Phần 242: Lạc Đà tiểu đội
– Dương ca, lời này của ngươi hơi cường điệu quá đi?
Mập mạp cũng toát ra biểu lộ hoài nghi.
Hầu Tử cùng thanh niên tóc quăn kia, cũng giống như thế, mà nữ tử thích xem sách, một đôi mắt đẹp lại nhìn chằm chằm Lăng Phong, khóe miệng hiện ra vẻ mỉm cười.
– Đều ánh mắt gì? Thảo, lão tử giống như là đùa giỡn các ngươi hay sao?
Lệ Chính Dương lập tức chửi ầm lên, tiếp tục nói ra:
– Vị sư đệ này của ta, lúc ở ngoại môn, liền đánh đệ nhất nhân ngoại môn trước đó là Lạc Vân Không thành hoa rơi nước chảy, tiến vào nội môn đằng sau, đi U Minh thành, diệt cứ điểm của Long Minh cùng Hổ Minh tại U Minh thành… Ngay tại hôm qua, hắn còn đánh cháu trai trưởng lão nội môn Chấp Pháp đường Trình Không – Trình Vân một trận, bây giờ bị tông môn phạt đến Hắc Long sơn mạch, phải hoàn thành 100.000 Điểm cống hiến mới có thể trở về!
Lệ Chính Dương nói ra các loại quang huy sự tích của Lăng Phong tại Huyền Kiếm tông, để mấy người trong phòng khách này nghe được trợn mắt hốc mồm.
– Hiện tại, bởi vì sư đệ ta đắc tội Long Minh cùng Hổ Minh, ta sợ hắn ở chỗ này bị người khác khi dễ, cho nên liền tự mình dẫn hắn đến, hy vọng các ngươi có thể bảo hộ hắn một chút!
Lệ Chính Dương ánh mắt chậm rãi đảo qua trên thân những người này, cuối cùng rơi vào trên người nữ tử thích xem sách.
Ánh mắt của bốn người còn lại, cũng đều rơi vào trên thân nữ tử thích xem sách.
Nữ tử kia cười cười, nói:
– Dương ca, yên tâm đi, ngươi đã giao hắn cho ta, chúng ta sẽ hết sức bảo hộ hắn, ai muốn muốn giết hắn, phải bước qua thi thể Diêu Tiểu Thất ta!
Nữ tử này lúc đang nói chuyện, một cỗ lãnh ý bỗng nhiên phát ra ở trên người nàng.
– Vậy đa tạ Tiểu Thất!
Lệ Chính Dương cảm kích gật gật đầu với nữ tử kia, hắn cũng biết, một khi những người này tiếp nhận Lăng Phong, chẳng khác nào là địch cùng Long Minh và Hổ Minh.
Lửa giận của hai đại liên minh, không phải ai đều có thể tiếp nhận.
– Dương ca khách khí, nếu không có Dương ca, chúng ta chỉ sợ đã sớm chết!
Nữ tử nhàn nhạt cười một tiếng, một năm trước, nàng cùng bốn người khác mới vừa tới Hắc Long sơn mạch, Hắc Long sơn mạch bộc phát thú triều, phòng ngự của cứ điểm bọn hắn bị xé rách.
Mà lúc đó vừa vặn Lệ Chính Dương đang ở đó.
Bọn hắn gặp một đầu Tiên Thiên Yêu thú, chính là Lệ Chính Dương bốc lên nguy hiểm tính mạng cứu bọn hắn trở về.
Lúc đó, Lệ Chính Dương vì cứu bọn họ, bị cấm chế Hắc Long sơn mạch cảm ứng được, phát ra uy năng gây thương tích, suýt nữa thì chết.
Lần kia thú triều một năm trước kia, cứ điểm bọn hắn có chín thành người tử vong.
Về sau cho dù Lệ Chính Dương nhặt về một cái mạng, nhưng thân thể cũng nhận trọng đại thương tích, tu vi một mực tiến cảnh chậm chạp.
Nếu không phải vì cứu bọn họ, chỉ sợ Lệ Chính Dương cũng đã sớm đột phá đến Nguyên Anh cảnh giới.
Ân tình của Lệ Chính Dương, bọn hắn vẫn luôn ghi tạc trong lòng, giờ phút này Lệ Chính Dương muốn cầu cạnh bọn hắn, bọn hắn tuyệt đối sẽ xông pha khói lửa.
Đừng nói là vì Lăng Phong mà trở thành địch của Long Minh cùng Hổ Minh, liền xem như Lệ Chính Dương để bọn hắn đi chết, bọn hắn cũng sẽ không thốt một tiếng.
– Chuyện năm đó đừng nói nữa, phi thường cảm tạ các ngươi có thể tiếp nhận sư đệ ta, ta muốn đi khu vực hạch tâm một chuyến, liền làm phiền các ngươi chiếu cố sư đệ ta!
Lệ Chính Dương cười cười với những người này, hắn biết Diêu Tiểu Thất những người này, thực lực ở vòng trong lục hoàn là đỉnh tiêm.
Tại Thanh Kiếm thành, đội ngũ của Diêu Tiểu Thất, có thể xếp trên mười vị trí đầu.
Lệ Chính Dương quay đầu nói với Lăng Phong:
– Lăng Phong sư đệ, về sau ngươi ở chỗ này, phải ở chung tốt cùng mọi người, hảo hảo học tập bọn hắn!
– Ừm, yên tâm đi sư huynh, ta sẽ nghe lời!
Lăng Phong gật gật đầu, trong lòng của hắn đối với Lệ Chính Dương cũng rất cảm kích.
– Vậy ngươi bảo trọng, ta đi trước!
