Phần 33: Mị Hương Đan
Bốn người đi bộ vào trấn nhỏ, tìm một quán trọ.
Lúc ăn cơm, bọn hắn yêu cầu một phòng riêng, Diệp Lưu Ly sử dụng một tấm Cách Âm Phù, đem căn phòng ngăn cách với bên ngoài.
– Lăng Phong sư đệ, Lâm Bạch sư đệ, tu vi của ta với Thường Phong sư huynh cao, một khi đến quá gần núi Đà Phong sẽ kích phát trận pháp của bọn hắn, khiến cho những tên cầm đầu bọn cướp kia chạy thoát, cho nên bây giờ chúng ta chỉ có thể dựa vào hai người các ngươi!
Diệp Lưu Ly nói, trong ngực lấy ra một tờ phù chú cùng một cái túi, sau đó nàng ở trên mặt tám phù kia kéo xuống hai tấm phù nhỏ hơn một vòng, nói:
– Phù này chính là Tử Mẫu Phù, trong tay các ngươi là tử phù, trong tay của ta là mẫu phù, mỗi người một tấm, nhỏ máu nhận chủ, chỉ có các ngươi mới có thể kích phát tử phù.
– Mà trong cái túi này là một loại pháp bảo đặc thù tên là Càn Khôn Đậu, được luyện chế bởi một trưởng lão của Huyền môn phái chúng ta, chờ các ngươi tìm tới bọn hắn trận pháp trận tâm thời điểm, chỉ cần đem những Càn Khôn Đậu này dựa theo vị trí trận đồ Bát Quái rải xuống xung quanh hạch tâm trận phápcủa bọn chúng là được, sau khi các ngươi hoàn thành nhiệm vụ, kích hoạt tử phù, chúng ta liền có thể thông qua mẫu phù cảm ứng được, sau đó trà trộn vào núi Đà Phong giết tất cả những tên thổ phỉ đó!
Sau khi nói xong, Diệp Lưu Ly lần lượt đem tử phù phát cho Lăng Phong cùng Lâm Bạch, mà Càn Khôn Đậu, Diệp Lưu Ly cũng chia đôi ra.
Lăng Phong cùng Lâm Bạch đều lập tức nhỏ máu nhận chủ tấm tử phù kia.
– Đây bản đồ địa hình núi Đà Phong mà ta mất rất nhiều sức mới lấy được, mỗi người các ngươi một phần!
Thường Phong từ trong ngực lấy ra hai phần bản đồ giao cho Lăng Phong cùng Lâm Bạch.
Sau khi Lăng Phong và Lâm Bạch cầm lấy bản đồ, đều cẩn thận nhìn lại.
Rất nhanh, Lăng Phong liền đem các vị trí trọng yếu trên bản đồ nhớ kỹ.
– Tốt, bây giờ sắc trời đã muộn, sau khi ăn no cơm tối, các ngươi trở về phòng nghỉ ngơi, sáng sớm ngày mai các ngươi liền xuất phát!
Diệp Lưu Ly nói xong, đem Cách Âm Phù triệt tiêu, sau đó hô to ra ngoài phòng:
– Tiểu nhị, gọi món ăn!
– Đến đây!
Một tiểu nhị ngay lập tức đi vào.
Bữa cơm này, Diệp Lưu Ly là lần đầu tiên không uống rượu trong bữa ăn, sau khi ăn no xong, Lăng Phong cũng trở về phòng.
… Bạn đang đọc truyện Lăng Phong tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/12/lang-phong.html
Thường Phong nhìn ngọn đèn dầu lúc sáng lúc tối, sắc mặt cũng như đèn, biến đổi không ngừng.
Hắn lấy ra một bình thuốc từ trong lòng, trong ánh mắt có vẻ do dự. Bên trong đựng Mị Hương Đan, là trước kia hắn đi tiêu dao thanh lâu ngẫu nhiên lấy được.
Trong thanh lâu luôn luôn có chút cô nương không nghe lời ngay từ đầu, nhưng có Mị Hương Đan, nữ nhân mãnh liệt hơn nữa cũng sẽ biến thành dâm phụ, nam nữ hoan ái chính là bản tính con người, Mị Hương Đan có thể phóng đại loại bản năng này gấp trăm lần, gấp ngàn lần.
Nếu dùng Mị Hương Đan ở trên thân Diệp Lưu Ly… có thể thành chuyện tốt!
Thường Phong do dự. Nếu hắn dùng loại thủ đoạn hèn hạ này, Diệp Lưu Ly chưa chắc sẽ bởi vì gạo nấu thành cơm mà hướng sang hắn, rất có khả năng một kiếm đâm xuyên tim hắn!
Hắn hô hấp dồn dập, nặng nề mà vỗ ở trên bàn, cuối cùng hạ quyết tâm.
