Phần 142: U Minh Phệ Diễm Mãng
Nhiếp Thiên Long biết ban đầu lúc ở ngoại môn, Lạc Vân Không đang đuổi giết Lăng Phong, liền từng chạy thổ huyết, nhưng lúc kia, tu vi của Lăng Phong tương đương cùng Lạc Vân Không, mà bây giờ tu vi của hắn, cao hơn Lăng Phong một cái cấp bậc.
Thế nhưng là hắn vẫn như cũ không đuổi kịp Lăng Phong.
– A? Làm sao ngừng? Nhiếp Thiên Long, ngươi làm sao không đuổi tiếp? Đến nha!
Lăng Phong chạy ở trước mặt, đứng trên một tảng đá lớn, quay người nhìn Nhiếp Thiên Long, sau đó hung hăng cắm trường cung trong tay trên mặt đất, lớn tiếng gào to, loại cảm giác hắn hiện tại đánh không lại người khác, nhưng người khác lại đuổi không kịp, kỳ thật cũng thật thoải mái.
Hiện tại trong lòng hắn lại một lần âm thầm cảm kích bộ pháp lão bất tử kia truyền thụ cho mình, hắn cũng lại một lần khắc sâu nhận thức, có bản lĩnh chạy trốn mạnh là trọng yếu đến cỡ nào.
– Ngươi…
Nhiếp Thiên Long nhìn Lăng Phong, bỗng nhiên trừng mắt, con ngươi co lại nhanh chóng, bởi vì hắn phát hiện, cự thạch Lăng Phong đứng, bắn ra hai đạo hồng quang, lại là hai cái con mắt to lớn.
Khi thấy hai cái con mắt thật to kia, Nhiếp Thiên Long cảm giác da đầu mình đều muốn bị nổ tung.
– Sưu!
Nhiếp Thiên Long kịp phản ứng, sau đó lập tức quay người chạy.
– Chạy thế nào rồi?
Nhìn thấy Nhiếp Thiên Long chạy trốn, Lăng Phong hơi nghi hoặc một chút, nhưng vào lúc này, hắn cảm giác tảng đá dưới chân có chút lay động, sau đó thân thể của hắn chậm rãi lên cao.
– Đây là thế nào?
Lăng Phong kinh hãi, tranh thủ thời gian cúi đầu, phát hiện tảng đá dưới chân mình, đang không ngừng dốc lên, phía dưới ngọn núi xuất hiện vết rách, đại lượng đất đá không ngừng lăn xuống.
Một đầu quái vật khổng lồ, xuất hiện trong tầm mắt Lăng Phong.
Lăng Phong trong lòng hãi nhiên, hắn phát hiện, ‘Tảng đá lớn’ mình đứng lên, lại là một đầu cự mãng.
Đầu cự mãng này, chiều dài chí ít vượt qua 80 mét, địa phương thân thể thô nhất, đạt đến ba mét.
– Xoẹt! Xoẹt!
Đường vân trên người cự mãng kia, trong nháy mắt bắn ra chướng mắt hồng quang, sau đó một cỗ nhiệt độ kinh khủng, phát ra từ trên thân cự mãng này.
Cây cối xung quanh, trong nháy mắt bị nhen lửa.
– Ta dựa vào, U Minh Phệ Diễm Mãng!
Giờ phút này, Nhiếp Thiên Long đi ra ngoài mấy trăm mét bên ngoài, quay đầu thấy cảnh này đằng sau, quá sợ hãi.
U Minh Phệ Diễm Mãng, chính là Yêu thú cấp hai, thực lực có thể so với cường giả Trúc Cơ cảnh, tại bên ngoài U Minh sơn mạch, tuyệt đối là tồn tại cấp bá chủ.
Hắn không nghĩ tới, chính mình thế mà lại ở chỗ này gặp được quái vật khủng bố như thế.
Vừa rồi, U Minh Phệ Diễm Mãng rất hiển nhiên đang ngủ say, lúc nó đang ngủ say, cơ hồ khí tức hoàn toàn thu liễm, cho dù người đi qua, cũng chưa chắc có thể phát hiện.
Thời khắc này Lăng Phong, cảm giác lông tóc toàn thân trong nháy mắt dựng thẳng, hắn không nghĩ tới chính mình thế mà lại chạy lên trên đầu đại xà này.
– Tê…
U Minh Phệ Diễm Mãng có chút há mồm, lưỡi màu đỏ ở trong miệng nhô ra, cái kia lưỡi thế mà dài năm mét, lúc nó há mồm, một đám lửa phun ra từ trong miệng nó.
Nó cảm giác đỉnh đầu mìnhtựa hồ có cái gì, đột nhiên hất lên đầu, Lăng Phong trên đầu nó, lập tức bị quăng lên cao.
– Tê!
U Minh Phệ Diễm Mãng nhìn thấy Lăng Phong, đôi mắt to lớn hiện lên một tia hàn quang, sau đó lập tức há mồm, táp tới Lăng Phong.
– Ta dựa vào!
Lăng Phong mắng to một tiếng, nhổ mũi tên mở cung, vọt tới U Minh Phệ Diễm Mãng, thế nhưng là một đám lửa phun ra từ trong miệng U Minh Phệ Diễm Mãng, trong nháy mắt đem tên hắn bắn ra thiêu thành tro tàn.
Mà miệng rộng của U Minh Phệ Diễm Mãng, lại không giảm tốc độ cắn tới phía hắn, trong nháy mắt nuốt hắn vào.
– Ta thao!
