Phần 82: Nội Tâm Mâu Thuẫn Tô Linh
– Đã lâu như vậy, làm sao Tô Linh còn chưa ra?
Tào Tùng đứng chờ bên ngoài, không khỏi nhíu mày, trong lòng của hắn rất khó chịu, bởi vì nhiệt độ không khí trên Kê Đầu lĩnh cực thấp, đứng bên ngoài, đều nhanh muốn đem hắn cho chết rét.
Sau nửa canh giờ!
Tô Linh dần tỉnh lại, nàng phát hiện chính mình nằm nằm trên một giường hoa, cúi đầu xem xét, nàng phát hiện chính mình che kín chăn mền, mà phía dưới chăn, chính mình lại bị thoát đến không còn gì.
Mà Lạc Vân Không thì là ngồi bên cạnh một cái bàn trong phòng, cười tủm tỉm nhìn nàng.
– Ngươi, ngươi hỗn đản này, đến cùng đối với ta làm cái gì?
Tô Linh lập tức nắm lấy chăn mền ngồi xuống, đối với Lạc Vân Không mắng to lên.
– Kích động như vậy làm cái gì? Ngươi cũng không phải tấm thân xử nữ, ngươi nói chúng ta cô nam quả nữ, còn có thể làm cái gì? Trở về nói cho Phương Hằng, nói ta ngày mai sẽ đích thân xuất mã, giúp hắn thu thập Lăng Phong!
Lạc Vân Không nhìn Tô Linh nhàn nhạt cười một tiếng, căn bản cũng không có đem Tô Linh lửa giận coi như một chuyện!
Tô Linh tức giận đến toàn thân phát run, nhưng nàng là người rất có lý trí, cứ việc nàng rất muốn đem Lạc Vân Không giết chết, nhưng nàng biết mình căn bản không phải là đối thủ của Lạc Vân Không, việc đã đến nước này, nàng cũng chỉ có thể lựa chọn yên lặng.
Nàng từ trên giường đứng lên, sau đó bắt đầu mặc quần áo, tuy nhiên lại phát hiện không thấy quần lót của mình.
– Quần của ta đâu?
Tô Linh quay đầu trừng mắt Lạc Vân Không.
– Quần của ngươi kiểu dáng không sai, ta liền lưu lại làm kỷ niệm!
Lạc Vân Không nhìn Tô Linh, khẽ cười một tiếng.
– Biến thái!
Tô Linh mắng to một tiếng, nàng phát hiện chính mình khóe miệng tựa hồ còn có chút đồ vật, duỗi tay lần mò, lập tức lau sạch sẽ.
Trong lòng mắng Lạc Vân Không một tiếng biến thái lần nữa, sau đó mặc quần áo, sửa sang một chút tóc của mình, sau đó nổi giận đùng đùng rời đi, bất quá có thể là nguyên nhân không có quần lót, đi trên đường để nàng cảm giác rất mất tự nhiên.
– Thật sự là một cái vưu vật nha, chỉ tiếc!
Nhìn dáng vẻ thướt tha mềm mại của Tô Linh, Lạc Vân Không trong đầu nhớ lại dư vị để cho người ta tiêu hồn vừa rồi.
Tô Linh mang theo khuất nhục mãnh liệt cùng hận ý, đi ra sân nhỏ.
– Linh tỷ, ngươi rốt cục đi ra!
Nhìn thấy Tô Linh đi ra, Tào Tùng phảng phất thấy được cứu tinh đồng dạng, nếu Tô Linh không ra, hắn liền bị chết rét.
– A, Linh tỷ, sắc mặt của ngươi vì sao lại đỏ như vậy?
Tào Tùng nhìn thấy sắc mặt Tô Linh, nhịn không được hỏi một tiếng.
– Có sao?
Tô Linh giật mình, lập tức đưa tay sờ về phía khuôn mặt của mình, sợ bị Tào Tùng nhìn ra cái gì.
– Ừm, rất đỏ!
Tào Tùng đột nhiên gật đầu.
– Đây có thể là trong phòng Lạc Vân Không quá nóng! Mà lại hắn còn xin ta uống trà, hương vị trà coi như không tệ!
Tô Linh ra vẻ trấn định, nhàn nhạt đáp lại một tiếng.
– Thảo! Mình bên trong hưởng thụ hơi ấm, để cho ta ở bên ngoài đều sắo chết cóng!
Tào Tùng trong lòng thầm mắng.
Mặc dù trong lòng khó chịu, nhưng Tào Tùng lại che giấu rất khá, hắn cũng không hỏi nhiều, cứ như vậy đi theo Tô Linh rời khỏi Kê Đầu lĩnh.
Sau một canh giờ, Tào Tùng cùng Tô Linh về tới Hổ Vương viện.
Phương Hằng mặc dù không có tiếp tục phát cuồng, nhưng hắn cùng Phương Du bọn người, đều rầu rĩ không vui ngồi ở chỗ đó.
– Tô Linh, thế nào?
Nhìn thấy Tô Linh trở về, Phương Hằng lập tức đứng lên.
