Phần 180: Một Cái Trảo Thật Lớn
Lăng Phong trực tiếp đi đến phòng tắm, hắn phát hiện Thương Ngọc đã cất kỹ nước giúp mình.
Hắn cởi y phục xuống, lập tức nhảy vào trong thùng tắm, bắt đầu tắm.
Địa phương trọng điểm chiếu cố, chính là địa phương vừa mới khôi phục.
– Hắc hắc, rốt cục khôi phục!
Cảm giác nơi đó đã khôi phục bình thường, tâm tình Lăng Phong, lại nhịn không được kích động lên.
Sau khi tắm xong, Lăng Phong đi vào phòng khách, phát hiện Thương Ngọc, Mạc Huỳnh Huỳnh, còn có Đỗ Vũ Đồng đều ở đó.
Các nàng tập hợp cùng một chỗ, thương lượng một chút chủ đề nữ tính, tỉ như Đỗ Vũ Đồng cảm giác được lồng ngực của mình đau, tỉ mỉ hỏi thăm Thương Ngọc.
– Đồng Đồng, ngươi nơi đó hẳn là huyết khí không thông, đấm bóp một chút liền không sao!
Thương Ngọc mỉm cười nói với Đỗ Vũ Đồng.
Đỗ Vũ Đồng mặc dù tuổi còn chưa lớn, nhưng ngực lại là vô cùng bão mãn.
– Khụ khụ…
Lăng Phong không nghĩ tới chính mình thế mà lại nghe được loại chủ đề này, lập tức ho khan một cái.
– A, Lăng Phong sư huynh, ngươi đi ra rồi?
Mạc Huỳnh Huỳnh cùng Đỗ Vũ Đồng nghe được tiếng ho khan của Lăng Phong, lập tức đứng lên, chạy đến bên người Lăng Phong, trơ mắt nhìn hắn.
– Lăng Phong sư huynh, mau nói, Trúc Cơ đạo đài của ngươi, là đẳng cấp gì?
Mạc Huỳnh Huỳnh không kịp chờ đợi mở miệng hỏi thăm.
– Đúng nha, mau nói!
Đỗ Vũ Đồng cũng phụ họa theo.
Thương Ngọc ngẩng đầu nhìn Lăng Phong, bất quá nàng không có mở miệng, bất quá từ ánh mắt nàng toát ra, nàng cũng rất muốn biết Trúc Cơ đạo đài của Lăng Phong, đến cùng là loại phẩm cấp nào.
– Cái này… Trúc Cơ đạo đài của ta, là Cửu Linh Chân Mệnh Đạo Đài!
Vừa nghĩ tới đạo đài chín loại Chân Linh thứ nhất đài, Lăng Phong cũng cảm giác được lá gan mình ẩn ẩn đau, trên mặt lập tức xuất hiện một tia uể oải.
Về phần đạo đài thứ hai, hắn cũng không muốn để người ta biết, bởi vì đạo đài thứ hai, thực sự quá kinh thế hãi tục.
– Mới chín loại Chân Linh? Làm sao có thể? Ngươi hẳn là lợi hại hơn chúng ta mới đúng nha!
Mạc Huỳnh Huỳnh cùng Đỗ Vũ Đồng lập tức nhíu mày, dưới suy nghĩ của các nàng, Trúc Cơ đạo đài của Lăng Phong, chí ít cũng có thể đạt tới Chuẩn Thiên Mệnh cấp bậc.
Dù sao liền ngay cả Trúc Cơ đạo đài của các nàng, đều đạt đến Cửu Linh cấp bậc.
0 lăng Phong sư đệ, chín loại Chân Linh đạo đài, đã rất lợi hại, ngươi không cần uể oải!
Thương Ngọc nhìn ra được, Lăng Phong không phải đang nói láo, cho là hắn bởi vì phẩm cấp đạo đài quá thấp mà uể oải.
– Thương Ngọc sư tỷ, ngươi yên tâm đi, ta sẽ không uể oải!
Lăng Phong ngẩng đầu nhìn Thương Ngọc, mặc dù đạo đài Chân Linh của hắn không ra thế nào, nhưng vô luận nói như thế nào, chính mình thế nhưng là tồn tại song đạo đài.
Song đạo đài nha, hơn nữa còn có một cái đạo đài hẳn là tồn tại siêu việt Thiên Mệnh cấp bậc, chỉ là ngẫm lại đều cảm thấy ngưu bức.
– Đúng rồi, Thương Ngọc sư tỷ, các ngươi cũng đột phá đến Trúc Cơ cảnh giới sao?
Lăng Phong đi đến bên cạnh bàn ngồi xuống, hắn sau khi đột phá liền hôn mê, căn bản cũng không biết chuyện về sau.
