Phần 99: Bọn hắn đều cắn thuốc
– Con mụ nó, hôm nay chết chắc!
Tôn Khả quay đầu nhìn Phương Hằng một chút, nhịn không được mắng to lên.
Nhưng vào lúc này, Tôn Khả kéo Lăng Phong vọt vào vụ khu màu đỏ, một cỗ áp lực càng cường đại hơn tác dụng trên người Tôn Khả bọn hắn, khiến cho chân khí trong cơ thể của bọn hắn hoàn toàn bị áp chế.
Chân khí bị áp chế, tốc độ của Tôn Khả bỗng nhiên hạ xuống, hắn lảo đảo một cái, suýt nữa té ngã, Lăng Phong thấy thế, lập tức giữ chặt Tôn Khả.
Giờ phút này, tốc độ của Phương Hằng cũng đột nhiên hạ xuống, bất quá tu vi của hắn cường hoành, cho dù không có chân khí, tố chất thân thể cũng mạnh mẽ hơn Tôn Khả nhiều lắm, hắn liều mạng chạy, không ngừng rút ngắn khoảng cách với Lăng Phong cùng Tôn Khả.
– Thảo!
Tôn Khả thầm mắng một tiếng, lập tức móc ra một cái bình thuốc từ trong lồng ngực, bên trong bình thuốc này là một viên Bạo Lực Đan, phục dụng đằng sau, có thể trong nháy mắt để cho lực lượng cơ thể tăng lên rất nhiều.
Dưới tình huống bị áp chế chân khí, Bạo Lực Đan này, hiệu quả vẫn rất tốt.
Thế nhưng ngay lúc này, Tôn Khả phát hiện Lăng Phong thế mà buông lỏng tay của hắn ra, tiến đến phía Phương Hằng.
– Lăng Phong, ngươi muốn làm gì? Mau trở lại!
Tôn Khả sắc mặt đột biến, lập tức đối với Lăng Phong hô to.
Thế nhưng Lăng Phong cũng không để ý tới Tôn Khả, vọt thẳng tới hướng Phương Hằng.
– Ngọa tào, tiểu tử này muốn làm gì?
– Đầu óc bị ngu sao?
Đệ tử nội môn cổ đạo, cũng đều mở to hai mắt ra nhìn, bọn hắn nghĩ mãi mà không rõ, Lăng Phong rốt cuộc muốn như thế nào?
Phương Hằng cũng sửng sốt một chút, hắn không nghĩ tới Lăng Phong thế mà lại xông về phía mình.
– Tiểu tử, đây là chính ngươi muốn chết!
Ánh mắt Phương Hằng phát lạnh, nắm chặt nắm đấm, tăng tốc độ của mình lên tới cực hạn, chuẩn bị cho Lăng Phong một kích chí mạng, giết người bên trong Long Tùng sơn, liền xem như Huyền Kiếm tông tông chủ, cũng không dám nói gì.
– Trở về đớp cứt cho ta đi!
Lăng Phong hét lớn một tiếng, thân thể đột nhiên vọt lên, sau đó một cước đá tới mặt Phương Hằng.
Sắc mặt Phương Hằng đột biến, hắn không nghĩ tới Lăng Phong dưới tình huống này, lực bộc phát dĩ nhiên kinh khủng như thế, hắn muốn tránh né, lại không kịp, chân Lăng Phong trực tiếp đá vào trên mặt của hắn.
– Ầm!
Thân thể Phương Hằng cuồn cuộn trên không trung bay ngược trở về, vừa vặn đập vào đệ tử nội môn Hổ Minh theo sát hắn, nện vào một đám người.
Mà Lăng Phong mượn nhờ phản lực trên mặt Phương Hằng, phiêu nhiên rơi xuống đất, sau đó trực tiếp nâng Tôn Khả lên, cũng không quay đầu lại phóng tới chỗ sâu cổ đạo, tốc độ kia, đơn giản có thể so sánh với Diệp Lưu Ly.