Phải liều mạng một phen!
Hắn không có được, người khác cũng mơ tưởng được!
Làm!
Hắn đứng mạnh lên, sải bước đi ra ngoài.
Thường Phong bước vào phòng Diệp Lưu Ly.
“Sư muội bận rộn đã mấy ngày, mau dừng lại nghỉ ngơi một chút đi!”
Hắn dùng ánh mắt tràn ngập thâm tình nhìn Diệp Lưu Ly, không che giấu tình cảm của mình chút nào. Hắn quả thật thích Diệp Lưu Ly, điểm ấy không thể nghi ngờ, bởi vậy hắn cũng không làm ra vẻ.
Diệp Lưu Ly âm thầm khó xử trong lòng. Nàng đều rõ ràng tình cảm Thường Phong đối với nàng, nhưng nàng chướng mắt hắn. Tâm tính nàng cao ngạo, tôn trọng cường giả, nên muốn đả động lòng của nàng, trước phải vượt qua nàng toàn diện. Để cho nàng vui lòng phục tùng!
“Sư huynh, ngồi!”
Thường Phong đứng lên từ bên cạnh lấy ra một cái ấm trà, rót một chén cho hắn cùng Diệp Lưu Ly: “Sư muội, nghỉ ngơi chút đi, ngày mai rất quan trọng, không thể có sai sót!”
Diệp Lưu Ly cầm lấy chén trà uống một hơi cạn sạch.
Nàng đột nhiên cảm giác một cỗ nhiệt lưu dâng lên từ dưới bụng, cấp bách nhằm phía tứ chi trăm mạch của nàng, trong nháy mắt khiến cho nàng dâng lên kích động mãnh liệt.
Nhưng dù sao nàng cũng là nữ nhân tâm trí kiên nghị, cắn lưỡi mạnh, thần trí khôi phục thanh tỉnh ngắn ngủi. Nàng tức giận nhìn về phía Diệp Lưu Ly, với thông minh của nàng như thế nào không đoán ra xảy ra chuyện gì?
Nàng đột nhiên nhảy lên một cái, đụng tới vách tường.
“Lưu lại cho ta!” Thường Phong cũng không nghĩ tới năng lực Diệp Lưu Ly tự kiềm chế mạnh như vậy, một viên Mị Hương Đan xuống bụng lại còn có thể khôi phục thanh tỉnh, nhưng hắn hiện tại đã không có đường rút lui!
Hắn chụp tới Diệp Lưu Ly.
Thình thịch!
Diệp Lưu Ly cũng không quay đầu lại đánh ngược một chưởng, 2 đạo kình lực va chạm, Thường Phong lập tức liên tiếp thối lui 7 bước, sắc mặt trắng bệch, mà Diệp Lưu Ly trong nháy mắt mất đi bóng dáng.
Thường Phong lập tức tâm như tro tàn, đặt mông ngồi trên đất.
… Bạn đang đọc truyện Lăng Phong tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/12/lang-phong.html
Lăng Phong đang ngồi xếp bằng tu luyện trong phòng.
Thình thịch!
Một đạo nhân ảnh rơi xuống từ trên bầu trời, hướng về trong ngực của hắn.
Làn gió thơm vào ngực, Diệp Lưu Ly giống như bạch tuộc quấn ở của hắn trên người, dán quá chặt chẽ, dường như muốn chen vào trong thân thể của hắn.
“Lưu Ly sư tỷ sao tự nhiên lại chạy tới đây? Chẳng lẽ thấy ta đẹp trai quá nên động xuân tâm!”
Lăng Phong cười thầm trong lòng, nhưng hắn lập tức tra ra không đúng, thân thể Diệp Lưu Ly nóng lên, khuôn mặt tươi cười lại đỏ tươi như nhuộm, hai mắt ngập nước vô cùng yêu mị, cái miệng nhỏ nhắn thở ra nhiệt khí, dường như có thể thiêu cháy người ta.
Trúng mị độc!
Mị dược không phải độc, nhưng so với độc còn lợi hại hơn gấp trăm lần, chính là phóng đại gấp trăm lần, gấp ngàn lần ý muốn trong thân thể. Nam nữ hoan ái là bản tính con người, ai cũng không tránh được!
Diệp Lưu Ly lúc này cũng mê ly không làm chủ được hành động của mình rồi, nàng há miệng mút lấy đôi môi kia. Một nụ hôn cuồng nhiệt bắt đầu, tinh khí bốc lên cao. Nàng xé y phục Lăng Phong, xuy lạp xuy lạp mấy tiếng, áo của Lăng Phong liền bị xé tới nát nhừ. Sau đó, nàng liền kéo váy mình xuống, để lại một thân hình mảnh mai trần trụi. Nhìn cảnh tượng này, Lăng Phong cũng không nhịn được nữa.
