Phần 226: Ngươi lưu manh này
– Tô Linh?
Khúc Hồng Lân khẽ giật mình, lập tức quay người lần nữa nhìn về phía hình ảnh kia, vừa rồi nàng căn bản không có nhìn kỹ.
Lần này nhìn kỹ xuống, nàng lập tức liền nhận ra nữ tử trong hình ảnh, chính là thiếp thân thị nữ Tô Linh của Phương Hằng.
Tô Linh mặc dù chỉ là một thị nữ, nhưng chủ tử nàng là Phương Hằng, mà nàng mi cốt tự nhiên, trên người có một loại khí chất đặc thù, là bạn lữ lý tưởng trong suy nghĩ vô số nam đệ tử.
Cho dù là tại nội môn, cũng có được danh khí cực cao, Phương Hằng xuất nhập rất nhiều trường hợp, đều sẽ mang theo Tô Linh cùng một chỗ.
Khúc Hồng Lân cũng đã gặp Tô Linh mấy lần, mọi người đều Tô Linh chính là Phương Hằng độc chiếm, nhưng bây giờ Tô Linh thế mà bị những người khác đùa bỡn, cái này nếu tuôn ra, đối với Phương Hằng, tuyệt đối là một sỉ nhục lớn lao.
– Hắc hắc, chính là nàng, Tô Linh dáng người thật tốt, bất quá, ngươi cũng không tệ!
Lăng Phong cười hắc hắc, ánh mắt không ngừng liếc nhìn dáng vẻ thướt tha mềm mại của Khúc Hồng Lân, trong lòng làm so sánh dáng người Tô Linh cùng Khúc Hồng Lân.
– Hạ lưu! Ngươi có thể thu hình ảnh này lại!
Khuôn mặt Khúc Hồng Lân đỏ lên, nhịn không được mắng Lăng Phong một tiếng.
– Khụ khụ…
– Hình ảnh này, ngươi từ đâu mà lấy được, chẳng lẽ là huynh đệ Tôn Khả kia của ngươi cho ngươi?
Thời khắc này Khúc Hồng Lân, nhớ tới nội dung hình ảnh vừa rồi, vẫn như cũ tim đập rộn lên, gương mặt ửng đỏ, nàng hít một hơi thật sâu, để cho mình cảm xúc bình tĩnh trở lại.
Trước đó Lăng Phong nói cùng Khúc Hồng Lân, muốn đi tìm huynh đệ của hắn, giúp hắn báo thù, cho nên mới mang theo nàng đi Tử Vân phong, tìm gia hỏa gọi là Tôn Khả.
Sau khi trở về, Lăng Phong liền một mặt đắc ý lấy ra hình ảnh này cho nàng nhìn, cho nên Khúc Hồng Lân cho rằng hình ảnh này hẳn là lấy được từ Tôn Khả.
Mặc dù loại thủ đoạn này theo Khúc Hồng Lân, phi thường đáng xấu hổ, nhưng lại không thể không nói, một chiêu này hoàn toàn chính xác ngoan độc.
– Ách, nói thật với ngươi, hình ảnh này, chính là ta lấy được từ trong tay Lạc Vân Không, cũng lấy được từ bên trong viên Lưu Ảnh Thạch đường ca Khúc Nhân Kiệt ngươi muốn có được, lúc trước ta đánh bại Lạc Vân Không, đoạt đồ vật của hắn, hiện tại ta muốn thương lượng với ngươi một chút, bán hình ảnh này cho Long Minh các ngươi, sau đó lan rộng ra ngoài, làm cho cả người Huyền Kiếm tông đều cười Phương Hằng!
Nói lên vấn đề này, trên mặt Lăng Phong không khỏi lộ ra vẻ kiêu ngạo.
Mà nghe được ba chữ Lưu Ảnh Thạch, sắc mặt Khúc Hồng Lân có chút trầm xuống, nếu không phải Lưu Ảnh Thạch, nàng cũng sẽ không lưu lạc trở thành thị nữ của Lăng Phong.
