốn là hai thứ tương sinh tương khắc. Lực lượng thuần khiết của Quang Minh vốn dĩ là một hình thức sóng xung kích. Vốn đám bạch cốt dày đặc giống như đã trải qua cả trăm năm mưa gió, không ngờ lại bị phong hóa rất nhanh. Sự phòng ngự chắc chắn như vậy mà không chịu nổi một kích mãnh liệt của ma pháp trượng của Phật La lý Đạt, chỉ nghe “Dát băng” một tiếng vỡ vụn tung tóe.
Tuy đã thoát ra khỏi đám cốt lao nhưng khuôn mặt của Phật La lý Đạt trở nên trắng bệch, biểu hiện rõ tinh thần lực đã hao phí quá độ, vượt quá cực hạn của cơ thể. Lúc này, Hàn Thạc đã như loài quỷ mị áp sát, Lục Ma Phong tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo, mang theo một quyết tâm tất sát, nhằm thẳng vào cổ hắn.
Ma pháp trượng trong tay trái của Phật La lý Đạt đột nhiên bạo khởi một luồng bạch quang. Luồng bạch quang đó mang theo một lực lượng cuồng mãnh, sau đó ma pháp trượng rời khỏi tay của Phật La lý Đạt, nghênh tiếp Lục Ma Phong.
“Coong coong” Tiếng kim loại va chạm vào nhau vang lên chát chúa. Chẳng biết ma pháp trượng của Phật La lý Đạt được chế tạo từ vật liệu gì, giờ đã bị Lục Ma Phong được quán chú luồng Ma Nguyên Lực cuồng mãnh đâm xuyên qua tạo thành một lỗ hổng lớn. Bất quá bên trong nó ẩn chứa một lực lượng khiến Hàn Thạc đang ở trên không trung bất giác phải ngừng lại.
Ở một bên, Phật La lý Đạt sau khi ném ra ma pháp trượng, khóe miệng trào ra máu thành dòng rồi chảy xuôi xuống cổ nhuộm thành mảng đỏ ở trước ngực. Vốn dĩ khuôn mặt tuấn tú giờ đây trở nên tái xanh tái xám. Vệt máu từ miệng chảy ra khiến cho khuôn mặt hắn trở nên ghê sợ, tốc độ bay về phía Nhật diệu cốc cũng không ổn, thế bay lảo đảo như muốn rớt xuống.
Phần trên cùng bên trong của ma pháp trượng có chứa một bộ phận chứa ma pháp nguyên tố, trong thời điểm mấu chốt có thể phóng xuất. Vừa mới rồi, Phật La lý Đạt chính là lợi dụng lúc tối hậu dùng ma pháp nguyên tố bên trong làm kíp nổ, định một kích giết chết Hàn Thạc.
Ở hàng rào ngoài Nhật Diệu cốc, không biết có phải thu được cái gì không mà Phó đoàn trưởng Già La dong binh đoàn cuồng chiến sĩ Cáp lý Tư đem mấy hộ vệ cao thủ bên mình đứng yên ở xa nhìn về hai người. Bọn họ sớm đã nhìn thấy hai người đối chiến nhưng chỉ bàng quan đứng xem không can thiệp.
Già La dong binh đoàn cùng Hồng Liêm dong binh đoàn có quan hệ đối địch, bất cứ kẻ nào trong bọn họ trong Nhật Diệu cốc cũng có tính toán riêng. Chỉ cần Phật La lý Đạt tiến vào Nhật Diệu cốc thì Già La dong binh đoàn có nghĩa vụ phải ra mặt can thiệp. Nhưng bây giờ hai người đang chiến đấu bên ngoài cốc, mà Cáp lý Tư đối với Hồng Liêm dong binh đoàn có cừu hận, phỏng chừng trong lòng đang mong Phật La lý Đạt bị Hàn Thạc giết chết mới hả.
Mới dừng lại một chút, Hàn Thạc đã thấy Phật La lý Đạt sắp tiến nhập vào Nhật Diệu cốc. Phía sau bắt đầu thấy tung tích của Ai Đức Ôn. Hắn lập tức không do dự huy động Ma Nguyên Lực đến cực hạn, hóa thành một luồng khói nhẹ không trung nhắm thẳng Phật La lý Đạt.
Đột nhiên, từ Nhật Diệu cốc xuất hiện một đạo hỏa long đột khởi phá không, cuồng mãnh nhắm thẳng vào Hàn Thạc làm hắn bắt buộc phải biến đổi phương hướng. Sau đó, trong một thời gian rất ngắn lợi dụng Hắc Ám Mê Vụ ẩn nấp, đồng thời triệu hoán cương thi ra làm thế thân để hỏa long phun lửa.
