Phần 78: Ngươi nếu có gan thì đừng đi nha!
Những đệ tử ngoại môn kia, cả đám đều trợn mắt hốc mồm, thực lực những thành viên Hổ Minh trước mắt này, ở trong ngoại môn, đều là người nổi bật, mỗi một cái thực lực đều mười phần cao minh, thế nhưng giờ phút này bọn hắn cùng nhau vây đánh Lăng Phong, lại bị Lăng Phong đả thương trên mặt đất.
Tràng diện như vậy, đối với những đệ tử ngoại môn này mà nói, thực sự quá rung động.
– Ta dựa vào nha, Lăng Phong sẽ không phải đột phá đến Luyện Khí tầng bảy đi?
Không ít đệ tử ngoại môn đều hoài nghi, Lăng Phong tu vi căn bản cũng không phải là Luyện Khí tầng sáu, mà là Luyện Khí tầng bảy.
Mà trong những người này, giật mình nhất là Tôn Khả, vừa rồi Lăng Phong nói mười mấy người Hổ Minh không đủ đánh, hắn còn tưởng rằng Lăng Phong đang khoác lác, nhưng là bây giờ xem ra, thật đúng là như lời nói của Lăng Phong.
Dưới ánh nhìn của mọi người, Lăng Phong xông về sáu thành viên Hổ Minh còn lại.
Khi Lăng Phong cách bọn họ còn có mười mét, lại có ba cây từ mặt đất chui ra ngoài, bất quá lại bị Lăng Phong tránh né.
Lăng Phong thân thể đằng không mà lên, khi hắn rơi xuống đất, lại cảm giác được hai chân giống như giẫm trên bông, cúi đầu xem xét, lại phát hiện hai chân của mình rơi vào lòng đất.
– Nê Chiểu Thuật!
Lăng Phong nhướng mày, hắn biết loại pháp thuật này rất khó đối phó, có thể đem một vùng khu vực biến thành vũng bùn, hạn chế địch nhân tiến công, thậm chí có thể nuốt hết địch nhân.
Một chút người tu luyện thực lực cường đại, thậm chí có thể biến hơn mười dặm khu vực thành vũng bùn.
Mà dưới mắt, tên thành viên Hổ Minh phát động Nê Chiểu Thuật, thực lực có hạn, chỉ có thể biến địa phương hai mét thành vũng bùn.
– Cơ hội tốt, giết chết hắn!
Phương Hằng cách đó không xa, nhìn thấy tình huống này, lập tức mở miệng rống to.
– Giết!
Những thành viên Hổ Minh, nhìn thấy Lăng Phong lâm vào vũng bùn, năm người trong đó lập tức lao đến phía Lăng Phong, một người lưu tại tiếp tục duy trì Nê Chiểu Thuật.
Đang lúc năm người còn lại phóng tới Lăng Phong, tên thành viên Hổ Minh phát động Nê Chiểu Thuật Hổ sắc mặt đột nhiên biến đổi, đối với năm người kia hô to:
– Không tốt, mau trở lại!
Thế nhưng đã quá muộn.
Lăng Phong nhìn năm tên vọt tới phía mình, khóe miệng hiện ra vẻ tươi cười, sau đó hắn đột nhiên vận chuyển chân khí trong cơ thể, đem khí thế của mình tăng lên tới cực hạn, song chưởng vỗ mạnh một cái vào thân dưới vũng bùn.
– Oanh!
Chưởng kình cường hoành, trong nháy mắt để thân thể Lăng Phong thoát ly hạn chế vũng bùn, phóng tới năm tên thành viên Hổ Minh.
Lúc Lăng Phong thoát ly vũng bùn, tên phát động Nê Chiểu Thuật, cũng nhận phải phản phệ của pháp thuật, phun ra một ngụm máu tươi, cuối cùng ngã trên mặt đất.
– Không tốt!
Năm tên đệ tử Hổ Minh lúc đầu muốn mượn cơ hội Lăng Phong lâm vào vũng bùn để đánh tàn bạo Lăng Phong, tuy nhiên lại không nghĩ tới Lăng Phong nhẹ nhõm như vậy liền thoát ly hạn chế của Nê Chiểu Thuật.
Bọn hắn muốn chạy trốn, chỉ tiếc không có thời gian, Lăng Phong một cước đá vào trên bụng một người trong đó, đá bay người kia ngược trở về, đâm vào một người khác, thân thể sau khi rơi xuống đất, song quyền đồng thời xuất kích, đánh bay hai người còn lại, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía người cuối cùng.
Người cuối cùng kia, vốn còn muốn phát động pháp thuật công kích đối với Lăng Phong, thế nhưng nhìn thấy đồng bạn của mình đều bị Lăng Phong giải quyết, chính hắn cũng sợ choáng váng, hai tay đang kết động thủ ấn, cũng ngừng lại, toàn thân run lẩy bẩy.
Lăng Phong đi đến trước mặt người kia, sau đó một bàn tay vãi ra, tát bay tên kia.
Cơ hồ tất cả mọi người đều sợ ngây người.
Từ lúc Lăng Phong ra cửa, đến khi chiến đấu kết thúc, vẫn chưa tới mười hơi thời gian, Lăng Phong liền đánh bại mười bảy thành viên Hổ Minh, gọn gàng, dễ như trở bàn tay!
Mặc dù đối phương người đông thế mạnh, nhưng bọn hắn cùng Lăng Phong, căn bản cũng không cùng một cái cấp độ.
Lăng Phong quay người nhìn về phía Phương Hằng, vươn tay đối với hắn làm một cái động tác nhếch ngón tay.