Hắn trở nên vô cùng hưng phấn, cúi người ngậm lấy nhũ hoa nhỏ xinh hồng nhuận vào miệng không ngừng mạnh mẽ hút liếm, thi thoảng còn dùng răng cắn mút. Diệp Lưu Ly bất ngờ bị kích thích kêu lên liên tục. Sau khi an ủi hai nhũ hoa một lượt, Lăng Phong hôn liếm dọc theo làn da mịn màng cho tới khi chạm đến vùng bụng phẳng lì, đầu lưỡi vươn ra chui vào lỗ nhỏ tinh tế trước bụng nàng, bụng Diệp Lưu Ly bị kích thích lập tức co rút lại.
Hắn tách hai chân nàng ra để lộ tiểu hoa huyệt. Môi thịt trơn trắng như tuyết bên ngoài bị gạt sang một bên để lộ ra phần thịt mềm mại hồng nhuận ẩn mình dưới khe nhỏ mỏng manh. Lúc này, nhịp tim của Lăng Phong đập mạnh liên hồi, hạ thể đã cương cứng vô cùng khó chịu. Nhẹ nhàng tách hai chân của nàng ra, hắn cọ cọ dương vật mình vào thân dưới của nàng.
Lăng Phong chưa vội vào mà bắt đầu dùng đầu khấc cạ cạ vào mép âm đạo Diệp Lưu Ly. Tay hắn cũng không rảnh rang một tay điều khiển dương vật để mơn trớn một tay xoa nắn cặp nhũ phong đầy đặn rất vừa tay của nàng.
“Ưm… nóng… nóng quá… ta muốn!”
Âm thanh kiều mị của Diệp Lưu Ly nhẹ nhàng vang lên làm Vương không chịu nỗi nữa. Hắn cúi xuống hôn lên cặp môi nhỏ nhắn đỏ ửng mê người của nàng. Như kiếm được thứ để giải tỏa ngọn lửa dục vọng cháy trong người Diệp Lưu Ly liền đáp lại nụ hôn của hắn. Tay hắn nhào nặn cặp nhũ hoa mê người kia thành vô vạn hình dạng.
Lăng Phong khẽ đẩy người về phía trước, đầu dương vật từ từ tách hai cánh hoa ẩm ướt, tiến dần vào bên trong. Hai nhụy hoa đang khép bỗng chốc bị nới rộng ra.
Rồi hắn đột ngột đẩy mạnh và dứt khoát, đưa dương vật tiến vào nơi sâu nhất của cơ thể nàng. Huyết trinh từ hai mép âm đạo dần chảy xuống. Nàng giật mình vì cơn nhói buốt, hai chân vội co lại, rên nho nhỏ trong đau đớn.
“Đau…”
Lăng Phong ngừng lại, cúi xuống ôm chặt lấy Diệp Lưu Ly vỗ về.
Dương vật của Lăng Phong vẫn đang ngập một phần bên trong nàng, thấy nàng thả lỏng cơ thể, hắn tiếp tục tiến vào với tốc độ đều đều, chầm chậm. Bên trong khe đào nguyên của Diệp Lưu Ly vô cùng ẩm ướt, hai thành thịt của nàng ôm sát lấy dương vật của Lăng Phong, nhẹ nhàng co bóp. Âm đạo nàng càng ngày càng nở rộng, nàng đã sẵn sàng đón nhận.
Rồi hắn đột ngột đẩy mạnh và dứt khoát, đưa dương vật tiến vào nơi sâu nhất của cơ thể nàng. Diệp Lưu Ly giật mình mở mắt, âm đạo bóp chặt như muốn từ chối, cơ thể khẽ cong lên, phát ra tiếng rên lớn.
“Aaaa… nhẹ chút…”
Lăng Phong đẩy nhẹ hông lên, ôn nhu đưa tay lau nước mắt của nàng dương vật nhúc nhích trong âm đạo chật hẹp đầy dâm thủy của Diệp Lưu Ly, khiến nàng chỉ cảm thấy trong âm đạo bị đút vào một thanh sắt nung đỏ.
“A… a… ưm…”
Theo thời gian qua đi, cơn đau sau khi phá thân dần dần biến mất, cảm giác được trong tiểu huyệt từng cơn từng cơn tê dại kèm theo khoái cảm mãnh liệt truyền thẳng sâu trong tâm trí khiến cho tiểu huyệt của nàng càng thêm co bóp chật chội, điều này khiến cho lần đầu tiên làm chuyện ấy như Diệp Lưu Ly không kìm được khẽ rên rỉ.
Lăng Phong nhìn mỹ nữ miệng rên rỉ ngân nga, cũng bắt đầu tăng thêm độ động mạnh yếu, không ngừng nhún lấy đưa đẩy hạ thể dính sát hạ thân mỹ nữ.
