Phần 223: Kêu tiếng Tôn ca cho hắn nghe nghe
Lăng Phong ho nhẹ một tiếng, liếc Khúc Hồng Lân đứng ở bên cạnh hắn một cái.
Tôn Khả cũng lập tức dừng lại, quay đầu nhìn về phía Khúc Hồng Lân, khi thấy Khúc Hồng Lân đằng sau, đôi mắt đột nhiên sáng lên, lập tức cung kính nói ra với Khúc Hồng Lân:
– Tôn Khả gặp qua tẩu tử!
– Khụ khụ khụ…
Lăng Phong bị lời này của Tôn Khả cho bị sặc, lập tức ho một trận kịch liệt, mà sắc mặt Khúc Hồng Lân cũng biến đỏ.
– Ta dựa vào, tiểu tử ngươi làm cái gì? Tẩu tử cái gì nha? Nàng chính là thị nữ của huynh đệ ngươi mà thôi!
Lăng Phong thong thả lại sức, một mặt lạnh nhạt nói, mặc dù ngữ khí bình thản, nhưng lại có chi ý khoe khoang rất mạnh.
– Cái gì? Thị nữ? Huynh đệ, trò đùa này lớn rồi a?
Tôn Khả cũng trong nháy mắt ngây ngẩn cả người.
Hắn cũng giống những người khác, coi là Lăng Phong kết minh cùng người Long Minh, mà Khúc Hồng Lân chính là người Long Minh dùng để lôi kéo hắn, nhưng bây giờ Lăng Phong lại còn nói Khúc Hồng Lân là thị nữ của hắn?
Cái này sao có thể? Khúc Hồng Lân thế nhưng là Long Minh đệ nhất mỹ nữ, chính là thiên tài mỹ nữ của Khúc gia, đệ tử đích truyền của Linh Mộng Chân Quân! Nhân vật như vậy, làm sao lại làm thị nữ của Lăng Phong?
Nếu thật sự là như thế, Lăng Phong ngươi liền không sợ giảm thọ sao?
– Ta mới không rảnh nói đùa với ngươi, Tiểu Lân, vị này chính là huynh đệ Tôn Khả của ta, kêu tiếng Tôn ca cho hắn nghe nghe!
Lăng Phong cười nhạo một tiếng, quay đầu nhìn về phía Khúc Hồng Lân.
Khúc Hồng Lân nhìn thấy bộ dạng Lăng Phong này, hận không thể đem Lăng Phong chém thành muôn mảnh, bất quá trên mặt nàng lại nhìn không ra chút nộ khí nào, lập tức mở miệng ngọt ngào hô một tiếng với Tôn Khả:
– Tôn ca!
– A…
Tôn Khả có chút choáng váng, hắn còn không có nghĩ đến Khúc Hồng Lân thật sự chính là thị nữ của Lăng Phong.
– A cái gì a nha? Ngươi ó phải hay không không chào đón lão tử? Không chào đón thì nói, lão tử liền đi!
Lăng Phong hung hăng trợn mắt nhìn Tôn Khả một chút.
– Hoan nghênh, hoan nghênh, tuyệt đối hoan nghênh nha! Mau mau mời vào!
Tôn Khả lấy lại tinh thần, lập tức ôm bả vai Lăng Phong, cùng Lăng Phong tiến vào trong sân.
Tiến vào viện về sau, Lăng Phong quan sát bố cục sân nhỏ một chút, trong lòng không khỏi hâm mộ, viện này thế nhưng là cao cấp hơn so với nơi ở của hắn tại Linh La sơn nhiều, chỉ có loại sân nhỏ này, mới xứng đáng lên thân phận đệ tử nội môn.
Khi Tôn Khả cùng Lăng Phong tiến vào phòng khách đằng sau, phòng khách đã bị thiếp thân tiểu thị nữ Linh Nhi của Tôn Khả thu thập xong, bức tranh Công Tôn Chỉ Nhi trước đó, cũng bị thu vào.
– Ta nói Lăng Phong, ngươi cái tên này làm sao hiện tại mới đến nhìn ta nha?
Tôn Khả lôi kéo Lăng Phong đi đến một trước mặt cái ghế, để Lăng Phong ngồi xuống, sau đó liền bắt đầu phàn nàn.
Khúc Hồng Lân cũng không cần quan tâm nhiều, chính mình tìm một cái ghế ngồi xuống, Lăng Phong cũng không ngăn cản nàng.
– Lăng Phong sư huynh, Hồng Lân sư tỷ, mời uống trà!
Linh Nhi bưng hai chén trà, bỏ vào trên một chiếc bàn giữa hai người Lăng Phong cùng Khúc Hồng Lân.
– Thị nữ này dáng dấp thật thủy linh nha!
Lăng Phong nhìn chằm chằm Linh Nhi, nhịn không được tán thưởng một tiếng, sau đó bưng trà nóng lên, khẽ nhấp một ngụm nhỏ, nước trà mang theo một loại hương hoa nhàn nhạt, để cho tinh thần người ta chấn động, Lăng Phong lấy cái nắp chén trà ra, phát hiện bên trong ngoại trừ lá trà, còn có một loại hoa nhỏ màu vàng, hương hoa kia hẳn là phát ra từ hoa nhỏ màu vàng này.
Bị Lăng Phong nhìn chằm chằm mãnh liệt như thế, gương mặt xinh đẹp của thị nữ Linh Nhi hơi đỏ lên, hai tay nắm vuốt mép váy, nhu thuận lui sang một bên.
