Phần 75: Phương Hằng sư huynh, đừng xúc động
– Gia hỏa này là ai a, ngay cả Thanh Vân phong Hổ Vương cũng dám chọc giận?
– Hừ, kẻ này tên là Lăng Phong, trước đó chính là hắn ngược Thanh Đồng bảng thứ hai Phương Du!
– Nguyên lai là hắn!
Những người đến đây báo danh chuẩn bị tham gia giải thi đấu tiễn thuật, đều nhao nhao nghị luận, rất nhiều người trước đó cũng chỉ nghe nói qua tên Lăng Phong, nhưng chưa từng thấy qua bộ dáng của hắn, cho nên căn bản không biết Lăng Phong.
– A, Huỳnh Huỳnh tỷ tỷ, đây không phải là Lăng Phong sao?
Trong đám người, hai vị thiếu nữ cũng nhịn không được ngừng chân, nhìn về chỗ của Lăng Phong, các nàng chính là đệ tử ngoại môn Mai Sơn, Mạc Huỳnh Huỳnh cùng Đỗ Vũ Đồng.
– Thật sự là tên kia nha, không nghĩ tới gia hỏa này lá gan lớn như thế, ngay cả Phương Hằng cũng dám chọc giận!
Mạc Huỳnh Huỳnh nhìn Lăng Phong, trong mắt đẹp hiện lên một tia kinh ngạc.
– Huỳnh Huỳnh tỷ, Lăng Phong lá gan lại lớn như thế, chúng ta hôm qua lừa hắn, hắn có thể trả thù chúng ta không?
Phía trên khuôn mặt nhỏ của Đỗ Vũ Đồng, lập tức lộ ra vẻ lo âu.
– Hừ, sợ cái gì, ta Mạc Huỳnh Huỳnh cũng không phải lần thứ nhất lừa gạt người, mà lại hắn còn nhận biết Doanh Nguyệt tỷ cùng Tư Tư tỷ bọn hắn, đến lúc đó chúng ta gặp được hắn, xem mặt mũi nhiều sư tỷ của chúng ta như vậy, hẳn là cũng sẽ không ra tay độc ác với chúng ta, khi đó chỉ cần chúng ta thái độ thành khẩn, ta cũng không tin hắn còn có thể hạ thủ được!
Mạc Huỳnh Huỳnh lời nói lòng mang chí lớn, để Đỗ Vũ Đồng đứng ở bên cạnh nàng, sắc mặt cũng hòa hoãn không ít, nàng biết bản lĩnh cầu xin tha thứ của Mạc Huỳnh Huỳnh, tại Huyền Kiếm tông, nàng dám nói thứ hai, không người nào dám nói đệ nhất.
– Đi, chúng ta đi lĩnh thưởng, đừng để ý tới hắn, chúng ta tận lực trốn tránh hắn liền tốt!
Mạc Huỳnh Huỳnh nói xong, sau đó mang theo Đỗ Vũ Đồng rời đi, truyền đơn hôm qua của các nàng, chính là cầm ra từ nơi này, cho nên sau khi phát xong truyền đơn, ban thưởng đương nhiên cũng là tới nơi đây nhận.
– Phương Hằng sư huynh, đừng xúc động!
Nhìn thấy Phương Hằng nổi giận, Tô Linh lập tức đưa tay kéo hắn một chút, nàng biết báo danh chi địa không thể động thủ, một khi trái với quy định, vô luận thân phận đối phương như thế nào, đều sẽ lọt vào nghiêm trị, bây giờ Phương Hằng đang trong lúc mấu chốt cạnh tranh làm Thanh Vân phong đệ tử chân truyền, không cần phức tạp thì tốt hơn.
Đệ tử chân truyền, chính là người thừa kế của tông môn, chỉ có trở thành đệ tử chân truyền, mới có thể học tập bí thuật của tông môn.
Thân phận đệ tử chân truyền thân phận trong Huyền Kiếm tông, cao hơn rất nhiều trưởng lão thân đích đệ tử, dù sao không phải mỗi một cái trưởng lão đệ tử đích truyền, đều có tư cách học tập truyền thừa bí thuật của Huyền Kiếm tông.