Từ lúc quay đầu lại đá Phương Hằng, rơi xuống đất, lại nâng Tôn Khả lên, hết thảy cơ hồ đều phát sinh trong nháy mắt, toàn bộ quá trình như nước chảy mây trôi, không có chút nào đình trệ, khiến cho những đệ tử nội môn chuẩn bị xem náo nhiệt đều ngây người.
– Ngọa tào, gia hỏa này vẫn là người sao?
– Tốc độ vừa rồi, thật nhanh! Hoàn toàn có thể so với Diệp Lưu Ly! Hắn chẳng qua chỉ là một cái đệ tử ngoại môn nha!
– Ngươi sai, còn nhanh hơn Diệp Lưu Ly, bởi vì hắn còn khiêng một người!
Những đệ tử nội môn trên cổ đạo đều khiếp sợ không thôi, bọn hắn không nghĩ tới, Lăng Phong chỉ là một cái đệ tử ngoại môn, dưới tình hướng chân khí hoàn toàn bị áp chế, thế mà còn có thể bộc phát ra tốc độ khủng bố như thế, thật sự là biến thái.
Phương Hằng từ trong đám người đứng lên, trên mặt của hắn, có một cái dấu giày, trực tiếp khắc ở trên mặt của hắn, một tia huyết dịch chảy ra từ trong lỗ mũi hắn.
Cứ việc một cước vừa rồi Lăng Phong cũng không có sử dụng chân khí, nhưng cũng đủ để đối với Phương Hằng tạo thành tổn thương.
– Lăng Phong lá gan thật là lớn nha!
– Đúng nha, không nghĩ tới, hắn lại dám dưới loại tình huống này ra tay với Phương Hằng!
– Thực sự ngưu bức, tên này quả nhiên là một cái cuồng nhân!
Nhìn Phương Hằng chật vật không thôi, những đệ tử nội môn xung quanh, cũng nhịn không được cảm thán.
– Đều đuổi theo cho ta, ăn hết Mãnh Hổ Đan trên người cho ta, hôm nay nhất định phải giết chết gia hỏa này!
Phương Hằng lớn tiếng gầm thét với những đệ tử nội môn của Hổ Minh sau lưng, giờ phút này hắn cắn răng đến khanh khách, gân xanh trên trán từng cây bạo khởi, hai mắt cũng hiện đầy tơ máu, trên mặt biểu lộ dị thường dữ tợn, như là một đầu dã thú khát máu.
Những đệ tử nội môn của Hổ Minh kia, đều nhao nhao móc ra một cái bình thuốc từ trong ngực, trong cái chai này thế nhưng là Mãnh Hổ Đan, chính là tinh huyết Yêu Hổ luyện chế mà thành, công hiệu giống với Bạo Lực Đan, sau khi ăn, cũng sẽ ở trong thời gian ngắn gia tăng lực lượng thân thể.
Những đệ tử nội môn này, mặc dù có rất nhiều người tu vi đều đạt đến Trúc Cơ cảnh giới, nhưng tố chất thân thể của bọn hắn, không sánh được với Lăng Phong.
Liền ngay cả Phương Hằng đã đạt đến Trúc Cơ tầng chín cường giả, tố chất thân thể cũng vô pháp so sánh với Lăng Phong.
Lăng Phong năm đó bị lão giả lôi thôi hạ chín lớp phong ấn tại thể nội, chín lớp phong ấn này, chủ yếu là kích phát tiềm năng thân thể Lăng Phong, tiềm năng thân thể Lăng Phong tại Luyện Thể cảnh giới có thể khai phát đến cực hạn.
Mãnh Hổ Đan này, chính là trưởng lão Phương gia tự mình luyện chế ra, chính là phương thuốc độc môn của Phương gia bọn hắn, tại Huyền Kiếm tông, cũng chỉ có đệ tử nội môn của Hổ Minh, mới có tư cách nhận loại đan dược này.
