Phần 276: Tìm kiếm Long Tâm Thảo
Viên Tuyết Nhạn nhìn Lăng Phong, nàng không muốn Lăng Phong bọn họ xảy ra chuyện.
Lăng Phong gật gật đầu với Viên Tuyết Nhạn, sau đó quay người rời đi.
– Tuyết Nhạn tỷ tỷ, ngươi cảm thấy bọn họ có phải thật là ngu hay không?
Khi Lăng Phong rời khỏi về sau, Âu Dương Tiểu Tiểu nhịn không được mở miệng hỏi Viên Tuyết Nhạn, dưới cái nhìn của nàng, Lăng Phong bọn hắn vì Vương Tuần đi liều mạng, rất ngu ngốc.
– Không, bọn hắn không ngốc, chỉ là làm sự tình muốn làm mà thôi! Nếu như bọn hắn không đi, cho dù ngày sau sống tiếp được, trong lòng cũng sẽ có tiếc nuối, những tiếc nuối này, nói không chừng ngày sau sẽ trở thành chướng ngại khi bọn hắn đột phá đến cảnh giới cao hơn!
Viên Tuyết Nhạn khẽ lắc đầu, nàng rất thưởng thức Lăng Phong bọn hắn, cũng rất hâm mộ Vương Tuần có thể có dạng huynh đệ này.
Khi Lăng Phong trở lại lãnh địa đằng sau, Diêu Tiểu Thất cùng Vương Uyên bọn hắn, đã thu thập xong đồ vật, ở nơi đó chờ hắn.
Lăng Phong đi đến trước mặt đoàn người, mở miệng hỏi Diêu Tiểu Thất:
– Tiểu Thất tỷ, chúng ta có thể xuất phát sao?
– Liền chờ ngươi!
Diêu Tiểu Thất gật gật đầu, nếu quyết định hành động, nàng liền sẽ không mập mờ.
Hiện tại bọn hắn bỗng nhiên hành động, còn có thể sẽ đánh Thang Ngọc Long bọn hắn một trở tay không kịp, để bọn hắn không kịp phản ứng.
– Tốt!
Lăng Phong gật gật đầu, sau đó cùng mọi người đi thẳng đến chỗ khởi hành, leo lên Linh Phàm Chiến Chu, rời khỏi Thanh Kiếm thành.
Khi Lăng Phong sau khi bọn hắn rời đi, Bao Trạch phụ trách quan sát động tĩnh của Lăng Phong bọn hắn, lập tức chạy về nơi ở của Thang Ngọc Long, báo cáo cho Thang Ngọc Long.
– Long ca, Lăng Phong bọn hắn ra khỏi thành!
Bao Trạch biểu lộ có chút kích động, bọn hắn vẫn luôn đợi Lăng Phong ra khỏi thành, hiện tại bọn hắn rốt cục đợi đến cơ hội này.
Một khi ra khỏi thành, bọn hắn liền có thể đại triển quyền cước.
– Tin tức này chuẩn xác không?
Thang Ngọc Long đột nhiên đứng lên, hai mắt nhìn chòng chọc vào Bao Trạch.
– Thiên chân vạn xác, ta tận mắt nhìn thấy bọn hắn leo lên chiến thuyền! Chiến thuyền bọn hắn ngồi, là chiến thuyền số chín!
Bao Trạch đột nhiên gật đầu, giọng trả lời cũng rất kiên quyết.
– Tốt, lần này, ta nhất định phải để bọn hắn có đi không về, ngươi lập tức đi thông tri Lưu Nghĩa cùng Trương Thiên Túng, để bọn hắn tới đây một chút!
Trên người Thang Ngọc Long lập tức tản mát ra sát cơ lạnh lẽo, hắn chờ một ngày này thực sự quá lâu, hắn hiện tại liền hận không thể lập tức liền chém Lăng Phong thành muôn mảnh, rửa sạch nhục nhã.
Sau một canh giờ, chiến thuyền Lăng Phong bọn hắn cưỡi, tiến vào Hắc Long sơn mạch vòng trong đệ lục hoàn chỗ sâu, đây là chiến thuyền có khả năng đến trạm điểm cuối cùng.
Lăng Phong bọn hắn đều từ trên chiến thuyền nhảy xuống.
Sau khi rơi xuống đất, Diêu Tiểu Thất lấy ra một phần địa đồ đưa cho Lăng Phong, nói ra:
– Lăng Phong sư đệ, đây là địa đồ chúng ta phóng to, ngươi cầm một phần đi!
– Ừm!
Lăng Phong gật gật đầu, sau đó đưa tay nhận lấy địa đồ, địa đồ này chính là trước đó Viên Tuyết Nhạn cho Diêu Tiểu Thất, cứ việc Lăng Phong đã nhớ kỹ nội dung trên địa đồ, nhưng hắn cũng không từ chối, cầm địa đồ đằng sau, hắn còn mở ra làm bộ nhìn một hồi.
Chờ Lăng Phong xem hết địa đồ đằng sau, Diêu Tiểu Thất mới mở miệng nói ra:
– Chúng ta bây giờ cách nơi gần nhất, hơn một trăm dặm, phương hướng đông bắc, ta đề nghị đi chỗ này nhìn xem! Các ngươi ai có ý kiến gì không?
– Không có!
Lăng Phong cùng những người khác cũng hơi lắc đầu.
– Vậy thì tốt, chúng ta bây giờ liền xuất phát!
Diêu Tiểu Thất gật gật đầu, sau đó dẫn đầu xông vào phía trước nhất, hết tốc độ tiến về phía trước.
