Phần 271: Trúc Cơ đệ tứ trọng
– Đúng, Long ca cứ yên tâm đi, hai mươi người bọn hắn, hơn nữa còn xuất thủ ở trong buổi tối, liền xem như Lăng Phong những người kia có phòng bị, cũng không giữ được những hoa màu kia!
Lưu Nghĩa cũng lập tức mở miệng phụ họa.
Nhưng vào lúc này, Bao Trạch sắc mặt âm trầm đi đến.
– Bao Trạch, ngươi làm sao giờ mới trở về? Những tên kia có thành công không?
Nhìn thấy Bao Trạch trở về, Thang Ngọc Long đột nhiên từ trên ghế đứng lên.
– Thất bại, hai mươi người toàn bộ đều bị bắt, Lăng Phong bọn hắn bố trí cơ quan bẫy rập trong ruộng, một mẻ hốt gọn, bọn hắn bị bắt đằng sau, tu vi liền bị phế bỏ!
Bao Trạch khẽ lắc đầu, lúc ấy hắn ngay bên cạnh ruộng, hắn cũng không có đi theo hai mươi người kia đi vào.
Hắn tận mắt thấy hai mươi người bị bắt lại cùng bị phế sạch toàn bộ.
– Cái gì? Toàn bộ bị bắt?
Sắc mặt Thang Ngọc Long có chút trầm xuống, hắn có chút không thể tin.
Hai mươi người này, thế nhưng là lấy của hắn 400.000 linh thạch, cho dù là hắn là Giải Văn sư, 400.000 linh thạch đối với hắn mà nói, cũng là một khoản tiền lớn.
Thế nhưng là hắn không nghĩ tới chính mình hao tốn 400.000 linh thạch, thế mà một chút hiệu quả đều không có.
– Là thật, ta lúc ấy tận mắt thấy, Lăng Phong những người kia bố trí rất nhiều cơ quan trong ruộng! Những cơ quan kia đều rất lợi hại!
Bao Trạch đột nhiên gật đầu, tình cảm thê thảm của hai mươi người lúc ấy làm cho hắn nhớ lại trong lòng đều cảm thấy run rẩy.
– Hỗn đản!
Thang Ngọc Long đột nhiên lật ngược cái bàn trước mặt, hắn không nghĩ tới thế mà lại là kết quả như vậy, 400.000 linh thạch, cứ như vậy đổ xuống sông xuống biển.
– Long ca, chúng ta bây giờ làm sao bây giờ?
Bao Trạch ngẩng đầu nhìn Thang Ngọc Long, tình huống hiện tại, Thang Ngọc Long có vẻ hơi bị động, Lăng Phong thật sự chính là khó đối phó.
– Ta còn có thể làm sao? Chẳng lẽ lại còn muốn cho lão tử xuất mã sao?
Thang Ngọc Long rống lên với Bao Trạch một tiếng:
– Cút cho ta!
Bao Trạch giật mình một cái, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Lưu Nghĩa cùng Trương Thiên Túng.
Trương Thiên Túng phất phất tay với Bao Trạch, ra hiệu hắn tranh thủ thời gian lui ra, hiện tại tâm tình Thang Ngọc Long thật không tốt.
Bao Trạch cũng lập tức quay người rời đi.
– Long ca, tình huống hiện tại, chúng ta ở trong thành không cách nào đối phó Lăng Phong, biện pháp duy nhất, chỉ có thể chờ đợi Lăng Phong ra khỏi thành, lại nghĩ biện pháp đối phó hắn!
Trương Thiên Túng ngẩng đầu nhìn Thang Ngọc Long, mặc dù hậu trường phía sau bọn họ rất cứng, nhưng cũng không dám trắng trợn ra tay với Lăng Phong tại Thanh Kiếm thành, dù sao một khi bị phát hiện, liền xem như lấy thân phận Giải Văn sư, cũng không cứu được bọn hắn.
– Tình huống này, chỉ có thể chờ!
Thang Ngọc Long nghiến răng nói, lần này, hắn xem như đánh giá thấp Lăng Phong.
Sáng ngày thứ hai, Lăng Phong đi vào trong đất, phát hiện hoa màu đêm qua, bị những người này hủy đi đại khái một phần mười.
Hắn làm mưa cho những hoa màu này.
Trải qua làm mưa đằng sau, linh cốc trước hết nhất thành thục, Lăng Phong bắt đầu chỉ huy Diêu Tiểu Thất cùng Vương Uyên bọn hắn thu hoạch.
Những linh cốc màu tím biến dị, bị lấy ra.
Mà 20 cái gia hỏa, thì nằm trên mặt đất, kêu thảm thiết liên tục.
Thẳng tới giữa trưa, thành vệ mới đến mang những người này đi.
– Ngọa tào, bọn gia hỏa này đến cùng thế nào?
– Nghe nói bọn hắn đêm qua muốn đến hủy hoa màu của Lăng Phong bọn hắn, bị Lăng Phong bọn hắn bắt được, đều phế bỏ tu vi!
– Đều phế bỏ tu vi, ác như vậy?
– Hừ, ai bảo bọn hắn muốn hủy đi hoa màu người ta hạnh khổ trồng ra?
