Phần 57: Giết chết bọn chúng
Trải qua một buổi tối điên cuồng tu luyện, Lăng Phong chẳng những không mỏi mệt, ngược lại cảm giác được tinh thần vô cùng phấn chấn, toàn thân tràn đầy lực lượng, chỉ bất quá bên ngoài thân thể hắn, lại bài xuất nhiều tạp chất.
Khi hắn tắm rửa xong, đi vào phòng khách, lại phát hiện trên bàn có hai cái màn thầu nóng hổi, nhưng lại không thấy Bạch Tử Long bọn hắn.
Lăng Phong biết Bạch Tử Long bọn hắn khẳng định muốn đi làm việc, dù sao bọn hắn không giống với bọn người Phương Du bên ngoài cửa, Phương Du bọn hắn không cần hạnh khổ lao động.
Bạch Tử Long bọn hắn tại Súc Mục phòng, mặc dù hạnh khổ, nhưng là mỗi tháng trợ cấp đều cao hơn đệ tử ngoại môn rất nhiều.
Quản lý tốt những súc vật tại Súc Mục phòng, chính là cơ sở nhiệm vụ mỗi tháng của Bạch Tử Long bọn hắn, cơ sở nhiệm vụ này, nhất định phải hoàn thành tốt, nếu không, khẳng định sẽ nhận trừng phạt của tông môn.
Lăng Phong cần màn thầu lên, bắt đầu gặm.
Đại khái sau một nén nhang, Bạch Tử Long bọn hắn làm việc buổi sáng xong, về tới Súc Mục phòng.
– Ngũ sư đệ, ngươi chuẩn bị xong chưa?
Bạch Tử Long nhìn Lăng Phong, biểu lộ có chút ngưng trọng.
– Ừm! Các ngươi chờ một chút, ta về phòng lấy kén tằm ra!
Lăng Phong gật đầu, sau đó quay người chạy về gian phòng của mình, cõng kén tằm ra.
– Vậy liền làm đi!
Bạch Tử Long cùng Trương Đại Cát còn có Phùng Thiên Tường liếc nhau, sau đó mọi người đi ra cửa lớn.
Đi tới cửa, Trương Đại Cát kéo cửa ra, một trận mùi hôi thối xông vào muỗi, đại lượng con ruồi bay múa.
Mà Phương Du bọn hắn cũng lập tức ngẩng đầu nhìn tới.
– Nha? Rốt cục nhịn không được sao? Hôm nay còn muốn đi ra bị đánh sao?
Phương Du nhìn Bạch Tử Long bọn hắn, nhịn không được mở miệng chế giễu.
– Ha ha ha…
Tào Tùng cùng Phương Thần huynh đệ, cũng nhịn không được cười ha hả.
Hiện tại bọn hắn đều cảm giác được chính mình nắm chắc phần thắng, không bao lâu, bọn hắn liền có thể để Lăng Phong cùng Bạch Tử Long bọn hắn quỳ trước mặt mình cầu xin tha thứ.
– Ngũ sư đệ, chuẩn bị!
Bạch Tử Long quay đầu nói nhỏ với Lăng Phong.
– Ừm!
Lăng Phong gật đầu, giờ phút này hắn đã vác kén tằm phía sau.
– Xông!
Bạch Tử Long đi đầu, lập tức phóng tới Phương Du, Trương Đại Cát cùng Phùng Thiên Tường cũng theo sát sau đó.
– Hừ, muốn chết!
Phương Du sầm mặt lại, hai tay bóp ấn, thiên địa linh khí xung quanh đều nhanh chóng hội tụ về phía hắn, khiến cho nhiệt độ xung quanh trong nháy mắt tăng vọt, một ngọn lửa màu đỏ hình thành trước mặt hắn.
Từng đợt sóng nhiệt khuyếch tán ra bốn phương tám hướng.
Mà áo bào trên người Phương Du, cũng dưới trùng kích của sóng nhiệt, không ngừng vung vẩy.
– Hỏa Long Thuật!
Cuối cùng, Phương Du hét lớn một tiếng, lập tức một đầu Hỏa Long dài ba mét gào thét mà ra, giương nanh múa vuốt bay tới Bạch Tử Long.
Ngày hôm qua chiến đấu, Bạch Tử Long bọn hắn mặc dù bị đánh bị thương, nhưng cuối cùng đều thành công chạy trốn trở về, cái này khiến Phương Du rất khó chịu.
Cho nên, hôm nay nhìn thấy Bạch Tử Long bọn hắn lần nữa xuất kích, Phương Du không giấu giếm thực lực nữa, toàn lực xuất thủ.
Phương Du biết Bạch Tử Long là Thanh Ngưu lĩnh Súc Mục phòng chủ tâm cốt, chỉ cần hắn tập trung lực lượng công kích Bạch Tử Long, Trương Đại Cát cùng Phùng Thiên Tường, nhất định tương trợ.
Kể từ đó, hắn một chiêu liền có thể kiềm chế lại Bạch Tử Long ba người.
– Vô Phong Khởi Lãng!
Nhìn thấy Phương Du vừa ra tay liền xuất đòn sát thủ, Bạch Tử Long cũng không dám chủ quan, cũng là lập tức thi triển ra pháp thuật.
– Rầm rầm!
Thiên địa linh khí xung quanh tụ tập, cuối cùng tạo thành bọt nước trước mặt hắn, những bọt nước này đánh tới Hỏa Long kia.
– Xoẹt!