– Hừ, ngươi đừng suy nghĩ, Long Minh chúng ta mặc dù là tử địch với Hổ Minh, nhưng tuyệt sẽ không làm loại chuyện này!
Khúc Hồng Lân khẽ lắc đầu, ngữ khí rất kiên quyết, nàng cũng biết, hình ảnh này nếu là nếu như bại lộ, tạo thành ảnh hưởng sẽ to lớn cỡ nào.
Mặc dù Long Minh cùng Hổ Minh là tử địch, nhưng theo Khúc Hồng Lân, thủ đoạn này của Lăng Phong, thực sự quá vô sỉ một chút, nếu như hình ảnh trong tay Lăng Phong rơi ở trong tay Long Minh mà nói, Long Minh tuyệt đối sẽ không lựa chọn công bố tại chúng, mà là cầm hình ảnh này đi tìm người Hổ Minh, để người Hổ Minh tốn hao một số tài vật, mua hình ảnh này về.
Nếu Long Minh thật đem hình ảnh này công bố tại chúng, vậy liền thật là có chút qua, dù sao Phương Hằng bây giờ thế nhưng là Phương gia đệ nhất thiên tài, Phương gia thiên kiêu.
– Thật không có thương lượng?
Lăng Phong nhìn Khúc Hồng Lân, khẽ nhíu mày, hắn cũng có thể cảm giác được bộ dạng này của Khúc Hồng Lân, không giống như là nói đùa.
– Không có thương lượng, coi như ngươi dùng cấm chế kia uy hiếp ta cũng vô dụng!
Khúc Hồng Lân trả lời rất kiên quyết.
– Thao, sớm biết liền không chờ ngươi!
Lăng Phong nhịn không được mắng một tiếng, sau đó tại trong đầu suy nghĩ một chút, cười lạnh nói:
– Long Minh không có lá gan này, vậy chuyện này liền để huynh đệ kia làm đi!
Bàn tay di chuyển đến cặp mông của nàng, xoa bóp.
Khúc Hồng Lân bị hắn bất ngờ tấn công, thân thể hơi nóng lên một chút, cảm nhận được bàn tay to đang xoa bóp mông mình, nàng hơi giãy giụa một chút để tránh thoát khỏi tay hắn. Nhưng mọi sự không như nàng nghĩ, nàng càng cố sức lách mông tránh né, bàn tay hắn càng thêm dùng sức xoa bóp mông nàng.
Lăng Phong ôm lấy thân thể mềm mại của nàng rồi nhẹ nhàng vuốt ve. Hắn hôn nhẹ cổ nàng một chút, một tay ôm lấy eo nàng, tay còn lại đặt lên bộ ngực nhẹ nhàng xoa bóp.
Hắn bế nàng lên, bước vào trong phòng. Đặt nàng xuống giường, hắn tiếp tục đưa tay xoa bóp bộ ngực của nàng. Sau đó chậm rãi cởi bỏ váy của nàng. Khúc Hồng Lân rên rỉ một tiếng, nàng cũng mặc kệ cho hắn lột đồ mình.
Lăng Phong cởi bỏ nội y của nàng, một bộ ngực tròn trịa hiện ra. Trên đỉnh núi có hai hạt bồ đào đỏ tươi, cặp vú trắng theo hô hấp của nàng mà không ngừng phập phồng lên xuống, cảnh tượng đẹp không kể được. Lăng Phong há miệng ngậm lấy một bên núm vú điên cuồng liếm mút.
