Phần 161: Phượng Hoàng chi lực diệu dụng
– Chết đi cho ta!
Trang Vô Cực nắm lấy cơ hội, lập tức huy kiếm thẳng hướng Lăng Phong.
Lăng Phong vung đao đón đỡ.
– Keng!
Trên thân kiếm của Trang Vô Cực ẩn chứa lực lượng cường đại, đánh bay Lăng Phong ra ngoài, rơi thẳng xuống biển lửa sau lưng, Lăng Phong kinh hãi, lập tức vận chuyển Phượng Hoàng Kiếp tâm pháp, bất quá bởi vì chân khí trong cơ thể đã không nhiều, không cách nào vận chuyển Phượng Hoàng Kiếp tâm pháp tới cực hạn.
Thân thể rơi vào biển lửa đằng sau, Lăng Phong lập tức cảm giác được một trận đâm đau, nhịn không được phát ra tiếng kêu thảm.
– A!
Lăng Phong lăn lộn trong biển lửa, lập tức móc ra Hồi Khí Đan ăn vào, ngay sau đó lại lấy ra lư hương, nhét linh thạch vào, điên cuồng khôi phục chân khí của mình.
– Ha ha ha… Lần này, nhìn ngươi còn trốn thế nào!
Bọn người Trang Vô Cực bên ngoài biển lửa, nghe được tiếng kêu thảm thiết của Lăng Phong về sau, cũng nhịn không được cười ha hả.
Dưới sự trơ giúp của Hồi Khí Đan cùng lư hương, chân khí bên trong đan điền Lăng Phong đang nhanh chóng khôi phục, uy lực Phượng Hoàng Kiếp công pháp, cũng dần dần tăng lên.
Đại khái chừng đốt nửa nén nhang, Lăng Phong rốt cục không còn cảm giác đau đớn, bất quá hắn vẫn như cũ phát ra tiếng kêu thảm, hắn cố ý thả tiếng kêu yếu đi một chút.
Trang Vô Cực bọn hắn đều đứng bên cạnh biển lửa, không dám xông vào.
Bởi vì vừa mới rơi vào biển lửa, chân khí trong cơ thể Lăng Phong không dồi dào, không cách nào đem uy lực Phượng Hoàng Kiếp tăng lên tới cực hạn, dẫn đến tóc của hắn cùng áo ngoài đều đã bị thiêu hủy, chỉ là còn lại một đầu quần cộc cùng đai lưng chứa đồ.
Quần cộc cùng đai lưng chứa đồ này, đều là cao cấp pháp bảo, phổ thông hỏa diễm này, căn bản là không có cách thiêu hủy bọn chúng.
Lăng Phong trong biển lửa, không ngừng hấp thu hỏa diễm, sau đó luyện hóa trở thành Phượng Hoàng chi lực.
Sau một nén nhang, Lăng Phong cũng cảm giác được thể nội Phượng Hoàng chi lực sắp đạt tới cực hạn, nếu như không cách nào hấp thu hỏa diễm, hắn đợi trong lửa, đồng dạng sẽ bị thiêu chết!
Thời khắc này Lăng Phong cũng đình chỉ hét thảm.
– Không có tiếng, tên kia hẳn là đã chết!
– Tuyệt đối chết rồi, đốt không sai biệt lắm hai nén nhang! Chỉ sợ đều biến thành than đen!
– Ha ha ha!
Những đệ tử Long Minh kia cũng nhịn không được cười ha hả.
– Người tới, làm mưa, dập lửa!
Trang Vô Cực quay đầu nói một tiếng với đệ tử Long Minh xung quanh, lập tức có hai cái đệ tử Long Minh đi tới, kết động thủ ấn, đang chuẩn bị thi triển Linh Vũ Quyết dập lửa.
Nhưng vào lúc này, một bóng người cầm trường đao trong tay, vọt ra từ trong biển lửa.
– Ta dựa vào, còn chưa có chết?
Bên ngoài biển lửa, những người Long Minh kia thấy có người xông ra từ trong biển lửa, đều bị giật nảy mình.
Lăng Phong rơi vào trong sân, trên dưới toàn thân có đại lượng sương trắng bay lên, lông mày cùng tóc của hắn đều bị đốt rụi, giờ phút này nhìn đen thui.
– Hỗn đản!
Trang Vô Cực giận dữ, hắn không nghĩ tới Lăng Phong lại không chết, mạng của người này còn cứng rắn hơn cả con gián, hắn lập tức cầm kiếm thẳng hướng Lăng Phong.
Lăng Phong theo bản năng vận chuyển Luyện Khí Quyết, đem nội lực rót vào bên trong trường đao trong tay, lúc này, Lăng Phong mới phát hiện trong cơ thể mình không có chân khí, chỉ có Phượng Hoàng chi lực.
Bất quá, Phượng Hoàng chi lực thuận lợi bị rót vào trên trường đao.
– Ông!
Trường đao khẽ chấn động, trận văn trên thân đao, lập tức lộ ra hồng quang chướng mắt, một tầng xích hồng sắc hỏa diễm, chui ra từ trên thân đao.
Giờ phút này, kiếm của Trang Vô Cực đã đi tới trước mặt Lăng Phong, Lăng Phong vung đao bổ tới.
– Keng!
Đao kiếm đụng vào nhau, long văn kiếm của Trang Vô Cực trong nháy mắt bị chặt bay, mà trường đao xu thế không giảm, trực tiếp vạch ra một đường vết rách trên ngực Trang Vô Cực, lộ ra nhuyễn giáp màu bạc bên trong.
– Làm sao có thể?
