Phần 327: Âu Dương sư tỷ, xem ngươi rồi!
Lăng Phong quán thâu chân khí vào trong Huyền Thiết Trọng Kiếm, trận văn bên trên Huyền Thiết Trọng Kiếm lập tức phát sáng lên, trên thanh trọng kiếm này hết thảy có 18 tầng trận văn.
18 tầng trận văn, mang ý nghĩa thanh trọng kiếm này, chính là một thanh nhị giai đỉnh phong binh khí.
Binh khí trên Tiên Ma đại lục, là dựa theo số lượng trận văn trên binh khí để phân chia.
Trận văn trên binh khí càng nhiều, chứng minh đẳng cấp binh khí liền càng cao.
Bất quá trận văn bên trên thanh Huyền Thiết Trọng Kiếm này, có chút không trọn vẹn, uy năng so sánh cùng thời kỳ đỉnh phong, có chút khác biệt.
Nhưng Lăng Phong không quan tâm, hiện tại hắn muốn là trọng lượng thanh kiếm này.
Nếu như trước đó hắn có một thanh trọng kiếm như thế, lúc chiến đấu cùng Tử Kim Độc Giác Hổ, có lẽ một kiếm liền có thể làm trọng thương Tử Tinh Độc Giác Hổ.
– Thanh kiếm này thuộc về ta!
Lăng Phong nhìn Huyền Thiết Trọng Kiếm, yêu thích không buông tay, hắn cầm Huyền Thiết Trọng Kiếm, đi đến bên cạnh đốn cây, luyện tập kiếm pháp.
Những người khác tiếp tục chỉnh lý bảo vật.
Lăng Phong bọn hắn một khi đạt được túi trữ vật, tất cả mọi người sẽ ở cùng một chỗ trước tiên đem bảo vật trong túi trữ vật sửa sang lại, bởi vì một chút bảo vật hữu dụng, có thể mang đến trợ giúp rất lớn cho bọn hắn.
Chỉnh lý tốt bảo vật đằng sau, Lăng Phong bọn hắn tiếp tục đi tới.
Bởi vì vị trí hiện tại của bọn hắn, đã là chỗ sâu vòng trong lục hoàn, nơi này số lượng Yêu thú rất nhiều.
Bình thường tiến lên mấy trăm mét hoặc là vài dặm, liền có thể gặp được một đoàn Yêu thú.
Ba ngày sau, bọn hắn rốt cục đi tới Thiên Lang cốc.
Tại lối vào Thiên Lang cốc, có mấy chục con Long Giáp Lang thành niên đang dò xét.
Mỗi một đầu Long Giáp Lang thân dài tới năm mét, trên người bọn chúng có lớp vảy màu xám, lân giáp dưới ánh mặt trời, tản ra quang trạch như kim loại.
– Ta dựa vào, nhiều Long Giáp Lang như vậy?
Nhìn thấy điệu bộ này, Vương Uyên nhịn không được mắng lên, những Long Giáp Lang này tại miệng hang, nhìn uy vũ bất phàm, thực lực khẳng định rất mạnh.
– Đúng vậy a, răng nhìn thật là sắc bén, bị cắn khẳng định rất thảm!
Âu Dương Tiểu Tiểu cùng Xảo Doanh Nguyệt các nàng, nhìn thấy Long Giáp Lang đằng sau, đều bị khí thế hung ác của bọn chúng hù dọa.
– Nếu không vẫn là thôi đi, Long Mạch Quả, cũng không phải dễ có được!
Diêu Tiểu Thất giờ phút này cũng muốn lui quân.
– Lăng Phong sư đệ? Ngươi thấy thế nào?
Vương Uyên cùng Lăng Thông bọn hắn, ngẩng đầu nhìn Lăng Phong, mặc dù bọn hắn cũng rất muốn đạt được Long Mạch Quả, Long Mạch Quả mặc dù trân quý, nhưng Long Giáp Lang cũng không dễ đối phó.
Toàn thân Long Giáp Lang có lân giáp, vừa nhìn liền biết phòng ngự siêu cường.
Lăng Phong không nói gì, hắn lấy ra trường cung, sau đó cài tên mở cung, nhắm ngay một đầu Long Giáp Lang, khi buông ra dây cung đằng sau, vũ tiễn kia trong nháy mắt phá không mà đi.
Nghe được tiếng xé gió, những Long Giáp Lang nằm rạp trên mặt đất, đột nhiên ngẩng đầu, bất quá bọn chúng còn không có kịp phản ứng, tên Lăng Phong bắn ra, tựu xuyên thấu một cái đầu Long Giáp Lang.
– Ô…
Long Giáp Lang lập tức phát ra một tiếng thổn thức, co quắp mấy lần liền chết.
Ngao…
Long Giáp Lang khác nhìn thấy đồng bạn của mình bị giết chết, lập tức đứng lên, xếp thành một đội, phát ra từng tiếng gầm thét.
– Cái này?
Nhìn thấy Lăng Phong một tiễn liền giết chết một đầu Long Giáp Lang, Diêu Tiểu Thất các nàng đều ngây ngẩn cả người, vừa rồi các nàng xem dáng vẻ Long Giáp Lang về sau, đều cảm giác Long Giáp Lang rất đáng sợ, nhưng bây giờ lại có chút mộng.
– Hừ, không phải liền là Long Giáp Lang sao? Có gì mà phải sợ?
Khóe miệnglăng Phong lộ ra vẻ mỉm cười, hắn cũng biết trong lòng Diêu Tiểu Thất các nàng sợ hãi, cho nên mới sử xuất đòn sát thủ, giết chết một đầu Long Giáp Lang, động viên mọi người một chút.
– Quá lợi hại!