Nhiếp Thiên Long ở phía xa, thấy cảnh này, đột nhiên rùng mình một cái, sau đó nhanh chân phi nước đại.
U Minh Phệ Diễm Mãng ăn Lăng Phong đằng sau, quay đầu hướng vị trí Nhiếp Thiên Long rống lên một tiếng, tiếng gầm to lớn đem cây cối trong vòng trăm thước đạp đổ, bất quá nó cũng không có đuổi theo, nó quay người bò đến chỗ sâu U Minh sơn mạch, những nơi đi qua, cây cối xung quanh nhao nhao bị đốt thành tro bụi.
Nhiếp Thiên Long một đường chạy vội, không dám có chút dừng lại, hắn không nghĩ tới Lăng Phong thế mà lại chết như vậy.
Mà Lăng Phong, bị U Minh Phệ Diễm Mãng nuốt vào trong bụng về sau, lập tức cảm giác được chính mình giống như bị người ném vào trong hỏa lô, nhiệt độ kia chí ít đạt tới 200 độ.
Vách tường thực quản của U Minh Phệ Diễm Mãng, không ngừng nhúc nhích, Lăng Phong cảm giác được thân thể của mình không ngừng hướng bên trong chen, nhiệt độ xung quanh càng ngày càng cao, hắn cảm giác mình sắp hít thở không thông.
– Móa, lão tử chẳng lẽ liền chết như vậy sao?
Lăng Phong thầm mắng trong lòng, dưới nhiệt độ kinh khủng, hắn theo bản năng vận chuyển Phượng Hoàng Kiếp.
Lúc vận chuyển Phượng Hoàng Kiếp, Lăng Phong lập tức cảm giác được từng tia nhiệt lưu, không ngừng tràn vào trong thân thể của mình, hắn lập tức cảm giác khá hơn một chút.
Rất nhanh, Lăng Phong liền bị U Minh Phệ Diễm Mãng nuốt vào trong bụng.
U Minh Phệ Diễm Mãng bụng, nhiệt độ còn cao hơn hỏa diễm phổ thông, mặc dù có Phượng Hoàng Kiếp, Lăng Phong vẫn như cũ cảm giác được rất khó chịu, từng đợt cảm giác nóng rực không ngừng kích thích thần kinh của hắn, hắn duy nhất có thể làm, chính là vận chuyển Phượng Hoàng Kiếp tới cực hạn, sau đó cắn răng kiên trì.
Đầu U Minh Phệ Diễm Mãng này, đã sống gần 300 năm, thực lực có thể so với cường giả Trúc Cơ cảnh, nó chính là Hỏa thuộc tính Yêu thú, thể nội tràn ngập đại lượng linh lực thuộc tính “Hỏa”, những linh lực thuộc tính “Hỏa” này, không ngừng bị Lăng Phong hấp thu.
Thời khắc này U Minh Phệ Diễm Mãng, đã bò cách xa sáu, bảy dặm, nó cũng cảm thấy trong bụng truyền đến trận trận đau đớn kịch liệt.
Nó dừng lại quay đầu nhìn thoáng qua bụng của mình, đôi mắt to kia lộ ra một tia nghi hoặc, loại cảm giác đau đớn này nó còn có thể chịu đựng, nó tiếp tục bò đến chỗ sâu U Minh sơn mạch.
Sau ba canh giờ!
U Minh Phệ Diễm Mãng đã tiến vào khu vực vòng trong U Minh sơn mạch.
Đến chỗ này về sau, cho dù là U Minh Phệ Diễm Mãng, cũng thu liễm khí tức của mình, bởi vì nó biết, nơi này cũng không phải chỉ có nó, lúc nào cũng có thể xuất hiện Yêu thú thực lực mạnh hơn nó.
Ba năm trước đây, U Minh Phệ Diễm Mãng chính là sinh hoạt ở trong U Minh sơn mạch bộ khu vực, nhưng lúc nó tranh đoạt địa bàn cùng một đầu Yêu thú cường đại, bị thương mà chạy, một mực chạy trốn tới bên ngoài U Minh sơn mạch.
Nó ở ngoài U Minh sơn mạch, trọn vẹn nghỉ ngơi ba năm mới khôi phục.
Giờ phút này, Lăng Phong tại thể nội U Minh Phệ Diễm Mãng cũng không chịu nổi, hắn cảm giác nhiệt độ thể nội U Minh Phệ Diễm Mãng, càng ngày càng cao.
Thân thể của hắn bị vách dạ dày U Minh Phệ Diễm Mãng không ngừng đè ép, tất cả lỗ chân lông thân thể của hắn, đều có thể từ xung quanh hấp thu linh lực thuộc tính “Hỏa”.
Phượng Hoàng chi lực trong cơ thể hắn, rất nhanh liền rót đầy đan điền.
Lăng Phong biết cứ tiếp như thế này, hắn khẳng định sẽ bạo thể mà chết.
Bây giờ biện pháp duy nhất, chính là dùng những Phượng Hoàng chi lực này, không ngừng xung mạch.
– Liều mạng!
Lăng Phong lợi dụng những Phượng Hoàng chi lực này, rót vào bên trong đầu chủ kinh mạch thứ bảy, bởi vì còn có rất nhiều kinh mạch nhỏ bé kết nối đầu chủ kinh mạch thứ bảy chưa bị đả thông.
Dưới Phượng Hoàng chi lực tác dụng, những kinh mạch thật nhỏ này, không ngừng bị đả thông, tốc độ kia so với hắn sưởi ấm tu luyện trước đó, nhanh không chỉ gấp mười lần.