Phương Du bọn hắn cũng đều không khỏi ngẩng đầu nhìn Tô Linh, trong lòng bọn họ đều hận chết Lăng Phong, hận không thể chém Lăng Phong thành muôn mảnh, nghiền xương thành tro, mà bây giờ chỉ có Lạc Vân Không mới có thể kiềm chế được Lăng Phong.
– Hằng ca, Lạc Vân Không nói, muốn hắn xuất thủ cũng được, nhất định phải 50.000 khối linh thạch! Cộng thêm một viên Chân Mệnh Trúc Cơ Đan!
Tô Linh nhìn Phương Hằng, những điều kiện này, cũng không phải là Lạc Vân Không mở ra, mà là chính nàng mở, lần này nàng ăn thiệt thòi lớn như thế, nếu như không nhắc đến điều kiện, Phương Hằng bọn người khẳng định sẽ có chỗ hoài nghi.
Mà nàng đối với Phương Hằng cũng mười phần hiểu rõ, biết mình mở ra những điều kiện này, mặc dù nhìn như quá phận, nhưng Phương Hằng khẳng định sẽ tiếp nhận.
Nếu Phương Hằng tiếp nhận, 50.000 khối linh thạch cùng viên Chân Mệnh Trúc Cơ Đan kia, chính là đồ vật của nàng.
Trúc Cơ Đan, phục dụng lúc Luyện Khí cảnh cường giả đột phá đến Trúc Cơ cảnh giới, có Trúc Cơ Đan trợ giúp, xác suất đột phá đến Trúc Cơ cảnh cũng sẽ tăng mạnh.
Chân Mệnh Trúc Cơ Đan, chính là cực phẩm bên trong Trúc Cơ Đan, một viên ít nhất cũng phải 50.000 khối linh thạch.
– Móa, Lạc Vân Không thật là quá phận, lại dám dở công phu sư tử ngoạm? Hắn cho là hắn là ai vậy?
Phương Du lập tức mắng to.
– Đúng đấy, quá mắc!
Phương Thần cùng Phương Ngọc cũng đều mắng, bọn hắn biết, mặc dù Phương Hằng là đệ tử hạch tâm của Phương gia, nhưng 50.000 khối linh thạch, cho dù là Phương Hằng muốn lập tức lấy ra, cũng có chút khó, đặc biệt là Trúc Cơ Đan, một viên giá cả chí ít 50.000 khối linh thạch, cộng lại, chí ít phải mười vạn khối linh thạch.
– Phương Hằng sư huynh, Lạc Vân Không chào giá có quá cao hay không?
Tào Tùng cũng không nhịn được mở miệng nói một tiếng, nếu như Phương Hằng nguyện ý đem mười vạn khối linh thạch để chia đều với bọn người Phương Du, coi như để bọn hắn không đi tìm Lăng Phong báo thù, bọn hắn cũng không có ý kiến gì, dù sao đối bọn hắn mà nói, mặt mũi không quan trọng bằng linh thạch.
– Hừ, không có linh thạch lại nghĩ biện pháp kiếm ra, Lăng Phong phải chết! Tiền này, ta ra!
Phương Hằng trong mắt lóe lên hai đạo hàn quang lạnh lẽo.
Nghe được lời nói của Phương Hằng, chỗ sâu đôi mắt của Tô Linh hiện lên một tia đắc ý, mười vạn khối linh thạch, đối với nàng mà nói, thế nhưng là một món tài sản khổng lồ.
Mà Tào Tùng, Phương Du, Phương Thần cùng Phương Ngọc bọn hắn, trên mặt cũng lộ ra thần sắc đắc ý, dù sao số tiền này cũng không phải của bọn hắn, bọn hắn vừa rồi biểu hiện phẫn nộ như vậy, chẳng qua là làm dáng một chút thôi.
Hiện tại Lạc Vân Không nguyện ý xuất thủ đối phó Lăng Phong, bọn hắn rất vui vẻ, dù sao bọn hắn đều hận thấu xương Lăng Phong, ước gì Lăng Phong nhanh chết càng tốt.
Sau nửa canh giờ, Phương Hằng chuẩn bị xong 50.000 khối linh thạch cùng một viên Chân Mệnh Trúc Cơ Đan giao cho Tô Linh, để Tô Linh chuyển giao cho Lạc Vân Không.
Giờ phút này, Tô Linh lại âm thầm cảm kích Lạc Vân Không, nàng bồi Phương Hằng ngủ lâu như vậy, mặc dù Phương Hằng cũng thỉnh thoảng cho nàng một chút bố thí, nhưng nàng lấy được lại không nhiều.
Nàng bất quá bị Lạc Vân Không làm một lần, liền có thể kiếm được mười vạn khối linh thạch, nếu mỗi lần đều như vậy, nàng hận không thể bị Lạc Vân Không làm nhiều lần.
Lúc này Lăng Phong, được Tôn Khả dẫn đường, đã mua được cung tiễn.
Thuận tiện chỗ bán cung tiễn, đào đến hai quyển bí tịch tiễn thuật, một quyển là trung cấp tiễn thuật, một quyển là cao cấp tiễn thuật.
– Ta nói Tôn Khả, làm sao lại không có cao cấp tiễn thuật trở lên?