– Đúng đấy, Lăng Phong bọn hắn bây giờ bị Thang Ngọc Long chèn ép, căn bản không mua được đồ ăn, những hoa màu kia chính là mạng của bọn hắn, động những hoa màu kia, không khác gì động đến mạng Lăng Phong bọn hắn, Lăng Phong bọn hắn không giết chết những người này tại chỗ, đã coi như nhân từ.
– Nhân từ cái rắm nha, một người tu luyện, bị phế sạch tu vi, còn thảm hơn bị giết!
Những người trên đường phố nhìn thấy 20 người bị phế đằng sau, đều nhao nhao nghị luận.
Hai mươi người mặc dù bị phế sạch tu vi, nhưng y nguyên phải tiếp nhận tông môn xử phạt.
Lần này, Lăng Phong bọn hắn xem như thu hoạch lớn, bọn hắn hết thảy trồng mười mẫu linh cốc.
Mười mẫu linh cốc, hết thảy thu hoạch gần 5000 cân linh cốc.
Trong 5000 cân linh cốc này, có 300 cân là linh cốc biến dị màu tím.
– Ha ha, những linh cốc này đầy đủ chúng ta ăn rất lâu!
Nhìn thấy những linh cốc này đằng sau, Vương Uyên bọn hắn đều rất vui vẻ.
– Hiện tại chúng ta rốt cục có thể an tâm tu luyện!
Diêu Tiểu Thất có chút thở phào nhẹ nhõm, trước đó các nàng từ bên trong hang núi kia đạt được nhiều bảo vật như vậy, cũng còn chưa kịp tu luyện, liền bị Thang Ngọc Long đánh trở tay không kịp.
Hiện tại bọn hắn rốt cục có thể ổn định lại tâm thần tu luyện.
Có vết xe đổ đêm qua, về sau hẳn sẽ không có người đến mạo phạm bọn hắn.
Tại Thanh Kiếm thành, bây giờ bọn hắn xem như đứng ở thế bất bại.
Cuộc sống về sau mặt, tất cả mọi người tiến vào trạng thái tu luyện, chỉ có lúc ăn cơm mọi người mới có thể chạm mặt.
Vương Tuần bởi vì nguyên nhân thân thể, không thể tu luyện, cho nên hắn chỉ có thể phụ trách sinh hoạt thường ngày của Lăng Phong bọn hắn.
Mười ngày sau!
Thân thể Lăng Phong hơi chấn động một chút, Trúc Cơ đạo đài ở trong đan điền của hắn, chợt bộc phát ra một cỗ linh lực cường đại.
– Rốt cuộc đã đến!
Lăng Phong mừng rỡ, lập tức dẫn đạo những linh lực này, bắt đầu rèn luyện kinh mạch của mình cùng thân thể.
Lúc Lăng Phong đột phá, Diêu Tiểu Thất cùng Vương Uyên bọn hắn cũng đều cảm giác được động tĩnh từ trong phòng Lăng Phong truyền ra.
Bởi vì phòng bọn hắn ở, vẫn tương đối đơn sơ.
– Xem ra Lăng Phong sư đệ hẳn là đột phá!
Diêu Tiểu Thất mở to mắt, trên khóe miệng lộ ra vẻ mỉm cười, Lăng Phong đột phá, vậy thực lực đội ngũ bọn hắn, cũng có thể tăng cao.
Lần linh lực bộc phát này, trọn vẹn mất 140 hơi thở.
Xung quanh Trúc Cơ đạo đài, xuất hiện quang hoàn thứ tư, quang hoàn này màu đỏ như máu, mặt trên còn có một chút trận văn, những trận văn này cùng đường vân màu máu trên người con kiến nhỏ giống nhau như đúc.
Lăng Phong không dám thư giãn, hắn sợ hãi đợt linh lực phát ra từ Trúc Cơ đạo đài mình giống lần thứ nhất, liên tục cho hắn ba đợt linh lực bộc phát.
Bất quá sau một nén nhang, Trúc Cơ đạo đài đều không có bộc phát ra đợt linh lực thứ hai, Lăng Phong lúc này mới yên tâm.
– Sẽ không có đợt thứ hai đi? Dù sao lần này ta chỉ là cho ăn một cái Chân Linh!
Lăng Phong ở trong lòng âm thầm cảm thán.
Trải qua lần linh lực tôi thể thứ tư đằng sau, đường kính đan điền của hắn, so với ban đầu lại tăng lên không ít, mà lại hắn cảm giác tố chất thân thể của mình tăng lên rất nhiều.
Dựa theo tiền trung hậu ba cái giai đoạn phân chia, hắn hiện tại là Trúc Cơ đệ tứ trọng cảnh giới, là Trúc Cơ trung kỳ.
– Tiếp tục tu luyện, tranh thủ sớm ngày đạt tới Trúc Cơ đệ cửu trọng cảnh giới!
Lăng Phong ngồi xếp bằng xuống, tiếp tục tu luyện.
Cuộc sống về sau, Lăng Phong đều là dùng lư hương luyện hóa linh thạch, sau đó mượn dùng ngọn đèn tu luyện Phượng Hoàng Kiếp, trực tiếp dùng Phượng Hoàng chi lực rèn luyện Trúc Cơ đạo đài.
Nơi ở của Thang Ngọc Long!
– Thế nào? Bọn hắn còn không có động tĩnh sao?