Lăng Phong một tay dùng sức nắn bóp vú nàng, tay kia cầm lấy tay nàng đặt vào giữa hai chân mình, xoa xoa. Nàng cũng chủ động nhẹ nhàng xoa bóp dương vật của hắn qua lớp quần. Bàn tay Lăng Phong chậm rãi di chuyển xuống phía dưới, cách lớp nội khố nhẹ xoa một chút. Sau đó cởi bỏ nội khố của nàng, một mảnh đất hồng hồng, cỏ cây um tùm hiện ra trước mắt hắn. Lăng Phong di chuyển xuống giữa hai chân nàng, hai tay dùng sức tách ra hai chân nàng, sau đó vục đầu vào dòng sông quê hương. Đầu lưỡi nhẹ liếm hai mép âm đạo của nàng một chút, Khúc Hồng Lân như bị điện giật, cả người tê dại, hai tay giữ chặt lấy đầu hắn.
Lăng Phong ra sức liếm mút, không lâu sau thì bên trong âm đạo dâm thủy cũng tràn ra, hắn cũng không khách khí mà toàn bộ cuốn sạch vào miệng rồi nuốt xuống.
Thân thể Khúc Hồng Lân run rẩy, hai chân cố gắng khép chặt lại, nhưng không có hiệu quả, dần dần nàng cũng nằm im hưởng thụ hắn phục vụ.
Lăng Phong dùng tay tách ra hai mép âm đạo của nàng, ánh mắt nhìn vào dải đất màu hồng hồng bên trong một chút, sau đó cắm đầu lưỡi vào. Phục vụ cho nàng một lúc, hắn cảm thấy phía dưới dương vật đã cứng rắn khó chịu, liền đứng dậy cởi bỏ quần áo của mình. Dương vật khổng lồ thoát ra khỏi trói buộc, vươn mình ra không trung bay lượn, lắc lư giương oai.
Lăng Phong cầm lấy tay nàng đặt lên trên dương vật của mình.
“Há miệng ngậm lấy nó!”
Lăng Phong dùng giọng điệu ra lệnh cho nàng. Khúc Hồng Lân cũng chỉ có thể há miệng ngậm lấy dương vật vào trong. Nàng cố gắng hết sức mới ngậm được một chút vào miệng, sau đó chậm rãi liếm mút.
Để nàng liếm mút một chút, sau đó hắn cầm lấy dương vật đặt trước cửa âm đạo đã ướt đẫm dâm thủy của nàng ma sát vài cái.
Khúc Hồng Lân bị Lăng Phong khiêu khích đã khiến cho âm đạo tràn ngập dâm thủy, dục hỏa cũng tăng cao.
“Cho ta… Ta muốn…”
Khúc Hồng Lân nhẹ giọng rên rỉ, cầu xin. Nàng lúc này tâm trí đã bị ngọn lửa dục vọng lấp đầy.
Lăng Phong cũng không từ chối nàng, bờ mông hơi dùng sức một chút, dương vật tách ra hai mép âm đạo từ từ tiến vào.
“Ân… Nhẹ một chút…”
Lăng Phong cúi đầu xuống ngậm lấy núm vú của nàng liếm mút, bên dưới phần eo hơi động một chút. Dương vật mỗi lần rút ra, âm đạo của nàng kẹp chặt lấy dương vật của hắn không thả để rồi vài lớp thịt nhầy hồng hồng bị kéo ra theo. Dương vật cắm vào thì lớp thịt lại bị cuốn vào bên trong.
Lăng Phong từ từ tăng dần tốc độ ra vào, đồng thời miệng cũng ngậm lấy núm vú của nàng không ngừng liếm mút.
Khúc Hồng Lân rên rỉ liên tục, chân tay quấn chặt lấy người hắn.
“A… aaa…”
Khúc Hồng Lân ôm chặt lấy người hắn, phía dưới âm đạo cũng kẹp chặt lấy dương vật, rồi một dòng dâm thủy từ sâu bên trong âm đạo của nàng phun ra.
Lăng Phong há miệng hôn nàng, bàn tay không nhanh không chậm xoa bóp bộ ngực của nàng. Dưới thân lại tiếp tục phát động tiến công.