– Ừm, đúng vậy, chẳng những là ta, liền ngay cả toàn bộ U Minh thành, đều đột phá đến Trúc Cơ cảnh giới!
Thương Ngọc gật đầu, đem sự tình phát sinh trước đó tại U Minh thành, đều nói một lần cho Lăng Phong.
– Ta dựa vào, toàn bộ người đều Trúc Cơ?
Lăng Phong chấn kinh một chút, tình huống này rất ngưu bức, tất cả mọi người bất ngờ không đề phòng liền Trúc Cơ.
– Đúng!
Thương Ngọc gật gật đầu, sau đó mang theo áy náy nói với Lăng Phong:
– Lăng Phong sư đệ, không có ý tứ, sự tình ngươi tại trên phiến đá nhìn thấy trận văn là thật, lúc ấy ta còn tưởng rằng đầu óc ngươi xảy ra vấn đề!
Lúc trước, Lăng Phong nói trên phiến đá có trận văn, Thương Ngọc các nàng đều không có trông thấy, nghĩ lầm Lăng Phong là tu luyện quá liều xuất hiện ảo giác.
Bất quá bây giờ xem ra, lúc ấy Lăng Phong nhìn thấy hết thảy đều là thật.
Những trận văn kia hẳn là điềm báo xuất hiện linh khí triều lần này.
Mà Lăng Phong có thể nhìn thấy, các nàng lại không nhìn thấy.
– Không có việc gì, ta không tức giận, đúng, Thương Ngọc sư tỷ, các ngươi ngưng tụ đạo đài là đẳng cấp gì?
Lăng Phong ngẩng đầu nhìn Thương Ngọc cùng Mạc Huỳnh Huỳnh các nàng.
– Trúc Cơ đạo đài của ta, nên tính là Chuẩn Thiên Mệnh cấp bậc!
Thương Ngọc nhàn nhạt mở miệng, nàng có thể ngưng tụ ra đạo đài phẩm chất cao như vậy, cũng rất khiếp sợ.
Nàng biết mình là may mắn mà có lần linh khí triều này mới có thể ngưng tụ ra đạo đài phẩm chất cao như vậy.
– Chuẩn Thiên Mệnh?
Lăng Phong khẽ giật mình, hắn không nghĩ tới Thương Ngọc thế mà lợi hại như vậy, Chuẩn Thiên Mệnh Đạo Đài, rất lợi hại.
– Các ngươi thì sao?
Lăng Phong quay đầu nhìn về phía Mạc Huỳnh Huỳnh cùng Đỗ Vũ Đồng.
– Chúng ta đều giống như ngươi, là Cửu Linh Chân Mệnh Đạo Đài!
Mạc Huỳnh Huỳnh lập tức mở miệng đáp lại, các nàng đối với phẩm chất đạo đài của mình, cũng rất hài lòng.
– Chúc mừng nha!
Lăng Phong cười nhạt một tiếng, bằng hữu bên cạnh mình, có thể ngưng tụ ra Trúc Cơ đạo đàilợi hại như vậy, trong lòng của hắn cũng vui vẻ.
Hàn huyên cùng Thương Ngọc các nàng một lúc sau, Lăng Phong một thân một mình rời khỏi Hồng Lâu, đi Hắc Ưng thành bảo tìm Tưởng Anh Trì.
Hắn ăn cơm trưa cùng huynh muội Tưởng Anh Trì, ở trong quá trình này, Lăng Phong cũng không có hỏi huynh muội Tưởng Anh Trì đến cùng ngưng tụ loại Trúc Cơ đạo đài đẳng cấp nào.
Mà huynh muội Tưởng Anh Trì cũng không có hỏi thăm Lăng Phong.
Sau một canh giờ, Lăng Phong rời khỏi Hắc Ưng thành bảo, đi tới suối nước nóng trước Hỏa Long động, vận chuyển Phượng Hoàng Kiếp, bắt đầu tu luyện.
– Mặc dù linh khí triều đi qua mười ngày, nhưng linh lực ẩn chứa bên trong hồ suối này, vẫn còn rất nồng nặc!
Lăng Phong bên trong ao suối nước nóng, cảm giác được linh lực trong suối nước, rõ ràng nồng đậm hơn rất nhiều so với linh khí triều xuất hiện trước đó.
Bỗng nhiên, Lăng Phong đang tu luyện, bỗng nhiên cảm giác được mặt đất rung động dữ dội, thanh âm ầm ầm tại trong cửa hang truyền ra, hắn đột nhiên mở to mắt, Hỏa Long động phun ra đại lượng hơi nước.
Sắc mặt hắn hơi đổi, lập tức từ trong đầm nước nhảy ra.
– Ầm ầm!