Đệ tử chân truyền nào đem hạng bí thuật này tu luyện tới cảnh giới tiểu thành, liền sẽ bị định là chi mạch nào đó Thánh Tử.
Mà Linh Vụ cốc Thánh Nữ Tiêu Thanh Tuyền, chính là luyện truyền thừa bí thuật của Linh Vụ cốc – Huyền Ngọc Thủ đến cảnh giới tiểu thành mới trở thành Thánh Nữ.
Làm Thánh Nữ, Tiêu Thanh Tuyền tự nhiên cũng là Linh Vụ cốc thủ tịch đệ tử, điều kiện cơ bản tu luyện Huyền Ngọc Thủ, chính là cần khéo tay, cũng chính bởi vì đã luyện thành Huyền Ngọc Thủ, khả năng chữa trị các loại pháp bảo không trọn vẹn của Tiêu Thanh Tuyền cũng hơn người.
Nhưng là, làm Thanh Vân phong Thánh Tử càng khó hơn làm Linh Vụ cốc Thánh Nữ, nguyên nhân ở chỗ truyền thừa bí thuật của Thanh Vân phong – Thanh Vân Kiếm Quyết.
Thanh Vân Kiếm Quyết chính là truyền thừa bí thuật trọng yếu nhất của Tần Vân phong, muốn tu luyện Thanh Vân Kiếm Quyết, nhất định phải có tu vi Tiên Thiên cảnh giới, mà phổ thông Tiên Thiên cường giả, căn bản không có cách tu luyện.
Tiên Thiên cảnh giới cường giả, căn cứ phẩm cấp ngưng tụ Kim Đan, tổng cộng chia làm Phàm Đan, Tinh Đan, Nguyệt Đan, Dương Đan, Chân Mệnh Kim Đan, Thiên Mệnh Kim Đan.
Muốn tu luyện Thanh Vân Kiếm Quyết, ít nhất phải ngưng tụ ra Chân Mệnh Kim Đan, bởi vì Thanh Vân Kiếm Quyết uy lực to lớn, nếu phẩm chất Kim Đan quá thấp, cưỡng ép tu luyện, căn bản là không có cách tiếp nhận uy lực bá đạo của kiếm nguyên kia, từ đó làm cho Kim Đan phá toái, biến thành phế nhân.
Phương Hằng biết được từ trong miệng người trong gia tộc, gần nhất Huyền Kiếm tông cùng với những cường giả thế lực lớn khác, mưu đồ bí mật muốn mở ra Thiên Khanh bí cảnh.
Thiên Khanh bí cảnh, chính là một chỗ tuyệt địa trong Đông Thổ Tây Nam chi địa, nghe nói là tại thời kỳ Thái Cổ, Thiên Ngoại Vẫn Thạch rơi xuống mà hình thành, Thiên Ngoại Vẫn Thạch ẩn chứa Thiên Đạo khí tức, hội tụ đại lượng bản nguyên chi khí, chính là thánh địa trong mắt người tu luyện.
Bất quá trong Thiên Khanh bí cảnh có đặc thù quy tắc chi lực, phàm là người tu vi vượt qua Tiên Thiên cảnh giới đều không được tiến vào, chỉ có Tiên Thiên cảnh giới trở xuống mới có thể tiến nhập.
Cách mỗi trăm năm, đều là thời điểm yếu nhất của phong ấn chi lực trong Thiên Khanh bí cảnh, Huyền Kiếm tông liền sẽ liên thủ cùng những thế lực khác trong Nam Vực, cùng một chỗ phá vỡ phong ấn, để đệ tử Trúc Cơ cảnh tiến vào bên trong ngưng tụ Kim Đan.
Trong lịch sử, bên trong Thiên Khanh bí cảnh, từng xuất hiện chín vị ngưng tụ ra Thiên Mệnh Kim Đan, chín vị có được Thiên Mệnh chi tư thiên tài, về sau đều trở thành cường giả uy hiếp một thời đại.
Thiên Khanh bí cảnh từ khai khải đến nay, đã vượt qua 100.000 năm, đại khái cách mỗi vạn năm, liền sẽ xuất hiện một vị Thiên Mệnh chi tư thiên tài.
