Phần 112: Kỳ thật tằm này là ta nuôi
– Đây là kén tằm, sư tỷ ngươi tiến đến rồi nói sau!
Lăng Phong cười cười, nhìn thấy Liễu Hàn Yên sững sờ, hắn cả gan đưa tay kéo Liễu Hàn Yên vào trong phòng tằm, cánh tay Liễu Hàn Yên rất mềm, yếu đuối không xương, cho dù là cách một tầng quần áo, Lăng Phong vẫn như cũ có thể cảm giác được da thịt trơn nhẵn, Liễu Hàn Yên không có phản kháng, Lăng Phong đưa nàng vào bên trong phòng tằm liền lập tức buông tay ra.
Liễu Hàn Yên đi đến trước mặt một cái ngũ thải kén tằm, duỗi ngón tay ngọc ra, nhẹ nhàng vuốt ve kén tằm kia một chút, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm ngũ thải kén tằm, có chút thất thần.
– Đây rốt cuộc là kén tằm gì?
Sau một lát, Liễu Hàn Yên rốt cục lấy lại tinh thần, quay đầu nhìn về phía Lăng Phong.
Làm Bố Nghệ phường thủ tịch đệ tử, nàng tu vi cao tuyệt, tâm cảnh cũng cao hơn đệ tử nội môn bình thường rất nhiều, nhưng nhìn thấy một màn trước mắt này, lại nhấc lên gợn sóng, trong mắt đẹp cũng toát ra vẻ khiếp sợ.
– Cái này là Tử Nhãn Huyền Băng Tằm biến dị!
Lăng Phong đi đến trước mặt Liễu Hàn Yên, cùng thân thể nàng sánh vai đứng thẳng, ngửi trên mùi thơm nhàn nhạt phát ra từ cơ thể người nàng, cảm giác tâm tình đều thoải mái không ít.
Tử Nhãn Huyền Băng Tằm, lúc chưa biến dị, chính là tằm cao cấp nhất trong phòng tằm.
Sau khi ăn ngũ thải lá dâu, nó cũng phát sinh biến dị, lúc biến dị xong, Tử Nhãn Huyền Băng Tằm cũng lớn hơn gấp ba so với chủng loại tằm biến dị khác.
– Kén của Tử Nhãn Huyền Băng Tằm, có thể có lớn như vậy?
Liễu Hàn Yên lần nữa bị lời nói của Lăng Phong làm khiếp sợ, nàng chưa bao giờ thấy qua kén tằm kích cỡ lớn như thế.
– Đúng, trước khi biến dị, tằm này chính là Tử Nhãn Huyền Băng Tằm, sau khi biến dị, đến cùng thành tằm gì, ta cũng không biết, sư tỷ, ngươi cho định giá hộ ta, kén tằm này có thể bán bao nhiêu tiền một cái?
Lăng Phong nhìn chằm chằm miệng nhỏ bởi vì kinh ngạc mà có chút mở ra của Liễu Hàn Yên, trong óc không khỏi hiển hiện hết bài này đến bài khác, dù sao Liễu Hàn Yên thật là quá đẹp, cho dù môi của nàng không có bôi son, nhưng nhìn lại kiều diễm ướt át, mê người không gì sánh được.
Liễu Hàn Yên nhìn Lăng Phong thật sâu, sau đó đưa tay hái kén tằm Tử Nhãn Huyền Băng Tằm biến dị trên kệ xuống, nàng cảm giác được, trọng lượng kén tằm này đại khái tầm hai cân, sau đó lại dùng tay rút ra một cây tơ tằm trên kén tằm, dùng sức kéo thẳng.
Dưới ánh sáng, nhan sắc tơ tằm không ngừng biến ảo.
Liễu Hàn Yên dùng sức kéo giật một chút, phát hiện tính bền dẻo của ngũ thải tơ tằm này mười phần, nàng lôi kéo tơ tằm, nhẹ nhàng đưa kén tằm cạo Thiết Mộc một chút.
– Xoẹt…
Tơ tằm rất nhẹ nhàng cạo xuống một tầng mảnh gỗ vụn trên Thiết Mộc.
– Cái này?
Lăng Phong giờ phút này cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, bộ giá đỡ này thế nhưng là dùng Thiết Mộc làm thành nha, Thiết Mộc sinh trưởng ở phía trên quặng sắt khoáng mạch, tính chất cứng rắn như sắt, bình thường đao kiếm, căn bản không gây thương tổn được Thiết Mộc này, một chút Thiết Mộc chất lượng thượng thừa, thậm chí có thể dùng để chế tác pháp bảo.
Nhưng bây giờ Liễu Hàn Yên thế mà dùng ngũ thải tơ tằm này, lập tức liền cạo ra một tầng mảnh gỗ vụn, thực sự để cho người ta kinh ngạc.
– Tốt tia! Thật không nghĩ tới, tại Huyền Kiếm tông chúng ta, thế mà còn có dạng cao thủ nuôi tằm này, mời sư tỷ của ngươi ra đây!
Liễu Hàn Yên xoay người, ngẩng đầu nhìn Lăng Phong, trong mắt đẹp lập tức hiện lên một tia dị sắc, hai tay ôm kén tằm nhẹ nhàng vuốt ve.
Lúc nàng vuốt ve kén tằm, thiên địa linh khí xung quang, thế mà chậm rãi tụ đến phía trên kén tằm, cuối cùng bị kén tằm hấp thu.
