Phần 243: Lạc Đà tiểu đội (2)
Diêu Tiểu Thất nói, sau đó lấy ra một bản sách bìa trắng cùng một cuốn sách nhỏ đưa cho Lăng Phong.
– Được rồi, sư tỷ ngươi mau đi đi!
Lăng Phong gật gật đầu với Diêu Tiểu Thất, đưa tay nhận lấy sách bìa trắng cùng sách nhỏ kia.
Diêu Tiểu Thất cười cười, sau đó quay người rời đi.
Lăng Phong đi đến gian phòng thứ nhất bên tay trái, đẩy cửa đi vào.
Gian phòng kia được người quét dọn không nhuốm bụi trần, bên trong bàn tủ giường đầy đủ mọi thứ, mà lại đây đều là dùng gỗ hoa lê thượng đẳng điêu khắc thành.
Trong phòng tràn ngập một loại thanh hương nhàn nhạt gỗ hoa lê phát ra.
– Hoàn cảnh cũng không tệ lắm!
Lăng Phong nằm trên giường mềm mại, khóe miệng lộ ra vẻ mỉm cười, hoàn cảnh nơi này, tốt hơn nơi ở của hắn tại Linh La sơn nhiều.
– Đúng rồi, trước nghiên cứu Phương Thốn Thi bí thuật Hoa Vân Chân Quân cho ta đi!
Lăng Phong lập tức lấy ngọc giản trước đó Lệ Chính Dương đưa cho hắn ra.
Lúc đó ở trên Linh Phàm Chiến Chu, Lệ Chính Dương không để cho hắn nghiên cứu, hiện tại hắn rốt cục có thời gian.
Khi hắn đem chân khí rót vào trong ngọc giản này, ngọc giản kia trong nháy mắt phát sáng lên.
Không gian trước mặt hắn có chút vặn vẹo, sau đó đại lượng văn tự cùng đồ án xuất hiện ở trước mặt của hắn.
Lăng Phong nghiêm túc nhìn lại, Phương Thốn Thi bí pháp, giống như Càn Khôn Cấm, có rất nhiều chỉ pháp, công năng các loại chỉ pháp đều không giống nhau.
Những chỉ pháp này, nếu như tu luyện thành công, liền có thể dùng để giải văn.
Trước đó, lúc Lăng Phong bên trong cửa ải Hoa Vân Chân Quân bố trí, đã được nghiệm chứng qua, hắn có thiên phú giải văn cực mạnh.
Bên trong cửa ải, Lăng Phong có thể chuẩn xác tìm ra khuyết điểm trong những trận văn kia.
Nhưng đây chỉ là chứng minh Lăng Phong có tiềm lực trở thành Giải Văn sư, muốn trở thành một tên Giải Văn sư kỹ thuật cao siêu, hắn còn phải có năng lực giải khai được những trận văn kia.
Tìm ra sơ hở là một chuyện, giải khai trận văn lại là một chuyện khác.
Lăng Phong nhìn một lúc sau, cuối cùng lựa chọn một loại gọi là Linh Tê Chỉ chỉ pháp.
Loại chỉ pháp này tu luyện hơi đặc biệt, ngay từ đầu dùng nước nóng nhiệt độ tương đối cao rèn luyện ngón tay của mình, sau đó đến nước sôi, lại đến cát đá bị xào nóng, đợi tu luyện đến cao tầng thứ đằng sau.
Chính là muốn dùng lửa đến nung khô, lúc nung khô, phải vận chuyển bí pháp đặc thù, rèn luyện ngón tay của mình.
– Ha ha, thật là trời cũng giúp ta, Linh Tê Chỉ nàu, đơn giản chính là chế tạo riêng cho ta nha!
Lăng Phong nhịn không được cười ha hả, hắn có Phượng Hoàng Kiếp công pháp, căn bản cũng không sợ hỏa thiêu.
– Trước tu luyện một chút xem!
Lăng Phong trực tiếp lấy ngọn đè Khúc Hồng Lân cho hắnn ra, nhóm lửa ngọn đèn, giống như là lúc trước tu luyện Phượng Hoàng Kiếp.
Hắn vận chuyển Phượng Hoàng Kiếp, sau đó trước tiên đem ngón út tay trái mình luồn vào trong ngọn lửa.
Đốt một lúc sau, hắn mới yên lặng vận chuyển linh chỉ tu luyện bí pháp, hắn cảm giác chân khí trong cơ thể của mình, không ngừng dũng mãnh lao tới phía ngón út.
– Xoẹt xoẹt!
Khi Lăng Phong vận chuyển Linh Tê Chỉ tu luyện bí pháp chi hỏa, lập tức cảm giác được ngón út truyền đến trận trận cảm giác đau, bất quá loại cảm giác này, hắn hoàn toàn có thể chịu đựng.
Trước kia, lúc hắn chưa có tu luyện Linh Tê Chỉ bí pháp, hắn tu luyện Phượng Hoàng Kiếp, ngón út sẽ xuất hiện cảm giác tê liệt.
Đại khái sau một nén nhang, Lăng Phong phát hiện ngón út bắt đầu trở nên đỏ bừng, giống như là côn sắ bị nung đỏt.
Mà lại, hắn còn phát hiện, bên trên ngón út, xuất hiện một chút bí văn màu đỏ.
Những bí văn màu đỏ này, càng ngày càng nhiều, cuối cùng bên trên ngón út của hắn, tạo thành trận văn hoàn mỹ.