Theo động tác nam nhân, hạ thể hai người đã bắt đầu dính chặt, đầu bổng cũng đưa tới tận cùng va chạm chui vào khu vực tử thành, âm thanh giao hợp vang vẳng tạo thành khung cảnh xuân ý dạt dào. Khắp người Diệp Lưu Ly nổi đầy mảng hồng, miệng nhỏ rên rỉ phóng túng:
“A… a… sướng quá…”
Nàng vậy mà cũng vặn vẹo eo phối hợp, âm đạo mỗi lần bị nắc vào lại siết chặt hơn, dương vật điên cuồng như vũ bào tàn phá âm đạo nàng, làm tâm trí nàng chỉ còn lại sung sướng.
Hai bộ phận sinh dục kịch liệt ma sát vào nhau, Lăng Phong chỉ cảm thấy bên trong nàng như muốn nuốt trọn dương vật của hắn, vừa ấm nóng, vừa mềm mại, lại chật hẹp, tựa như có hàng ngàn hàng vạn xúc tu liên tục chà xát vậy, nó kích thích đến từng dây thần kinh, từng tế bào của hắn.
Theo hắn vừa tiến vừa lui rút ra đút vào, lúc nhanh lúc chậm kẹp lấy, Diệp Lưu Ly liên tiếp rên rỉ. Nàng thân thể mềm yếu run nhè nhẹ, ngọc thể giống như một chuyến thuyền nhỏ bên trong đầu sóng gió, theo động tác nam nhân trước sau xóc nảy lấy, hai bầu vú cao cao nhấp nhô lên, nụ hoa đầu núm vú săn cứng nở ra, thập phần ưu mỹ.
Hai tay hắn chộp vào đồi núi trước ngực nàng, to lớn chắc chắn, rất tròn. Hắn kéo hai núm vú ra, bộ ngực căng mọng đàn hồi như cao su, bị hai tay Vương kéo dài xuống.
“Á… a… a…”
Thân thể Diệp Lưu Ly bị kích thích đến vô cùng nhạy cảm, sung sướng rốt cuộc lên đến đỉnh, nàng rên lớn, âm đạo siết chặt dương vật bên trong, vách âm đạo mềm mại ướt át bóp nghẹt dương vật Lăng Phong! Tử cung nàng giống như có một lực hút vô hình, gắt gao giữ chặt dương vật trong âm đạo.
Vào lúc này, Diệp Lưu Ly đột nhiên đẩy Lăng Phong nằm xuống, nàng nhanh chóng leo lên người hắn, cầm cây côn thịt của Lăng Phong nhắm ngay mật huyệt đang chảy ra từng dòng dịch ái trong suốt, nàng không chút do dự, cặp mông lập tức hạ xuống.
Diệp Lưu Ly bắt đầu trở thành một nữ kỵ sĩ rong ruỗi trên người Lăng Phong, mà hắn lúc nào có cảm giác như được bay lên mây, nhìn chằm chằm vào cặp bạch thỏ trăng đang đung đưa theo từng nhịp của Diệp Lưu Ly.
Lăng Phong vòng tay ôm lấy lưng trắng mềm mượt của nàng, kéo thân hình của nàng dán chặt lên thân thể hắn, hai bầu ngực ép sát cọ cọ cùng bờ ngực rắn chắc của hắn, mà hai núm vú hồng của nàng đã cứng lên liên tục đâm chọc ngực hắn khiến hắn có cảm giác vừa nhột vừa kích thích.
“Ân… Ưm…”
Diệp Lưu Ly hai tay vòng qua cổ hắn ôm chặt.
“… ư… thoải… mái quá… Ư… aa!”
Diệp Lưu Ly phóng đãng rên rỉ, nàng cảm thấy cơ thể dường như sắp không chịu nổi cả người đã có cảm giác tê dại, cả người căn cứng kèm theo đó là âm tinh, bắn thẳng lên cả người Lăng Phong, nàng vô lực ngã xuống nằm trên người Lăng Phong, há miệng thở dốc.
Lăng Phong vốn là đã là nỏ mạnh hết đà, lúc này chỉ cảm thấy trong âm đạo nàng một hồi ép sát, thân cây dương vật bị bốn phía áp bách tới, da thịt mềm mại vách thành âm đạo chen chúc sinh ra tê dại, Lăng Phong biết rõ mình cũng đã đến cuối cùng, một hồi càng nhanh chóng hung ác chọc vào âm đạo nàng ngọc nát hồng loạn, dịch nhờn tung tóe văng ra, vô cùng hung mãnh phun vải ra nồng đặc từng làn tinh dịch bắn ra đánh vào trên cổ tử cung Diệp Lưu Ly…