Mọi người đều biết, tin tức bọn hắn ra khỏi thành, khẳng định sẽ bị Thang Ngọc Long biết được, cho nên bọn hắn nhất định phải nắm chặt thời gian đi tìm Long Tâm Thảo.
Thời gian dừng lại tại Hắc Long sơn mạch càng lâu, bọn hắn liền càng nguy hiểm.
Sau nửa canh giờ, Lăng Phong bọn hắn đi tới điểm thứ nhất Viên Tuyết Nhạn đánh dấu trên địa đồ, thế nhưng là bên trong nơi này, bọn hắn cũng không có phát hiện Long Tâm Thảo.
– Không có!
Tất cả mọi người có chút thất vọng.
– Đi điểm thứ hai đi, Long Tâm Thảo thế nhưng là tứ phẩm linh dược, nếu như dễ dàng như vậy giá trị cũng sẽ không vượt qua 5 triệu linh thạch!
Diêu Tiểu Thất cũng không có uể oải, sau đó dẫn Lăng Phong bọn hắn chuẩn bị tiến về điểm thứ hai.
Điểm thứ hai cách bọn họ hơn hai trăm dặm.
Cho dù trên đường không có bất kỳ trở ngại nào, bọn hắn phải mất hai canh giờ mới có thể đến nơi.
Hơn hai canh giờ đằng sau, Lăng Phong bọn hắn đến điểm thứ hai, ở chỗ này bọn hắn cũng không có phát hiện Long Tâm Thảo.
Giờ phút này bọn hắn đều có chút mệt mỏi, tại điểm thứ hai, bọn hắn tao ngộ Yêu thú năm lần, trong đó Yêu thú thực lực mạnh nhất, có thể so với Trúc Cơ đệ thất trọng, Yêu thú số lượng nhiều nhất một lần, lại có 18 con.
Bởi vì muốn tiết kiệm thời gian, Lăng Phong bọn hắn đều không có dây dưa cùng những Yêu thú này, dọc theo con đường này bọn hắn chỉ giết chết năm đầu Yêu thú mà thôi.
– Ai, lại không có!
Lần này, liền xem như Diêu Tiểu Thất cũng có chút chán nản.
Bỗng nhiên, Lăng Phong đột nhiên mở to mắt, sắc mặt đột biến, đánh tới phía Diêu Tiểu Thất.
– Hưu!
Khi Lăng Phong đem Diêu Tiểu Thất bổ nhào thời điểm, một mũi tên bắn qua vị trí vừa rồi của Diêu Tiểu Thất, trực tiếp cắm vào trên cành cây cách đó không xa, trực tiếp xuyên thấu thân cây.
– Ầm!
Lực trùng kích cường đại, đem thân cây xé rách, nổ tung.
– Có địch nhân!
Sắc mặt Vương Uyên bọn hắn đột biến, lập tức ngã nhào xuống mặt đất.
– Rầm rầm…
Đại thụ trước đó bị mũi tên bắn trúng, bắt đầu thuận thế ngã xuống.
– Mọi người đi mau, thực lực vị Cung Tiễn Thủ này rất mạnh!
Nhìn thấy đại thụ ngã xuống đất, ánh mắt Lăng Phong ngưng tụ, hắn biết Cung Tiễn Thủ chí ít tại 500 mét bên ngoài mở cung, mũi tên này vẫn như cũ có lực xuyên thấu kinh khủng như thế, liền xem như Trúc Cơ đệ thất trọng bị bắn trúng yếu hại, cũng sẽ chết.
Mà đội ngũ bọn hắn, ngoại trừ Lăng Phong, những người khác tu vi đều chỉ có Trúc Cơ đệ lục trọng.
Thực lực của hai bên, căn bản cũng không cùng một trình độ.
Lăng Phong mặc dù tiễn thuật siêu phàm, nhưng tu vi của hắn chỉ là Trúc Cơ đệ tứ trọng, cùng đối phương chênh lệch quá lớn.
Lúc mở miệng, Lăng Phong lập tức xuất ra một khăn lụa màu đen, che trên mặt của mình.
Nhưng vào lúc này, Diêu Tiểu Thất lập tức hô to với Lăng Phong:
– Lăng Phong sư đệ, ngươi tranh thủ thời gian chạy!
Thế nhưng là lúc này, Diêu Tiểu Thất lại phát hiện không thấy Lăng Phong.
– Ha ha ha… Các ngươi một cái cũng đừng nghĩ chạy!
Một trận tiếng cười lớn truyền đến, lập tức một bóng người xuất hiện ở phía dưới sườn núi, ngăn chặn đường đi bọn hắn.
Đây là một thanh niên khôi ngô nam tử vóc người vạm vỡ, bên phải mang theo một cái bịt mắt màu đen, cầm một thanh cự phủ.
Ngay sau đó, lại có hai bóng người xuất hiện, một người mặ áo da màu đenc bó sát người, dáng người bốc lửa, nàng nằm nhoài trên một tảng đá, phía sau thân thể, có một cái hư ảnh mèo đen hư ảo.
Một người khác, dáng người cao, có một đầu tóc ngắn màu vàng, cõng một thanh cự kiếm.
– Độc Nhãn Long Phi, Miêu Nữ Lưu Thiến, Khoái Kiếm Nhiếp Thập Tam!
Nhìn thấy ba người này, sắc mặt Diêu Tiểu Thất tái nhợt, ba người này, đều là siêu cấp thiên tài của Tử Vân phong.
Còn có một người không có xuất hiện, hẳn là Cung Tiễn Thủ La Dực.