Âu Dương Tiểu Tiểu cùng Xảo Doanh Nguyệt bọn hắn thấy cảnh này, sau đó nhịn không được tán thưởng, trong ánh mắt nàng nhìn về phía Lăng Phong, tràn đầy vẻ sùng bái.
– Mọi người không cần sợ hãi, chỉ cần có lòng tin, những Long Giáp Lang cũng không đáng sợ như trong tưởng tượng của các ngươi!
Lăng Phong cười cười với đoàn người, sau đó nói với Âu Dương Tiểu Tiểu:
– Âu Dương sư tỷ, những Long Giáp Lang này mặc dù phòng ngự mạnh, tốc độ nhanh, động tác nhanh nhẹn, nhưng bọn chúng cũng không phải là không có nhược điểm, chỉ cần chúng ta bắt lấy nhược điểm của bọn nó, liền có thể nhẹ nhõm giết chết bọn chúng!
– Nhược điểm? Bọn chúng có nhược điểm gì?
Âu Dương Tiểu Tiểu cùng Viên Tuyết Nhạn các nàng đều nhìn về Lăng Phong.
– Long Giáp Lang nhược điểm, đó chính là linh trí không cao, linh hồn chi lực không cường đại, rất dễ dàng bị huyễn thuật mê huyễn, mà Âu Dương sư tỷ không phải là cao thủ huyễn thuật sao?
Lăng Phong nhìn Âu Dương Tiểu Tiểu cười hắc hắc, mặc dù đoạn đường này, Âu Dương Tiểu Tiểu không chút biểu hiện nào, bởi vì nàng am hiểu là huyễn thuật, bản lĩnh cận chiến rất yếu.
Nhưng Lăng Phong biết, chỉ cần huyễn thuật vận dụng tốt, uy lực phát huy ra phi thường lớn.
– Thật sao?
Ánh mắt Âu Dương Tiểu Tiểu đột nhiên sáng lên, nếu như Lăng Phong nói là thật, vậy nàng liền có thể thi thố tài năng.
– Cái này ta còn không dám quá chắc chắn, bất quá chúng ta có thể thử một chút!
Lăng Phong cười cười, sau đó lấy ra một khăn mặt màu đen, nói với Âu Dương Tiểu Tiểu:
– Đem Mê Huyễn Yên Vụ cho ta, ta đi thả sương mù cho những sói con này!
– Tốt!
Âu Dương Tiểu Tiểu gật gật đầu, lập tức móc ra hai mươi mấy cái bình nhét vào trong tay Lăng Phong.
– Đủ rồi sao? Không đủ ta chỗ này còn có!
Nói, Âu Dương Tiểu Tiểu từ đang trong lồng ngực của mình xuất ra một cái túi trữ vật.
– Đủ rồi, nhiều lắm!
Lăng Phong cười cười, sau đó mang khăn mặt màu đen lên, thân ảnh của hắn biến mất trước mặt mọi người.
– A? Làm sao không thấy? Lăng Phong sư đệ đâu?
Nhìn thấy Lăng Phong biến mất đằng sau, Âu Dương Tiểu Tiểu cùng Viên Tuyết Nhạn, còn có Xảo Doanh Nguyệt các nàng đều rất giật mình, bởi vì các nàng hiện tại hoàn toàn cảm giác không thấy khí tức Lăng Phong.
Tuyệt kỹ này của Lăng Phong, trước đó lần thứ nhất gặp phải Tử Vân Tứ Quái, Lạc Đà tiểu đội đã kiến thức qua, cho nên bọn hắn giờ phút này đều rất bình tĩnh.
– Hắc hắc, Lăng Phong sư đệ còn rất nhiều bản lĩnh!
Nhìn thấy Âu Dương Tiểu Tiểu cùng Viên Tuyết Nhạn các nàng giật mình, Vương Uyên bọn hắn nhịn không được bật cười.
– Lăng Phong sư đệ, thật sự chính là làm người ta giật mình!
Viên Tuyết Nhạn cười cười, trong khoảng thời gian này, nàng cùng với Lăng Phong, đã không phải là lần thứ nhất bị chấn kinh.
Trải qua khiếp sợ, Âu Dương Tiểu Tiểu các nàng đều lấy lại tinh thần, ngẩng đầu nhìn lại phía lối vào Thiên Lang cốc.
Thời khắc này Lăng Phong đã đi tới lối vào Thiên Lang cốc, chỉ bất quá Âu Dương Tiểu Tiểu các nàng không thấy Lăng Phong.
Bỗng nhiên, Âu Dương Tiểu Tiểu các nàng nhìn thấy cửa vào Thiên Lang cốc bắt đầu có khói trắng xuất hiện.
Những khói trắng này, chính là Lăng Phong dùng khói mê Âu Dương Tiểu Tiểu cho hắn thả ra.
Những khói mê này xuất hiện về sau, lập tức liền tản ra trong không khí, sẽ bao phủ những Long Giáp Lang tại cửa vào Thiên Lang cốc.
Những Long Giáp Lang này trước đó đụng phải công kích của Lăng Phong, có một đồng bạn bị Lăng Phong giết chết, bọn chúng đều cảm thấy uy hiếp, chiến thành một loạt ngăn ở cửa vào Thiên Lang cốc, đề phòng công kích của địch nhân.
Thế nhưng bọn chúng đối với sương mù màu trắng này, căn bản cũng không có bất kỳ phòng bị nào.
Những khói mê kia, đều bị Long Giáp Lang hút vào.
Sau một lát, Lăng Phong trở lại tới, kéo khăn lụa màu đen xuống, nói với Âu Dương Tiểu Tiểu:
– Âu Dương sư tỷ, xem ngươi rồi!