– Cái này… Hàn Yên sư tỷ, không có ý tứ, trước đó, ta vẫn luôn lừa gạt ngươi, kỳ thật những tằm này cũng không phải là sư tỷ ta nuôi, mà là ta nuôi! Sư tỷ ta nàng hơn mười ngày trước, bởi vì hàn độc trong thể nội phát tác, hôn mê đến nay! Trước đó ta cũng bất đắc dĩ, mới lừa gạt ngươi!
Chuyện cho tới bây giờ, Lăng Phong cũng biết chính mình không cách nào giấu giếm.
– Ngươi nuôi?
Đôi mi thanh tú của Liễu Hàn Yên cau lại, nàng đối với lời này của Lăng Phong tựa hồ có chút bất mãn.
– Xem ra sư tỷ không tín nhiệm ta nha, vậy thì mời sư tỷ theo ta đi!
Lăng Phong nói xong, sau đó mở cửa phòng tằm ra, đi ra ngoài.
Liễu Hàn Yên nhìn bóng lưng Lăng Phong, như có suy nghĩ, lập tức liền đi ra ngoài.
Sau một lát, hai người tới trong vườn dâu, Lăng Phong cũng không nói, trực tiếp thi triển Linh Vũ Quyết.
– Ầm ầm!
Khi mây mưa hình thành, lôi điện màu vàng xuất hiện, sau đó hạ xuống linh vũ màu vàng.
– Linh vũ màu vàng?
Đôi mắt đẹp của Liễu Hàn Yên có chút sáng lên, nàng chưa bao giờ thấy qua linh vũ màu vàng, lập tức có vẻ hơi kinh ngạc.
– Linh vũ màu vàng, có thể làm cho trong cây dâu trong vườn dâu biến dị, mọc ra lá cây đặc thù, những tằm kia ăn lá dâu biến dị, cũng biến dị theo, mà ngũ thải kén tằm kia, ăn lá dâu biến dị của cây dâu già kia…
Lăng Phong làm mưa xong, trở lại bên người Liễu Hàn Yên, không nói thêm gì nữa, hắn biết Liễu Hàn Yên là người thông minh.
Liễu Hàn Yên ánh mắt, đảo qua bên trên những cây dâu kia, nàng phát hiện cây dâu trong vườn dâu này, trải qua linh vũ màu vàng tẩy, sinh mệnh lực càng trở nên thêm ương ngạnh.
Khi nàng đi vào chỗ sâu vườn dâu, nhìn thấy cây dâu già kia có ngũ thải lá cây, càng là khiếp sợ không thôi.
Vườn dâu này, nàng trước đó cũng đã tới, nhưng lúc đó cây dâu già này, lại là một chiếc lá đều không có.
– Không nghĩ tới, Lăng Phong sư đệ thế mà còn có thủ đoạn như thế, thật là không thể xem bề ngoài nha!
Liễu Hàn Yên nhìn Lăng Phong, trong giọng nói, ý tán thưởng rất đậm.
Làm Bố Nghệ phường thủ tịch đệ tử, nàng biết rõ Linh Vũ Quyết đại biểu cho cái gì, không nói những cái khác, chỉ là chiêu Linh Vũ Quyết này, liền có thể để Lăng Phong trở thành đệ tử ngoại môn đặc cấp, hưởng thụ trợ cấp như đệ tử nội môn.
Trước đó tại giải thi đấu tiễn thuật, tiễn thuật siêu phàm của Lăng Phong, liền lưu lại ấn tượng khắc sâu cực kỳ trong lòng nàng, bây giờ Linh Vũ Quyết của Lăng Phong, cũng rung động thật sâu.
– Sư tỷ quá khen!
Lăng Phong nhàn nhạt cười một tiếng, bản lĩnh của mình có thể được Liễu Hàn Yên tán thành, đích thật là đáng giá để vui.
– Ừm, ngươi cũng đừng quá khiêm tốn, vừa rồi ngươi nói ngươi sư tỷ hôn mê, hiện tại nàng thế nào?
Liễu Hàn Yên trên mặt lộ ra một tia lo lắng, trước đó nàng sở dĩ không có biểu thị lo lắng, đó là bởi vì nàng còn không xác định Lăng Phong có đang nói dối hay không.
Bây giờ nàng đối với lời nói của Lăng Phong cũng không có nửa điểm hoài nghi, cho nên liền lo lắng an nguy của Quan Vân Phượng, dù sao nàng cùng Quan Vân Phượng cũng có chút giao tình, Quan Vân Phượng cũng coi như là một cái nữ tử đặc biệt.
– Đa tạ Hàn Yên sư tỷ quan tâm, sư tỷ ta đã ăn Tử Dương Đan, hẳn là qua mấy ngày liền có thể tỉnh lại!
Lăng Phong đối với Liễu Hàn Yên biểu thị cảm tạ, hắn cũng có thể nhìn ra được, Liễu Hàn Yên lo lắng sư tỷ mình cũng không phải là làm ra vẻ, mà là xuất phát từ nội tâm.
– Hẳn là, ta cùng sư tỷ của ngươi, cũng có được mấy phần giao tình, những kén tằm này ngươi muốn xử lý như thế nào?
Liễu Hàn Yên nhìn Lăng Phong, khóe miệng lộ ra vẻ mỉm cười thản nhiên, đôi mắt sáng, Lăng Phong có chút thất thần.