Lăng Phong cầm hai quyển tiễn thuật, trên mặt nghi hoặc nhìn Tôn Khả.
– Ngươi cái tên này, không cần mơ tưởng xa vời, coi như ngươi lại có thiên phú, cũng không có khả năng trong một ngày đều học xong hai quyển sách này, học xong động tác yếu lĩnh cơ bản căn bản không có đại tác dụng gì. Chủ yếu nhất, hay là đem những vật này dung hội quán thông, mà phía trên cao cấp tiễn thuật, chính là Đại Sư cấp tiễn thuật, Đại Sư cấp tiễn thuật, không có thư tịch, bởi vì muốn đạt tới cảnh giới kia, nhất định phải dựa vào chính mình lĩnh ngộ! Tốt, chính ngươi đi luyện mũi tên đi, ta phải đi về!
Tôn Khả cùng Lăng Phong nói xong, sau đó xoay người rời đi, hắn hiện tại trong đầu, tất cả đều là làm sao phải trấn an Công Tôn Chỉ Nhi.
– Đại Sư cấp tiễn thuật, không có thư tịch sao?
Lăng Phong trong lòng thầm nói, sau đó cõng cung tiễn, đi về Thanh Ngưu lĩnh Súc Mục phòng.
Trở lại Thanh Ngưu lĩnh Súc Mục phòng, Lăng Phong đi tới bên trong vườn dâu, bắt đầu luyện tập tiễn thuật.
Hắn bắt đầu luyện tập từ bia ngắm 30 mét, sau đó chính là 50 mét, 100 mét, 150 mét, 200 mét, 300 mét.
Giải thi đấu tiễn thuật, mọi người đều sử dụng cung tiễn phổ thông, mà trên Long Tùng sơn, chân khí trong cơ thể sẽ bị cấm chế, căn bản không thể sử dụng.
Cho nên sử dụng cung tiễn phổ thông, xa nhất chỉ có thể bắn ra 300 mét.
Sau một canh giờ, Lăng Phong đã có thể bắn trúng mục tiên bên ngoài bia 300 mét.
– Thôi đi, ta còn tưởng rằng thuật bắn cung này rất khó, không nghĩ tới đơn giản như vậy!
Nhìn bia ngắm ngoài 300 mét cắm đầy mũi tên, Lăng Phong vẻ mặt khinh thường, lúc bắn bia cố định, hắn có thể bắn bất cứ chỗ nào bên trong 300 mét, coi như gió lớn cũng khó có thể ảnh hưởng đến thành tích của hắn.
Hiện tại tiễn thuật của Lăng Phong, có thể nói đạt tới tiêu chuẩn trung cấp.
Kỳ thật, bắn tên, đầu tiên rất trọng yếu chính là thị lực cùng tư duy nhanh nhẹn.
Mà Lăng Phong thị lực vốn rất tốt, lại ăn thêm Cửu Thải Thần Mục Nghê, thị lực càng tăng lên cực lớn, thậm chí có thể dùng phát sinh biến dị để hình dung.
Cho dù bên ngoài 300 mét, hắn vẫn như cũ có thể thấy rõ ràng một cái ong mật, thị lực khủng bố như thế, liền xem như Tiên Thiên cao thủ cũng kém hắn.
Mà tư duy nhanh nhẹn, thì là để tiễn thủ có thể căn cứ biến hỏa cảnh vật xung quanh, suy tính ra tốc độ gió, độ ẩm, còn có tốc độ di chuyển của mục tiêu, từ đó làm một kích tất trúng.
Khó khắn nhất của tiễn thuật, chính là bắn mục tiêu di động, lúc thi đấu tiễn thuật cũng là muốn bắn mục tiêu di động, bởi vì Long Tùng sơn gió thật to, những quả thông, sẽ bị gió lớn thổi lắc tới lắc lui.
– Thế nhưng là, bây giờ đi đâu đây tìm mục tiêu di động đây?
Lăng Phong lập tức liền gặp khó khăn, mặc dù bọn hắn Súc Mục phòng rất nhiều động vật, nhưng những động vật này, đều là mấy vị sư huynh hạnh khổ nuôi ra, tuyệt đối không thể động.
Mà muốn tìm động vật hoang dã, nhất định phải lên núi mới được, hiện tại lúc này hắn không thể lên núi, trừ phi có tông môn phê chuẩn.
Tại Huyền Kiếm tông tạp dịch, đệ tử ngoại môn, thậm chí là đệ tử nội môn, đều không thể tùy ý rời khỏi Huyền Kiếm tông hạch tâm lãnh địa, trừ phi nhận được tông môn nhiệm vụ, hoặc là tự mình xin phép đạt được phê chuẩn mới có thể rời đi.
Tông môn đệ tử, muốn lên núi đi săn, hái thuốc, đều phải trải qua tông môn phê chuẩn, nếu có ai trái với quy định, chắc chắn nghiêm trị.
Liền ngay cả Diệp Lưu Ly người nổi bật bên trong đệ tử nội môn, muốn rời khỏi tông môn đi chơi, cũng phải tìm một cái nhiệm vụ làm cớ mới được.