Phần 147: U Minh Linh Quả
Quái lộc kia nghe được thanh âm mũi tên phá không, đột nhiên ngẩng đầu, thân thể đột nhiên vọt lên trên cự thạch, mũi tên thứ nhất bay qua sát cái mông quái lộc.
– Xoẹt!
Mũi tên thứ hai, lại chính xác bắn vào trong ánh mắt quái lộc, trực tiếp xuyên thấu đầu của nó, xuyên ra từ một con mắt khác.
– Ầm!
Thân thể quái lộc ngã ầm ầm trên mặt đất, co quắp trên mặt đất.
Lăng Phong lập tức chạy tới phía quái lộc.
Khi Lăng Phong đi vào phía sau người quái lộc, quái lộc đã đình chỉ run rẩy, triệt để chết.
Nhưng vào lúc này, thiên địa linh khí xung quanh, lại nhanh chóng tụ đến thi thể quái lộc, cuối cùng những thiên địa linh khí này, bị thi thể quái lộc hấp thu.
Hấp thu linh khí đằng sau, lông tóc trên người quái lộc trở nên sáng bóng.
Lăng Phong đi vào bên cạnh thi thể quái lộc, lẳng lặng đứng ở nơi đó chờ đợi, hắn biết chờ một chút, thể nội quái lộc này, sẽ có tử quang đi ra.
Sau một lát, một chút tử quang chui ra từ thi thể phần bụng quái lộc.
Dưới ánh nhìn soi mói của Lăng Phong, tử quang kia biến thành một gốc chồi non, sau đó chồi non này điên cuồng hấp thu chất dinh dưỡng trong thi thể quái lộc cùng thiên địa linh khí xung quanh.
– Hô!
Thiên địa linh khí xung quanh, tạo thành một cái vòng xoáy cỡ nhỏ, sau đó linh khí rủ xuống từ trung tâm vòng xoáy, nhìn qua giống như là một cái vòi rồng.
Chồi non màu tím không ngừng trưởng thành, không đến ba hơi, liền đã mọc ra mấy chục cái lá cây, mỗi một cái lá cây đều óng ánh sáng long lanh, tản ra tử quang chói mắt, bên trong gân lá, tựa hồ có linh dịch lưu động.
Mà Lăng Phong cũng phát hiện, thi thể quái lộc, từ từ héo rút.
Mười hơi đằng sau, thực vật màu tím trước mắt, đã nở hoa kết trái, mọc ra hai viên trái cây lỡn cỡ nắm đấm, trái cây này là màu tím, mặt ngoài có bảy cái điểm sáng lấp lóe kim mang.
– Cái này? Đây là U Minh Linh Quả! Hơn nữa còn có hai cái!
Nhìn trái cây trước mắt, con mắt Lăng Phong có chút sáng lên.
Hai ngày tại Hồng Lâu, Lăng Phong cũng nhìn không ít thư tịch có liên quan đến U Minh sơn mạch, nhận ra rất nhiều U Minh linh dược.
U Minh linh dược, là U Minh sinh vật tinh khí trong cơ thể cùng U Minh sơn mạch đặc thù thiên địa linh khí dung hợp sau hình thành một loại đặc thù dược vật gọi chung, ẩn chứa U Minh năng lượng, có rất nhiều công hiệu kỳ lạ, bởi vậy được gọi chung là U Minh linh dược.
U Minh linh dược rất trân quý, có rất nhiều chủng loại đều chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, sau mười hơi nếu không cách nào hái, liền sẽ hóa thành thiên địa linh khí.
Thế nhưng là hai viên U Minh Linh Quả trước mắt cái này, Lăng Phong cũng không nhận ra, bởi vì bên trong những sách vở hắn đọc tại Hồng Lâu, cũng không có ghi chép.
– Mặc dù không biết đây linh quả gì, một viên giá trị ít nhất 2000 điểm cống hiến a? Hối đoái thành linh thạch, đó chính là 2000 khối linh thạch.
Lăng Phong không nghĩ tới chính mình lập tức liền có thể kiếm được 2000 khối linh thạch, trong lòng đều có chút kích động.
Trước kia, lúc hắn còn tại giới tạp dịch, mệt gần chết, một ngày cũng chỉ có thể kiếm lời mấy chục khối linh thạch mà thôi.
Cũng chính là Lăng Phong có tiễn thuật siêu cấp biến thái, mới có thể nhẹ nhõm bắn giết quái lộc như vậy, đổi lại những người khác, muốn săn giết quái lộc này, nhất định phải tỉ mỉ phối hợp mới săn bắn được.
– Muốn hoàn thành U Minh thành cơ sở nhiệm vụ, nhất định phải thu thập 10.000 Điểm cống hiến! Chỉ cần ta giết chết năm đầu quái lộc là được rồi!
Lăng Phong lập tức móc ra hai tờ giấy phù từ trong ngực, dán phía trên hai cái U Minh Linh Quả, lá bùa này, là U Minh Phù Thương Ngọc chuẩn bị cho hắn, nếu như mua tại U Minh thành, cần năm khối linh thạch một tấm, lá bùa này có thể phong ấn U Minh linh dược, không để cho linh lực bên trong tiêu tán.
