Phần 294: Viên Vương xuất thủ
Nhìn thấy đồng bạn bị giết đằng sau, tất cả từ trên cây nhảy xuống, quơ móng vuốt đánh tới phía Lăng Phong.
– Hóa Trúc Thuật!
Lăng Phong rống to một tiếng, đem chân khí trong cơ thể dũng mãnh lao tới chân phải, sau đó hung hăng giậm chân một cái.
Chân khí bị hắn rót vào lòng đất.
– Xoẹt xoẹt xoẹt…
Từng cây trúc bén nhọn, không ngừng từ dưới đất chui ra, đâm vào phần bụng Kim Vĩ Trường Tí Viên, trực tiếp xuyên qua bụng của Kim Vĩ Trường Tí Viên.
Hóa Trúc Thuật bây giờ so với lúc hắn vừa mới tu luyện lợi hại hơn rất nhiều, chẳng những có thể ngưng tụ ra cả cây trúc, cũng có thể ngưng tụ ra rừng trúc.
Địa phương phòng ngự của Kim Vĩ Trường Tí Viên chính là lông tó dày đặcc trên hai tay, mà bụng của bọn nó, lông tóc tương đối thưa thớt, lực phòng ngự nhiều lắm chỉ bằng Trúc Cơ đệ tam trọng đỉnh phong, trong tình huống vội vàng không kịp chuẩn bị, đều bị cây trúc Lăng Phong ngưng tụ ra xuyên thấu thân thể.
Một đợt Hóa Trúc Thuật, Lăng Phong liền giết chết mười ba con Kim Vĩ Trường Tí Viên.
Khi cây trúc kia tiêu tán đằng sau, những Kim Vĩ Trường Tí Viên bị cây trúc xuyên thấu thân thể, lập tức rơi trên mặt đất, có còn con chưa ngỏm củ tỏi, đều trên mặt đất tranh ghim lên tới.
Thi triển Hóa Trúc Thuật đằng sau, Lăng Phong lập tức di chuyển, bởi vì số lượng Kim Vĩ Trường Tí Viên thực sự nhiều lắm.
Những Kim Vĩ Trường Tí Viên kia nhìn thấy hắn di động đằng sau, cả đám đều giống như là nổi điên, bổ nhào về phía hắn.
– Hoa Địa Vi Lao!
Lăng Phong thần sắc thong dong bình tĩnh, mười mấy cây trúc từ trên mặt đất chui ra, đan xen vào nhau, tạo thành một cái lồng giam, đem hắn bảo hộ ở trong đó, đem những Kim Vĩ Trường Tí Viên kia đều ngăn trở.
Những Kim Vĩ Trường Tí Viên kia nhào lên, hé miệng cắn xé cây trúc.
Mà Lăng Phong trong trúc lao, xuất ra một thanh trường kiếm trong nháy mắt xuất thủ, trực tiếp đâm tới những Kim Vĩ Trường Tí Viên hé miệng gặm cây trúc.
Trường kiếm sắc bén nhanh chuẩn hung ác, mặc dù Lăng Phong không có chân chính học kiếm thuật, nhưng giờ phút này dùng kiếm xem như cây gậy một dạng đâm những Kim Vĩ Trường Tí Viên này vẫn rất có nắm chắc.
Những Kim Vĩ Trường Tí Viên bị Lăng Phong đâm trúng, đều ngã trên mặt đất ngao ngao thét lên.
Thế nhưng là một cái Kim Vĩ Trường Tí Viên đổ xuống, lại có một cái khác nhào lên, bổ sung vào chỗ trống.
Răng những Kim Vĩ Trường Tí Viên này rất sắc bén, Lăng Phong cảm giác được chân khí trong cơ thể của mình đang nhanh chóng tiêu hao, mặc dù trúc lao uy lực mạnh mẽ, nhưng tiêu hao chân khí cũng rất lớn.
Dựa theo tình huống như vậy, hắn nhiều lắm là chỉ có thể kiên trì nửa nén hương.