Trong màn sương dày đặc, Hàn Thạc cúi người xem xét, phát hiện một Hỏa hệ ma pháp sư ở trước hàng rào của Nhật Diệu cốc. Ở đằng xa một đội kỵ sĩ cưỡi chiến mã, mặc trang phục của Hồng Liêm dong binh đoàn đang lao tới rất nhanh.
– Chết tiệt! Sao bọn chúng lại tới chứ – Thanh âm cuồng nộ của Cáp lý Tư vang lên qua hàng rào.
– Đội trưởng, người không sao chứ? – Đám người của Hồng Liêm dong binh đoàn sau khi tới lập tức vây quanh Phật La lý Đạt hỏi han.
Đang kinh hồn khi thấy một đám người ngựa xuất hiện, lúc nhận ra là quân mình, Phật La lý Đạt thở phào một hơi rồi căm tức chỉ vào Hàn Thạc ra lệnh:
– Giết hắn cho ta!
Vừa nói xong, cả người hắn đã nhũn ra, không ngờ đã ngất xỉu. Xem chừng suốt một đường bị liên tiếp đột kích thân thể hắn đã bị thương rất nặng.
Hồng Liêm dong binh đoàn vừa xuất hiện, Hàn Thạc đã lập tức hiểu được không còn cơ hội sát tử Phật La lý Đạt. Bất quá nhìn hiện trạng bây giờ, Hàn Thạc cũng hiểu, dù Phật La lý Đạt không chết nhưng muốn khôi phục lại cũng không thể một sớm một chiều.
Vốn Hàn Thạc đang đứng ngoài cốc, không đợi Hồng Liêm dong binh đoàn kịp động thủ đã bay nhanh tới đứng phía sau Cáp lý Tư.
Dựa theo quy tắc của Nhật Diệu cốc, cho dù người nào có năng lực phá không phi hành cũng không thể lợi dụng vào đó để xuất nhập. Nhưng lúc trước Cáp lý Tư đã chứng kiến Hàn Thạc và Phật La lý Đạt kịch chiến, địch nhân của địch nhân xem như là bằng hữu. Vì thế chẳng những Cáp lý Tư khoan dung bỏ qua quy tắc mà còn vẫy tay ra hiệu mấy người bên hắn đứng chắn trước Hàn Thạc.
– Xin lỗi! Hắn bây giờ đã tiến vào cốc. Trong Nhật Diệu cốc không được tự tiện gây chiến. Nếu không Già La dong binh đoàn nhất định sẽ can thiệp. – Cáp lý Tư vẻ mặt lãnh tĩnh, song nhận nắm chặt chiến phủ, nếu chỉ nghe một lời trái ý sẽ lập tức động thủ.
Đội trưởng Phật La lý Đạt bị trọng thương thực sự là một sự đả kích lớn với Hồng Liêm dong binh đoàn. Sự việc này không chỉ làm thực lực bọn chúng suy yếu mà danh dự còn bị tổn thương nghiêm trọng. Giờ cả bọn đứng đó nhìn trừng trừng vào Hàn Thạc, cặp mắt ai nấy đều bốc lửa, song với quy tắc mà Cáp lý Tư vừa nói thì cũng chẳng biết làm gì hơn.
– Trước hết hãy đợi thương thế của đội trưởng bình phục đã. Chỉ cần đội trưởng có chuyện gì, tất cả bọn chúng sẽ phải trả một cái giá đắt! – Tên Hỏa hệ ma pháp sư lúc trước công kích Hàn Thạc nhìn sắc mặt trắng bệch của Phật La lý Đạt đột nhiên mở miệng nói.
Kẻ này ở Hồng Liêm dong binh đoàn chắc hẳn có địa vị rất cao, nên khi hắn vừa đưa ra đề nghị cả bọn còn lại cũng không nói thêm cái gì. Cả đám trừng mắt phẫn nộ nhìn Hàn Thạc thêm một lần nữa rồi lập tức đem Phật La lý Đạt rời đi.