Trang Vô Cực sau khi hạ xuống, ngẩng đầu nhìn về phía Lăng Phong, mặt mũi tràn đầy vẻ khiếp sợ, hắn cảm giác thực lực Lăng Phong lập tức tăng lên thật nhiều, cho dù hắn cắn thuốc đằng sau, cũng vô pháp chống lại.
– A?
Lăng Phong cũng không nghĩ tới công kích của mình thế mà lại mạnh như vậy, sau một khắc, hắn liền hiểu được.
Phượng Hoàng chi lực này, chính là chân khí trong cơ thể hắn cùng hỏa diễm kết hợp mà thành, uy năng vốn là mạnh hơn so với chân khí trong cơ thể hắn.
Hiện tại, hắn sử dụng Phượng Hoàng chi lực coi như nội lực, thực lực cũng là nâng cao một bước.
– Không nghĩ tới, Phượng Hoàng chi lực còn có thể dùng để chiến đấu!
Lăng Phong trong lòng phấn chấn, trước đó hắn coi là Phượng Hoàng chi lực chỉ có thể dùng để rèn luyện thân thể của mình, căn bản là không có nghĩ đến dùng Phượng Hoàng chi lực để chiến đấu.
Hiện tại hắn phát hiện cách dùng mới của Phượng Hoàng chi lực, trong lòng hưng phấn không thôi, bởi vì sử dụng Phượng Hoàng chi lực, thực lực của hắn trọn vẹn tăng lên một bậc thang.
– Đi chết đi!
Nhưng vào lúc này, đầu trọc trước đó dùng đầu đụng Lăng Phong, lần nữa đánh tới hướng Lăng Phong.
Tốc độ của mập mạp này rất nhanh, Thiết Đầu Công này, chính là một trong các tuyệt kỹ của hắn, vừa rồi Lăng Phong chính là không cẩn thận bị hắn đụng phải.
– Còn đến?
Cảm giác động tác của mập mạp kia, Lăng Phong nhướng mày, sau đó một đao chém tới đầu mập mạp kia, trực tiếp chém vào trên đầu mập mạp đầu trọc.
– Keng!
Chiến đao chém vào đầu mập mạp kia, sọ não mập mạp lại có phù văn màu vàng sáng lên, sau đó phát ra thanh âm âm vang.
Mặc dù đầu mập mạp không có bị chém thành hai khúc, nhưng thân thể của hắn lại bị một đao của Lăng Phong chém bay ngược ra mười mấy mét, lần nữa xô ra một cái lỗ thủng trên tường viện, cuối cùng đã hôn mê.
Lúc Lăng Phong ném bay mập mạp, mấy đạo lục quang chui ra từ mặt đất, hóa thành dây leo dọc theo hai chân của hắn, trực tiếp quấn quanh ở trên người hắn.
Lăng Phong lập tức vận chuyển Phượng Hoàng chi lực, những dây leo này cũng không phải là thực vật chân chính, mà là do chân khí của nữ tử giáp da màu đen biến thành, khi gặp được mang theo Hỏa thuộc tính lực lượng Phượng Hoàng chi lực về sau, trong nháy mắt bị thiêu đốt.
Nhưng vào lúc này, nam tử áo trắng kia, cũng kết động thủ ấn, lần nữa phát động Địa Đột Thứ.
Ánh mắt Lăng Phong ngưng tụ, thân thể nhảy lên thật cao, sau đó hai tay cầm đao trực tiếp cắm xuống, giờ phút này, vừa vặn có một cây Địa Đột Thứ từ trên mặt đất chui ra ngoài, Địa Đột Thứ này lóe ra tia sáng màu vàng nhàn nhạt, mũi nhọn vô cùng sắc bén, có phù văn màu vàng lấp lóe.
Chiến đao trong tay Lăng Phong, mang theo hỏa diễm, trực tiếp đụng nhau cùng Địa Đột Thứ.
– Ầm!
Địa Đột Thứ va chạm mũi đao, trong nháy mắt phá toái.
Mà nam tử áo trắng phát động Địa Đột Thứ pháp thuật, cũng là há mồm phun ra một ngụm máu tươi, thân thể chấn động, sau đó quỳ một chân xuống đất, vừa rồi pháp thuật của hắn chỉ thi triển đến một nửa, liền bị Lăng Phong cưỡng ép đánh gãy, bị pháp thuật phản phệ, hắn cũng nhận ảnh hưởng rất lớn.
– Oanh!
Hai chân Lăng Phong đạp một cái, mặt đất bị hắn giẫm sụp đổ xuống, thân thể của hắn đột nhiên vọt lên, vọt tới phía nam tử áo trắng phát động Địa Đột Thứ.
Nam tử áo trắng hoảng hốt, muốn tránh né, lại hữu tâm vô lực.
– Xoát!
Chiến đao trong tay Lăng Phong vung qua, nam tử áo trắng kia lập tức đầu một nơi thân một nẻo.
– Trốn!
Thấy cảnh này, Trang Vô Cực cũng triệt để sợ hãi, lập tức xoay người bỏ chạy.
– Hừ!
Lăng Phong lập tức đuổi theo Trang Vô Cực, trong lòng bàn tay trái xuất hiện một cây Phượng Hoàng Vũ.
Trước đó, Lăng Phong sử dụng Phượng Hoàng Vũ, chính là dùng chân khí trong cơ thể hắn ngưng tụ mà thành, mà bây giờ Phượng Hoàng Vũ bên trên trong lòng bàn tay hắn, thì là dùng Phượng Hoàng chi lực ngưng tụ mà thành, nhan sắc lông vũ kia cũng biến thành màu vỏ quýt.