Khúc Hồng Lân chỉ cảm thấy bản thân dục hỏa quá mạnh, muốn ngừng mà không ngừng được. Nàng hai mắt khép hờ, mặt mũi tràn đầy ửng hồng, hai tay ôm lấy cổ hắn, đầu lưỡi cũng quấn lấy lưỡi hắn. Hai chân nàng kẹp lấy eo của hắn, cặp mông trắng không ngừng lắc lư phối hợp với hắn.
Cứ như vậy một lúc, Lăng Phong để cho nàng ngồi trên ngực mình, trở thành tư thế nữ trên nam dưới.
Khuôn mặt Khúc Hồng Lân càng thêm hồng hồng, nhưng phía dưới truyền tới cảm giác ngứa ngáy, khó chịu. Loại tư thế này khiến dương vật càng thêm vào sâu bên trong, nàng chỉ cảm thấy một cây gậy sắt to lớn, nóng bỏng đang dựng đứng ở sâu bên trong âm đạo, cảm giác ngứa ngáy khó chịu khiến nàng không tự chủ được mà chậm rãi vặn vẹo eo thon.
Thời gian dần dần trôi qua, Khúc Hồng Lân cũng bắt đầu tăng tốc độ lắc lư mông mình, miệng còn không ngừng dâm đãng rên rỉ. Trong đầu chỉ còn lại duy nhất là dục vọng, không còn nghĩ được bất cứ thứ gì khác.
Hai tay nàng đặt trên ngực hắn, cơ thể liên tục phập phồng lên xuống, mái tóc đen bay tán loạn trong không trung, trên ngực cặp vú không ngừng cao thấp bật lên.
Lăng Phong nhìn xem đều nhanh hoa mắt, hắn đưa tay ra cầm lấy hai vú mạnh mẽ xoa bóp. Điều này như kích thích Khúc Hồng Lân càng thêm điên cuồng.
Lăng Phong ngồi dậy, há miệng ngậm lấy một bên núm vú vào miệng liếm mút, sau đó đè nàng xuống giường, phía dưới dương vật điên cuồng đâm thọc, thảo phạt.
Toàn thân Khúc Hồng Lân đều bị hắn kích thích, làm cho nàng càng thêm lớn tiếng dâm kêu, bị Lăng Phong làm cho dục tiên dục tử, cái gì cũng không biết.
Đột nhiên toàn thân Khúc Hồng Lân chấn động, nàng liều mạng mà ôm chặt lấy cổ hắn, hai chân quắp chặt lấy eo hắn. Thân thể run rẩy dữ dội, âm đạo kẹp chặt lấy dương vật của hắn, như muốn nghiền nát nó, sâu bên trong âm đạo một dòng dâm thủy nóng bỏng trào ra, tưới lên trên dương vật.
Lăng Phong gầm lên một tiếng, phía dưới dương vật càng thêm điên cuồng đâm thọc vài chục cái, sau đó dương vật run lên, một dòng tinh dịch nóng hổi phun thẳng vào sâu bên trong âm đạo của nàng.
… Bạn đang đọc truyện Lăng Phong tại nguồn: https://tuoinung.cc/2024/01/lang-phong.html
Sau đó, Lăng Phong viết một phong thư, mang theo Khúc Hồng Lân ra ngoài phiên chợ, để Khúc Hồng Lân đem thư giao cho người Long Minh, lại để cho người Long Minh giúp hắn truyền thư, đem tin mang cho Tôn Khả.
Sau một nén nhang, Tôn Khả tại Hồng Thạch lĩnh, nhận được thư tín của Lăng Phong.
– Đã như vậy, ta chỉ có thể xuất thủ!
Nhìn thư tín của Lăng Phong đằng sau, Tôn Khả nhàn nhạt cười một tiếng, sau đó quay người rời khỏi chỗ ở của hắn, tiến về Tử Vân phong nội môn Tàng Thư lâu.
