Phần 69: Ga giường, truyền đơn?
– Ừm ừm!
Mạc Huỳnh Huỳnh đột nhiên gật đầu, sau đó mở miệng nói ra:
– Lăng Phong sư huynh, ta muốn để cho ngươi giúp ta phát một chút truyền đơn, là truyền đơn giải thi đấu tiễn thuật của Huyền Kiếm tông năm nay, khu vực Thanh Ngưu lĩnh của các người, đệ tử ngoại môn đông đảo, hẳn là sẽ rất hiệu quả!
– Ga giường? Các ngươi Bố Nghệ phường, còn có dạng này?
Lăng Phong sửng sốt một chút, hắn không nghĩ tới vị sư muội này, lại để cho chính mình giúp nàng phát truyền đơn.
– Lăng Phong sư huynh, ngươi liền giúp người ta một chút đi!
Manh sư muội nhìn thấy Lăng Phong có chút do dự, lập tức đi tới, ôm cánh tay của hắn bắt đầu lay động.
– Ai, tốt a, đừng rung, ta giúp còn không được sao?
Lăng Phong bất đắc dĩ, đành phải gật đầu đáp ứng.
– Ha ha, đa tạ Lăng Phong sư huynh, Vũ Đồng muội muội, mau đưa truyền đơn!
Mạc Huỳnh Huỳnh đại hỉ, lập tức quay đầu nói với một thiếu nữ khác.
Thiếu nữ kia gật đầu, sau đó quay người chạy đến một gian phòng nhỏ bên cạnh, khiêng một cái bao tải đi ra.
– Lăng Phong sư huynh, ta gọi Đỗ Vũ Đồng, nơi này hết thảy có ba ngàn tấm truyền đơn, trong vòng một ngày phải phát xogn a, hạnh khổ ngươi!
Vũ Đồng muội muội thiếu nữ, đem bao tải thả ở trước mặt Lăng Phong, cười hì hì nhìn Lăng Phong.
– Ba ngàn tấm, ách… Nguyên lai là truyền đơn nha!
Giờ phút này, Lăng Phong lúc này mới tỉnh ngộ lại, vừa rồi hắn còn tưởng rằng là loại trải giường chiếu kia, dù sao Súc Mục phòng ngoại trừ làm quần áo, cũng sẽ làm chăn mền cùng ga giường.
– Móa, bị gài bẫy!
Nhìn một túi truyền đơn lớn như thế trước mặt, Lăng Phong nhịn không được mắng một tiếng, bất quá nếu đã đáp ứng người ta, chính mình cũng không tiện đổi ý.
Chỉ bất quá hắn ở trong lòng nhớ kỹ Mạc Huỳnh Huỳnh, nha đầu này, tuyệt đối không phải đèn đã cạn dầu, chính mình mới vừa rồi bị nàng lừa gạt.
– Không cần khách khí, quay đầu thay ta hướng Doanh Nguyệt sư tỷ các nàng vấn an!
Lăng Phong nói, cầm lên bao tải kia, sau đó xoay người rời đi.
– Lăng Phong sư huynh đi thong thả!
Mạc Huỳnh Huỳnh cùng Vũ Đồng muội muội mặt mỉm cười đối với Lăng Phong khoát khoát tay.
– Oa, Huỳnh Huỳnh tỷ, ngươi thật lợi hại, lập tức liền đưa ra ngoài ba ngàn tấm truyền đơn, chúng ta lập tức liền kiếm lời 30 khối linh thạch!
– Hắc hắc, đó là đương nhiên, Huỳnh Huỳnh sư tỷ của ngươi thế nhưng là thiện nghệ phái đơn đó!
Sau lưng, thanh âm cao hứng của Đỗ Vũ Đồng cùng Mạc Huỳnh Huỳnh truyền vào trong tay Lăng Phong.
– Tiểu nha đầu!
Lăng Phong lảo đảo một cái, ở trong lòng thầm mắng một tiếng, sau đó nhấc chân đi.
– Lăng Phong sư huynh tốt!
Lăng Phong lúc này mới vừa mới đi đến trên đại đạo Thanh Ngưu lĩnh, lại đụng phải một đám người, những người kia lập tức hướng hắn vấn an.
– Ha ha, các vị sư đệ tốt, tới tới tới, sư huynh ta có cái này cho các ngươi!
Lăng Phong đối với những người kia vẫy vẫy tay, những đệ tử kia cũng lập tức đi tới.
Lăng Phong sảng khoái mở bao tải ra, sau đó chuẩn bị đem những truyền đơn này phân cho những người này.
Thế nhưng là Lăng Phong lại khổ cực phát hiện, chính mình thế mà không cách nào tác những truyền đơn này ra, những truyền đơn này, tựa hồ hòa thành một thể, hắn chỉ có thể cầm một tấm truyền đơn duy nhất.
Khi hắn chuẩn bị lấy thêm thời điểm, lại phát hiện có một cỗ lực lượng ngăn trở tay của mình.
– Ta dựa vào, chuyện gì xảy ra?
Lăng Phong nhịn không được mắng lên.
– Ha ha, Lăng Phong sư huynh ngươi thật sự chính là khắc khổ nha, ngươi đây là lần thứ nhất phát truyền đơn a? Bên trên tấm truyền đơn này, có cấm chế đặc thù, mỗi người chỉ có thể cầm một tấm!
Những đệ tử kia nhìn thấy bộ dáng của Lăng Phong, nhịn không được cười to, sau đó những người này đứng xếp hàng, mỗi người từ trong bao tải, cầm lên một tấm truyền đơn.
– Còn có loại cấm chế này?
Lăng Phong sắc mặt lập tức trầm xuống, nếu như vậy, ba ngàn tấm truyền đơn này, mình rốt cuộc muốn phát tới khi nào?