Khi lá bùa bị dán ở trên U Minh Linh Quả về sau, lập tức hóa thành một đám lửa bao khỏa U Minh Linh Quả, khi hỏa diễm biến mất về sau, mặt ngoài U Minh Linh Quả nhiều hơn một tầng màng mỏng màu vàng.
Nhìn thấy màng mỏng màu vàng hình thành, Lăng Phong lúc này mới lấy U Minh Linh Quả xuống, thu vào bên trong đai lưng chứa đồ.
– Tiếp tục!
Hai cái U Minh Linh Quả tới tay, Lăng Phong lập tức thuận dòng đi đến hạ du suối.
Dưới hạ du suối, hắn lại thấy được một đám quái lộc, hết thảy có mười ba con.
– Phát tài, phát tài!
Lăng Phong cố nén tâm tình kích động, trực tiếp rút ra ba mũi tên, mở cung bắn tới bầy hưu.
Hắn biết, một khi bầy hươu nhận công kích, liền sẽ chạy tứ tán, hắn chỉ có một cơ hội xuất thủ.
Lần này, hắn dự định bắn bị thương ba đầu quái lộc, sau đó lại đi lên giết chết chúng nó.
– Hưu hưu hưu!
Ba mũi tên đều đã trúng mục tiêu, phân biệt bắn trúng chân ba đầu quái lộc.
Quái lộc khác lập tức bị kinh sợ, lập tức liền chạy không còn hình bóng, tốc độ này cho dù Lăng Phong toàn lực chạy, cũng đuổi không kịp bọn chúng.
Lăng Phong nhanh chóng phóng tới ba đầu quái lộc thụ thương, rút ra chủy thủ giết chết chúng nó.
Sau một lát, Lăng Phong hết thảy đạt được bảy cái U Minh Quả, bởi vì có một thi thể quái lộc, kết xuất ba cái trái cây.
– Ha ha, 14,000 khối linh thạch nha!
Tâm Lăng Phong vui nở hoa rồi, thu những U Minh Linh Quả này về sau, tiếp tục đi săn.
Giá cả những U Minh Linh Quả này, chỉ là Lăng Phong đoán trong lòng, hắn cũng không biết giá trị chân chính của những U Minh Linh Quả này.
Có một ít U Minh Linh Quả đặc thù, có tiền mà không mua được.
Sau nửa canh giờ, Lăng Phong đi tới một cái sơn cốc tung bay đầy sương trắng, nhiệt độ sơn cốc này rất thấp, mà lại rất an tĩnh.
Nửa canh giờ này bên trong, hắn còn giết chết mười mấy đầu U Minh sinh vật, thu được rất nhiều U Minh linh dược.
Bỗng nhiên, Lăng Phong cảm giác được phía sau có động tĩnh truyền đến, hắn lập tức nắm lấy cung tiễn quay người.
Trong sương mù, có một đạo thân ảnh nổi bật đi ra!
– Thương Ngọc sư tỷ!
Nhìn người tới đằng sau, Lăng Phong nhịn không được kinh hô lên, hắn không nghĩ tới chính mình thế mà lại gặp được Thương Ngọc ở chỗ này.
– Lăng Phong sư đệ, ngươi còn sống? Ta liền biết, ngươi là sẽ không chết!
Thương Ngọc nhìn thấy Lăng Phong về sau, hai mắt lập tức trở nên đỏ bừng, nhanh chân chạy tới phía Lăng Phong.
Nhưng vào lúc này, Lăng Phong cảm giác hai mắt có chút đau.
– Không đúng, có vấn đề!
Lăng Phong đột nhiên lấy lại tinh thần, đem mũi tên trong tay vọt tới phía Thương Ngọc.
– Xoẹt!
Mũi tên kia xuyên thấu thân thể Thương Ngọc, Thương Ngọc lập tức hóa thành một đoàn sương trắng, biến mất.
Cùng lúc đó, Lăng Phong cảm giác được thân thể của mình bị một cỗ hàn ý kinh khủng bao phủ, hai chân hắn đột nhiên đạp đất, lập tức vọt lên.
– Oanh!
Một quả cầu ánh sáng màu xanh lam bắn trúng chỗ hắn vừa đứng, nổ ra một cái hố to, từng đạo tảng băng mọc ra từ trong hố lớn, xương ý lạnh thấu khuếch tán ra xung quanh, đồ vật năm mét bên trong phương viên hố to, đều bị sương trắng che kín.
Mà thân thể Lăng Phong, cũng bị bạo tạc, thân thể ngã ra sau mười mấy mét, y phục của hắn, cũng xuất hiện một tầng băng sương màu trắng.
– Công kích thật là đáng sợ!
Lăng Phong cũng không kịp đứng lên trên mặt đất, lập tức cài tên mở cung, thả một tiễn tới phương hướng quang cầu màu xanh.
– Keng!
Trong sương mù trắng, truyền đến một trận thanh âm va chạm kim loại, sau đó Lăng Phong nhìn thấy sương trắng trước mặt phun trào, một cái quái vật khổng lồ vọt ra từ trong sương mù trắng.
Đây là một đầu cự hồ toàn thân u lam, cáo này thân cao tới hai mét, thân dài tiếp cận bốn mét, có ba cái đuôi, lông tóc trên người, tản ra thẳm quang mang màu xanh, cặp mắt kia, lóe ra tà dị quang mang, miệng cự hồ màu lam có lam quang lấp lóe.