Căn cứ không ít đại năng giả phỏng đoán, lần này Thiên Khanh bí cảnh mở ra, rất có thể sẽ có Thiên Mệnh cường giả sinh ra.
Cho nên, người của các đại thế lực, đều cực kỳ nhìn trúng lần mở ra lần này của Thiên Khanh bí cảnh, rất nhiều thế lực đều để thiên tài trong gia tộc mình, tận lực áp chế tu vi, chờ đợi Thiên Khanh bí cảnh mở ra.
Tỉ như Phương Hằng, hắn năm năm trước liền đạt đến Trúc Cơ đệ cửu trọng, sở dĩ chậm chạp không đột phá, chính là vì chờ đợi Thiên Khanh bí cảnh mở ra, hy vọng chính mình có thể ở bên trong Thiên Khanh bí cảnh ngưng tụ ra Thiên Mệnh Kim Đan.
Mặc dù hy vọng rất xa vời, nhưng ai cũng không nguyện ý bỏ lỡ cơ hội như vậy.
Vì Thiên Mệnh Kim Đan, đừng nói năm năm, liền xem như đợi thêm mười năm, rất nhiều người đều nguyện ý.
Nếu như có thể thành tựu Thiên Mệnh Kim Đan, vị trí Thánh Tử Thanh Vân phong, cái kia nhất định là vật trong túi của Phương Hằng hắn.
Huyền Kiếm tông có hai đại siêu cấp kiếm quyết, trong đó một loại chính là hạch tâm truyền thừa Thanh Vân Kiếm Quyết của Thanh Vân phong, mặt khác chính là hạch tâm truyền thừa Tử Vân Kiếm Quyết của Tử Vân phong.
Thanh Vân Kiếm Quyết cùng Tử Vân Kiếm Quyết, cùng xưng là Huyền Kiếm tông hai đại truyền thừa kiếm quyết mạnh nhất.
Chỉ có đến Thanh Vân Kiếm Quyết truyền thừa đệ tử chân truyền, mới có tư cách trở thành Thanh Vân phong Thánh Tử, mà Thanh Vân phong Thánh Tử, tương lai thì là người hậu tuyển của vị trí chưởng tọa trong Thanh Vân phong, tiền đồ bất khả hạn lượng.
Phương Hằng chính là thiên tài kiếm thuật ngàn năm khó gặp của Phương gia, gánh vác rất nhiều hy vọng của Phương gia, mục tiêu của hắn, là muốn trở thành chưởng tọa tương lai của Thanh Vân phong.
– Tiểu tử, ngươi phách lối không được bao lâu!
Phương Hằng cắn răng, mặc dù hắn rất muốn hiện tại liền giết chết Lăng Phong, nhưng trên người có phong ấn, không tiện xuất thủ, không thể bởi vì một tiểu nhân vật như Lăng Phong, mà loạn đại sự của hắn.
Hắn hung hăng trợn mắt nhìn Lăng Phong một chút, sau đó liền dẫn Tô Linh rời đi.
– Lăng Phong, ta dám cam đoan, nếu ngươi dám tham gia giải thi đấu tiễn thuật lần này, ngươi nhất định sẽ chết!
Tào Tùng đối với Lăng Phong thả một câu ngoan thoại đằng sau, cũng lập tức đi theo Phương Hằng.
– Này mọi người tốt, ta là Lăng Phong! Đánh bại Phương Du!
Nhìn thấy Phương Hằng rời đi, Lăng Phong cũng phất mỉm cười với mọi người xung quanh, nhìn thấy đám người xung quanh, hắn cảm giác lần này mình tham gia giải thi đấu tiễn thuật, thật là quá sáng suốt.
Trước đó hắn còn đang vì danh tiếng của mình quá nhỏ mà phiền não, hiện tại xem ra, tham gia một chút hoạt động tông môn tổ chức, cũng là có thể đề cao thật lớn danh tiếng của mình.
Không phải sao, hắn còn không có dự thi, ngay trước mặt nhiều sư huynh sư tỷ của mình, để không ít người nhớ kỹ bộ dáng của mình.