Trong cửa hang Hỏa Long động, bỗng nhiên phun ra đại lượng nước nóng, những nước nóng kia điên cuồng dũng mãnh lao tới phía trong thành.
Địa phương bị dìm nước, những hòn đá kia, trận văn mặt ngoài cây cối, đều nhao nhao tróc ra, hóa thành huỳnh quang đầy trời.
Ngọn núi không ngừng chấn động, tảng đá không ngừng lăn xuống từ đỉnh núi, Lăng Phong lập tức lui lại, mặt đất dưới chân hắn, vẫn như cũ không ngừng lay động.
Hắn nghe được sau lưng truyền đến trận trận thanh âm ầm ầm, lập tức các loại tiếng thét chói tai truyền đến, hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy bên trong U Minh thành, đại lượng kiến trúc sụp đổ, trên mặt đất xuất hiện từng đầu khe nứt to lớn, đại lượng sương mù màu đen, từ trong cái khe bay lên.
– Địa chấn?
Lăng Phong sầm mặt lại, hắn không nghĩ tới thế mà lại xảy ra chuyện như vậy.
– Hô!
Hắn lập tức lao đến phía Hồng Lâu.
Khi Lăng Phong trở lại Hồng Lâu đằng sau, phát hiện Hồng Lâu đã sụp đổ, rất nhiều đệ tử Hồng Lâu đang đứng tại một mảnh địa phương trống trải, bất quá chấn động kia tiếp tục tăng cường, kiến trúc xung quanh vẫn như cũ không ngừng sụp đổ.
Thương Ngọc ôm một cái nữ đệ tử thụ thương, vọt ra từ trong một gian phòng.
– Lăng Phong sư đệ, tiến nhanh đi hỗ trợ cứu người!
Thương Ngọc nhìn thấy Lăng Phong về sau, lập tức hô to với hắn.
Lăng Phong lập tức vọt vào thạch ốc Thương Ngọc vừa đi ra, nóc nhà tảng đá không ngừng rơi xuống, Lăng Phong lập tức né tránh.
– Cứu mạng nha! Cứu mạng nha!
Một nữ đệ tử trốn ở nơi hẻo lánh, bưng lấy chân của mình, hô hào liều mạn ở nơi đóg, thất kinh, chân trái của nàng đã bị tảng đá nện đứt.
Lăng Phong tiến lên, lập tức lấy nàng ôm, sau đó xông ra khỏi thạch ốc, khi Lăng Phong xông ra khỏi thạch ốc, thạch ốc trong nháy mắt đổ sụp.
– Cứu mạng nha!
Trong phế tích sau lưng, còn có tiếng kêu cứu truyền ra.
Lăng Phong vọt tới địa phương trống trải, để nữ đệ tử thụ thương xuống, lập tức lại quay người xông vào trong phế tích cứu người.
Địa chấn kéo dài đại khái nửa nén hương mới dần dần yếu bớt, bất quá vẫn như cũ có chấn động nhè nhẹ, những người không bị thương, đều lập tức tham gia cứu viện.
Đại khái sau nửa canh giờ, Lăng Phong bọn hắn lúc này mới cứu toàn bộ mọi người, Hồng Lâu hết thảy có 120 thành viên, gần 30 người bị thương, có hai người bị thương nặng, nếu không phải cứu giúp kịp thời, chỉ sợ cũng bỏ mạng.
Nhưng vào lúc này, một âm thanh vang dội quanh quẩn trên bầu trời U Minh thành:
– Địa chấn tại chỗ sâu dãy núi U Minh thành, dẫn đến đại trận U Minh thành tổn hại, tông môn đã điều động chiến thuyền, tất cả mọi người lập tức tập trung tại trung tâm quảng trường, chuẩn bị rút khỏi U Minh thành!
– Đi mau!
Nghe được thanh âm này về sau, Lăng Phong bọn hắn lập tức mang theo thương binh, đi đến phía trung tâm quảng trường, ở trung tâm quảng trường, hắn thấy được Tưởng Anh Trì cùng Tưởng Anh Trúc bọn hắn.
Người Hắc Ưng thành bảo bị thương tương đối nhiều, bởi vì bọn hắn đều là ở trong thành bảo, mà tòa thành mặc dù cao lớn, nhưng tảng đá cũng tương đối nặng, lực trùng kích nện xuống tới cũng lớn, cho nên người Hắc Ưng thành bảo bị thương tương đối nhiều.
Hắc Ưng thành bảo, tổng số vượt qua 200 người, người bị thương tiếp cận một nửa.
Bất quá huynh muội Tưởng Anh Trì cùng Tưởng Anh Trúc đều không có thụ thương.