Mà bọn người Tào Tùng, Phương Du ở bên người Phương Hằng, một mặt khó tin.
Bọn hắn không nghĩ tới thực lực Lăng Phong vậy mà khủng bố như vậy, mười bảy cao thủ Luyện Khí tầng sáu đỉnh phong, cũng sống không qua mười hơi trước Lăng Phong.
– Hỗn đản!
Phương Hằng mắng một tiếng, hắn cũng không nghĩ tới mười bảy đỉnh cấp đệ tử ngoại môn của Hổ Minh, thế mà cũng đấu không lại Lăng Phong, mặc dù trong lòng hận không thể lập tức nghiền xương Lăng Phong thành tro, nhưng hắn vẫn cố nén tức giận trong lòng, quay người mang theo Tô Linh cùng Phương Du bọn hắn rời đi.
Phương Hằng sợ hãi nếu mình ở đây tiếp nữa, sẽ nhịn không nổi ra tay với Lăng Phong, kể từ đó, liền sẽ bị đối thủ của Phương gia bọn hắn tại Huyền Kiếm tông bắt được cái chuôi.
– Ha ha ha, cái kia Phương Hằng rời đi!
– Không đi hắn thì phải làm thế nào đây, Lăng Phong thực sự quá mạnh, Phương Hằng chính là đệ tử nội môn, không thể xuất thủ với đệ tử ngoại môn!
– Đúng vậy a, cái này Lăng Phong, ở bên trong đệ tử ngoại môn, cơ hồ xem như vô địch!
– Không biết hắn so sánh với Lạc Vân Không, ai mạnh ai yếu?
– Hẳn là Lạc Vân Không đi, ba năm trước đây, Lạc Vân Không cũng một người độc chiến thập đại cường giả ngoại môn của Long Minh, trận chiến thành danh, bây giờ ba năm qua đi, thực lực Lạc Vân Không cũng không biết đạt tới cảnh giới nào!
– Ừm, Lạc Vân Không hoàn toàn chính xác khủng bố!
Không ít người đều nhao nhao gật đầu, Lạc Vân Không là cường giả đứng hàng thứ nhất trên Thanh Đồng bảng, thực lực của hắn mọi người đều công nhận.
Ba năm trước đây Lạc Vân Không, cũng giống như Lăng Phong, đấu với Long Minh người Khúc gia, cuối cùng ngay cả người Khúc gia đều không làm gì được hắn.
Lạc Vân Không chính là một cái rễ cỏ đệ tử, không có đầu nhập vào bất kỳ thế lực, sau lưng của hắn không có gia tộc giúp hắn cung cấp tài nguyên, cho nên hắn chỉ có thể dựa vào tự mình hoàn thành tông môn nhiệm vụ thu hoạch được tài nguyên.
Cũng nguyên nhân chính như vậy, giá trị hoàn thành nhiệm vụ của Lạc Vân Không, trên Thanh Đồng bảng xếp thứ nhất, vượt ra khỏi xếp hạng thứ hai Phương Du mấy chục lần.
Lạc Vân Không ở bên trong đệ tử ngoại môn, tuyệt đối là một cái siêu nhiên tồn tại.
Bởi vì đắc tội người của Khúc gia, Lạc Vân Không chỉ có thể áp chế tu vi của mình, không dám quá nhanh đột phá trở thành đệ tử nội môn.
Lạc Vân Không ở trong ngoại môn, người Khúc gia không có cách nào bắt hắn, mà một khí hắn trở thành đệ tử nội môn, Khúc gia liền có thể để những đệ tử nội môn kia tới thu thập hắn.
Cho nên, Lạc Vân Không chỉ có thể từ từ tích lũy, chờ đạt đến trình độ nhất định đằng sau, lại đột phá trở thành đệ tử nội môn.
Giờ phút này biểu hiện Lăng Phong, cùng biểu hiện năm đó của Lạc Vân Không gần như giống nhau, chỉ bất quá Lăng Phong đắc tội là Hổ Minh, mà Lạc Vân Không đắc tội là Long Minh.
Vô luận Hổ Minh hay là Long Minh, thực lực phía sau đều rất cường đại.
– Lạc Vân Không lợi hại như vậy sao?
Lăng Phong trong lòng nói thầm một tiếng, lúc trước hắn chỉ là biết Lạc Vân Không là Thanh Đồng bảng đứng hàng thứ nhất tồn tại, kết hợp trước đó thực lực của Phương Du, hắn còn tưởng rằng thực lực của Lạc Vân Không nhiều lắm liền mạnh hơn Phương Du một chút thôi.
Thế nhưng giờ phút này nghe được thanh âm những đệ tử ngoại môn xung quanh nghị luận, hắn mới biết, Lạc Vân Không nguyên lai cũng là một cái ngưu nhân.
Long Minh và Hổ Minh là cùng cấp bậc tồn tại, Lạc Vân Không dám cùng đối nghịch cùng người của Long Minh, mà lại Long Minh cũng không có cách bắt hắn, vô luận là đảm lượng, hay là thực lực, đều đáng kính nể.
– Này này, Phương Hằng sư huynh, ngươi nếu có gan thì đừng đi nha!
Nhìn thấy Phương Hằng quay người rời đi, Lăng Phong đối với Phương Hằng phất tay hô to.
– Hỗn đản, Phương Hằng ta không chết không ngớt với ngươi!
Phương Hằng nắm chặt nắm đấm, tăng thêm tốc độ rời đi, không để ý đến Lăng Phong.