– Bằng hữu, ngươi nhất định phải cẩn thận một chút. Đến khi Phật La lý Đạt tỉnh lại, hắn nhất định sẽ không bỏ qua đâu. Trong Nhật Diệu cốc này tuy có người của Già La dong binh đoàn tuần tra xung quanh, nhưng cũng không thể ngăn chặn được hết kẻ nào muốn làm loạn, ngươi hiểu rõ ý ta chứ? – Thái độ của Cáp lý Tư so với lần đầu gặp mặt Hàn Thạc thì tốt hơn nhiều, trên gương mặt lãnh tuấn xuất hiện nét ôn hòa nhắc nhở hắn.
Phật La lý Đạt bị trọng thương, đối với Già La dong binh đoàn đã là sự trợ giúp lớn nhất rồi. Hàn Thạc là kình địch của Phật La lý Đạt thì xem như là hảo bằng hữu của Già La dong binh đoàn, nên cũng khó trách Cáp lý Tư có thái độ như vậy.
Trong Nhật Diệu cốc đương nhiên là có binh lính của Già La dong binh đoàn tuần tra. Bất quá, dong binh đoàn này tinh lực cũng có hạn, không thể bao trùm ở mọi chỗ trong cốc. Nếu Phật La lý Đạt tỉnh lại, chiếu theo tính cách của hắn nhất định sẽ trả thù bằng mọi giá. Đến lúc đó cho dù là ở trong Nhật Diệu cốc không chừng hắn cũng dám động thủ, nên nơi này cũng không phải thực sự an toàn.
Hàn Thạc gật đầu tỏ vẻ đã hiểu rõ:
– Cảm ơn, muốn giết ta cũng đâu phải dễ dàng gì!
Lúc này, Ai Đức Ôn từ xa bay tới rồi hạ xuống, vừa nhìn chằm chằm vào Hàn Thạc vừa nói:
– Ta muốn vào cốc, cần phải làm thủ tục gì?
Lão vừa nói xong, trong đầu của Hàn Thạc đã bắt đầu tính toán. Nếu quả thực lão quái vật này hội ngộ được với Phật La lý Đạt thì uy hiếp với hắn sẽ lên đến cực điểm. Nhưng Nhật Diệu cốc có quy củ riêng, cũng không thể cự tuyệt một thần tài như lão đến gõ cửa được.
– Tiểu tử, người tên là Bố Lai Ân sao? Bao năm qua, kẻ có thể để lại thương tích trên người ta có được mấy. À ta nhớ ra ngươi rồi! – Ai Đức Ôn trong khi đang làm thủ tục thì quay đầu nhìn lại Hàn Thạc, sờ sờ chỗ lưng rồi lộ ra một nụ cười trắng nhợt, trên mặt lộ ra một biểu tình hung ác.
– Ngươi còn chưa quên ta sao? Ta không nghĩ rồi sẽ gặp lại ngươi! – Hàn Thạc cười khổ đáp, đau đầu đi vào trong cốc, tập trung suy nghĩ tìm biện pháp ứng phó.
Ai Đức Ôn đến từ Thiên Tai giáo hội. Với thực lực Hắc Ám Đại ma đạo sư của lão, phóng mắt nhìn cả Kỳ Áo đại lục cũng không có cường giả tương đương. Bị một nhân vật như vậy đuổi giết, thực là một phiền toái không thể tưởng tượng. Hiện giờ Hàn Thạc quả thật đau đầu vạn phần, muốn lập tức li khai Nhật Diệu cốc, thông qua Truyền Tống Trận pháp trở về Tử Vong Mộ Địa.
Bất tri bất giác trời tối lúc nào không hay. Khi Hàn Thạc đi tới cứ điểm của Ám Mạc thì Ngải Mễ Lệ mắt còn đang lộ rõ vẻ ngái ngủ.
Đến khi nhìn rõ người trước mặt là Hàn Thạc, ánh mắt nàng đang mơ màng lập tức tỉnh táo, mừng rỡ nói:
– Không có chuyện là tốt rồi! Chàng có nhìn thấy Đặc Lan Khắc Tư?
Hàn Thạc gật đầu, kinh ngạc hỏi lại:
– Sao nàng lại biết Đặc Lan Khắc Tư?
– Ám Mạc tại Nhật Diệu cốc còn có tai mắt để nghe ngóng mọi động tĩnh. Khi chàng rời Nhật Diệu cốc không lâu thì Đặc Lan Khắc Tư xuất hiện. Khi hắn vào cốc thì thiếp biết được quan hệ của chàng và hắn rất thân thiết nên có nói chuyện với hắn một chút. Sau đó hắn biết Phật La lý Đạt sẽ đối phó với chàng liền không nói thêm lời nào, lập tức rời đi hướng Ngõa Luân thành. Thiếp vì phải ở đây đợi tin tức chàng nên ở lại – Ngải Mễ Lệ giải thích – Y Liên đã chết. Bản thân ta cũng trúng kế suýt nữa bị giết! – Hàn Thạc thở dài một tiếng ngồi xuống, nói.
