Phần 103: Tiễn thuật kinh người
– Ta dựa vào, Lăng Phong, thật không nghĩ tới thuật bắn cung của ngươi dĩ nhiên ngưu bức như thế, ngươi cái tên này, lừa ta thật thê thảm nha!
Người đầu tiên lấy lại tinh thần là Tôn Khả, hắn chạy đến trước mặt Lăng Phong, đối với Lăng Phong chửi mắng một trận.
– Uy uy uy, ngươi yên tĩnh, ta lừa ngươi cái gì? Ta trước đó căn bản cũng không có lừa ngươi, ta trước đó thật là chưa từng luyện bắn tên, ta có thể dùng đồ chơi của ta để thề!
Lăng Phong nhìn chằm chằm Tôn Khả, lúc nói chuyện kiên định lạ thường, sau khi nói xong, hắn còn có ý nhìn thoáng qua Công Tôn Chỉ Nhi.
– Ngươi gạt người, ta không tin ngươi trong vài ngày ngắn ngủi, tiễn thuật liền có thể đạt tới cảnh giới như thế!
Công Tôn Chỉ Nhi lấy lại tinh thần, một mặt khinh bỉ nhìn Lăng Phong, gia tộc của nàng, chính là thế gia tiễn thuật, mà lại nàng trong gia tộc chính là đệ nhị thiên tài, nàng 5 tuổi bắt đầu liền luyện tập tiễn thuật, hiện tại mới có thể đạt tới loại cảnh giới này.
Nhưng bây giờ Lăng Phong nói hắn bắt đầu luyện tập tiễn thuật đến bây giờ, cũng chưa tới ba ngày, liền có thể đạt tới cảnh giới khủng bố như thế, đánh chết nàng cũng khôngtin tưởng.
– Hừ, ta không cần ngươi tin tưởng, dù sao ta không nói láo!
Lăng Phong hừ một tiếng, sau đó ánh mắt rơi vào trên người Diệp Lưu Ly cùng Tiêu Thanh Tuyền các nàng, mặt mỉm cười nói ra:
– Ba vị sư tỷ, các ngươi coi trọng tháp thông nào, cứ việc nói với ta, ta cam đoan bắn xuống giúp các ngươi!
– Ngươi… Ngươi hỗn đản này!
Công Tôn Chỉ Nhi tức giận vô cùng, nàng rất muốn xông lên giáo huấn Lăng Phong một lần, thế nhưng là nàng cũng biết, chính mình căn bản đánh không lại Lăng Phong, nàng cũng là đệ tử ngoại môn, tu vi chỉ có Luyện Khí tầng sáu đỉnh phong mà thôi.
Cuối cùng, Công Tôn Chỉ Nhi hung hăng dậm chân, lồng ngực của nàng cũng run rẩy theo, tư thế kia nhìn thật là có một phong vị khác, Tôn Khả đều có chút si mê.
– Không nghĩ tới nha, Lăng Phong sư đệ thật là thâm tàng bất lậu! Đã như vậy, vậy ngươi liền giúp sư tỷ bắn xuống tháp thông kia đi!
Liễu Hàn Yên đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm khuôn mặt có mấy phần anh tuấn của Lăng Phong, nhàn nhạt cười một tiếng, sau đó duỗi ngón tay ngọc nhỏ dài ra, chỉ ngọn cây Long Tùng bên cạnh cổ đạo.
Lăng Phong ngẩng đầu nhìn thoáng qua ngọn cây, lông mày lập tức nhíu lại, bởi vì tháp thông Liễu Hàn Yên chỉ, cao nhất trên đỉnh cây, cách hắn chí ít 350 mét, lấy loại này trường cung phổ thông trong tay hắn, căn bản là bắn không đến. Bởi vì trường cung trong tay hắn, tầm bắn xa nhất chỉ có 300 mét.
– Hàn Yên sư tỷ, ngươi đây không phải khó xử ta sao?
Lăng Phong không nghĩ tới Liễu Hàn Yên nghịch ngợm như vậy, cố ý nói chuyện làm khó hắn.
– Ngươi không phải mới vừa nói để cho chúng ta chỉ tùy tiện sao? Ta chính là ưa thích ngọn cây kia!
Liễu Hàn Yên cười híp mắt nhìn Lăng Phong, đưa tay gỡ mấy sợi tóc ra sau vai.
– Đúng thế, không phải mới vừa nói rất ngưu bức sao?
Diệp Lưu Ly cùng Tiêu Thanh Tuyền cũng đều đi tới, cười híp mắt nhìn Lăng Phong.
– Sư tỷ, ta sai rồi, ta không nên khoác lác!
Lăng Phong cắn răng, bị ba mỹ nữ nhìn chằm chằm như thế, hắn cảm giác có chút phát thấm.
– Tốt, không đùa với ngươi!
Liễu Hàn Yên nhàn nhạt cười một tiếng, sau đó đem ánh mắt rơi vào người Tiêu Thanh Tuyền cùng Diệp Lưu Ly còn có Công Tôn Chỉ Nhi, mở miệng nói ra:
– Thanh Tuyền sư muội, Lưu Ly sư muội, còn có Công Tôn sư muội, tiễn thuật của Lăng Phong sư đệ tốt như vậy, nếu không chúng ta hợp tác một chút đi!
– Hợp tác? Hợp tác ra sao?
Diệp Lưu Ly khẽ giật mình, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc nhìn Liễu Hàn Yên.
– Tỷ tỷ, ngươi đến cùng muốn làm cái gì nha?
Tiêu Thanh Tuyền nhàn nhạt cười một tiếng, cũng biểu hiện cực hào hứng.
Công Tôn Chỉ Nhi không nói gì, nhìn trừng trừng lấy Liễu Hàn Yên, chờ đợi câu sau của nàng.