– Tới đi, nhìn xem ai mài chết ai!
Giờ phút này Lăng Phong cũng nảy sinh ác độc, hắn có bánh bao cùng Hồi Khí Đan, trong trúc lao này, những Kim Vĩ Trường Tí Viên này căn bản không làm gì được hắn, mà hắn lại có thể cách trúc lao giết chết những Kim Vĩ Trường Tí Viên này.
– Giết!
Trên mặt Lăng Phong lộ ra một tia dữ tợn, kiếm trong tay không ngừng đâm ra, mỗi một lần xuất thủ, đều đem trường kiếm đâm vào bên trong miệng Kim Vĩ Trường Tí Viên.
Những Kim Vĩ Trường Tí Viên này đều bị một kiếm mất mạng, bởi vì trường kiếm đâm vào trong miệng của bọn nó, chân khí phun một cái, liền có thể trực tiếp xoắn nát đầu óc của bọn nó, để bọn chúng đều chết.
Không đến nửa nén hương, Lăng Phong trong trúc lao, liền giết chết hơn năm mươi con Kim Vĩ Trường Tí Viên, thi thể những Kim Vĩ Trường Tí Viên kia, cơ hồ đều chất đầy xung quanh trúc lao.
Những Kim Vĩ Trường Tí Viên kia tức giận, kéo thi thể đồng bạn ra, tiếp tục gặm cắn trúc lao.
Nửa nén hương sau, Lăng Phong giết chết hơn tám mươi con Kim Vĩ Trường Tí Viên.
Lúc này, tại chỗ cao rừng cây, một đầu Kim Vĩ Trường Tí Viên hình thể lớn hơn Kim Vĩ Trường Tí Viên phổ thôn gấp ba lần, bỗng nhiên gầm lên giận dữ.
Đầu Kim Vĩ Trường Tí Viên này, lông tóc trên người là màu bạc, lông mày cũng rũ xuống thật dài, lông tóc bên trên cặp cánh tay dài, càng là hiện ra quang mang màu vàng.
Nó chính là một cái đàn vương Kim Vĩ Trường Tí Viên tộc.
Lúc đầu Kim Vĩ Trường Tí Viên Vương không muốn ra tay, nhưng nhìn nhiều tộc nhân bị giết chết như vậy, nó cũng phẫn nộ. Biết mình không ra tay, tộc nhân của mình sẽ chết hết.
Nghe được tiếng rống giận dữ của Kim Vĩ Trường Tí Viên Vương đằng sau, Kim Vĩ Trường Tí Viên khác đều lập tức tản ra.
Kim Vĩ Trường Tí Viên Vương từ trên cây nhảy xuống, tứ chi chạm đất, lập tức lao đến phía Lăng Phong.
Lăng Phong nhìn thấy điệu bộ này, lập tức xuất ra hai cái bánh bao nhét vào trong miệng.
Tốc độ của Kim Vĩ Trường Tí Viên Vương cực nhanh, hai đầu cánh tay to lớn, đập thẳng đến trúc lao.
– Oanh!
Trúc lao trước đó đối mặt mười cái Kim Vĩ Trường Tí Viên công kích còn bền chắc không thể phá được, dưới công kích của Kim Vĩ Trường Tí Viên Vương, trong nháy mắt phá toái.
Thân thể Lăng Phong bay ra ngoài, hắn cảm giác phía sau ngòn ngọt, chỗ sâu trong đầu cũng là truyền đến một trận đâm đau, để hắn có chút mê muội.
Trúc lao thuật bị phá, nhận lấy phản phệ.
– Thật mạnh, Kim Vĩ Trường Tí Viên Vương, tuyệt đối có thực lực Trúc Cơ đệ lục trọng đỉnh phong, so với Kim Vĩ Trường Tí Viên bình thường mạnh hơn nhiều lắm!
Lăng Phong ở trong lòng âm thầm suy nghĩ.
– Rống!