Rất nhanh, g trên ngón tay Lăng Phong đều xuất hiện trận văn màu đỏ.
– Linh Tê Chỉ, đệ nhất trọng, hoàn thành!
Ánh mắt Lăng Phong sáng lên, khóe miệng lộ ra vẻ mỉm cười, căn cứ giới thiệu Linh Tê Chỉ bí pháp, Phong Linh Tê Chỉ Hoa Vân Chân Quân truyền thụ cho Lăng hết thảy có bốn tầng.
Tầng thứ nhất, sau khi luyện thành, sẽ hình thành linh văn trận pháp màu đỏ ở mặt ngoài ngón tay.
Tầng thứ hai, sau khi luyện thành, linh văn trận pháp trên ngón tay, lại biến thành màu cam.
Tầng thứ ba, linh văn trận pháp lại biến thành màu vàng.
Tầng thứ tư, linh văn trận pháp lại biến thành màu xanh lá.
– Ha ha ha, phương pháp tu luyện này, coi như không tệ!
Lăng Phong cười lớn một tiếng, tại trong túi trữ vật của mình, xuất ra một kiện trường kiếm cấp chín, thanh trường kiếm này, hết thảy có chín tầng trận văn.
Hắn đem chân khí rót vào trong trường kiếm, trận văn trên thân kiếm lập tức phát sáng lên.
Ánh mắt Lăng Phong nhìn chằm chằm trận văn trên thân kiếm, rất nhanh liền tìm được chỗ chuyển tiếp phía ngoài cùng trận văn một tầng, Minh Văn sư lúc trước cho thanh trường kiếm này, thủ pháp cũng không cao minh, tầng ngoài cùng trận văn, lại có 33 chỗ sơ hở.
Lăng Phong vận chuyển Linh Tê Chỉ bí pháp, gõ nhẹ nhàng một chỗ chuyển tiếp trận văn.
Trận văn trên trường kiếm kia, giống như là bình tĩnh trên mặt hồ, nhộn nhạo lên từng vòng gợn sóng.
Gợn sóng đi tới chỗ nào, trận văn khắc sâu trên thân kiếm lập tức thoát ly.
Lăng Phong không ngừng xuất thủ, điểm trên chỗ chuyển tiếp khác, từng mai đạo văn không ngừng đi ra ngoài.
Hắn xuất ra bình sứ, thu những đạo văn này vào.
Không đến mười hơi, Lăng Phong liền giải khai toàn bộ trận văn phía ngoài trường kiếm, thanh kiếm này chỉ còn lại có tám tầng trận văn.
Hắn rót chân khí vào, thôi động trường kiếm, phát hiện uy năng trường kiếm này giảm xuống không ít.
Thiếu một tầng trận văn, thanh kiếm này cũng biến thành cấp tám pháp bảo.
– Lão tử cũng là Giải Văn sư, tiếp tục tu luyện, trước tiên rèn luyện mười ngón tay đều xong!
Lăng Phong có chút kích động, sau đó điều lớn hỏa diễm trên ngọn đèn, đem hai tay đặt ở phía trên nung khô, đồng thời vận chuyển Phượng Hoàng Kiếp cùng Linh Tê Chỉ bí pháp.
Chín ngón tay đồng thời tu luyện, Lăng Phong cảm giác chân khí trong cơ thể mình đang nhanh chóng tiêu hao.
Hắn lập tức xuất ra một cái bánh bao nuốt vào.
Hiện tại hắn chỉ có thể ở bên trong Trúc Cơ đạo đài, ngưng tụ ra ba mươi bánh bao.
Ăn bánh bao, chân khí của hắn nhanh chóng khôi phục.
Cùng lúc đó, hắn cũng triệu hồi lư hương ra, nhét linh thạch vào, bắt đầu tu luyện chân khí.
Hai bút cùng vẽ, chân khí trong cơ thể Lăng Phong cũng miễn cưỡng giảm tốc độ tiêu hao.
Sau một canh giờ, bên trên linh văn mười ngón tay Lăng Phong đều đã lột xác thành màu cam.
Liên tục tu luyện cường độ cao, hắn cũng cảm giác có chút mệt mỏi.
Mặc dù hắn có Phượng Hoàng Kiếp trợ giúp, nhưng tu luyện đến Linh Tê Chỉ tầng thứ hai đằng sau, đau đớn mãnh liệt cũng làm cho mười ngón tay hắn tê dại.
– Lăng Phong sư đệ, ăn cơm!
Nhưng vào lúc này, thanh âm Diêu Tiểu Thất từ ngoài phòng truyền đến.
– Được rồi!
Lăng Phong thu hồi ngọn đèn, lập tức xuống giường, đẩy cửa phòng đi ra ngoài.
– Lăng Phong sư đệ, ngươi thế nào? Sắc mặt kém như vậy?
Diêu Tiểu Thất nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi của Lăng Phong, nhịn không được hỏi một tiếng.
– Không có gì, ta vừa rồi chỉ là tu luyện một loại bí pháp, chăm chỉ học tập quá độ mà thôi, nghỉ ngơi một chút liền tốt!
Lăng Phong khẽ lắc đầu, cười cườ với Diêu Tiểu Thấti.
– Ngươi cái tên này, tu luyện không cần liều mạng như vậy, cùng ta đi ăn cơm đi!
Diêu Tiểu Thất quan tâm Lăng Phong một chút, sau đó mang Lăng Phong đi vào phòng khách, một trận mùi thơm mê người lập tức đập vào mặt.