Sau ba canh giờ.
Một tin tức tại Tử Vân phong cùng Thanh Vân phong nội môn lặng yên tản ra, rất nhiều đệ tử nội môn đều tụ tập cùng một chỗ.
– Uy uy uy, các ngươi tới, ta vừa mới đạt được một đoạn hình ảnh, nội dung bên trong, là hình ảnh riêng tư của thị nữ Tô Linh của Hổ Minh chi chủ Phương Hằng cùng Lạc Vân Không! Phi thường kình bạo!
– Ngọa tào, không thể nào, thị nữ Tô Linh của Phương Hằng cùng Lạc Vân Không?
– Đúng, chính là thị nữ Tô Linh! Chỉ cần mỗi người các ngươi cho ta 50 khối linh thạch, ta liền để các ngươi nhìn một chút, xem hết mọi người còn có thể thêm 20 khối linh thạch, dùng Từ Ngọc phục chế một phần!
– Thao, ngươi gạt người đi, Tô Linh sẽ làm cùng một chỗ cùng Lạc Vân Không?
– Hừ, già trẻ không gạt, nếu có giả, lão tử bồi các ngươi 100 khối linh thạch!
– Vậy thì tốt, lão tử cho 50 khối linh thạch, nhanh, lão tử đợi không kịp!
Nghe được người kia cam đoan đằng sau, những đệ tử nội môn kia đều nhao nhao móc ra linh thạch, 50 khối linh thạch, đối với một đệ tử nội môn mà nói, căn bản cũng không nhiều.
Dẹp xong tiền đằng sau, tên đệ tử phụ trách chào hàng, mỉm cười, đem một viên Từ Ngọc xuất ra sau đó kích hoạt, không gian trước mặt bọn hắn vặn vẹo, lập tức xuất hiện một đoạn hình ảnh.
Khi thấy hình ảnh kia đằng sau, tất cả mọi người nhịn không được hít một hơi, hai mắt trợn tròn lên, nhìn chòng chọc vào nhân vật trong hình ảnh, sau đó hô hấp mọi người đều trở nên trở nên nặng nề.
– Ngọa tào, thật sự chính là Tô Linh!
– Con mụ nó, dáng người Tô Linh thật hăng hái!
– Không nghĩ tới nha, Tô Linh thế mà thật cùng Lạc Vân Không làm đến cùng nhau đi, Lạc Vân Không diễm phúc không cạn nha!
– Con mẹ nó nha, không nghĩ tới Lạc Vân Không thế mà tốt như vậy phúc khí, quả thực là tiện sát người bên ngoài nha!
– Hắc hắc, không biết hình ảnh này bị Phương Hằng nhìn thấy mà nói, cái Phương Hằng sẽ biểu tình gì!
– Ha ha ha, đỉnh đầu Phương Hằng hiện tại khẳng định là xanh biếc phát sáng a!
– Không được, không được, hình ảnh tốt như vậy, không thể thưởng thức cùng một đám đần các ngươi ở chỗ này, Lâm Mục sư huynh, đây là 20 khối linh thạch, ngươi phục chế cho ta một phần, ta phải đi về!
Một đệ tử nội môn lấy ra một tấm linh phiếu mệnh giá 20 linh thạch, đưa cho đệ tử chào hàng hình ảnh.
– Lão tử cũng muốn phục chế một phần!
– Ta cũng muốn!
Những đệ tử xung quanh kia, đều bị nội dung hình ảnh này trấn trụ.
Bọn hắn rất nhiều người đều biết Tô Linh, đối với loại nữ nhân cấp bậc này, thèm nhỏ dãi đã lâu, bất quá bọn hắn cũng biết mình không cách nào thông đồng đến Tô Linh, bây giờ có thể nhìn thấy hình ảnh Tô Linh cùng người khác tằng tịu với nhau, cũng rất thỏa mãn.