Kim Vĩ Trường Tí Viên Vương gõ mấy lần trên lồng ngực rắn chắc của mình, phát ra tiếng gầm giận dữ, lại đánh tới phía Lăng Phong, cánh tay mạnh mẽ đanh thép, trực tiếp vung về phía Lăng Phong.
Lăng Phong không dám khinh thường, lập tức lấy ra một con kiến.
Con kiến kia rất xứng chức, há mồm liền cắn, sau đó hóa thành một đạo huyết quang chui vào thể nội Lăng Phong.
– Xoẹt xoẹt!
Lăng Phong cảm giác được lực lượng toàn thân bành trướng.
Lúc đầu thực lực Lăng Phong, liền có thể so với phổ thông Trúc cơ đệ ngũ trọng, được con kiến cường hóa, lực lượng của hắn tăng lên gấp đôi, để thực lực của hắn lại tăng lên nữa.
Hai chân hắn đột nhiên đạp một cái trên mặt đất, mặt đất có chút hạ xuống, thân thể của hắn đột nhiên vọt lên, trong tay xuất hiện một cây lông vũ màu trắng.
– Phượng Hoàng Vũ!
Lăng Phong trong nháy mắt xuất thủ, Phượng Hoàng Vũ hóa thành một đạo bạch quang, bắn về phía đầu Kim Vĩ Trường Tí Viên Vương.
Kim Vĩ Trường Tí Viên Vương lập tức giơ cánh tay lên, đem Phượng Hoàng Vũ chặn lại.
– Oanh!
Phượng Hoàng Vũ trong nháy mắt nổ tung, lực bạo tạc cường hoành đem Kim Vĩ Trường Tí Viên Vương nổ bay ra ngoài, sóng xung kích đem cành khô lá úa trên mặt đất nổi lên.
Thân thể Lăng Phong cũng nhận ảnh hưởng, bay ngược sáu bảy mét, sau khi rơi xuống đất thân thể đụng vào một cây đại thụ mới dừng lại.
Kim Vĩ Trường Tí Viên xung quanh nhìn thấy tình huống này, đều tại ngao ngao thét lên, tựa hồ là đang lo lắng vua của bọn chúng, nhưng lại giống như là ủng hộ.
– Rống!
Kim Vĩ Trường Tí Viên Vương đứng lên, Phượng Hoàng Vũ vừa rồi bắn trúng cánh tay phải của nó, lông tóc phía trên tróc ra một mảng lớn, máu tươi chảy đầm đìa, lông tóc xung quanh đều cháy đen.
Bất quá thương thế này, còn không cách nào tạo thành uy hiếp tính mạng với Kim Vĩ Trường Tí Viên Vương.
Công kích của Lăng Phong, để Kim Vĩ Trường Tí Viên Vương trở nên tức giận hơn, tứ chi nó đột nhiên đạp một cái trên mặt đất, thân thể khổng lồ nhảy lên, trực tiếp nhào về phía Lăng Phong.
Thân thể Kim Vĩ Trường Tí Viên Vương đang di động thời điểm, quấy không khí xung quanh, thổi lên một trận cuồng phong.
Lăng Phong biến sắc, lập tức xuất ra một thanh linh phù màu đỏ, ném về phía phía Kim Vĩ Trường Tí Viên Vương.
– Rầm rầm rầm!
Những linh phù này không ngừng nổ tung, hình thành từng đại hỏa cầu, thôn phệ thân thể Kim Vĩ Trường Tí Viên Vương, hỏa cầu kia lúc bạo tạc, cũng đem lá cây xung quanh Lăng Phong nhóm lửa.
Hỏa diễm lập tức bao phủ thân thể Lăng Phong.
Lăng Phong vận chuyển Phượng Hoàng Kiếp, điên cuồng hấp thu lực lượng hỏa diễm xung quanh.
Những ngọn lửa này tiến vào thể nội, lập tức bị vòng xoáy chân khí luyện hóa, cùng chân khí của Lăng Phong kết hợp, chuyển biến trở thành Phượng Hoàng Vũ chi lực.