– Cái này…
Nhìn thấy dáng vẻ đắc ý của Lăng Phong, Tôn Khả có chút bó tay rồi, hắn cảm giác Lăng Phong quá phách lối, nếu tiếp tục như vậy, khẳng định sẽ bị người đánh chết.
– Hỗn đản Lăng Phong, đừng để ta chờ có cơ hội, nếu không ta sẽ để cho ngươi sống không bằng chết!
Phương Du cùng Phương Thần còn có Phương Ngọc ngay tại nơi xa, bọn hắn nghe được lời nói của Lăng Phong, suýt nữa bị tức đến thổ huyết.
Trước mấy ngày, bọn hắn tại Thanh Ngưu lĩnh bị Lăng Phong cùng Bạch Tử Long bọn hắn đánh bại, cuối cùng bọn hắn bị Bạch Tử Long, Trương Đại Cát, còn có Phùng Thiên Tường cùng một chỗ hung hăng làm nhục, ngày ấy, bọn hắn thế nhưng là bị Bạch Tử Long cho ăn rất nhiều rác rưởi, trong đó ăn nhiều nhất chính là Phương Du.
Hiện tại vừa nghe đến hai chữ rác rưởi, Phương Du bọn hắn cũng nhịn không được có cảm giác buồn nôn.
– Đáng chết Lăng Phong, thù này không báo, thề không làm người!
Phương Thần cùng Phương Ngọc cũng nhìn chòng chọc vào Lăng Phong, răng mài đến khanh khách.
Mặc dù trong lòng hận thấu Lăng Phong, nhưng bọn hắn cũng biết thực lực Lăng Phong rất mạnh, mà địa điểm báo danh, căn bản không thể động thủ, liền ngay cả Phương Hằng đều lựa chọn ẩn nhẫn, bọn hắn cũng không dám, cũng không có thực lực này đối phó Lăng Phong ở chỗ này.
– Chúng ta đi thôi, tiểu tử này phách lối không được bao lâu!
Phương Du đưa ánh mắt từ trên thân Lăng Phong thu hồi, đối với Phương Thần cùng Phương Ngọc nói một tiếng.
Phương Thần cùng Phương Ngọc giận dữ thu hồi ánh mắt của mình, đi theo Phương Du rời đi.
– Thao, tiểu tử này cũng quá khoa trương a?
– Hừ, ta nhìn con hàng này đầu óc khẳng định có vấn đề!
– Đúng vậy a, chẳng lẽ hắn cũng không biết thân phận của Hổ Vương Phương Hằng là gì sao? Lại dám trước mặt nhiều người như vậy đắc tội Phương Hằng!
– Ta nhìn hắn hiện tại cũng là vò đã mẻ không sợ rơi, trước đó hắn đã sớm đắc tội Phương Hằng, mặc kệ hắn hiện tại không tìm đường chết, ta đoán Phương Hằng cũng sẽ không buông tha hắn!
Người chung quanh nhìn thấy bộ dạng này của Lăng Phong, cũng không khỏi lắc đầu, sau đó quay người rời đi.
– Được rồi, đừng rung, ngươi còn ngại cừu gia của mình không đủ nhiều sao?
Tôn Khả giật Lăng Phong một thanh, thời khắc này Tôn Khả, trên mặt đã xuất hiện một tấm khăn che mặt.
– Ngọa tào, ngươi làm sao mang khăn che mặt rồi? Ngươi muốn làm cái gì?
Lăng Phong nhìn Tôn Khả, lông mày không khỏi nhíu lại.
– Thảo muội ngươi, lão tử không giống với ngươi, ngươi đi kéo cừu hận, ta sợ bị ngươi liên lụy a! Ngươi không sợ chết, ta sợ chết, thế giới này, còn có muội tử xinh đẹp chờ ta đi chinh phục.
Tôn Khả hung hăng trợn mắt nhìn Lăng Phong một chút, hắn bây giờ hoài nghi, chính mình lúc trước cùng Lăng Phong xưng huynh gọi đệ, có phải hay không là một lựa chọn sai lầm?
Hai người lúc này mới đi mấy chục mét, Lăng Phong lại thấy được một người quen, người này đúng là một trong tử địch của hắn, Trương Chính Trực.