Phần 266: Con kiến nhỏ mang thai
Người bên trong thành, chỉ cần dùng một ít linh thạch, liền có thể nhẹ nhõm mua được các loại đồ ăn cần thiết.
Mà lại đất bên trong Thanh Kiếm thành quá mắc, cũng không có người sẽ trồng trọt quy mô lớn trong Thanh Kiếm thành.
Trước đó, tại Thanh Vân phong, giống Lăng Phong bị người khác chèn ép xác thực có không ít, nhưng Lăng Phong cùng những người bị chèn ép khác không giống nhau.
Thứ nhất, những người bị ép kia, đều không biết Linh Vũ Quyết.
Thứ hai, liền xem như những người bị chèn ép có biết Linh Vũ Quyết người, bọn hắn cũng không có tài lực hùng hậu, thuê một mảnh đất lớn như vậy tại Thanh Kiếm thành để trồng trọt.
– Ngọa tào, Lăng Phong thật cường đại a, nếu như bọn hắn thật có thể trồng trọt thành công, như vậy Thang Ngọc Long muốn dùng loại thủ đoạn này bức bách bọn hắn, vậy hẳn là vô dụng!
– Đúng nha, nếu bọn họ trồng trọt thành công, tại Thanh Kiếm thành, hoàn toàn có thể tự cấp tự túc!
– Ha ha, lần này có trò hay, không biết tiếp theo Thang Ngọc Long lại sẽ sử dụng thủ đoạn gì với Lăng Phong!
Ở trong Thanh Kiếm thành, rất nhiều người biết được tin tức này đằng sau, đều cười trên nỗi đau của người khác.
Những người này không có quan hệ với Lăng Phong cùng Thang Ngọc Long, bọn hắn đều hy vọng Thang Ngọc Long cùng Lăng Phong đánh càng hung ác càng tốt.
Thời khắc này Bao Trạch, đã về tới nơi ở của Thang Ngọc Long, đem sự việc hắn nhìn thấy nói cho Thang Ngọc Long.
– Không nghĩ tới, Linh Vũ Quyết của Lăng Phong, lại lợi hại như thế!
Thang Ngọc Long nghe Bao Trạch báo cáo đằng sau, trên mặt cũng xuất hiện vẻ khiếp sợ.
Mặc dù Giải Văn sư trên Tiên Ma đại lục rất ít, nhưng những người tu luyện Linh Vũ Quyết đến cảnh giới cao cấp, càng ít hơn.
Một vị Linh Vũ sư có thể tu luyện Linh Vũ Quyết đến cảnh giới cao cấp, thế nhưng là càng ít hơn Giải Văn sư, được hoan nghênh cũng là cao hơn Giải Văn sư.
Bởi vì một vị Linh Vũ sư thực lực cường đại, có thể khiến cho hoa màu, linh dược hoặc là linh quả trong đất tăng gia sản xuất.
Nhân tài như vậy, càng thêm quý hiếm so với Giải Văn sư.
– Long ca, làm sao bây giờ? Nếu Lăng Phong thật ở trong Thanh Kiếm thành trồng ra cây trồng, vậy bọn hắn liền có thể ở lại trong thời gian dài!
Lưu Nghĩa ngẩng đầu nhìn Thang Ngọc Long, trước đó bọn hắn dùng không thủ đoạn đúng đắn, uy hiếp những người kia, để tất cả mọi người không dám bán đồ cho Lăng Phong bọn hắn, kể từ đó, đồ ăn trên người Lăng Phong bọn họ sẽ hao hết, liền sẽ không thể không chọn rời khỏi Thanh Kiếm thành.
Một khi Lăng Phong bọn hắn rời khỏi Thanh Kiếm thành, vậy bọn hắn liền có thể tùy thời động thủ với Lăng Phong bọn hắn.
Nhưng bây giờ một khi Lăng Phong bọn hắn trồng trọt thành công, hoàn toàn có thể tự cấp tự túc, bọn hắn trước đó muốn dùng thủ đoạn này đối phó với Lăng Phong liền vô dụng.
– Bây giờ còn có thể làm sao bây giờ? Yên lặng theo dõi kỳ biến đi, Lăng Phong chưa hẳn liền có thể trồng ra đồ vật!
Thang Ngọc Long cắn răng, trong lòng mặc dù có lửa giận ngập trời, lại không có chỗ phát tiết, hắn không nghĩ tới Lăng Phong dĩ nhiên khó chơi như thế.
Giờ phút này, Lăng Phong bắt đầu ở trong đất xem xét những cây trồng kia.
Mà Diêu Tiểu Thất thì mang theo Vương Uyên bọn hắn bắt đầu kiến tạo phòng ốc.
Hiện tại những mảnh đất này đã là của bọn họ, những thành vệ kia cũng không dám đến hủy phòng ốc của bọn hắn.
Những cao lương đã cao đến thắt lưng.
Những dưa chuột kia, đã bắt đầu bò mạn, bởi vì điều kiện vây khốn, Lăng Phong bọn hắn hiện tại ngay cả vật liệu cho dưa chuột bò cũng không tìm tới, cho nên chỉ có thể để dưa chuột bò trên mặt đất, mặc dù dạng này sẽ khiến sản lượng thấp một chút, nhưng bọn hắn hiện tại cũng tìm không thấy biện pháp khác.