Lệ Chính Dương cười cười với Lăng Phong, nhiệm vụ của hắn chính là đem Lăng Phong đưa đến Hắc Long sơn mạch, sau đó liền đi khu vực hạch tâm Hắc Long sơn mạch trùng kích Nguyên Anh cảnh giới, loại địa phương như Thanh Kiếm thành, hắn không dám lưu lại thời gian dài.
– Dương ca, ta đưa ngươi!
Nữ tử kia chuẩn bị theo sau.
– Không cần!
Lệ Chính Dương lắc đầu với nữ tử, sau đó quay người đi đến phía ngoài cửa.
Thế nhưng là nữ tử kia không để ý đến Lệ Chính Dương, đi theo hắn cùng đi ra ngoài.
– Lăng Phong sư đệ, ta gọi Đinh Trần!
Khi Lệ Chính Dương cùng nữ tử kia rời khỏi phòng khách, tiểu ca tóc húi cua kia lập tức đi tới, một mặt nhiệt tình chào hỏi Lăng Phong.
– Đinh Trần sư huynh tốt!
Lăng Phong cũng mỉm cười gật đầu với tiểu ca tóc húi cua này.
– Ta gọi Vương Uyên, hoan nghênh ngươi đi vào Lạc Đà tiểu đội chúng ta! Ta là phó đội trưởng Lạc Đà tiểu đội.
Mập mạp cũng đi tới, tự giới thiệu một phen với Lăng Phong.
– Ta gọi Tần Lực!
Thanh niên tóc quăn kia cũng nhàn nhạt cười một tiếng với Lăng Phong.
– Ta và ngươi cùng họ, ta gọi Lăng Thông! Tất cả mọi người gọi ta là Hầu Tử! Hoan nghênh ngươi gia nhập đội ngũ của chúng ta!
Gia hỏa gầy teo cũng biểu thị hoan nghênh đối với Lăng Phong.
– Vương Uyên sư huynh tốt, Tần Lực sư huynh tốt, Lăng Thông sư huynh tốt!
Lăng Phong cũng lập tức hành lễ vấn an với ba người này.
Lúc này, vị nữ tử thích xem sách, bên trái khóe mắt có một vết sẹo màu xanh nhỏ trở về, nàng cũng mở miệng, cười yếu ớt nói:
– Ta gọi Diêu Tiểu Thất, là đội trưởng Lạc Đà tiểu đội!
– Diêu sư tỷ tốt!
Lăng Phong cũng là có chút hành lễ với Diêu Tiểu Thất.
– Đừng kêu sư tỷ, về sau ngươi liền giống như bọn họ, trực tiếp gọi ta Thất tỷ!
Diêu Tiểu Thất nói, đưa tay trêu chọc tóc dài đen nhánh mềm mại của mình một chút.
– Lăng Phong sư đệ, ngươi đừng để ý tới bọn hắn, ngươi ưa thích gọi như vậy liền gọi thế nào!
Lệ Chính Dương đưa tay vỗ vỗ bả vai Lăng Phong, đối với hắn cười cười.
– Ừm!
Lăng Phong gật gật đầu, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Diêu Tiểu Thất, nói ra:
– Vậy ta về sau liền bảo ngươi Tiểu Thất tỷ đi!
– Ha ha ha…
Nghe được lời nói Lăng Phong đằng sau, tất cả mọi người nhịn không được bật cười.
– Tiểu Thất tỷ? Có vẻ như cũng rất êm tai!
Con mắt Diêu Tiểu Thất có chút nhíu lại, nhìn chằm chằm Lăng Phong, khóe miệng lộ ra vẻ mỉm cười, nói:
– Nếu ngươi ưa thích, vậy ngươi liền gọi ta Tiểu Thất tỷ đi!
– Ha ha, mập mạp, ngươi lại nói một tiếng cùng Vương Tuần, để hắn giết một con vịt, buổi tối hôm nay chúng ta chúc mừng một chút!
Diêu Tiểu Thất nói một tiếng với mập mạp Vương Uyên.
– Tốt!
Mập mạp gật gật đầu, sau đó quay người đi ra ngoài.
Diêu Tiểu Thất nói với ba gia hỏa để trần còn lại:
– Đem quần áo đều mặc lên đi, miễn cho Lăng Phong sư đệ không được tự nhiên!
– Không cần, ta không sao, chư vị sư huynh tùy ý liền tốt!
Lăng Phong lập tức mở miệng, hắn biết mình mới tới, đến nhập hương tùy tộc, không thể để cho người khác vì hắn mà thay đổi thói quen cuộc sống của mình.
– Ha ha, xem ra Lăng Phong sư đệ, rất hiểu sự tình!
Vương Uyên bọn hắn cũng nhịn không được nở nụ cười.
Diêu Tiểu Thất nhìn nói với Lăng Phong:
– Lăng Phong sư đệ, đi theo ta đi!
– Tốt!
Lăng Phong đứng lên, đi theo Diêu Tiểu Thất dọc theo phòng khách phía sau hành lang, đi tới trong hậu viện.
Bố cục hậu viện cùng tiền viện không sai biệt lắm, cũng là trồng đầy cây mơ cây.
Diêu Tiểu Thất chỉ vào ba gian phòng bên trái, mở miệng nói ra:
– Lăng Phong sư đệ, ba gian phòng này, đều là trống không, ngươi tùy tiện chọn một gian nghỉ ngơi đi, ta chỗ này có hai quyển sách, trong đó một bản ghi lại rất nhiều thư tịch có liên quan tới Hắc Long sơn mạch, mặt khác một quyển là bút ký của ta, trên đó viết hạng mục công việc nhất định phải chú ý tại Thanh Kiếm thành cùng Hắc Long sơn mạch, ngươi nhìn một chút đi! Ta về trước họp cùng Dương ca bọn hắn, chờ ăn cơm ta lại đến bảo ngươi!