Phần 190: Liên tục vượt quan
Sau một lát, Lăng Phong đột nhiên ngẩng đầu, chỉ gặp một vị đạo đồng, hai tay bưng một cái khay, chậm rãi đi tới phía hắn.
Đạo đồng này đại khái tầm 10 tuổi, phấn trang ngọc trác, mày như Viễn Sơn, người mặc một bộ trường bào màu xám nhạt, mi tâm có một cái ấn ký màu đỏ, tóc đen nhánh vén lên thật cao, chải thành một cái búi tóc, phía trên cắm một cây trúc xanh biếc.
Lăng Phong lập tức đứng lên, khẽ thi lễ với đạo đồng.
– Vị sư huynh này, chân nhân nói, không thể nhận ngươi làm đồ đệ, nhưng xét thấy biểu hiện của ngươi, chân nhân cố ý ban thưởng một quyển bí thuật cho ngươi!
Đạo đồng hai tay bưng khay, khẽ vuốt cằm với Lăng Phong, giơ lên trước mặt Lăng Phong, phía trên cái khay này, để đó một quyển thẻ tre.
– Không thu ta làm đồ đệ sao?
Lăng Phong nói thầm một tiếng, sau đó đưa tay cầm lấy thẻ trúc, đối với đạo đạo đồng phía sau lầu các hoàn lễ nói:
– Đa tạ chân nhân!
Đạo đồng thu hồi khay, chậm rãi lui lại hai bước về sau, quay người đi vào trong mê vụ kia.
Lăng Phong thu thẻ trúc vào bên trong đai lưng chứa đồ, sau đó quay người xuống núi.
Khi Lăng Phong xuống đến giữa sườn núi, đụng phải một đám người trước đó muốn đi theo hắn lên núi xem náo nhiệt, những người kia lập tức tránh ra hai bên, bọn hắn cũng không có chào hỏi Lăng Phong, mà Lăng Phong cũng lười để ý tới bọn hắn, trực tiếp từ giữa đó lối đi nhỏ xuyên qua.
– Ta đi, gia hỏa này nhanh như vậy liền xuống?
– Hừ, xem ra hắn cũng thất bại, Lục Trúc chân nhân không có thu hắn làm đồ!
– Ừm, hắn khả năng cũng vô pháp thông qua cửa ải của Lục Trúc chân nhân!
– Coi như hắn thông qua được cửa ải Lục Trúc chân nhân bày, Lục Trúc chân nhân cũng không nhất định sẽ thu hắn làm đồ!
Đám người kia nhìn bóng lưng Lăng Phong, bắt đầu nghị luận, bọn hắn cũng đình chỉ leo núi, dù sao bọn hắn lúc đầu muốn lên núi nhìn Lăng Phong vượt quan, nhưng bây giờ Lăng Phong lại xuống núi, bọn hắn cũng không cần thiết lại đi lên.
Bất quá, bọn hắn vẫn như cũ bị tốc độ vừa rồi của Lăng Phong làm rung động thật sâu.
– Lục Trúc chân nhân, vì sao không thu ta làm đệ tử?
Giờ phút này, Lăng Phong dọc theo cầu thang chậm rãi xuống núi, lông mày có chút nhíu lại, hắn nghĩ mãi mà không rõ, Lục Trúc chân nhân vì sao ngay cả gặp cũng không, trong lòng nhất thời có chút thất lạc.
– Được rồi, không thu liền không thu, Huyền Kiếm tông còn có rất nhiều cường giả!
Lăng Phong khẽ lắc đầu, sau đó tăng thêm tốc độ xuống núi, khi hắn từ Trúc Tử lĩnh đi xuốn, trực tiếp chạy về phía Hắc Phong lĩnh cách Trúc Tử lĩnh mười mấy dặm.
Sau nửa canh giờ, hắn đi tới Hắc Phong lĩnh, phi thường nhẹ nhõm thông qua được cửa ải Hắc Phong chân nhân bày ra, thế nhưng là hắn cũng không có nhìn thấy Hắc Phong chân nhân, Hắc Phong chân nhân không có thu hắn làm đồ, cũng không có tặng hắn thứ gì.
Sau đó, Lăng Phong lại bái phỏng bốn tòa đỉnh núi, phân biệt thông qua được cửa ải của Huyễn Nguyệt chân nhân, Hoàng Sa chân nhân, Cổ Ngọc chân nhân, Xích Mi chân nhân, ngoại trừ Huyễn Nguyệt chân nhân cho hắn một bản bí tịch, ba vị chân nhân khác đều không có thu Lăng Phong làm đồ đệ, liền ngay cả đồ vật cũng không có đưa.
– Móa!
Lăng Phong thầm mắng một tiếng, bất quá hắn vẫn như cũ chưa từ bỏ ý định, tiếp tục chạy tới trạm tiếp theo, Hàn Nha lĩnh.
Hàn Nha lĩnh, chính là chỗ ở của Hàn Nha chân nhân, thực lực Hàn Nha chân nhân, bên trong cường giả Nguyên Anh cảnh giới, cũng coi là tồn tại hàng đầu.
Sau nửa canh giờ, Lăng Phong đi tới dưới chân Hàn Nha Lĩnh.
Độcao Hàn Nha lĩnh, còn cao hơn Trúc Tử lĩnh một chút, khi Lăng Phong tiến vào Hàn Nha lĩnh đằng sau, lập tức cảm giác được thấy khí lạnh cả người đập vào mặt.