Nhìn thấy bộ dáng thẹn thùng của tiểu thị nữ, Lăng Phong cũng thu hồi ánh mắt lại, quay đầu nhìn về phía Tôn Khả, sầm mặt lại, cắn răng quát mắng Tôn Khả:
– Tiểu tử ngươi còn không biết xấu hổ nói ta, lão tử sắp bị Hổ Minh cùng Long Minh chơi chết, nếu không phải mạng của lão tử cứng rắn, đã sớm quy thiên, lão tử thảm như vậy, ngươi thế mà đều không đi nhìn ta, hiện tại còn dám phàn nàn ta không đến xem ngươi?
Lăng Phong càng nói càng sinh khí, nếu như không phải Khúc Hồng Lân cùng tiểu thị nữ kia ở đây, hắn thật đúng là muốn ra tay đánh Tôn Khả một trận.
– Khụ khụ… Ta đây không phải vẫn luôn đang bận sao? Kỳ thật ta gặp cũng không tốt hơn ngươi bao nhiêu!
Trên mặt Tôn Khả xuất hiện một tia xấu hổ, làm huynh đệ của Lăng Phong, Lăng Phong tại nội môn bị người khi dễ lâu như vậy, hắn đều không có đi xem qua Lăng Phong, trong lòng thực sự có chút hổ thẹn.
– Được rồi, đừng kéo những thứ vô dụng này, ta lần này tới tìm ngươi, là muốn tới tìm ngươi hỗ trợ! Chúng ta tìm một nơi yên tĩnh trò chuyện một chút!
Lăng Phong khoát khoát tay với Tôn Khả, lần này hắn tìm đến Tôn Khả, chính là muốn Tôn Khả giúp hắn báo thù.
Trước đó ở ngoại môn, Lăng Phong đánh bại ngoại môn đệ nhất nhân Lạc Vân Không, đạt được một khối Lưu Ảnh Thạch từ trong tay Lạc Vân Không, cũng chính bởi vì Lưu Ảnh Thạch, hắn kết cừu oán cùng Khúc Nhân Kiệt.
Bên trong Lưu Ảnh Thạch, có hình ảnh phiên vân phúc vũ của Lạc Vân Không cùng thị nữ Tô Linh của Phương Hằng.
Trước đó Lăng Phong còn không muốn đem những hình ảnh này công bố tại chúng, dù sao một khi công bố, ảnh hưởng thực sự quá lớn.
Thế nhưng là khi tiến vào nội môn về sau, người Hổ Minh hết lần này đến lần khác phái người tới đối phó Lăng Phong, cái này khiến Lăng Phong mười phần nổi nóng, mà bây giờ Lăng Phong cũng vô pháp trực tiếp đối kháng Phương Hằng, cho nên hắn hiện tại chỉ có thể dùng biện pháp này cho Phương Hằng một kích.
Theo Lăng Phong, đối với loại người như Phương Hằng, không có cái gì bằng chuyện làm Phương Hằng mất mặt để Lăng Phong cảm giác thoải mái hơn, cho nên, lần này hắn quyết định tìm Tôn Khả, làm vấn đề này.
Bởi vì hình ảnh bên trong Lưu Ảnh Thạch thực sự quá rõ ràng, Lăng Phong không muốn để Tôn Khả thao tác ở trước mặt Khúc Hồng Lân cùng tiểu thị nữ Linh Nhi, cho nên mới đề nghị để Tôn Khả tìm một cái địa phương an tĩnh.
– Tốt! Ngươi đi theo ta!
Tôn Khả gật gật đầu, sau đó quay đầu nói với tiểu thị nữ Linh Nhi:
– Linh Nhi, ngươi chiêu đãi Hồng Lân cô nương một chút, ta và Lăng Phong sư huynh thương lượng chuyện quan trọng một chút!
– Thiếu gia yên tâm đi!
Linh Nhi khẽ gật đầu với Tôn Khả, mặc dù nàng xưng hô Tôn Khả là thiếu gia, nhưng Lăng Phong cùng Khúc Hồng Lân đều không có cảm giác được cái gì không ổn, bởi vì tại nội môn, những thị nữ kia xưng hô đối với chủ tử của mình, đây chính là đủ loại, có người ưa thích để thị nữ gọi mình là chủ nhân, có người ưa thích để thị nữ gọi mình là sư huynh, cũng không ít người như Linh Nhi, gọi chủ tử là thiếu gia.
Tôn Khả cùng Lăng Phong đứng dậy, đi tới trong một gian phòng, đóng cửa phòng lại, Tôn Khả còn lấy ra một tấm Cách Âm Phù, ngăn cách gian phòng.
– Nói đi, ngươi tìm ta có chuyện gì khẩn yếu?
Tôn Khả ngẩng đầu nhìn Lăng Phong, hắn mặc dù còn không phải mười phần hiểu rõ Lăng Phong, nhưng hắn biết Lăng Phong nói tới chuyện khẩn yếu, khẳng định không đơn giản.
– Phương Hằng thực sự khinh người quá đáng, ta lần này tới tìm ngươi, chính là muốn ngươi đem hình ảnh thị nữ Tô Linh của Hắn cùng Lạc Vân Không thâu hoan công bố tại chúng, để Phương Hằng mất mặt!
Lăng Phong nói, sau đó lấy Lưu Ảnh Thạch ra.
Trước đó khi hắn lấy được Lưu Ảnh Thạch, Tôn Khả liền cùng hắn nói, hình ảnh trong Lưu Ảnh Thạch này rất đáng tiền, nếu như Lăng Phong nguyện ý, hoàn toàn có thể cầm hình ảnh này đi dọa dẫm Phương Hằng một khoản tiền, thế nhưng Lăng Phong lúc ấy cũng không có làm như thế.