Bọt nước kia nhanh chóng bị Hỏa Long chặn lại, dưới nhiệt độ kinh khủng của Hỏa Long, bọt nước không ngừng bị bốc hơi thành hơi nước.
Bất quá, Phương Du thực lực thực sự quá mạnh, Bạch Tử Long bọt nước, liên tục bại lui.
– Ầm!
– Ầm!
Trương Đại Cát lập tức đưa tay chống đỡ sau lưng Bạch Tử Long, đem chân khí của mình rót vào thể nội Bạch Tử Long, để hắn duy trì pháp thuật.
Mà Phùng Thiên Tường cũng đem hai tay chống đỡ sau lưng Trương Đại Cát.
Ba người liên thủ, để khí thế Bạch Tử Long tăng gấp bội, trong nháy mắt ngăn trở Phương Du Hỏa Long Thuật.
– Hỗn đản!
Phương Du không nghĩ tới Bạch Tử Long bọn hắn thế mà còn có kỹ năng hợp kích như này, hiện tại tình huống này, hắn căn bản không có cách thu tay lại, chỉ có thể cùng Bạch Tử Long bọn hắn liều mạng đến cùng, nhìn xem cuối cùng ai ngã xuống trước.
– Oa, là Bạch Tử Long bọn hắn cùng Phương Du động thủ!
– Cái kia Phương Du thật là lợi hại a!
Trong khoảng thời gian này, người xung quanh đỉnh núi, đều chú ý tới tình huống bên trên Thanh Ngưu lĩnh, cho nên Bạch Tử Long bọn hắn cùng Phương Du giao thủ một cái, mọi người xung quanh đỉnh núi, đều nhao nhao đi ra xem.
Mặc dù khoảng cách có chút xa, nhưng bọn hắn đều là đệ tử ngoại môn, có tu vi ít nhất là Luyện Khí tầng bốn, thị lực viễn siêu thường nhân, cho nên vẫn có thể thấy rõ ràng.
– Phương Du đại ca chịu đựng, chúng ta tới giúp ngươi!
Phương Thần cùng Phương Ngọc thấy thế, lập tức tăng tốc lướt đến Bạch Tử Long bọn hắn.
Giờ phút này Bạch Tử Long bọn hắn muốn so đấu nội lực cùng Phương Du, căn bản xuất thủ hoàn mỹ, loại trạng thái này, Bạch Tử Long bọn hắn ở trước mặt Phương Thần, đơn giản chính là thịt trên thớt, mặc cho bọn hắn làm thịt.
– Hỏng bét, Bạch Tử Long bọn hắn chết chắc!
– Đúng vậy a, hiện tại bọn hắn căn bản rút tay ra không được để đối phó với Phương Thần cùng Phương Ngọc!
Những đệ tử ngoại môn đối diện đỉnh núi, thấy cảnh này, cũng nhịn không được lo lắng cho Bạch Tử Long bọn hắn.
– Ha ha ha, Bạch Tử Long, các ngươi chết hết cho ta!
Thân thể Phương Thần nhảy lên thật cao, sau đó mở miệng hét lớn:
– Địa Đột Thứ!
Phương Thần nhanh chóng hạ xuống, khi hai chân hắn chạm đất, mặt đất giống như mặt nước một dạng, tạo nên một vòng gợn sóng, gợn sóng kia hiện ra hình quạt khuếch tán tới phía Bạch Tử Long bọn hắn.
Lúc này, đừng nói Địa Đột Thử uy lực cường đại, liền xem như một cái pháp thuật nho nhỏ, đều có thể ảnh hưởng đến Bạch Tử Long bọn hắn.
Nhưng vào lúc này, thân ảnh Lăng Phong từ trên trời giáng xuống, rơi vào bên cạnh Bạch Tử Long bọn hắn, hung hăng giậm chân một cái, một đạo ám kình dọc theo mặt đất khuếch tán mà đi, trong nháy mắt liền đụng vào gợn sóng.
– Oanh!
Địa phương giữa hai người, mặt đất kia bị lực lượng cường đại lật tung, đại lượng đất đá bay ra.
– Ngũ sư đệ, đừng quản chúng ta, đi mau!
Bạch Tử Long quay đầu hét lớn.
– Còn muốn chạy, không có cửa đâu!
Phương Ngọc nhìn thấy Lăng Phong đi ra, lập tức phất tay, một cái bình ngọc nháy mắt phóng tới Lăng Phong.
Bình ngọc này, trước đó tại Bạch Tử Long cùng Phương Thần động thủ thời điểm, Lăng Phong trông thấy Phương Ngọc sử dụng qua, hắn biết trong bình ngọc này có đặc thù khí thể, có thể đem Bạch Tử Long bọt nước trong nháy mắt đông lạnh thành huyền băng.
Thế nhưng, đối mặt bình ngọc này thời điểm, Lăng Phong không có lùi bước, hắn mặt trầm như nước, vận chuyển chân khí trong cơ thể, đem nắm đấm của mình bao khỏa, sau đó một quyền đập tới bình ngọc kia.
– Ầm!
Bình ngọc kia trong nháy mắt vỡ ra, đại lượng sương mù màu trắng trong nháy mắt quấn lên cánh tay Lăng Phong, sau đó cấp tốc lan tràn toàn thân Lăng Phong.
Những sương mù màu trắng này, là một loại hàn vụ đặc thù, nhiệt độ cực thấp.
– Ken két…
Lăng Phong thân thể trong nháy mắt bị băng sương màu trắng bao trùm.