– Ta có pháp bảo, có thể đựng không ít tháp thông, chờ một chút, chúng ta liên thủ, hẳn là có thể mở pháp bảo kia ra, sau đó len lén thu lấy một chút, chờ tranh tài xong, chúng ta sẽ cùng nhau phân!
Liễu Hàn Yên con mắt híp lại thành một đường thẳng, nàng nói tới cách làm này, là nghiêm trọng trái với quy định của tông môn.
Tiêu Thanh Tuyền khẽ chau mày, lập tức liền giãn ra, quay đầu nhìn về phía Diệp Lưu Ly, hỏi:
– Lưu Ly sư muội, ngươi có dám hay không làm?
– Sợ cái gì? Các ngươi nếu như dám, vậy ta liền dám!
Diệp Lưu Ly biết, bọn hắn làm như vậy, mặc dù trái với quy định, nhưng nếu như thành công, các nàng liền nhất định có thể kiếm một khoản lớn.
Mà Diệp Lưu Ly cảm thấy, làm loại chuyện này, rất kích thích.
– Thế nhưng là, những tháp thông này, tông môn thế nhưng là có ghi chép, đến lúc đó bọn hắn khẳng định sẽ hạch toán, một khi hạch toán, vậy chúng ta chẳng phải là để lộ sao?
Tôn Khả nhịn không được xen vào một câu, bởi vì những quả thông này quá mức trân quý, cho nên tông môn sẽ ghi chép kỹ lưỡng với từng tháp thông này, một khi phát hiện số lượng quả thông bị bắn xuống, không đúng với số lượng thông lăn xuống, khẳng định sẽ nghiêm tra.
– Tôn Khả sư đệ nói không sai, nhưng cũng không hoàn toàn đúng!
Liễu Hàn Yên lần nữa lên tiếng, đem ánh mắt của Lăng Phong bọn hắn đều hấp dẫn đến trên người nàng.
– Theo ta được biết, tông môn chỉ là thống kê số lượng lục lân, thanh lân cùng lam lân tháp thông, nhưng không có thống kê Tử Lân Tùng Tháp, bởi vì Tử Lân Tùng Tháp phi thường đặc thù, bọn chúng không phải cố định ở trên nhánh cây, bọn chúng sẽ theo thời gian không ngừng di động ở trên nhánh cây, có tháp thông, sẽ từ cây này chạy đến trên một thân cây khác, thậm chí có quả thông, sẽ tự mình chạy đến trong đất bùn! Cho nên số lượng Tử Lân Tùng Tháp, không cách nào thống kê!
Liễu Hàn Yên đang nói chuyện, đem hai tay vây quanh ở trước ngực, đưa bộ ngực cao vút càng thêm hùng vĩ, tròng mắtlăng Phong cùng Tôn Khả đều muốn trợn lồi ra.
– Hàn Yên sư tỷ, ngươi là muốn cho Lăng Phong sư đệ đi bắn Tử Lân Tùng Quả?
Tiêu Thanh Tuyền cùng Diệp Lưu Ly các nàng, trong mắt đẹp đều lộ ra vẻ kinh ngạc, các nàng biết Tử Lân Tùng Quả rất khó thu hoạch, các giải thi đấu tiễn thuật trước, chưa bao giờ có người có thể bắn Tử Lân Tùng Quả xuống.
Cách duy nhất thu hoạch Tử Lân Tùng Quả, chỉ có thể đốn cây.
Bởi vì những Long Tùng cây cối này, mỗi một gốc đều sống mấy vạn năm, chặt một gốc liền thiếu đi một gốc, nếu không phải bất đắc dĩ, tông môn sẽ không đốn cây, đây không thể nghi ngờ là mổ gà lấy trứng.
Vừa rồi, tiễn thuật của Lăng Phong, Tiêu Thanh Tuyền các nàng cũng chứng kiến qua, hoàn toàn chính xác rất lợi hại, nói không chừng Lăng Phong thật có thể bắn Tử Lân Tùng Quả xuống.
– Giá trị một viên Tử Lân Tùng Quả, chí ít mười vạn khối linh thạch a!
Tôn Khả ở bên cạnh nói thầm một tiếng.
– Mười vạn khối linh thạch?
Lăng Phong cảm giác được máu của mình bắt đầu sôi trào.
– Ta cảm thấy, ta hoàn toàn có thể thử một chút!
Lăng Phong lập tức đứng ra.
– Giá cả còn không phải trọng yếu nhất, hạt thông Tử Lân Tùng Tháp, sau khi ăn có thể kéo dài tuổi thọ, có công hiệu trú nhan cực mạnh, để làn da nữ tử càng thêm tinh tế tỉ mỉ, chất tóc càng thêm mềm mại, có thể cải biến thể chất người tu luyện, tăng thiên phú người tu luyện lên…
Tôn Khả không ngừng liệt kê ra đủ loại công dụng của Tử Lân Tùng Tử, ngay từ đầu Tiêu Thanh Tuyền cùng Diệp Lưu Ly vẫn còn có chút chưa quyết định, dù sao các nàng đều là đệ tử hạch tâm của tông môn, đối với sự tình trái với quy định của tông môn, các nàng sẽ không làm.
– Chủ yếu nhất là, Tử Lân Tùng Tháp, nếu không ngắt lấy, cuối cùng cũng sẽ khô cạn rơi xuống, tiến vào trong bùn đất mục nát…
– Hàn Yên sư tỷ, chúng ta quyết định làm đi!
Cuối cùng, Tiêu Thanh Tuyền, Diệp Lưu Ly, còn có Công Tôn Chỉ Nhi cũng đều đối với Liễu Hàn Yên gật đầu, biểu thị đồng ý.