Mặc dù rất nhiều vật liệu, Lăng Phong đều có thể đi thành chủ mua, dù sao những người khác sẽ sợ Thang Ngọc Long uy hiếp, thành chủ lại không.
Nhưng Lăng Phong biết, nếu như hắn đi tìm thành chủ, lấy thành chủ loại người này, khẳng định sẽ thừa cơ cố tình nâng giá.
Cho nên, trừ phi là đến tình trạng bất đắc dĩ, Lăng Phong tuyệt đối sẽ không đi tìm thành chủ mua đồ.
Đi một vòng đằng sau, Lăng Phong cảm giác được hơi mệt, ngồi xuống trên một tảng đá.
– Thật là thế sự vô thường nha, vốn cho rằng trở thành đệ tử nội môn đằng sau, liền có thể phong quang vô hạn, thế nhưng là không nghĩ tới bây giờ lại trở về trồng trọt!
Lăng Phong khẽ lắc đầu, trong lòng cảm khái vạn phần, tại giới tạp dịch thời điểm, công tác của hắn chính là trồng trọt.
Mặc dù tại giới tạp dịch, phần lớn đều là Trần Tam Báo bọn hắn làm, nhưng Lăng Phong cũng sẽ ra tay giúp đỡ.
Ở ngoại môn Súc Mục phòng, Lăng Phong cũng giống như bây giờ, chỉ bất quá hắn lúc ấy chỉ là giúp Bạch Tử Long bọn hắn, mà bây giờ hắn là người trồng trọt chut lực.
– Được rồi, trước nhịn một chút, trồng trọt kỳ thật cũng là tu hành!
Lăng Phong lắc đầu, sau đó liền ngồi xếp bằng tu luyện trên mặt đất.
Sau ba canh giờ, Diêu Tiểu Thất cùng Vương Uyên bọn hắn đã lập xong được một tòa thạch ốc, diện tích nhà đá này rất lớn, một cái đại sảnh, bảy cái gian phòng, một gian phòng bếp, một gian nhà xí cùng một gian phòng tắm.
Mặc dù nhìn có chút đơn sơ, nhưng cũng tốt hơn ngủ ngoài trời rất nhiều.
Bọn hắn xây xong thạch ốc, không có sân nhỏ.
Ban đêm, mọi người cũng tiếp tục ăn lương khô.
– Tiểu Thất tỷ, mấy ngày nữa chúng ta liền có thể có dưa ăn, còn có linh mễ!
Lăng Phong ngẩng đầu nói với Diêu Tiểu Thất cùng Vương Uyên bọn hắn.
– Ừm, hạnh khổ ngươi!
Diêu Tiểu Thất gật gật đầu, nàng hiện tại cũng triệt để yên tâm, có thể tự cấp tự túc, bọn hắn không cần sợ Thang Ngọc Long.
Nàng cũng không tin Thang Ngọc Long những người này, có thể cả một đời đều đợi tại Thanh Kiếm thành.
Sau khi ăn xong, Lăng Phong bọn hắn đều về gian phòng riêng của mình.
Lăng Phong tỉnh cả ngủ, ngồi xếp bằng trên một chiếc bồ đoàn tu luyện.
Đại khái sau một nén nhang, thân thể Lăng Phong hơi chấn động một chút, hắn cảm giác Trúc Cơ đạo đài của mình, tựa hồ truyền ra động tĩnh.
Hắn lập tức đem thần thức thăm dò vào bên trong Trúc Cơ đạo đài, dung hợp cùng Chân Linh thứ chín.
– Coong coong coong coong…
Chân Mệnh Chi Linh kia, lập tức lũng tới quanh phía hắn.
Lăng Phong phát hiện cái kia sáu cái Chân Linh trước đó rơi vào trạng thái ngủ say, có một cái đã tỉnh lại, Chân Linh này chính là Chân Linh kiến.
Chân Linh kiến trước đó bị hắn dùng chân nguyên rèn luyện qua ba cái Chân Linh cùng một chỗ, quay xung quanh ở bên người Chân Linh thứ chín.
– Ha ha ha, bọn gia hỏa này, rốt cục tỉnh!
Lăng Phong cười cười với những Chân Mệnh Chi Linh này, từ khi hắn hiểu rõ công năng bánh bao, khăn lụa màu đen cùng lông khỉ đằng sau, trong lòng đối với những năm loại Chân Linh khác đều tràn đầy chờ mong.
Thế nhưng là sau khi đột phá, sáu loại Chân Linh còn lại đều ngủ say, căn bản không có cách hấp thu chân nguyên.
Hiện tại hắn rốt cục có thể tiếp tục nghiên cứu.
Ánh mắt Lăng Phong rơi vào trên thân con kiến màu đỏ.
– Tới!
Lăng Phong khống chế Chân Linh thứ chín, duỗi tay nhỏ ra ngoắc ngón tay với con kiến.
Con kiến nhỏ lập tức bò tới.
Lăng Phong dùng tay nhỏ của Chân Linh thứ chín, để con kiến nhỏ trên lòng bàn tay, sau đó không ngừng dùng chân nguyên nuôi nấng con kiến nhỏ.
Một giọt, hai giọt, ba giọt, bốn giọt…
Con kiến nhỏ hấp thu chân nguyên đằng sau, thân thể thế mà đang chậm rãi lớn lên.
Sau một canh giờ, con kiến nhỏ đã hấp thu 1500 giọt chân nguyên.