Thảm thực vật bên trên Hàn Nha lĩnh, lấy cây tùng chiếm đa số, cổ tùng hai bên cầu thang cứng cáp, che khuất bầu trời, trong rừng có con thỏ đáng yêu nhảy vọt, một chút sóc cũng ở trên nhánh cây nghiêng người nhìn Lăng Phong, song trảo bưng lấy một cái quả thông, miệng phình lên, hai cái mắt to đang tò mò nhìn Lăng Phong, ngây thơ chân thành.
Trên cầu thang, không hề giống cầu thang ở Trúc Tử lĩnh, bất quá khi Lăng Phong đi đến giữa sườn núi, lại nhìn thấy mười mấy người đi xuống dưới núi.
Những người này, cũng toàn bộ đều là đệ tử nội môn Trúc Cơ cảnh giới.
– Thao, cửa ải của Hàn Nha chân nhân, thật đúng là không dễ nha!
– Đúng vậy a, lão tử kém chút ngay cả mạng nhỏ đều dựng vào!
– Ừm, nghe nói đã có hơn một trăm tên đệ tử, chết tại cửa ải Hàn Nha chân nhân bày ra!
– Hàn Nha chân nhân, cũng quá kinh khủng, cũng quá ngoan độc! Thậm chí ngay cả một chút cao thủ tu vi đạt đến Tiên Thiên cảnh giới đều chết ở bên trong!
Những người kia nghị luận ầm ĩ, trên thân mỗi người cơ hồ đều có tổn thương, người nghiêm trọng nhất, ngực xuất hiện một lỗ thủng lớn.
Hàn Nha chân nhân, nghe nói chính là một cái Cơ Quan đại sư, hắn am hiểu bố trí cơ quan, hơn nữa còn am hiểu luyện chế Cơ Quan Thú.
Hơn mười người đệ tử nội môn trước mắt, chính là bị cửa ải cơ quan của Hàn Nha chân nhân gây thương tích.
– Móa, là Lăng Phong!
– Hắn thế mà cũng tới!
– Hừ, nguyên lai Lăng Phong chính là tiểu tử này nha, lá gan không nhỏ nha, lại dám đồng thời đắc tội hai đại liên minh!
– Xem ra hắn hiện tại là muốn đến bái Hàn Nha chân nhân làm thầy nha!
– Chỉ bằng hắn một cái vừa mới đột phá đến Trúc Cơ cảnh giới cũng nghĩ xông qua Cơ Quan Trận của Hàn Nha chân nhân? Chớ nằm mơ giữa ban ngày!
Những đệ tử nội môn kia, đều lộ ra khinh thường, bọn hắn tiến vào nội môn cũng gần hai năm, người lâu nhất, cũng hơn năm năm.
Tu vi của bọn hắn đều đã đạt đến Trúc Cơ đệ ngũ trọng, người mạnh nhất, đã đạt đến Trúc Cơ đệ cửu trọng đỉnh phong, thực lực mạnh hơn Trang Vô Cực cùng Nhiếp Thiên Long nhiều lắm, thế nhưng là bọn hắn vẫn như cũ không xông qua Cơ Quan Trận của Hàn Nha chân nhân được, cho nên trong lòng bọn họ cho rằng Lăng Phong cũng không xông qua được.
Một nhóm người này, phần lớn đều là người Long Minh, mặc dù bọn hắn cùng Lăng Phong không có trực tiếp cừu hận, nhưng bởi vì vấn đề thân phận, bọn hắn cũng sẽ không đến gần Lăng Phong.
Đối với thái độ những người này, Lăng Phong đã thành thói quen.
Khi hắn tiếp cận Hàn Nha Lĩnh Sơn đỉnh, thấy được một tòa trang viên rách nát, cây cối đỉnh núi cơ hồ hoàn toàn khô cạn, bầu trời bị mây đen bao phủ, âm trầm, phía trên những thụ nha khô cạn, có rất nhiều con quạ.
Chẳng biết tại sao, đi vào Hàn Nha Lĩnh Sơn đỉnh về sau, Lăng Phong bỗng nhiên cảm thấy một tia kiềm chế, một loại kiềm chế này, đến từ đáy lòng của hắn.
Lăng Phong lập tức vận chuyển Vô Danh Luyện Khí Quyết, để cho tâm tình mình bình phục.
Lúc này, hắn nhìn thấy mười mấy người, đang đứng trước một tấm bia đá, ngẩng đầu quan sát nội dung trên bia đá kia.
Rất nhiều chân nhân thiết trí cửa ải, đều có một tấm bia đá như thế, phía trên khắc lấy một chút yếu quyết cùng hạng mục chú ý vượt quan.
Dạng bia đá này, được mọi người xưng là chân giải tường.
Lăng Phong đi vào xem xét, mới biết được trên chân giải tường, khắc họa các loại cấu tạo Cơ Quan Trận của Hàn Nha chân nhân, còn có tình huống có khả năng gặp phải khi tiến vào trong cơ quan trận pháp.
Bởi vì Hàn Nha chân nhân cũng muốn thực tình thu đồ đệ, cho nên mới sẽ công bố những cơ quan cấu tạo này, để những người xông quan có hiểu biết.
Cơ Quan của Trậnhàn Nha chân nhân, hết thảy có năm loại cơ quan ở bên trong.
Loại thứ nhất là tiễn trận, trận này chủ yếu là khảo nghiệm tốc độ phản ứng, phát động trận pháp đằng sau, trong thông đạo, sẽ bắn ra đại lượng độc tiễn, một khi bị bắn trúng, mặc dù không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng cũng sẽ thụ thương.