– Móa, không nghĩ tới Mạc Huỳnh Huỳnh dĩ nhiên âm hiểm như thế, lần này ăn thiệt thòi lớn!
Lăng Phong ở trong lòng thầm mắng, mặc dù hắn rất tức giận, nhưng cũng rất bất đắc dĩ, ai bảo chính mình vừa rồi mềm lòng, đáp ứng yêu cầu của người ta?
– Chỉ có thể phát một tấm cho một người!
Lăng Phong lắc đầu, cõng bao tải lên tiếp tục đi đường.
Trên đường đi, chỉ cần trông thấy người, hắn đều sẽ lập tức tiến lên phát truyền đơn.
Hai canh giờ sau, Lăng Phong rầu rĩ không vui về tới Thanh Ngưu lĩnh, giờ phút này mặt trời đã ngã về tây, hắn hết thảy mới phát ra hơn năm trăm tấm truyền đơn, vẫn chưa tới một phần năm.
– Ha ha, Ngũ sư đệ, ngươi rốt cục trở về, có cái huynh đệ tới tìm ngươi!
Âm thanh cởi mở của Bạch Tử Long truyền vào trong tai Lăng Phong, hắn ngẩng đầu nhìn lên, chỉ gặp dưới đại thụ trước cửa Súc Mục phòng, xuất hiện một đạo thân ảnh quen thuộc.
– Tôn Khả!
Lăng Phong lập tức tinh thần tỉnh táo, cái này Tôn Khả, chính là hắn ban đầu ở Linh Vụ cốc nhận biết, hai người ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, gọi nhau huynh đệ.
– Lăng Phong, ngươi rốt cục trở về!
Nhìn thấy Lăng Phong trở về, Tôn Khả cũng hết sức cao hứng.
– Ha ha, tiểu tử ngươi chạy đến Thanh Ngưu lĩnh làm việc gì đây?
Lăng Phong đi đến trước mặt Tôn Khả, dùng sức đập một chút trên bờ vai Tôn Khả.
– Hắc hắc, ngày đó từ biệt, tiểu đệ đối với Lăng Phong huynh ngươi thế nhưng rất là tưởng niệm, làm việc vặt quấn thân, cho tới bây giờ mới có thời gian rảnh đến đây! Chúc mừng Lăng Phong ngươi vinh dự trở thành đệ tử ngoại môn cao cấp!
Tôn Khả mặt mỉm cười nhìn tiêu chí đệ tử ngoại môn cao cấp trên ngực Lăng Phong, hắn hôm nay, cũng là đệ tử ngoại môn cao cấp.
Hắn lần thứ nhất trông thấy Lăng Phong, cả hai đều chỉ là đệ tử ngoại môn cấp thấp.
– Tiểu tử ngươi không phải cũng trở thành đệ tử ngoại môn cao cấp sao?
Lăng Phong cười lớn một tiếng, nói với Bạch Tử Long:
– Đại sư huynh, Tôn Khả chính là hảo huynh đệ của ta, đêm nay chúng ta chiêu đãi hắn một chút!
– Được, các ngươi trò chuyện trước, ta đi làm đồ ăn!
Bạch Tử Long cười một tiếng, sau đó liền quay người rời đi.
Trương Đại Cát cùng Phùng Thiên Tường còn không có làm xong, cho nên hiện tại chỉ có Lăng Phong cùng Tôn Khả.
– Tôn Khả, cái kia « Bồ Đoàn Của Sư Tỷ » quyển thứ mười, ngươi vẽ xong chưa?
Khi Bạch Tử Long rời đi, Lăng Phong liền không kịp chờ đợi mở miệng hỏi.
– Đương nhiên vẽ xong, ta đây không phải lập tức liền tìm đến lão huynh sao?
Tôn Khả thần bí cười một tiếng, sau đó từ ngực ra móc ra một bản tập tranh mới tinh.
Lăng Phong tiếp nhận tập tranh kia, lập tức liền bị dáng người bốc lửa của nữ tử trên bià tranh hấp dẫn.
Hắn không có lập tức lật xem, mà là đem tập tranh giấu vào trong ngực.
– Lăng Phong, ngươi trong bao tải này chứa bảo bối gì nha?
Tôn Khả ánh mắt rơi ở bao tải bên người Lăng Phong, một mặt trêu chọc nói.
– Ai, cẩu thí bảo bối, lão tử mới vừa từ Mai Sơn trở về, bị Mai Sơn một nha đầu tên là Mạc Huỳnh Huỳnh đùa bỡn, đây đều là liên quan tới truyền đơn giải thi đấu tiễn thuật! Còn có hơn hai ngàn tấm!
Vừa nghĩ tới trong vòng một ngày phải phát xong nhiều truyền đơn như vậy, Lăng Phong cảm giác mình đau cả đầu.
– Mạc Huỳnh Huỳnh? Ha ha, không nghĩ tới, nàng thế mà đem chủ ý đánh tới trên người lão huynh!
Tôn Khả nhịn không được bật cười.
– Ngươi biết Mạc Huỳnh Huỳnh?
Lăng Phong nhìn chằm chằm Tôn Khả, ánh mắt có chút ngưng tụ.
– Đương nhiên quen biết, danh khí của Mạc Huỳnh Huỳnh, mặc dù kém Huyền Kiếm tông nội môn tứ đại mỹ nữ, nhưng hậu trường của nàng cũng cứng rắn a, nghe nói sau lưng nàng có nội môn trưởng lão, mà nàng lại nhí nha nhí nhảnh, tại Huyền Kiếm tông, cũng không biết có bao nhiêu người mắc lừa nàng!
Tôn Khả một bên nói, một bên lắc đầu.