Sau nửa canh giờ, một trận thanh âm ầm ầm từ phía đông chân trời truyền đến, mười mấy chiếc chiến thuyền nhanh chóng lái tới phía U Minh thành.
Trước khi địa chấn phát sinh, người U Minh thành không cách nào liên hệ cùng tông môn, thế nhưng sau khi phát sinh địa chấn, lực lượng thần bí trước đó bị bố trí tại đại trận U Minh thành bị hủy, U Minh vệ bên trong U Minh thành, lần nữa bắt được liên lạc cùng Huyền Kiếm tông.
Những U Minh vệ kia đem tình huống U Minh thành nói cho tông môn đằng sau, tông môn lập tức điều động Linh Phàm Chiến Chu đến đây tiếp người.
Sau một lát, những chiến thuyền này đi tới trên không U Minh thành.
Những chiến thuyền này dài đến trăm mét, thân thuyền dùng kim loại chế tạo thành, tản ra quang trạch băng lãnh, mặt ngoài thân thuyền, khắc trận văn phức tạp, giờ phút này trận văn kia đều lóe ra hào quang rừng rực, xung quang khoang thuyền thể, còn có từng cái cửa sổ thủy tinh mạn tàu.
Phía trên boong thuyền, ở giữa đứng thẳng ba linh phàm to lớn, là cánh buồm chính của chiến thuyền, tả hữu hai mạn thuyền còn có ba phó buồm, giống cánh chim chóc một dạng mở ra, bên trên cánh buồm chính phía trước nhất, có hai thanh chiến kiếm giao nhau một xanh một tím, bên trên buồm khắc vẽ từng cái Tụ Linh trận pháp, thiên địa linh khí xung quanh, nhanh chóng bị linh phàm trận văn hấp thu, tản ra trận trận uy áp khổng lồ.
– Thật là lợi hại!
Mặc dù Lăng Phong biết Huyền Kiếm tông có chiến thuyền, nhưng hắn đây là lần thứ nhất nhìn thấy vật thật, nhìn chiến thuyền trước mắt, Lăng Phong cũng bị chấn động thật sâu.
Chiến thuyền không có chạm đất, mà là cách xa mặt đất ba thước.
– Loảng xoảng!
Đại môn chiến thuyền từ từ mở ra, một đạo cầu thang mạn từ bên trong cửa khoang duỗi ra, hai cái đệ tử nội môn Chấp Pháp đường lập tức từ trong chiến thuyền đi xuống, nói với đám người:
– Lên mau!
Lúc này, mặt đất lại rung động dữ dội, cuồng phong gào thét, mây đen dày đặc trên bầu trời, còn phát ra trận trận âm thanh sấm sét, giống như ngày tận thế.
Lăng Phong bọn hắn không dám thất lễ, đều lập tức leo lên chiến thuyền, sau đó chiến thuyền chậm rãi dâng lên.
– Ầm ầm!
Lăng Phong bọn hắn xuyên thấu qua chiến thuyền cửa sổ thủy tinh mạn tàu, nhìn thấy U Minh thành ở giữa, xuất hiện một khe nứt to lớn, đem U Minh thành phân thành hai, đại lượng sương mù màu đen, bay lên từ chỗ sâu vết nứt.
Rất nhanh, chiến thuyền liền lên cao hơn ngàn mét, ánh mắt cũng thành mơ hồ, bất quá Lăng Phong tựa hồ thấy được một cái móng vuốt to lớn, vươn ra từ trong cái khe phía dưới U Minh thành, sau đó một trận hắc vụ tuôn ra, triệt để che lấp ánh mắt Lăng Phong.
– Vậy rốt cuộc là cái gì?
Tâm thần Lăng Phong rung mạnh, hắn không nghĩ tới, dưới đáy U Minh thành, lại có sinh vật khủng bố như thế, vừa rồi hắn nhìn thấy móng vuốt, chiều dài tiếp cận trăm mét, một cái móng vuốt đều khổng lồ như thế, nếu như là thân thể hoàn chỉnh, chính là to lớn cỡ nào?
Cho dù là ngồi trên chiến thuyền, Lăng Phong đều có loại cảm giác rợn cả tóc gáy.
Vừa rồi, từ độ cao kia, những người khác đã thấy không rõ lắm tình huống U Minh cổ thành, mà hắn cũng là thị lực viễn siêu người tu vi đồng cấp, mới có thể nhìn thấy một cái cự trảo vươn ra từ phía dưới U Minh cổ thành.
– Ô ô…
Giờ phút này, bên trong chiến thuyền tràn ngập tiếng khóc cùng tiếng thống khổ rên rỉ, không ít người đều bị hình ảnh vừa rồi kia dọa sợ, đặc biệt là những người bị thương, bọn hắn đều bởi vì chính mình phải chết.