Nghe nói Y Liên đã chết, khuôn mặt diễm lệ của Ngải Mễ Lệ đột nhiên lộ vẻ thương tâm. Nàng trầm mặc một hồi lâu rồi mới u oán thở dài:
– Đại tỷ Y Liên mặc dù không có vũ kỹ nhưng lại làm việc rất hiệu quả. Nhiều năm qua tại Ngõa Luân thành, dù chỉ là một tiểu lữ quán nhưng đã cung cấp rất nhiều tin tức có giá trị cho tổ chức. Đại tỷ đã giúp đỡ ta rất nhiều, lần này là thiếp đã hại chết tỷ ấy rồi!
Nếu không có Hàn Thạc và Ngải Mễ Lệ xuất hiện thì Y Liên sẽ không mất thời gian chăm sóc để rồi bị sát tử. Bất quá, Hàn Thạc với Y Liên cũng chưa phải là thâm giao nên thực ra trong lòng cũng không thực sự bi thương lắm. Chỉ là thấy vẻ thương tâm của Ngải Mễ Lệ nên hắn vỗ nhẹ vai nàng an ủi một hồi.
Nhờ Hàn Thạc dịu dàng an ủi mà tâm tình của Ngải Mễ Lệ cũng trở nên tốt hơn, sau đó mới nhớ đến chính sự liền hỏi Hàn Thạc:
– Rốt cuộc thì đã xảy ra chuyện gì?
Hàn Thạc đem toàn bộ sự tình đã trải qua kể lại cho nàng. Khi hắn nói đến những tao ngộ vạn phần nguy hiểm dọc đường, Ngải Mễ Lệ kinh tâm, vì sự đào thoát của hắn mà vui mừng, rồi vì nguy cơ của hắn mà lo lắng.
Đợi Hàn Thạc kể lại xong đầu đuôi, Ngải Mễ Lệ vẫn còn kinh hãi, đưa tay xốc ống quần hắn lên, nhìn vết máu đang rỉ ra từ vết thương chưa kín miệng, nói vẻ đau lòng:
– Từ nay về sau chàng không được mạo hiểm thế nữa. Nếu như một mũi tên kia của Bối Lâm Đạt bắn tới không đúng phương hướng mà người kia nói, chẳng phải chàng đã cực kỳ nguy hiểm sao.
– Yên tâm đi, nếu nói không đúng phương hướng, ta tự nhiên sẽ không bó tay chịu chết, nhất định sẽ quay người bỏ chạy thật xa ngay lập tức. Biện pháp lúc trước cuối cùng cũng đã chứng minh hiệu quả, đã khiến cho Ai Đức Ôn bị thương ở lưng, Phật La lý Đạt tuy không bị giết nhưng cũng sẽ phải chịu thống khổ một thời gian.
– Thật sự chúng ta đã gặp phiền toái lớn rồi. Chỉ riêng một Phật La lý Đạt đã cực kỳ khó đối phó, giờ lại thêm Ai Đức Ôn. Người này thân phận tại Thiên Tai giáo hội rất cao, tính tình âm hiểm hung tàn. Chàng đả thương được hắn, cũng chẳng biết là nên tự hào hay lo lắng đây. – Ngải Mễ Lệ mặt mày ủ dột than thở.
– Yên tâm đi. Cùng lắm chúng ta trở về Tử Vong Mộ Địa. Chỉ cần ở một nơi nào đó không ai biết, bố trí được Truyền Tống trận pháp, chúng ta tiến vào đó tiến có thể công, thối có thể thủ. – Hàn Thạc liếc mắt thấy nàng lo lắng, liền cười nhẹ trấn an.
Sau đó, lão nhân kia tiến lại, gõ cửa rồi nhẹ giọng nói:
– Ngải Mễ Lệ đại nhân, Lao Lôi Tháp đội trưởng của Già La dong binh đoàn đến kính mời người và đại nhân Bố Lai Ân đến đoàn của chúng một chuyến.
– Ta biết rồi, Khảm Bỉ gia gia – Ngải Mễ Lệ cũng nhẹ nhàng đáp lại rồi quay sang Hàn Thạc nói:
– Xem chừng chúng ta có thêm đồng minh rồi.