Phục dụng Mãnh Hổ Đan về sau, cơ bắp trên người những đệ tử Hổ Minh kia, đều lập tức bành trướng.
– Hô hô!
Những đệ tử nội môn của Hổ Minh kia, đều lập tức lao vào chỗ sâu cổ đạo, thế nhưng Lăng Phong lại mang theo Tôn Khả bỏ trốn mất dạng.
Phương Hằng cũng móc ra Mãnh Hổ Đan, ngửa đầu phục dụng.
Lăng Phong khiêng Tôn Khả chạy nhanh trong khu vụ màu đỏ.
– Ngọa tào!
Tôn Khả sau khi lấy lại tinh thần, nhịn không được mắng to một tiếng, hắn biết bên trong khu sương đỏ này, chân khí hoàn toàn bị áp chế, hắn không nghĩ tới dưới tình huống này, tốc độ của Lăng Phong thế mà vẫn biến thái như vậy, cho dù hắn ăn Bạo Lực Đan, tốc độ cũng vô pháp so sánh với Lăng Phong.
Đầu cổ đạo đá xanh này, một mực thông đến đỉnh Long Tùng sơn, Lăng Phong khiêng Tôn Khả, một đường chạy vội, còn không kịp thở.
Những năm gần đây, Lăng Phong mỗi sáng sớm đều khiêng bao cát Tinh Thần Sa luyện tập chạy bộ trong rừng cây, Tinh Thần Sa thế nhưng là nặng đến 300 cân, thể trọng Tôn Khả đều không bằng một nửa túi Tinh Thần Sa, Lăng Phong khiêng hắn, nhẹ nhàng như thường, bước đi như bay, trên đường đi không ngừng vượt qua những đệ tử nội môn kia.
– Hô!
Lăng Phong trực tiếp từ lướt qua những đệ tử nội môn kia.
Bởi vì tốc độ quá nhanh, lúc đi qua bên người những đệ tử nội môn kia, còn thổi lên một trận gió lốc.
– Ngọa tào, đó là cái gì? Thế mà còn khiêng một người?
– Quá nhanh, không thấy rõ ràng!
– Ai biến thái như vậy, khiêng một người còn có thể chạy nhanh như vậy?
– Huyền Kiếm tông lúc nào sinh ra một cái biến thái như vậy?
– Mọi người không cần kinh ngạc, tên kia khẳng định là cắn thuốc.
Những đệ tử nội môn bị vượt qua, một bên thảo luận, một bên nhanh chóng đi lên đỉnh Long Tùng sơn, bởi vì mọi người đều biết, Long Tùng trên Long Tùng sơn cũng không phải rất nhiều, nếu như đi quá trễ, những tháp thông tương đối thấp, khẳng định sẽ bị người khác bắn rơi, cho nên bọn hắn nhất định phải nhanh chóng lên núi.
– Đúng, khẳng định là cắn thuốc!
Cuối cùng, mọi người vẫn cho rằng, Lăng Phong tuyệt đối là cắn thuốc mới có tốc độ biến thái như vậy.
– Đều cút ngay cho ta!
Phương Hằng mang theo một đoàn đệ tử Hổ Minh đằng đằng sát khí lao đến, đệ tử nội môn trên cổ đạo, thấy thế đều lập tức vọt sang hai bên.
– Ngọa tào, người Hổ Minh rốt cuộc muốn làm gì?
– Bọn hắn giống như đều cắn thuốc!
– Các ngươi vừa rồi có nhìn thấy hay không, trên mặt Phương Hằng, có một dấu giày!
– Ta cũng nhìn thấy!
– Ngọa tào nha, đến cùng ai to gan như vậy, dám đối nghịch với Phương Hằng?
Nhìn những đệ tử Hổ Minh cả đám đều giống như nổi điên, những đệ tử nội môn xung quanh đều rất giật mình.